Hồng Liên Bảo Giám

Chương 950: Hai quái vật (1)



Khôi Lỗi mô hình lớn dùng một tay ấn xuống. Cái tay còn lại kéo Lưu Tinh Chùy lên, ra sức vung vẩy. Đầu quái vật kia buông tay, Khôi Lỗi này lăn lộn hai vòng trên mặt đất mới dừng lại được.

Cũng không phải đầu quái vật kia không muốn hủy diệt cỗ Khôi Lỗi này. Thế nhưng ngay lúc đó sau lưng lại có ba Khôi Lỗi cỗ xuất thủ. Vũ khí lần này là một cái thương lớn. Độ rộng của mũi thương rất lớn, chỉ cần trúng mục tiêu thì sẽ tạo thành vết thương rộng hai thước, rất là kinh khủng. Uy lực của một thương này nó không biết, chẳng qua nó chỉ đơn giản tính toán ra sức nặng, tốc độ của những Khôi Lỗi này là có thể đoán ra được lực phòng ngự ở trên người mình có đủ để ngăn cản công kích của một thương kia hay không. Trừ phi cái thương này chỉ là mặt hàng bình thường, trên đầu thương không có bất kỳ phù văn bí ẩn nào khác.

Thế nhưng đây lại là chuyện không có khả năng, trên vũ khí của binh lính tầm thường đối phương cũng đều luyện chế phù văn. Loại gia hỏa cỡ lớn này nhất định sẽ càng thêm kinh khủng a.

Khôi Lỗi mô hình lớn có thể gây ra tổn thương cho quái vật, mà phán đoán này cũng là của Nguyên Thiên Y.

Những cường giả Kim Đan khác của Nguyên gia, trừ một Kim Đan thất trọng khác ra thì cũng không có ai chú ý tới nơi này. Bởi vì bọn họ không giúp được gì. Nếu như Khôi Lỗi mô hình lớn bị phá hủy mà nói, tổn thất cũng không lớn. Nếu như không có lĩnh vực của Nguyên Thiên Y bao phủ, đầu quái vật kia chỉ cần hai ba phút đồng hồ đã có thể hủy diệt được tất cả Khôi Lỗi rồi.

Cho dù để bọn họ đi tới thì kết quả cũng sẽ không kém nhiều lắm. Bởi vì tốc độ của đầu quái vật này khiến cho độn thuật của bọn họ cũng đều phải ảm đạm thất sắc.

Sắc mặt của Nguyên Thiên Y càng ngày càng nặng nề, tốc độ của đầu quái vật kia đã trở nên chậm chạp. Thế nhưng nhất cử nhất động, vẫn không có sơ hở gì, bị hai mươi Khôi Lỗi mô hình lớn vây công. Thế nhưng tốc độ di động dưới chân nó cũng không nhanh. Chỉ là nó vẫn có thể thong dong tránh né được công kích của Khôi Lỗi.

Nếu không phải có Tô Kính chỉ huy xuất sắc, hiện tại có lẽ đã có Khôi Lỗi hao tổn rồi.

Dưới sự khống chế lĩnh vực của mình, ở dưới tình huống mình có thể tùy thời chuẩn bị xuất thủ mà đâu quái vật này vẫn còn có thể làm được tới trình độ này, quả thực quá khó đối phó. Sinh vật từ Địa Ngục đều mạnh mẽ như vậy hay sao?

Chỉ là một hình chiếu mà thôi cũng đã làm cho mình và Luyện Khí sĩ Kim Đan thất trọng còn lại khó có thể hạ thủ. Nếu như cả Địa Ngục thế giới câu thông cùng với Thần Châu mà nói. Khi đó Thần Châu sẽ biến thành bộ dáng gì đây chứ?

Không trách được Hoàng Đế bệ hạ lại kiên trì muốn phát phát động chiến tranh. Những Tà Thần này đều là đến từ vị diện khác, nếu như bọn chúng phủ xuống. Như vậy Thần Châu sẽ không còn có được một mảnh đất nào yên bình, hoàn chỉnh nữa.

Các đại gia tộc cũng chỉ có thể co rút lại ở trong Tiên thành mà bản thân kiến tạo ra. Hoàng gia thì dứt khoát rút vào bên trong Ngọc Kinh Thành, muốn không cầm quyền mà tiêu diệt một số lượng quái vật khổng lồ ở trong chiến đấu, căn bản là chuyện không có khả năng a.

Nếu như bản thân hắn tùy tiện tấn công, không tiếp nhận điều kiện của Vô Ưu công chúa thì sẽ là một hành động sai lầm. Quân đội cường đại nhất của Nguyên gia đương nhiên sẽ không đi qua. Coi như tất cả tinh binh tiến lên một lượt, như vậy tổn thất cũng sẽ không quá nhỏ.

Lúc này Vô Ưu công chúa mở miệng, nàng dùng phương thức truyền âm để nói với Nguyên Thiên Y:

- Trên chiến trường, ta áp trận cho ngươi, không cần chú ý mọi việc. Mau sớm giết chết đầu quái vật này đi.

Trong lòng Nguyên Thiên Y như được ăn thuốc an thần, hắn nhìn thấy Cự Nhân chiến xa ở trên bầu trời đang không ngừng chèn ép xuống phía dưới. Tùy thời có thể chi viện cho chiến trường. Hắn lập tức xuất thủ, trong lĩnh vực màu vàng nhạt, các loại phù văn như bông tuyết, co rút lại bên trong, ngưng kết thành một viên cầu cực lớn.

Nhiệt độ của viên cầu này chợt lên cao, phun ra nuốt vào một đạo hỏa diễm lớn hơn một thước, đột nhiên đập tới phía đầu quái vật kia.

Tốc độ của viên cầu không kém nhiều lôi pháp, đầu quái vật kia bước sang bên cạnh nửa bước, bỗng nhiên cúi đầu. Mà lúc này viên cầu quỷ dị kia đã xuất hiện ở trước mặt của nó, đánh vào một bên sừng.

Đầu quái vật này phát ra một tiếng tru kinh thiên động địa. Hai sừng mà nó vẫn lấy làm kiêu ngạo lại bị viên cầu kia mạnh mẽ nện gẫy. Không chỉ có như vậy, hỏa diễm ở trên viên cầu lập tức bám vào trên cái sừng gãy của nó, bắt đầu lan tràn ra chung quanh thân thể.

Đầu quái vật kia kinh hãi, quy tắc ở trong ngọn lửa này còn cao hơn Địa ngục chi hỏa. Khiến cho nó căn bản không có cách nào dập tắt được. Hỏa diễm lây lan ở trên thân thể, bắt đầu rút ra lực lượng ở trong cơ thể của nó, trợ giúp hỏa diễm thiêu đốt ngày càng mạnh hơn.

Nếu tính ra, đây chính là lực lượng Ma vương cấp ở trong địa ngục a!

Đầu quái vật này đột nhiên hướng lên bầu trời, định chạy trốn. Lúc này Nguyên Thiên Y cười một tiếng, bỗng nhiên có một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong tay. Hắn lại nhẹ nhàng bổ xuống phía dưới. Tô Kính lập tức nhìn thấy, đầu quái vật kia giống như đang tự mình đụng vào trên thân kiếm, bị một kiếm chém thành hai khúc từ vị trí chính giữa thân thể.

Đầu quái vật này và Nguyên Thiên Y đồng thời kêu lên một tiếng.

Sauk hi Nguyên Thiên Y bổ ra một kiếm này, đầu quái vật kia bị bổ ra ở chính giữa, chia ra làm đôi. Thế nhưng trong nháy mắt lại biến thành hai đầu quái vật. Nguyên Thiên Y lập tức kinh hãi, bởi vì sau khi đánh ra một kiếm, hắn đã cho là đối phương sẽ phải chết. Cho nên hắn cũng không có lưu thủ, cũng không có biến hóa gì. Mà đối phương không chỉ có không có chết, mà còn từ một biến thành hai, chạy trốn sang hai bên.

Vô luận để cho một bên nào chạy thoát, một khi xông vào bên trong quân đội của hắn thì chính là một trận tai nạn. Cho dù Vô Ưu công chúa đã từng đồng ý với hắn cũng vậy. Thế nhưng lực lượng của Vô Ưu công chúa căn bản sẽ không ngăn được đầu quái vật này a!

Đầu quái vật kia sợ hãi kêu lên, đó là bởi vì một kiếm này đã khiến cho hạch tâm hình chiếu của nó chia ra làm hai. Như vậy nhất định nó sẽ không có cách nào trở lại Địa Ngục a. Thời gian dừng lại ở bên trong thế giới này càng ngày sẽ càng ít đi. Khi đạt tới cực hạn thì nó cũng sẽ bị hút vào thứ nguyên không biết tên a.