Hồng Liên Bảo Giám

Chương 606: Hỗ trợ (2)



- Phụ thân nói bên cạnh ngươi không có bao nhiêu người có thể dùng, binh sĩ đủ nhiều nhưng không có tâm phúc, không có người quản lý giúp ngươi. Tô Mộ tỷ tỷ phải đi cùng ngươi tới Tà Thần quốc độ, bên kia mới là đại sự, cho nên ta đến.

Tô Kính gật đầu, xem ra sư phó vẫn quan tâm tới vấn đề của hắn.

Chính mình không có sáu mươi vạn đại quân nhưng không người sử dụng, hắn không tìm ra người nào. Có lẽ Tố Nhân Long miễn cưỡng được thông qua nhưng hắn am hiểu chiến trnah, không am hiểu kinh doanh. Đặt ở đây chỉ lãng phí, Tố Nhân Long là mãnh tướng, đi Tà Thần quốc độ là đương nhiên, dùng năng lực của Tố Nhân Long chỉ cần đi Tà Thần quốc độ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì thằng này thu hoạch công lao làm đa số tướng lãnh phải xấu hổ chết.

- Đúng vậy, ta còn có ba tháng, có thể cải tạo vô địch hạm thành Kim Ngọc Phù Đồ.

Tô Kính trực tiếp ném cho Lâm Tạ Hồng một phần bản vẽ, chỉ điểm và nói:

- Đây là Kim Ngọc Phù Đồ, sau khi cải tạo sẽ dài ba trăm hai mươi trượng, rộng chín mươi trượng. Ngươi muốn chỉ huy hơn một trăm Luyện Khí sĩ, mười vạn binh sĩ, trên trăm vạn khôi lỗi, có vấn đề không?

Lâm Tạ Hồng nhìn bản vẽ, còn có những khôi lỗi tiêu chí đặc thù, chậm rãi gật đầu.

Tô Kính chế tạo thần binh khôi lỗi ah, Đạo Môn khôi lỗi làm nàng cảm thấy thất vọng.

Rốt cuộc sư huynh của mình cũng kế thừa vật của phụ thân, không để cho phụ thân thất vọng.

- Sư huynh, ai làm phụ tá cho ta?

Lâm Tạ Hồng hỏi. Tuổi nàng đã trưởng thành, chiến đấu ở vị diện khác làm cho nàng phát dục chậm chạp nhưng thời gian dài cũng thành thục rất nhiều.

- Ta không có phụ tá cho ngươi, ta sẽ cho ngươi một khôi lỗi phi thường thú vị, có thể thay thế đại bộ phận công việc của phụ ta, sau đó ngươi lại chọn mười người của ta làm phụ tá.

- Bỏ đi, tự mình nghĩ biện pháp.

Hiển nhiên Lâm Tạ Hồng không tin được phụ tá của Tô Kính, nàng không hiểu ý của phụ thân. Chỉ cần đi theo đám người Tô Kính, nàng cảm thấy không có khả năng thu phục kẻ khác..

Hơn nữa cho dù là sứ giả bị nhiếp chính vương vứt bỏ, Tô Kính đều không muốn sử dụng, như thế sẽ phá hư quy tắc, cũng làm phụ tá bên cạnh bất mãn và rời khỏi hắn.

Quy tắc, đây cũng là một loại quy tắc, chỉ có điều không phải do thiên địa sinh ra, mà là nhân loại làm ra cái lồng chim hạn chế bản thân mình.

- Vậy cho ngươi một người, được không?

Tô Kính vẫn không yên lồng tiểu sư muội này..

Lâm Tạ Hồng nói:

- Chậm rãi bồi dưỡng từ trong binh sĩ, ngươi lưu quan quân cho ta, ta sẽ tự tìm.

Tô Kính lập tức hiểu ý của Lâm Tạ Hồng. Lâm Tạ Hồng nhiều năm không đi theo Lâm Hoành Sơn nhưng nắm giữ binh gia bí pháp trong đầu của mình, muốn bồi dưỡng tân đệ tử binh gia thì thần binh đảo là nơi tốt.

Đạo Môn bây giờ không còn đuổi tận giết tuyệt đệ tử bách gia, mấy năm qua toàn lực đối phó Tà Thần quốc độ, bộ máy chiến tranh khổng lồ của đế quốc vận chuyển, cũng không có người nào muốn phản loạn, ngược lại có không ít lực lượng của bách gia còn sót lại thuận thế gia nhập vào trong vòng xoáy chiến tranh này.

Đạo Môn vốn sẽ không thừa hành nguyên tắc đuổi tận giết tuyệt, chỉ có đệ tử binh gia như ngọn lửa thiêu đốt đồng cỏ khô, bộc phát trên chiến trường quá nhanh, cho nên mới phải tăng độ mạnh đả kích mà thôi.

Những lưu phái như thầy thuốc sớm đã bị Đạo Môn hấp thu vào, trở thành một phần của Đạo Môn.

Tô Kính đã biết rõ trong quân đội của mình có ít nhất mấy trăm binh sĩ tu hành binh gia bí pháp. Những binh lính này đều là người của Đạo Môn, nhưng mà lực lượng binh gia tăng lên trên chiến trường rát nhanh, bọn hắn chịu không nỗi hấp dẫn mà thôi.

Đây chỉ là một nhà của Tô gia, ở trong quân đội kẻ khác cũng có hiện tượng này.

Chỉ cần không phải tu luyện ra thiên địa luân, Đạo Môn sẽ không cảnh giác quá nhiều. Tô Kính vốn nghĩ tụ tập đám người này bên cạnh mình, đã như thế cứ đưa cho Lâm Tạ Hồng a.

Lâm Tạ Hồng vỗ áo da trên người và nói:

- Sư huynh, ta ăn mặc như thế này thật sự làm ngươi mất mặt, ngươi xem nên làm sao bây giờ?

Tô Mộ lúc này lên tiếng, hắn nói với Lâm Tạ Hồng:

- Xử lý, ta chế tạo trang bị giúp ngươi.

Đạo Môn để ý nhất chính là bách gia truyền thừa. Nếu như truyền thừa đoạn tuyệt, cho dù còn người tu hành bí thuật bách gia cũng không có khả năng thành tiên, cũng không thể cướp đi số mệnh của Đạo Môn.

Loại người như Lâm Hoành Sơn đã là uy hiếp, một người không có danh sư chỉ điểm, đệ tử binh gia cảnh giới Tiên Thiên giày vò trên chiến trường vài chục năm cũng sẽ không có tiền đồ gì, chẳng qua là vì viên gạch giúp Đạo Môn chinh chiến mà thôi.

Trong phạm vi đế quốc, Tô Kính không dám tụ tập đệ tử binh gia thế nhưng mà trên thần binh đảo này hắn không cố kỵ như thế, nhất là tụ tập đám người này vào trong quân của mình.

Chuyện thương lượng đã có quyết định, kế tiếp chính là triệu tập binh sĩ trong phạm vi đế quốc bổ sung bản thân. Lực lượng hải ngoại của Tô Kính nhiều nhất chỉ cần hai mươi vạn người là được, hắn trực tiếp điều trong Ám Dạ song long quân và lục đạo thần binh, hai chi quân đội thiếu binh sĩ lại bổ sung từ Đông Tần.

Hắn còn có rất nhiều lực lượng dự bị. Những binh sĩ bổ sung này thời điểm đánh Tà Thần quốc độ tổn thất quá lớn sẽ vận dụng tới. Hiện tại Tô Kính không cần trân tàng, bởi vì hắn đạt được lính từ Xuân quốc và Đông quốc.

Cải tạo vô địch hạm khí thế hừng hực, Thần Lâm mang theo đại lượng thần binh khôi lỗi lên vô địch hạm, bản thân Kim Ngọc Phù Đồ là trung tâm chỉ huy, hơn nữa có Phật môn chiến tháp làm tiết điểm chỉ huy. Loại bố trí này phi thường thích hợp tình huống hiện tại của vô địch hạm.

Mà tầng dưới của Kim Ngọc Phù Đồ đã sớm cải tạo hoàn tất sớm nhất, bộ phận này kết nối với hệ thống động lực của Kim Ngọc Phù Đồ. Bản thân vô địch hạm cũng không phải dùng sức nổi thuần túy bảo trì bản thân, mà là sử dụng trận pháp cỡ lớn mới có thể giúp một đống kim loại khổng lồ như thế nổi trên biển.

Chỉ dựa vào sức nổi chắc chắn sẽ chìm.

Sau khi cải tạo vô địch hạm, bản thân nó chính là thành lũy trên trời, cũng không thèm để ý công năng của chiến hạm, bộ pâận dưới nước còn có thể gia tăng sức chiến đấu.

Tại vị trí ăn nước, trừ bố trí đại lượng kim loại khôi lỗi chiến đấu độc lập phóng ra ngoài, còn có thể phóng ra Hải Nê Thu, mặt khác.