Hồng Liên Bảo Giám

Chương 902: Đánh thần miếu (hạ) (2)



Tô Kính cũng không trông cậy vào loại binh sĩ cầm tấm ván gỗ sẽ phòng ngự được trùng kích. Thuần túy là ngăn cản trận hình đối phương bố trí.

Tăng tu khổ hạnh nhảy vào tấm ván gỗ, lập tức bị chí ít sáu vũ khí công kích. Bốn vũ khí đến từ chiến xa hai bên. Hai vũ khí khác chính là hai binh sĩ ở ngay phía trước cầm trường đao.

Trên trường đao có tia lửa bắn ra tán loạn. Đó là hiệu quả trận pháp đạo thuật kích phát ra.

Đại đao của tăng tu khổ hạnh bị Tử Mẫu Ly Hồn Pháo trên chiến xa bay tới, phần lớn đều rời tay. Trường đao binh sĩ của Tô Kính, chém ngang tăng tu khổ hạnh thành hai đoạn.

Vị trí trường đao công kích, một trái một phải, trên dưới chênh lệch cũng chưa tới một cm. Sau khi đan xen qua, phát ra một tiếng động thanh thúy.

- Chủ công, được rồi!

Một Luyện Khí Sĩ trong đội binh sĩ đi đường vòng đến phía sau thần miếu đưa tin cho Tô Kính.

- Ừ, vậy các ngươi lui lại.

Tô Kính không chế tạo ra được đại pháo giá thành rẻ. Nhưng hắn vẫn có thể chế tạo ra thứ tương tự với bom. Hơn nữa còn là không thể ném bom, chỉ có thể đặt kíp nổ tại chỗ.

Loại bom này sẽ được chôn sâu cả thước ở dưới dòng sông kỳ quái kia.

Vừa nói xong câu đó, trong đống thần miếu đổ nát, mặt đất lay động một cái. Các loại gạch bể vỡ ngói bồng bềnh bay lên, sau đó điên cuồng thu lại vào phía bên trong.

Tô Kính nhìn thấy được một cái bóng mơ hồ, đang thành hình. Tô Kính không chút do dự, ra lệnh cho một khẩu đại pháo ngũ hành dự bị tiến hành công kích.

Sau khi ánh sáng rực rỡ hiện lên, những mảnh vỡ đang bồng bềnh, trực tiếp bị bay lên hơn phân nửa, chỉ còn lại khoảng hai phần.

Trong đống đổ nát của thần miếu phát ra tiếng kêu to đầy thê lương, vang vọng bốn phương tám hướng. Những bộ binh này đang giao chiến cùng tăng tu khổ hạnh, trực tiếp ngã sấp xuống ngay tại chỗ.

Tô Kính nhíu mày. Hắn cảm giác thức hải chấn động. Lần này trong một tiếng rống lên, có chứa lực lượng quy tắc, phối hợp với lĩnh vực của địa ngục này, dưới cảnh giới Trúc Cơ, đều bị ảnh hưởng cực lớn.

May là những tăng tu khổ hạnh này cũng đều ngã xuống, không có cách nào duy trì phong thái tấn công. Trong bầu trời, nữ quan ác ma chém xuống. Các nàng căn bản không có chịu ảnh hưởng, đều rút ra yêu đao hẹp dài, chém xuống về phía những tăng tu khổ hạnh không hề chống cự.

Từng cái đầu lăn lóc ở trên mặt đất. Nữ quan ác ma mặt mỉm cười, thu linh hồn của những tăng tu khổ hạnh này. Kẻ địch bị các nàng tự tay giết chết, linh hồn khó có thể chạy trốn.

Các nàng nắm bắt thời cơ chiến đấu không tệ. Chỉ là trong lòng Tô Kính sinh ra cảm giác sợ hãi. Sau đó hắn liền hiểu, nguyên nhân là bởi vì cái gì.

Bóng ma trong thần miếu, đã hóa vì một bộ xương khô cực lớn. Tất cả vật chất còn đang bồng bềnh, bị nó hấp thu vào trong thân thể. Thân thể càng thêm ngưng thực. Sau khi bộ xương khô thành hình, bước lên trước, một cái tát đập xuống.

Lực lượng của một tát này kéo dài qua phạm vi lĩnh vực vài dặm. Cảm giác không khí dường như bị nén lại, đột nhiên nổ tung. Trong lúc tiếng nổ phát ra, Tô Kính cách ống nghe cũng nghe được âm thanh cùng loại.

Trên mặt đất tối đen một mảnh. Bàn tay của bộ xương khô cũng có hình dạng hơn một trượng, lại vỗ ra một hố lớn có đường kính vượt quá hai mươi trượng.

Ở bên trong phạm vi này có mười sáu nữ quan ác ma trực tiếp bị đập thành thịt vụn.

Trong hoàn cảnh xấu, nữ quan ác ma không có lĩnh vực lực lượng. Cho dù có, cũng không dám khởi động tới. Ở thế giới này, bản thân các nàng có thể hình thành lĩnh vực, sẽ bị toàn thế giới bài xích, không chỉ có không phát huy ra bao nhiêu tác dụng, còn phải nhận lấy hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.

Tô Kính nghe được tiếng nổ rất nhỏ. Trước khi chết, mười sáu nữ quan ác ma này đều phát nổ vị trí quan trọng trên thân thể. Đáng tiếc chỉ khiến cho trên bàn tay của bộ xương khô này xuất hiện vài vết rạn.

Đây là thứ thần mã gì vậy?

Tô Kính nhìn bộ xương khô này, trong lòng có chút do dự. Bộ xương khô này tiếp theo khom lưng, cúi xuống chộp về phía dòng sông trên mặt đất. Tô Kính đã không chú ý tới nữa, ra lệnh trực tiếp sử dụng lực lượng thần thức, phát nổ bom chôn ở phía dưới nước sông.

Bộ xương khô khom lưng xuống phía dưới, sau đó chính là một trảo. Nửa con sông đã bị nó nắm từ trên mặt đất lên.

Tô Kính cho nổ quả bom này, khiến bộ xương khô chỉ lấy được phân nửa con sông. Tô Kính rống to hơn:

- Lui lại!

Hắn chính miệng nói ra hai chữ lui lại. Nữ quan ác ma không chút do dự, thậm chí không làm ra bất kỳ phản kích nào, hai cánh rung lên, đã rời đi hơn mấy trăm trượng. Tốc độ như vậy, cũng chỉ có thân thể ác ma các nàng mới có thể tiếp nhận, không bị thương tổn.

Chiến xa vắt ngang phía trước là gặp xui xẻo nhất, phía trên là binh sĩ bình thường còn không có kịp phản ứng. Bộ xương khô cực lớn vung vẩy nửa con sông, kéo về phía trước, lại đánh chiến xa bay ra ngoài, giải thể ở giữa không trung. Binh sĩ bên trong chiến xa, dứt khoát biến thành trạng thái bột phấn.

Lần công kích này cho thấy lực lượng, khiến cho tất cả mọi người đều có chút kinh hoàng.

Kỵ binh dứt khoát tiếp tục lao về phía trước, cũng không chạy thoát thân trở về. Các kỵ binh đều biết, dựa vào áo giáp của bản thân, cũng không chống đỡ nổi công kích của bộ xương khô. Hiện tại Luyện Khí Sĩ cần phải tiến lên.

Trong bầu trời, chiến hạm di chuyển trên không trung nhanh chóng bay lên cao, đến độ cao nghìn trượng. Chiều dài của nửa con sông này, nhất định là trên nghìn trượng. Chỉ là thời điểm bộ xương khô vung vẩy, chỉ thấy nước sông cuộn trào hơn mười trượng trên không trung.

Trên chiến hạm di chuyển trên không trung đều là tinh binh, còn có Luyện Khí Sĩ của Tô Kính trấn thủ. Tất cả đều hiểu rõ ràng nước sông kia bất cứ lúc nào cũng có thể dài hơn.

Tô Kính vốn cảm thấy nước sông cổ quái. Nhưng hắn không nghĩ tới cách dùng là như vậy. Sớm biết vậy đã chôn hai quả bom xuống. Trong tay hiện tại không có Luyện Khí Sĩ của Tâm Ý Tông, chỉ có chưa đầy một trăm nữ quan ác ma. Nữ quan ác ma ở dưới sự công kích của bộ xương khô, yếu ớt giống như người giấy.

Tô Kính đã thả ra khôi lỗi giấy. Hai khôi lỗi giấy cũng phát ra lĩnh vực Kim Đan. Hắn quay đầu lại, nhìn Khuyển Thập Lang và Ưng Dương, nói:

- Có dám tiến lên đánh một trận hay không?

- Sợ cái gì!

Khuyển Thập Lang cầm trong tay cầm Đại Thế Chùy, đã bước ra một bước.