Hồng Liên Bảo Giám

Chương 642: Mạnh mẽ liên minh là rất biến thái



- Mời nói.

Trong lòng Tô Kính cũng không nắm chắc. May là vừa nãy mình không có cởi áo giáp ra. Bằng không với khoảng cách như vậy, đối mặt với một cường giả Kim Đan tứ trọng còn chưa rõ ý đồ đến là gì. Trong lòng hắn thật sự có chút run sợ.

- Ta biết. Nơi này là một lối vào di tích Binh Gia Vũ Thánh. Các ngươi từ trong Vũ Thánh di tích đi ra, có thu hoạch gì vậy?

Đường Hà cười híp mắt hỏi.

- Có một chút. Lấy được một ít thần binh khôi lỗi.

Tô Kính trả lời.

- Không thể nào. Di tích Vũ Thánh lại chỉ có thần binh khôi lỗi?

- Sức chiến đấu, tương đương với cường giả Kim Đan.

Tô Kính nói.

- Ha hả. Không bằng lấy ra, để cho ta xem một chút.

Giọng nói của Đường Hà không lớn, thái độ đặc biệt khách khí. Nhìn qua, giống như sợ quấy rầy đám người Tô Kính. Nhưng nội dung lời hắn nói, lại không cho phép từ chối.

- Không thể cho nhìn.

Tô Kính trả lời, khiến cho Đường Hà cười.

- Ta muốn nhìn kết cấu một chút. Nếu như không nguy hiểm, như vậy ta cũng đi vào nhìn một cái. Nếu ta thật sự muốn cướp vật của các ngươi, giết người diệt khẩu vẫn là chuyện rất đơn giản.

- Vậy cũng không thể cho nhìn.

Tô Kính lắc đầu.

- Tại sao vậy chứ?

- Mỗi tin tức đều có giá trị của nó. Giữa ta và ngươi chưa từng gặp gỡ. Không thể cho ngươi xem một cách không công được...

- Vậy chúng ta liền làm bằng hữu tốt. Con người của ta luôn luôn thích kết giao bằng hữu.

Đường Hà rất tự nhiên nói.

- Huynh đệ ruột thịt cũng phải tính toán rõ ràng.

Tô Kính cẩn thận quan sát Đường Hà. Trên mặt Đường Hà không nhìn thấy được bất kỳ biểu tình tức giận nào.

- Vậy chúng ta cũng làm liên minh tốt. Nghe nói ngươi và Mộ gia liên minh. Tính thêm ta nữa, thế nào?

Tô Kính vô cùng kinh ngạc, nói:

- Mộ Ngân Mâu là tổng chỉ huy hạm đội Mộ gia. Ngươi thì sao?

- Ta sao? Ta chỉ có ba mươi mấy chiếc thuyền, là một trong mười hai phân hạm đội.

Đường Hà trả lời.

- Vậy cũng không dễ làm. Liên minh vốn cần phải có thực lực. Ngươi có khả năng giết chết ba người chúng ta, nhưng lực lượng thủ hạ lại quá mức không đủ.

- Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?

Trên mặt Đường Hà đầy vẻ tươi cười. Tuyệt đối không có bộ dáng gấp gáp.

- Ngươi rời khỏi hạm đội Đường gia, làm một mình. chúng ta ngũ phía liên minh. Chiến quả... Ngươi chỉ có thể cầm một thành.

- Vậy ngươi không phải bị thua thiệt sao? Hạm đội của ngươi, ta cũng biết.

Đường Hà nghiêm túc nói.

- Có phiền toái, cần nhờ ngươi đứng ra dàn xếp.

Tô Kính trả lời.

- Minh ước sinh tử sao?

Đường Hà dường như có điều suy nghĩ nói.

- Đúng vậy, minh ước sinh tử.

- Nhưng ta chỉ đại biểu cho bản thân ta, không có thể đại biểu hạm đội Đường gia. Cái đó khác với Mộ Ngân Mâu.

Đường Hà chắn ở cửa động, khiến cho tâm tình trong lòng ba người Tô Kính trở nên khẩn trương không có cách nào tiêu trừ.

- Ngươi ngăn chặn chúng ta như vậy. Ta chỉ đành phải chịu thiệt một chút.

Phương thức nói chuyện của Tô Kính, khiến cho Đường Hà cảm giác thú vị.

- Nói cũng phải. Nhưng không ngăn cản các ngươi, các ngươi nhất định sẽ chạy càng xa càng tốt. Ta cảm thấy kỳ quái chính là, mấy người các ngươi, mạnh nhất chẳng qua là Kim Đan nhị trọng. Tại sao lại dám tới nơi này?

- Người chết vì tiền tài, chim chết vì thức ăn.

Tô Kính trả lời.

- Có đạo lý. di tích Vũ Thánh này, thật sự là hấp dẫn cực lớn.

Đường Hà vươn tay ra. Trên lòng bàn tay, có sáu viên đan hoàn màu đỏ xoay tròn.

- Ta có sáu viên Thần Đan, đều có thể phát huy ra sức chiến đấu của Kim Đan tam trọng. Lúc cần thiết, có thể trực tiếp vỡ nát. Cho nên, nếu như liên minh, ta phải chia đều. Năm người, các ngươi chiếm hai phần.

Đám người Mộ Ngân Mâu chấn động kinh ngạc. Sáu viên Thần Đan. Đường Hà này đã có thực lực của trưởng lão Đường môn, chỉ là cảnh giới vẫn thấp. Nếu như Kim Đan lục trọng, không hề nghi ngờ sẽ trở thành nòng cốt của Đường gia.

Tô Kính do dự một chút, nói:

- Ta nhớ, Đường gia mua số lượng chiến hạm di chuyển trên không trung ở chỗ ta cũng không nhiều lắm.

- Tất cả ở trong tay của ta. Những người khác của Đường giahình như không quá tín nhiệm vũ khí của ngươi.

Đường Hà cười nói:

- Cho nên, chúng ta coi như là tri kỷ.

Trong lòng Tô Kính đã có suy nghĩ đáp ứng. Nếu như trong hơn ba mươi chiếc thuyền, có hai chiếc Phi Xà Hạm, chí ít có thể cùng mọi người duy trì hành động nhất trí.

Đường gia mua chiến hạm đều xem như là chất lượng thượng thừa. Số tiền phải tốn cũng nhiều hơn so với những người khác. Nghe ý tứ của Đường Hà, là hắn chủ trương mua. Kết quả đều phân ở trên danh nghĩa hắn. Nói như vậy, số tiền này cũng là do Đường Hà tự mình bỏ ra. Người không thích loại chiến hạm này, chắc chắn sẽ không cho Đường Hà ra phần tiền này.

Đường gia mua tối đa là chiến hạm do Sở luyện khí Hoàng Gia chế luyện.

Lúc này Tô Kính mới cảm nhận được sự thống khổ khi bị người mạnh mẽ ép phải liên minh. May mà hắn không phải quốc vương của Sơ Xuân Quốc. Sau lưng của hắn còn có thế lực, Đường Hà không thể dao động.

Đường Hà cũng chính là ở chỗ này đè ép bọn họ một chút. Quay đầu lại, vẫn giai tầng minh hữu ngang nhau, cũng không thể chỉ đạo Tô Kính chiến đấu. Thậm chí bởi vì binh lực không đủ, hắn còn phải phối hợp Tô Kính đi chiến đấu.

Hắn muốn hai thành, chính là nguyên nhân này. Bởi vì sức chiến đấu binh sĩ dưới tay hắn cường hãn.Rrất nhiều trận đánh ác liệt, đều cần hắn đi đánh. Muốn hai thành, hắn không cảm thấy là chuyện quá đáng.

Hắn tương đối hâm mộ hạm đội của Tô Kính. Chỉ là tài lực của cá nhân hắn có hạn, có thể mua hai chiếc Phi Xà Hạm, đã là cực hạn. Tài phú như vậy, toàn bộ Thần Châu cũng không mấy Luyện Khí Sĩ bằng tuổi hắn lại có thể lấy ra.

- Ta chỉ có một nghi vấn. Giữa chúng ta, còn chưa hiểu rõ về nhau. càng chưa nói tới tín nhiệm. Vậy liên minh như thế nào?

Tô Kính hỏi Đường Hà.

Đường Hà mỉm cười nói:

- Tình cảm, là có thể chậm rãi bồi dưỡng ra. Chúng ta tiến vào di tích, lại thăm dò một phen. Đối mặt với kẻ địch cường đại, rất dễ phát sinh hữu tình.

Tô Mộ và Mộ Ngân Mâu đối với Đường Hà đều cảm thấy không còn gì để nói. Nhưng Đường Hà lại nói chân thành, không có nửa phần giả vờ.

Thấy Tô Kính trầm mặc, Đường Hà nói:

- Chỗ này, mười năm trước ta đã từng tới. Lúc đó ta vẫn là cảnh giới Kim Đan nhị trọng. Ta không dám đi vào. Nhịn lâu như vậy, nếu như không vào xem, ta không cam lòng. Lại nói, có thể gặp phải các ngươi, dựa theo cách nói của phật môn các ngươi cùng ta có duyên.