Hồng Liên Bảo Giám

Chương 947: Đại Tiễn Sư của Nguyên gia (2)



Sắc mặt của Nguyên Thiên Y nhất thời trở nên có chút khó coi. Bởi vì bộ binh chính diện của hắn cơ hồ là tỷ lệ một chiến một, số lượng so với địch nhân không kém nhiều, mà phía sau đối phương lại có hơn hai vạn bộ binh đang tới gần.

Hắn đã có chút hối hận, một phần lực lượng tinh nhuệ nhất này cũng không có dễ đào tạo được a. Vốn hắn cho rằng, dựa vào chiến xa và cung tên là có thể ngăn cản được đối phương xung kích. Thế nhưng hắn không nghĩ tới, khi những kỵ binh này dò xét đều là người sống, thế nhưng khi chiến đấu, càng giống như là vong linh, không sợ thống khổ một chút nào.

Song phương đang dây dưa vào một chỗ, binh khí cỡ lớn rất khó có thể đánh ra được công kích. Dưới tình huống bất đắc dĩ, hắn đành phải để cho đại Tiễn Sư duy nhất trong tay xuất thủ.

Ở một vị trí cách chiến trường xa hai dặm có một chiếc chiến xa tiến về phía trước, đại Tiễn Sư ở trên chiến xa giơ trường cung lên. Mà ở phía sau chiến xa của hắn cũng là một chi cung tiễn thủ của Nguyên gia, số lượng ước chừng cả ngàn người.

Đây là cung tiễn thủ chuyên nghiệp, khác với cung tiễn thủ trong bộ binh, bọn họ chính là người vì phối hợp với đại Tiễn Sư mà tồn tại.

Cường giả thủ hạ của Nguyên Thiên Y đều dựa vào cận chiến, bảo vệ cho tên đại Tiễn Sư kia. Lực công kích của Đại Tiễn Sư cường hãn, thế nhưng lực phòng ngự lại không mạnh. Cho nên rất sợ địch nhân xuất thủ đánh lén, nếu như đại Tiễn Sư này chết đi, đối với Nguyên gia mà nói, cũng là một loại tổn thất khổng lồ.

Một loại chiến xa tốt nhất trong Nguyên gia đang để cho tên đại Tiễn Sư này ngồi, ở phía sau của đại Tiễn Sư có sáu binh lính tinh nhuệ bảo vệ. Những binh lính này cũng đều xuất thân từ binh gia, mọi người đều hiểu rõ lẫn nhau, căn bản sẽ không nói một câu nào. Có sáu binh lính này bảo vệ, Luyện Khí sĩ dưới Kim Đan tứ trọng cũng không có biện pháp thoáng cái giết chết được vị đại Tiễn Sư này.

Đại Tiễn Sư này xuất hiện cũng không khiến cho cường giả của Địa Ngục tam đảo chú ý. Bởi vì khí tức của bản thân đại Tiễn Sư đã tương đối yếu ớt, cho dù là bọn họ có cảnh giới Kim Đan thì cũng là như thế. Bởi vì bản thân đại Tiễn Sư tu hành cũng không khiến cho bọn hắn tăng lên quá nhiều sức sống. Chẳng qua chỉ có tuổi thọi dài gấp đôi so với người bình thường mà thôi.

Đại Tiễn Sư, chỉ có xuất thủ trong nháy mắt thì mới có thể tỏa sáng, làm cho lòng người hoang mang lo sợ.

Nghe nói, ở thời kỳ thượng cổ, còn có Tiễn thánh đã từng xuất hiện, dùng cung tên bình thường có thể tiêu diệt toàn bộ Lưu Tinh mà Luyện Khí sĩ triệu hoán xuống. Loại lực sát thương trình độ này quám ức tàn bạo, một người có thể tiêu diệt hết một chi quân đội cũng là chuyện nằm trong khả năng.

Lưu Tinh mà Luyện Khí sĩ dùng trận pháp để triệu hoán ra rất là chân thực, đủ để hủy diệt một tòa thành thị.

Tô Kính nghĩ tới đây, lại không khỏi ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời. Ở ngoài Cửu thiên cương khí trống rỗng, chỉ có các loại xạ tuyến dùng mắt thường khó có thể nhận ra được. Mà lưu tinh cũng chỉ có cường giả vượt xa Kim Đan thì mới có thể phi hành được.

So sánh với nó, như vậy những hòn đá từ trong miệng núi lửa kia phun ra lại có uy lực quá thê thảm á. Trừ số lượng rất là nhiều ra, ngay cả binh lính bình thường của hắn cũng có thể ngăn cản được một hai cái. Mà lưu tinh thì sao chứ? Cho dù là Luyện Khí sĩ cảnh giới Trúc Cơ, nếu như không bố trí đạo thuật kết giới ở bên ngoài thân thì cũng có thể bị đục lỗ, hoặc là bị đập thành thịt vụn.

Đại Tiễn Sư rút ra một mũi tên, lại gài lên trên dây cung, phía sau chiến xa, sắc mặt của một ngàn cung tiễn thủ cũng trở nên ngưng trọng. Từ trong cái ống đặc chế lấy ra ba mũi tên, đồng thời gài lên trên dây cung. Đây là kỹ năng của bọn hắn, cần đại Tiễn Sư dẫn dắt thì mới có thể hoàn thành được. Nếu không chỉ là những mũi tên bắn lung tung, còn độ chính xác sẽ phải dựa vào vận khí.

Sưu!

Ba ngàn lẻ một mũi tên, cơ hồ đồng thời bắn ra ên ngoài. Những mũi tên này cũng chỉ có phát ra một đạo thanh âm mà thôi.

Vị đại Tiễn Sư kia khẽ thở ra một hơi, ba ngàn mũi tên bắn về phía một ngàn kỵ binh. Mà mũi tên của chính bản thân hắn thì lại thiêu đốt ở trên không trung. Khi tới gần địch nhân đã hóa thành tro bụi.

Mỗi một kỵ binh, ở vị trí sống mũi, trái tim và ngực phải đều xuất hiện một mũi tên do sắt thép chế tạo thành. Mũi tên này lặng lẽ không một tiếng động, so với thương của bộ binh còn tinh chuẩn hơn nhiều. Dưới sự hướng dẫn của đại Tiễn Sư, tất cả đột nhiên xuyên vào bên trong áo giáp của địch nhân.

Phanh!

Phanh Phanh...

Một ngàn kỵ binh, rối rít ngã xuống mặt đất. Ở trong đó có hơn sáu trăm người đã bị mất mạng tại chỗ. Đầu đều bị mũi tên khổng lồ xuyên qua, không còn có bất kỳ uy hiếp nào nữa. Hơn ba trăm người còn lại bắt đầu trốn tránh công kích. Thế nhưng nhưng cũng nahnh chóng co quắp ở trên mặt đất, chậm rãi chết đi.

Đại Tiễn Sư vừa ra tay, trong giáy mắt lại có thể giết chết ngàn người!

- Nguyên gia thật là dũng mãnh a!

Mộ Ngân Mâu mở to hai mắt ra nhìn một màn trước mắt này.

- Là Thần Toán Pháp.

Vô Ưu công chúa nói, Thần Toán Pháp là Âm Dương Gia đồ, tên đại Tiễn Sư này kiêm tu một chút là có thể tăng lên uy lực kỹ thuật cung tên của hắn. Ba mũi tên tất trúng hai cái. Trừ phi cảnh giới của địch nhâ vượt xa hơn tên đại Tiễn Sư này, nếu không mà nói, loại phép tính này sẽ được thành lập.

Thuật sĩ Âm Dương Gia cường đại có thể đem Thần Toán Pháp diễn dịch đến cảnh giới vạn vô nhất thất. Tên đại Tiễn Sư này cũng chỉ tu hành được một phần rất ít mà thôi.

Tiễn Sư học tập Thần Toán Pháp là truyền thống rất cổ xưa. Bên trong đế quốc cũng không có cấm. Bất kỳ một vị Tiễn Sư nào, học tập da lông của Thần Toán Pháp cũng đều có trợ giúp to lớn đối với kỹ thuật cung tên.

Người tu luyện kỹ thuật cung tên cũng phải tính toán đại thế, lợi dụng đại thế thì mới có thể phá vỡ được lĩnh vực của địch nhân, công kích không chút kiêng kỵ nào. Nếu không mà nói, chỉ một cái phù tiễn nho nhỏ làm sao có thể đối kháng được với lực lượng lĩnh vực của cường giả Kim Đan cơ chứ?

Kỵ binh của Địa Ngục Tà Thần nhất thời có chút hỗn loạn. Những người này không sợ chết, chẳng qua là bản thân bị giết chết mà không giải thích được, cho nên trong lòng khó tránh khỏi có chút khẩn trương.