Hồng Liên Bảo Giám

Chương 809: Nguy hiểm không chớp mắt (1)



Kim Đan nổ mạnh, là chuyện phi thường hiếm thấy. Bất kỳ ai cũng không có chuẩn bị, càng không có cách nào dự đoán.

Trong lòng Tô Kính cảm giác không thích hợp. Hắn tính toán một chút, đánh tiếng gọi bộ xương khô thần binh khôi lỗi đến trước mặt, mở ra cờ Bạch Hổ. Hắn đi vào dạo qua một vòng, trực tiếp phát hiện ra con xúc xắc vận mệnh.

Con xúc xắc vận mệnh này treo trên đài cao ở trung tâm cờ Bạch Hổ, hóa thân làm một xúc xắc 36 mặt, xoay tròn không ngừng. Mỗi một mặt, đều có phù văn cực kỳ phức tạp. Tô Kính liếc mắt thoáng nhìn, cũng có chút mê muội, không thể tới gần.

Đây cũng không phải là chuyện gì tốt lành. Tô Kính nhanh chóng lui ra ngoài, nói cho đám người Tô Mộ biết về sự biến hóa ở bên trong. Con xúc xắc vận mệnh tự động vận chuyển. Hắn cũng không biết được rõ ràng là nguyên nhân gì.

Đường Hà và Mộ Ngân Mâu cũng không dám đi vào quan sát. Về phần Tô Mộ, Tô Kính càng nghiêm khắc thận trọng không cho nàng đi vào trong cờ Bạch Hổ.

- Ca, vậy làm sao bây giờ? Còn đánh nữa hay thôi?

Phát hiện kết quả cuộc chiến trước mắt, có khả năng có liên quan đến con xúc xắc vận mệnh, đám người Tô Mộ đều do dự. Con xúc xắc vận mệnh có thể mang đến lợi ích. Nhưng tất cả mọi người không phải là người thích đánh cược. Số phận nằm ở trong tay mình là hay nhất. Không thể nắm trong tay, tốt hơn là đi theo nó.

- Đánh. Chỉ có điều thay đổi mục tiêu, ta phải kẻ địch ở đây đều phải lưu lại. Những người này không thể quay về Tiên Cảnh. Đội quân trong Tiên Cảnh cũng sẽ không lập tức lại tập kết một lần nữa, phát binh đánh. Chúng ta nhân thời điểm đối phương do dự, đánh hạ những người khổng lồ này xong lại nói. Sau đó chúng ta dựa vào thành thị này, phong tỏa ở lối ra Tiên Cảnh. Đại quân Tiên Cảnh cường thịnh trở lại, chúng ta sử dụng đại pháo ngũ hành, nhắm vào lối đi hẹp này. Bọn họ cũng không có cách nào cho binh đi qua được.

Tô Kính đây là gặp thời ứng biến. Ban đầu hắn vốn chỉ muốn tiêu hao hết sinh lực của kẻ địch, để cho một ít chạy thoát, cũng không có vấn đề gì. Hiện tại thế cục quá tốt. Cường giả của kẻ địch liên tục lọt vào công kích trí mạng, không có còn dư lại bao nhiêu người. Phía bên Tô Kính, ở trên cảnh giới Kim Đan, đã có tính ưu thế tuyệt đối.

Tiêu diệt hết kẻ địch, người trong Tiên Cảnh lại tạm thời không dám đi lên.

Khi ngừng không ngừng, ngược lại bị hắn đánh loạn. Hai pháo đều lập ra kỳ tích. Nhất định là do con xúc xắc vận mệnh ảnh hưởng. Nhưng để cho những binh sĩ này chạy trốn được về, người trong Tiên Cảnh sẽ biết mình có loại đại pháo ngũ hành này ở trong tay. Lần sau tập kích, sẽ không có khả năng đạt được hiệu quả cùng loại.

Đại pháo ngũ hành không phải không thể phòng ngự. Chí ít ở dưới tình huống bình thường, không giết chết nhiều cường giả Kim Đan như vậy. Thứ này vốn là để công kích binh sĩ và kiến trúc của kẻ địch. Đánh phá phòng ngự giống như kết giới, mới là cách dùng thật sự của đại pháo ngũ hành.

Lần này mình không có sự lựa chọn. Người trong Tiên Cảnh lại không thấy qua vũ khí cùng loại, mới có thể ở thời điểm nguy hiểm tập kết lại với nhau. Nếu như bọn họ tản ra, mình một pháo bắn qua, được một mất mười, thu hoạch chiến quả. Còn không đáng giá bằng tổn thất hết ngọc thạch.

- Được rồi, nể mặt ngươi, ta tự mình động thủ.

Đường Hà nhìn thấy được chiến sĩ cường hãn này còn đang tổ chức tàn binh bại tướng, muốn chạy trốn về trong Tiên Cảnh. Hắn dứt khoát chuyển thân đi tới địa điểm mai phục, tự mình chỉ huy năm trăm vô vọng đạo binh. Trong tay hắn, bảy cái Thần Đan trôi qua, ở trạng thái bất cứ lúc nào cũng có thể phóng ra.

Tô Kính cười nói:

- Ngân Mâu, xem ra tạm thời có thể giữ lại ngọc phù của nàng.

Quả thực, đối phương tử thương vô cùng nghiêm trọng. Đường Hà một người dẫn đầu nói binh, cộng thêm khôi lỗi của Tô Kính, trên cơ bản đã có thể giải quyết vấn đề. Hai người Mộ Ngân Mâu và Tô Mộ chỉ cần đi ngăn chặn thông đạo Tiên Cảnh, đối phương lại không thể có cơ hội chạy trốn được nữa.

Mộ Ngân Mâu nói:

- Yên tâm. Ngọc phù này của ta sẽ cho ngươi dùng hết. Quay đầu lại, thời điểm chúng ta đi thu thập người khổng lồ, ta sẽ không keo kiệt.

- Ta quan sát qua những người khổng lồ này. Thủ pháp công kích chỉ có một. Nếu có đủ số lượng Địa Long Nỏ...

- Ta bỏ tiền.

Mộ Ngân Mâu đã biết được suy nghĩ của Tô Kính. Mặc dù nói ngọc phù có thể sử dụng nhiều lần, nhưng dùng qua một lần, sau đó phải chờ hồi lâu mới có thể kích phát lại. Đó là một vấn đề lớn. Ở trên Vũ Thánh Đảo, vẫn giữ lại một vài thủ đoạn bảo toàn tính mạng cho thỏa đáng.

Tô Kính tạo ra Địa Long Nỏ không thành vấn đề, nguyên liệu mới là vấn đề.

Tô Kính hiện tại không có tiền, mua không nổi nguyên liệu được nàng và Đường Hà tích góp trong tay. Lúc này Mộ Ngân Mâu biểu thị ủng hộ, chủ động bỏ tiền, tiết kiệm được số lần phát động ngọc phù. Như vậy đối với nàng mà nói, có lẽ là tổn thất, nhưng chưa chắc đã không phải là cơ hội. Trong tay nàng có tám ngọc phù. Bất cứ lúc nào Mộ Ngân Mâu cũng có thể phát ra lực lượng cường đại. Điều này coi như là có thêm một con át chủ bài.

- Vậy là tốt rồi.

Tô Kính cũng không khách khí, nói:

- Cho ta đủ nguyên liệu. Chỉ cần trở lại trong Thần Mộc Hạm, ba ngày, ta có thể làm ra đủ Địa Long Nỏ, giết chết những người khổng lồ này.

Mộ Ngân Mâu mỉm cười, không tiếp tục nói về đề tài này nữa. Năng lực sản xuất của Tô Kính thực sự khủng khiếp. Hình như trong Thần Mộc Hạm này là một không gian luyện khí cực lớn.

Địa Long Nỏ giá trị chế tạo rất cao, mũi tên tiêu hao vẫn không là vấn đề, vấn đề là Địa Long Nỏ bản thân là có sử dụng tuổi thọ. Đối phó người khổng lồ nói, này bút tập trung có thể nói là không nhỏ.

Tô Kính còn có thể từ trên thi thể của người khổng lồ nhận được hồi báo. Mình cũng chỉ có thể kỳ vọng nửa cái vị diện trong tay kia, giá trị vượt quá Tiên Cảnh.

Chiến sĩ này miễn cưỡng tập trung hơn một vạn người, vòng qua thành thị phóng ra công kích khủng bố, từ phía xa rời khỏi tường thành, bỏ chạy về phía Tiên Cảnh.

Hắn cũng thấy rõ, trên một mặt tường thành pháo đài, có bóng người di động. Hiển nhiên là có vũ khí tầm xa.

Chỉ cần nhớ lại, ở đó có vài vũ khí bên trong phạm vi công kích, hắn chỉ có thể cố gắng hết mức né tránh. Cũng không muốn qua đầu tường thành xem.

Chó nhà có tang, chẳng qua cũng chỉ có như vậy.