Cũng may tần suất công kích của ngũ hành đại pháo cũng quá chậm, sau khi công kích một lần, tất cả chiến hạm có ngũ hành đại pháo đều chạy ra xa, không dám đối chọi gay gắt với vô địch hạm.
Nếu như có thể công kích thêm lần nữa, chỉ sợ vô địch hạm sẽ bại lui.
Tâm tình của hạm trưởng bình phục một ít, lúc này phía dưới chiến hạm có cảnh báo truyền tới. Một đạo thuật xuất hiện trước mặt hạm trưởng vô địch hạm, cảnh báo vị trí, ngay sau đó trận pháp tương ứng khởi động và tất cả đều hiện ra trước mặt hắn.
Phía dưới chiến hạm, dưới nước xuất hiện trên trăm khôi lỗi kim loại, những khôi lỗi kim loại này ôm bổng chấn động cực lớn và đào cái động khổng lồ dưới đáy thuyền.
Vô địch hạm có thể phiêu phù trên mặt nước, đương nhiên không phải dựa vào sức nổi bản thân, mà là sử dụng lực lượng thần linh, cho dù cả đáy thuyền không còn, vô địch hạm tối đa chỉ cần đại tu là không sao.
Nếu đối phương chui vào trong cái lỗ thủng đó lại là tiết điểm của trận pháp, nếu tùy ý đối phương phá hư thì, vô địch hạm có thể sẽ không chìm nhưng không hoạt động bình thường. Hạm trưởng sứt đầu mẻ trán, hắn không có biện pháp tốt, lúc này hắn xuất động chiến hạm dưới biển đi tìm địch nhân dưới vô địch hạm.
Trong Hải Nê Thu của Tô Kính vừa mới luyện chế đồ mới, Tô Kính nắm giữ chiến hạm lặn dưới nước đều là Tiềm Long hạm.
Tuy Tiềm Long hạm xuất sắc, cũng không có chút quan hệ với vô địch hạm, trái lại chỗ thiếu hụt không ít. lúc vô địch hạm tấn công dưới nước, xếp đặt thiết kế còn chưa hoàn mỹ nhưng thiết kế Tiềm Long hạm có tính nhắm vào, một đấu một sẽ thắng không nghi ngờ.
Vô địch hạm một hơi phóng xuất hơn năm chiến hạm lặn dưới biển và tiến hành công kích khôi lỗi.
Tô Kính nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì càng vững tin đối phương bị nhiếp chính vương Khương Dạ sai sử. Những chiến hạm của đối phương có tốc độ nhanh hơn, càng linh hoạt hơn. Nếu như nói có thiếu hụt gì thì chính là thời gian lặn xuống nước, khẳng định còn kém hơn cả Tiềm Long hạm, chúng phải ở gần vô địch hạm, không thể tác chiến quá xa.
Có tính nhắm vào, các thế kế này trừ đế quốc ra, cho dù là Lý gia cũng không có thực lực này.
Lý gia lúc mua sắm một ít Tiềm Long hạm của Tô Kính, khi đó trả cái giá lớn mới mua được từ Tô Kính nhưng lại là kỹ thuật hoàn chỉnh. Lý gia cầm thứ này cũng khó mà thiết kế ra vũ khí có tính nhắm vào.
Trong đế quốc, trừ nhiếp chính vương ra, không còn có gia tộc nào làm dược điểm này.
- Ngươi còn muốn ta chết sao?
Tô Kính không nhịn được nói ra một tiếng, Tô Mộ hỏi:
- Còn cần phải suy luận sao, nếu các nước Nam Hải có tài năng như vậy đã sớm đánh cho cửu đại gia tộc hoa rơi nước chảy.
Tô Kính nói:
- Đúng vậy, nếu như không có chứng cớ, ta cũng không làm gì được.
- Chờ chúng ta đạt tới Kim Đan lục trọng trở lên thì không cần chứ cớ.
Tô Mộ nói.
- Không phải như vậy, trừ phi hoàng đế bệ hạ mặc kệ đệ đệ của hắn.
Tô Kính nói tới lực lượng của hoàng đế, còn có những tùy tùng mang lực lượng quỷ dị của hoàng đế, chỉ có thể uốn nắn suy nghĩ không thực tế của Tô Mộ.
Lực lượng cửu đại gia tộc gọp lại với nhau cũng còn kém thực lực của hoàng đế. Nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó những kẻ này không thể tham gia vào Đông Tần đế quốc mà thôi.
Tuy thực đến mức sống chết trước mắt, Tô Kính vững tin lực lượng trong tay hoàng đế đủ san bằng thế giới này, nhưng mà hoàng đế từ trước tới nay lại không có làm như vậy.
Đây mới là vấn đề mang tính mấu chốt, nếu như ngươi sở tác sở vi, bản thân cũng không có thực lực giống như hoàng đế, hoàng đế muốn hủy diệt thế giới hay sao?
- Hoàng đế lợi hại như vậy?
Tô Mộ không tin.
Tô Kính đang ở trong thần mộc hạm, cũng không lo lắng bị người nghe trộm, Tô Mộ nói rõ chi tiết mình nhìn thấy tại Chu Tước cung.
Tô Mộ khiếp sợ, nhanh chóng phản ứng hỏi:
- Vậy tại sao hoàng đế bệ hạ còn dễ dàng tha thứ cửu đại gia tộc tồn tại?
- Lực lượng của hoàng đế là một mình hắn, không phải cả Khương thị hoàng tộc. Ta nhìn thấy những tùy tùng của hắn không có hứng thú gì với Khương thị hoàng tộc cả.
- Chẳng lẽ hoàng đế là Vực Ngoại Thiên Ma?
- Đừng nói giỡn.
Tô Kính nói:
- Vực Ngoại Thiên Ma có thể thống trị Đông Tần đế quốc sao? Lại nói huyết mạch Khương thị cũng không phải giả vờ, nếu huyết mạch là giả thì hắn cũng không thể làm hoàng đế lâu như vậy.
- Ai biết được đã xảy ra chuyện gì.
- Hừ, nếu như ta là Vực Ngoại Thiên Ma, ngươi làm sao bây giờ?
Tô Kính thuận miệng hỏi.
Tô Mộ lặng người đi, nói:
- Ta thích là ngươi hiện tại, có phải Vực Ngoại Thiên Ma hay không thì có quan hệ gì?
- Chuyện khi còn bé không trọng êếu sao?
- Đương nhiên quan trọng, nếu như ngươi cảm thấy không trọng yếu, ta sẽ làm thịt ngươi.
Tô Mộ nói rất tự nhiên.
Tô Kính trầm mặc, chính mình là Vực Ngoại Thiên Ma không có sao nhưng lại không muốn thừa nhận thân phận này, không thèm để ý trí nhớ nối khố, Tô Mộ sẽ không tiếp nhận chính mình.
Xem ra chính mình vẫn không nên nói ra chân tướng.
- Ca, ngươi hôm nay thực quái.
Tô Mộ ôm lấy Tô Kính, bỗng nhiên nói.
- Như thế nào?
- Không có gì, trực giác sau khi ngươi vào thần mộc hạm, ngươi không giống.
Tô Kính nghiêm túc. Đúng thế, thần mộc hạm ngăn cách tất cả dò xét cho nên hắn tương đối thả lỏng, trong lúc lơ đãng hẵn đã sinh ra khí chất của kẻ xuyên việt.
Như vậy không tốt, bởi vì trí nhớ lúc lúc trước đã là một giấc mộng.
Nếu như mình luôn như thế thì tương đương sa vào trong mơ, không thể tự thoát ra được.
Nhà khoa học? Thế tử Tiêu Dao Hầu? Phò mã?
Những thứ này không trọng yếu, trọng yếu là chính mình đã có gốc rễ trên thế giới này.
Vô Ưu công chúa sinh một hài tử cho mình. Chính mình thiếu nợ Tiêu Dao Hầu còn chưa thể trả hết. Chỉ có mẫu thân là không hợp với mình, thậm chí có thể nói là vô cùng lạnh lùng.
Về phần Tô Mộ, chính mình không cách nào dứt bỏ. Một người toàn tâm toàn ý đối đãi nửa yêu như mình, chính mình cũng không thể nói với nàng ta đã thần binh luyện cốt, ngay cả thân thể cũng không phải ca ca của ngươi.
- Ngươi chuẩn bị động thủ lúc nào?
Tô Mộ hỏi. Nàng không muốn tiếp tục chủ đề vừa rồi, nàng cảm giác được Tô Kính cảm xúc không quá ổn định. Lúc này nên ổn định thì tốt hơn, hơi không chú ý sẽ là nguy hiểm toàn thân bị diệt.