Hồng Liên Bảo Giám

Chương 873: Mảnh ngói (1)



Bởi vì khống chế hoàng tử này nói, có thể lấy danh nghĩa xây dựng lại đế quốc Thiên Thần, triển khai cuộc chiến tranh thống nhất Vũ Thánh Đảo.

Chuyện này, chính là điều Tô Kính mong muốn.

Kết quả Tô Kính lưu lại một ngày. Hoàng tử cuối cùng của đế quốc Thiên Thần dẫn theo mười mấy hộ vệ của hắn, tới đầu nhập vào Tô Kính.

Tô Kính mừng rỡ. Hoàng tử đế quốc Thiên Thần này cũng thức thời, không muốn bất kỳ điều kiện gì, dứt khoát giao ra tất cả khố phòng trong lòng đất của hoàng thất.

Cái gọi là khố phòng trong lòng đất, là không gian tồn tại ở trong một ít trận pháp bí ẩn. Đế quốc Thiên Thần tích góp rất nhiều tài phú ở bên trong, là vì một ngày kia, một khi đế quốc xuất hiện rung chuyển, các hoàng tử bất luận là ai, đều có thể đi thu tài phú, một lần nữa chấn hưng đế quốc.

Nếu như Kim Đài Thành không có thất thủ, những khố phòng không có cách nào mở ra. Thậm chí căn bản là không có cách nào nhìn thấy được ở trong trận pháp.

Hoàng tử này đồng thời còn mang đến rất nhiều văn kiện của đế quốc Thiên Thần, đều liên quan tới tin tức quan trọng của thành thị các đế quốc. Đương nhiên, bên trong bao gồm bản đồ phòng thủ của thành thị.

Hiện tại Tô Kính có thể lấy danh nghĩa của hoàng tử, đi thu những thành thị này. Nếu như tướng quân khống chế thành thị không chịu quy hàng, vậy có những tài liệu này, đánh hạ sẽ trở nên dễ dàng.

Tô Kính suy nghĩ một chút. Khống chế đế quốc Thiên Thần này ở trong tay, cũng không tệ. Dù sao mình cần phải có người giúp đỡ ở lại trấn giữ. Hoàng tử này hiển nhiên rất phục tùng. Bởi vì tư chất của hắn không tốt, ngay cả cảnh giới Trúc Cơ cũng không có. Hắn có thể trốn ra được, hoàn toàn là bởi vì rắn chín đầu căn bản không có lưu tâm tới loại tôm tép nhỏ như hắn.

Hơn nữa hoàng tử này thức thời. Chờ hắn sinh con trai, Tô Kính sẽ trực tiếp tiếp nhận giáo dục con của hắn, khiến cho thái tử của đế quốc Thiên Thần, trở thành đệ tử của Tâm Ý Tông.

Sau đó trên hòn đảo này, lực lượng chí cao vô thượng là Tâm Ý Tông, mà không phải là hoàng thất của đế quốc Thiên Thần.

Như vậy chỉ cần hơn mười năm, là có thể thực sự quyết định ra bố cục. Hơn nữa từ nhỏ tiếp nhận giáo dục của Tâm Ý Tông, thái tử này sẽ không tự cho mình là người nắm giữ Vũ Thánh Đảo trong tay. Hắn sẽ tương đối hiểu rõ ràng địa vị của bản thân.

Thành lập đế quốc không tính là gì cả. Tô Kính muốn chính là phải thành lập ra một Thiên Đình, lấy Tiên Cảnh làm trụ cột, khống chế rất nhiều đế quốc nhân gian. Thời gian hắn thành tiên vẫn rất dài dài. Nhưng tu luyện ra Bạch Hổ Luân, lại có thể mong đợi. Chờ Bạch Hổ Luân hình thành, là có thể lấy được thần lực của Binh gia, sắc phong thần.

Đến lúc đó, trong Tiên Cảnh sẽ không còn là chỗ ở của người phàm. Toàn bộ Tiên Cảnh sẽ không ngừng cắn nuốt nửa vị diện Tô Kính có thể tìm tới, cuối cùng hình thành một vị diện cường đại. Đủ để cung cấp tất cả người tu hành sinh tồn ở trong đó.

Bản thân quy tắc vị diện của Tiên Cảnh lại ẩn chứa pháp tắc như vậy, có thể không ngừng nâng cao lực lượng. Nếu không, Cơ Vô Song cũng sẽ không lựa chọn nửa vị diện này tới gửi gắm sau này.

Thời gian hai tháng vội vàng trôi qua. Một ngày này Tô Kính ở bên trong phòng thổ nạp. Đường Hà và Mộ Ngân Mâu đến đây. Tô Kính biết ý của bọn họ. Hắn liếc mắt thoáng nhìn dòng cát chảy thời gian, cười nói:

- Đi, theo ta đi truyền tống trận.

Trong Thông Thiên Tháp có rất nhiều truyền tống trận. Tô Kính dẫn theo bọn họ, đi tới bên ngoài một truyền tống trận lớn nhất. Công chúa Vô Ưu và Tô Mộ, cũng gọi qua.

Tô Kính nhìn Đường Hà nói:

- Ta biết ngươi muốn hỏi ta, rắn chín đầu này đã chiếm giữ Kim Đài Thành, vậy phải làm sao bây giờ. Con rắn chín đầu này khống chế tiên khí, chúng ta đi bao nhiêu người cũng không phải là đối thủ của nó. Nó không đi ra quấy rối, là bởi vì vẫn đang tiêu hóa oan hồn bên trong Kim Đài Thành.

- Vậy ngươi nói xem, phải làm sao bây giờ. Con rắn chín đầu sớm hay muộn sẽ tiêu hóa sạch sẽ những oan hồn này, sau đó lại xông ra ngoài. Chúng ta khổ cực đánh hạ Vũ Thánh Đảo, không phải sẽ trở thành bong bóng xà phòng sao?

Mộ Ngân Mâu oán giận. Nàng và đám người Đường Hà, hai tháng qua tới công thành đoạt đất. Hơn nửa Vũ Thánh Đảo đều ở trong lòng bàn tay. Nhưng tới phạm vi gần Kim Đài Thành ngàn dặm, ai cũng không dám đụng vào, rất sợ đưa tới rắn chín đầu.

Chinh chiến như vậy, có thuận lợi nữa cũng không có ý nghĩa gì.

Khi đang nói chuyện, trong truyền tống trận có ánh sáng trắng lóe lên. Một nam tử thân hình cao lớn đi ra. Nam tử kia xuất hiện, Đường Hà và Mộ Ngân Mâu đồng thời khẩn trương, thiếu chút nữa lấy ra trang bị cường đại nhất.

Tô Kính lại là vui mừng vô hạn. Hắn đi xuống phía dưới hành lễ, miệng gọi sư phụ.

Lúc này Đường Hà và Mộ Ngân Mâu mới từ trong cảm giác nguy cơ giải thoát đi ra. Người tới chính là Lâm Hoành Sơn. Trong nháy mắt khi vừa ra khỏi truyền tống trận, hắn không thể ngăn chặn tất cả lực lượng, tiết lộ ra một chút, bị Đường Hà và Mộ Ngân Mâu cảm giác được.

Cũng chỉ có hai cường giả này, mới có thể cảm giác được sự nguy hiểm của Lâm Hoành Sơn.

- Đây là sư phụ của ta, Lâm Hoành Sơn.

Tô Kính giới thiệu cho Đường Hà và Mộ Ngân Mâu.

Hai người nói liên tục ngưỡng mộ đã lâu. Đây cũng không phải là lời khách sáo. Tiêu Diêu Tam Sơn vốn có danh tiếng rất lớn. Chờ tới thời điểm nhìn thấy bản thân Lâm Hoành Sơn, Đường Hà thậm chí cảm giác, Lâm Hoành Sơn chỉ cần vừa động thủ, hắn trừ khi Kim Đan Nhập Khiếu, bằng không ngay cả chạy trốn cũng trốn không thoát, càng miễn bàn tới chuyện đối đầu.

Lâm Hoành Sơn liếc mắt thoáng nhìn Tô Kính, phát hiện Tô Kính tu luyện bí pháp Binh gia đặc biệt vững chắc. Lực lượng Đạo Môn lại có chút không vững chắc. Trong lòng cuối cùng cũng vui mừng.

Hắn xoa đầu Tô Kính một chút, nói:

- Ngươi cho ta xem những món khác đi. Nhụ thân ngươi nói, nếu quả thật là con xúc xắc vận mệnh, sẽ có lợi ích thật lớn đối với tiểu tử ngươi.

- Vâng.

Tô Kính mời Lâm Hoành Sơn quay về thư phòng của mình. Tất cả mọi người đi theo. Lúc này Tô Kính mới triệu hoán bộ xương khô thần binh khôi lỗi tiến đến, mở ra cờ Bạch Hổ, để cho Lâm Hoành Sơn tiến vào.

Lâm Hoành Sơn bước vào trong cờ Bạch Hổ, đảo mắt lại đi ra. Trong tay hắn đã có thểm một con xúc xắc sáu mặt nho nhỏ.

Trong phòng, tất cả mọi người đều cảm phục. Con xúc xắc vận mệnh này, Tô Kính liếc mắt nhìn cũng không được. Cho dù hắn thành tựu Kim Đan, tối đa cũng chỉ có thể nhìn hai cái, sẽ nôn mửa.