Hồng Liên Bảo Giám

Chương 893: Đường tắt (trung) (2)



Công chúa Vô Ưu suy nghĩ một chút, nói:

- Nếu như ngươi có thể cung cấp một nhóm thụ yêu cho phụ thân, phụ thân sẽ đáp ứng chuyện này.

Công chúa Vô Ưu biết, tuy rằng phụ thân chiếm không ít vị diện, nhưng giống như là Tiên Cảnh, sinh sản số lượng loại hình thụ yêu khổng lồ lại không có.

Thụ yêu cung cấp vật liệu gỗ rất trân quý, có tác dụng lớn hơn nhiều so với kim loại.

- Ta bảo đảm tấm lá chắn ngũ hành, chỉ dùng ở trong quân đội của năm người chúng ta.

- Ta cũng có thể bảo đảm, tài nguyên thụ yêu của ngươi sẽ không xuất hiện ở đế quốc Đông Tần.

Công chúa Vô Ưu thay phụ thân đưa ra lời bảo đảm. Cứ như vậy, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Tô Kính cần phải cung cấp quần thể chủng loại thụ yêu khổng lồ, mới có thể bảo đảm hoàng đế nhổ thụ yêu đến trồng ở vị diện khác sẽ không thoái hóa, cũng sẽ không giảm bớt, có thể sinh sôi nảy nở.

Mà tấm lá chắn ngũ hành, có thể làm cho liên quân của đám người Tô Kính ở trên tất cả chiến trường, đều giảm bớt hơn một nửa tổn thất. Đây là giao dịch của Tô Kính và hoàng đế. Bí mật chế luyện của tấm lá chắn ngũ hành, còn đang ở trong tay Tô Kính, sẽ không để cho đám người Đường Hà khống chế. Cho nên hoàng đế bên kia, cũng không phải không thể tiếp nhận.

Dù sao Tô Kính cũng là con rể. Đám người Đường Hà cũng không có thể tin tưởng như vậy.

Hơn nữa Tô Kính tin tưởng, cho dù hoàng đế cầm tới phương pháp luyện chế tấm lá chắn ngũ hành không hoàn chỉnh, mình nắm giữ kinh nghiệm chế luyện đại pháo ngũ hành, đối với chế luyện trang bị loại ngũ hành, năng lực hiểu biết vượt xa so với Sở luyện khí Hoàng Gia, chắc chắn sẽ không làm giảm xuống thuộc tính của tấm lá chắn ngũ hành.

- Đánh hạ được Địa Ngục Đảo trước, rồi lại nói sau. Trên Kim Ngọc Phù Đồ sẽ lập tức bắt tay vào làm chế luyện chiến xa mới. Khoảng nửa tháng sau, chúng ta có thể thay đổi một nhóm trang thiết bị, thử nghiệm ở trên Địa Ngục Đảo một chút. Chỉ có điều tấm lá chắn ngũ hành...

- Ta lập tức liên hệ với phụ thân.

Công chúa Vô Ưu tự có bí pháp, chỉ là số lần sử dụng bị hạn chế rất nghiêm trọng. Dù sao ở đây cách Đông Tần quá xa. Hoàng đế bên kia, cũng không phải không có việc gì có thể làm. Hắn rất bận rộn. Nhưng là vì tấm lá chắn ngũ hành, liên hệ với hoàng đế bệ hạ một lần, vẫn đáng giá.

Chuyện cần phải quyết định tiếp theo chính là cải tạo các loại vũ khí của từng binh sĩ. Lần này ý nghĩ của Tô Kính toàn bộ khai hỏa, phục chế một ít kinh nghiệm trên địa cầu qua, đưa ra một loạt suy nghĩ cải cách.

Phần lớn suy nghĩ cải cách đó đều bị đám người Đường Hà bác bỏ. Nhưng số lượng áp dụng cũng đủ nhiều. Chờ sau khi mọi người nói xong đề tài này, công tác dọn dẹp trên mặt biển đã hoàn thành.

Đường Hà chỉ huy hạm đội của mình, tiến về phía hòn đảo kế tiếp. Lần này, Kim Ngọc Phù Đồ theo sau, khoảng cách rất gần. Cái hòn đảo này cũng không lớn. Tô Kính lựa chọn phương hướng tiến công, là một vòng phòng ngự yếu nhất của ba đảo Địa Ngục, chỉ cần đánh hạ ba chỗ quần đảo này, là có thể tới gần ba đảo Địa Ngục. Ở trên phương hướng khác, số lượng hòn đảo bên ngoài quá nhiều, làm chậm trễ rất nhiều thời gian.

Tô Kính cũng không định vận dụng trang bị kiểu mới đi đánh ba đảo Địa Ngục. Thực lực của bản thân ba đảo Địa Ngục thậm chí không bằng lực lượng tổng thể của Vũ Thánh Đảo. Chỉ là ba đảo Địa Ngục chân chính thống nhất, có tín đồ Tà Thần khống chế, có thể phát ra lực lượng hoàn chỉnh. Mà trên Vũ Thánh Đảo, giữa đế quốc Thiên Thần và gia tộc các nơi lục đục với nhau, quá dễ dàng bị lợi dụng.

Đối phó với ba đảo Địa Ngục, chỉ có thể sử dụng thực lực nghiền ép, mưu kế là vô dụng. Đây cũng là hoàn cảnh đáng sợ nhất của quốc gia Tà Thần. Hạm đội viễn chinh của đế quốc Đông Tần vẫn rất xa xôi. Cuộc chiến của các nước Nam Hải là một bữa tiệc thịnh soạn, cũng đủ bọn họ cuồng hoan trong thời gian mấy năm.

Tô Kính phải nhân cơ hội này, nắm lấy ba đảo Địa Ngục, đồng thời ở chỗ này huấn luyện binh sĩ, đối phó với chiến tranh ở quốc gia Tà Thần trong tương lai.

Chiến tranh ở Vũ Thánh Đảo chỉ khiến cho tân binh của Tô Kính đạt tới đạt tiêu chuẩn hợp lệ. Muốn leo lên đại lục quốc gia Tà Thần, những binh sĩ này còn không quá đáng tin.

Nếu như không phải có trang bị tốt của Tô Kính, khiến cho mệnh lệnh có thể truyền đạt đến cấp bậc tiểu đội trưởng, độ khó khống chế những tân binh này sẽ lớn đến mức khó có thể tưởng tượng được.

Cho dù ba đảo Địa Ngục là cối xay thịt, Tô Kính cũng phải tập trung binh lực đi đánh, đồng thời không cần chờ đợi phổ cập vũ khí kiểu mới.

Bản thân diện tích của Kim Ngọc Phù Đồ đã vượt quá hòn đảo kế tiếp phải đánh chiếm. Phía trên ngoại trừ thủy thủ trong định mức ra, còn có quân dự bị quản lý quân sự hóa.

Lâm Tạ Hồng tuổi không lớn lắm, thủ đoạn lại tương đối bạo lực. Nàng một đường chinh phạt, binh sĩ chiêu mộ đạt tiêu chuẩn đều chuyển đến cho đám người Tô Kính. Trong tay nàng lưu lại không nhiều lắm. Kim Ngọc Phù Đồ, thành doanh tù binh của nàng.

Trên chiến hạm khổng lồ, khắp nơi đều là tân binh đang huấn luyện. Khóa huấn luyện tương tự với Đông Tần, chỉ làm ra điều chỉnh rất nhỏ. Lâm Tạ Hồng từ nhỏ theo phụ thân ở biên quan Bắc Vực. Chuyện huấn luyện đội quân, nàng rất quen thuộc.

Lần này đối mặt, là một hòn đảo có hình dạng gần như là hình vuông. Xung quanh là dãy núi, ở giữa bằng phẳng. Địa hình tương đối kỳ lạ. Chỉ có điều dải đất bằng phằng ở chính giữa hòn đảo này cũng muốn cao hơn so với bề mặt biển hai mươi trượng. Cho dù nổ bằng dãy núi xung quanh, cũng không có khả năng khiến nước ngập hòn đảo.

Trong bầu trời, rất nhiều phi thuyền đang lơ lửng ở trên không, thu thập tin tức. Ở dưới lĩnh vực địa ngục ăn mòn, những phi thuyền vốn có tuổi thọ sử dụng ba năm trở lên, đã trực tiếp rút ngắn lại khoảng mười lần.

Sau khi chiến dịch lần này qua, tất cả những phi thuyền đã sử dụng qua, cho dù không có bị đánh rơi cũng sẽ phải ngừng hoạt động. Hơn nữa từng nguyên liệu bị lĩnh vực lực lượng ăn mòn, không có cách nào thu hồi được.

Đây là tổn thất không có cách nào bù đắp được. Cũng phải tính toán ở trong chi phí của chiến tranh.

Ba đảo Địa Ngục bên kia đã có hơn mười vạn binh sĩ leo lên hòn đảo hình vuông này. Liên quân đặt tên cho hòn đảo này là đảo chậu. Không quá chuẩn xác. Chỉ có điều chỉ là danh hiệu, cũng không phải là nơi du ngoạn khai thác, còn phải chuẩn bị một cái tên vang dội dụ người.