Hồng Mông Linh Bảo

Chương 152





Chương 152 Klaus & Lisa

Minh về cư xá rồi vào Hồng Mông Linh Châu dọn dẹp chuyển kệ sách, hầu hết đồ từ căn nhà mới mua vào cung điện, sửa chữa cho hợp nhãn, chàng gọi Hương-Thuỷ chỉ dẫn nàng làm chuẩn bị. Nguyên căn nhà nhìn từ trong ra ngoài quá sang trọng cần phải sửa nhiều nơi cho cũ kỷ biến thành căn nhà bình dân. Minh dùng một ngày phía trong làm một lớp mới, nhất là căn phòng tắm trên lầu nhất, tất cả gạch men sang trọng đều che khuất thành bình thường.

- Căn nhà này mai này sẽ dành cho trẻ mồ côi, cô xem nơi nào cần sửa sang hay trang bị đồ đạc gì thì đi mua cho vào đó. Tiền bạc cứ hỏi quản gia lão sẽ lo cho cô. Riêng phòng bếp để cho ta tự tân trang.
Nguyên trong bếp dùng bếp điện, chàng đem dọn hết vào nhà kho cung điện, suy nghỉ một lát Minh luyện chế ba cái bếp gas lớn nhỏ khác nhau, sau đó làm một cái tủ để đồ ăn, hai bộ bàn ghế dài 50 chỗ. Tủ lạnh ngày mai chàng sắm mới. Thoáng cái hai ngày trong Hồng Mông Linh Châu đã qua chàng trở ra sửa soạn đi đón Laura về.

Sáng hôm sau chàng bắt đầu đi thực tập, vừa vào đến cổng thì người canh cổng nói chờ, một lúc sau thì thấy hai người ra đón. Minh nhận ngay ra ông Krause, chàng đã ngồi cùng bàn trong tiệc sinh nhật của Sabrina.

- Anh Thanh-Minh quả nhiên chúng ta có duyên gặp lại, anh còn nhớ tôi không.

- Ông là Krause từ khi chia tay trên thuyền dùng tiệc sinh nhật cô Sabrina tôi vẫn nhớ rõ. Ông khoẻ không...

- Tạm được, chúng ta vừa đi vào vừa nói chuyện.

Khi vào đến văn phòng ông Krause, Minh gặp hai cô thứ ký chạc hai năm hai sáu, ăn mặc kín đáo, giản dị gọn gàng một người vận đồ trắng, một người vận đồ đe. Ông Krause vui vẻ nói:

- Tôi không ngờ anh có hứng thú làm thực tập trong hãng Airbus chúng tôi, nên khi đọc qua đơn của anh tôi đã trả lời ngay...
- Thật là cám ơn ông...


- Anh không cần phải cám ơn, với học lực của anh, chỉ cần hãng nào biết họ cũng phản ứng như tôi.

- Sao, ông biết học lực của tôi từ lúc nào?

- Trước khi anh đến Hamburg đi học tôi đã có đầy đủ tin tức danh sách về các nhân tài nước ngoài rồi. Quả nhiên mới hôm qua trường đem kết quả một kỳ học của anh khiến cho mọi người giật mình kinh hãi. Anh đã thi 49 bài, đậu toàn bộ, đặc biệt trong đó 32 bài đậu tối ưu tức là điểm 1 (trên 95%)mười bảy bài còn lại cũng ưu điểm 2 (trên 85%-95%).

- Thì ra trường đã chấm xong bài thi của tôi..

- Anh trong trường hợp đặc biệt nên trường quan tâm bài thi của anh nên chấm trước tiên. Anh muốn thực tập ở đây hai ngành Elektronik và Maschinenbau, còn ngành Informatik anh định làm thực tậpp ở đâu?

- Tôi có làm đơn ba nơi Info AG, WinCor Nixdorf và Kühne & Nagel nhưng chưa có hồi âm.

- Khi nào anh nhận chứng chỉ, anh gửi copy cho họ là họ hồi âm ngay cho anh thôi...

- Có lẽ vậy...

- Tôi có biết một số hãng quen, nếu anh thích cũng có thể đến đó thực tập.

- Ông thử giới thiệu qua đôi nét về hãng ông biết..

- Tetr hãng vừa chuyênwork, vừa SW-Development, khoảng 500 công nhân, hãng Robotika chuyên về SW-Development chủ yếu ngành Robotic.. khoảng 300 công nhân.

- Tốt quá, vậy ông cho tôi địa chỉ hai hãng này, hãng nào nhận trước tôi đi hãng đó làm thực tập.

Minh được một nhân viên ngành Technik dẫn tham quan giới thiệu hãng một vòng, mất nửa ngày sau đò dẫn đến một văn phòng lớn, nơi đây có mười người làm việc 7 nam 3 nữ. Chàng được tiếp đón giao cho Computer màn ảnh lớn 30 inch, để dùng SW CAD phương tiện vẽ sơ đồ Construction. Trưởng nhóm đưa những sơ đồ bị lỗi hay cũ cần vẽ mới lại theo đúng hiện đại. Tổng cộng có đến năm chục bản, chỉ qua loa cho Minh khoảng nửa tiếng thì Minh bắt đầu làm việc.

Bốn tháng thực tập cho ba ngành lần lượt qua một cách nhàm chán, phần nhiều thời gian chàng dành cho việc thu thập tài liệu, còn dùng thần thức trải xa theo dõi khâu lắp ráp đến chi nhánh Airbus ở Blagnac, ngoại ô thành phố Toulouse Pháp, nơi máy bay được lắm ráp bộ phận, sau đó mới chuyển đến Hamburg trang bị phần còn lại. Mỗi ngành 6 tuần, bây giờ đối với ngành lắp ráp máy bay, ngành điện tử có một khái niệm khác trước, tự tin có thể bắt đầu công việc nghiên cứu các công thức điện tử, từ khâu sáng tác thí nghiệm đến chế thành chip, luyện chế đồ dùng cho mìn, ngành Informatics cũng không kém có thể lập trình bằng các thứ tiếng tầng thấp, Assemble đến tầng cao C++, C#, Java, PHP, Shell, Perl,....cho trang Web hay Datenbank.

Laura trong ba tháng nghỉ đi làm quán Sushi, chàng đưa đón thường xuyên, trừ những ngày chàng về Việt Nam, sau đó nghỉ để chuyên học tập. Minh rảnh rỗi thường đi dạo chơi một mình hay dùng thần thức xem các sinh hoạt cuộc sống của dân cư chung quanh.
Một buổi chiều nọ, thần thức Minh phát hiện hai đứa bé trong một nông trại, một trai một gái dường như là hai anh em lén lút trèo lên lưng hai con ngựa lớn, mở cửa chuồng ra cưỡi thử. Hai con ngựa này lưng của nó cao có đến 1m5, trong khi hai đứa bé mới 8, 9 tuổi chỉ lớn độ 1m3, 1m4, hai đứa lấy thang trèo lên hai con ngựa sau đó kéo dây mở cửa chuồng ra. Trong nông trại Minh còn thấy có nhiều con ngựa loại lùn Ponny nhưng hai đứa bé không chọn lại chọn hai con cao to nhất. Ra khỏi chuồng hai con ngựa đi nước kiệu hai đứa bé thích thú, cầm cương điều khiển không thành vấn đề. Minh thấy trên lưng ngựa yên cũng được hai đứa bé chuẩn bị đàng hoàng thì biết hai đứa nhỏ này cũng biết những điều căn bản, chắc cũng đã có ý định cưỡi lén hai con ngựa lớn này từ lâu nhưng người lớn không cho phép.

Hai con ngựa nối nhau đi mấy vòng quanh sân rồi ra đường đất nhỏ, phía trước có mấy bóng người đứng nói chuyện, hai đứa cưỡi ngựa đi qua, nhưng bất chợt một con chó to màu vàng xông ra sủa lớn đuổi theo hai con ngựa giật mình, giật mình phóng nước đại, hai đứa bé cả kinh vội nắm chặt lấy giây cương nằm rạp xuống, phía trước lại có mấy người đi xe đạp, hai con ngựa lần lượt nhảy qua đầu, trong khi hai đứa bé sợ hãi hét ầm trời.

Minh thấy hai đứa bé lâm nguy, nếu té ngựa hai đứa này chắc chắn sẽ bị trọng thương nên vội dùng ẩn thân thuật rồi bay về hướng nông trại nhanh như chớp.
Khi đến vừa đúng hai con ngựa chạy đến tận con đường đất chuẩn bị ra con đường nhựa, cũng là đường lưu thông xe hơi, Minh đến nơi vội lần lượt chộp lấy hai đứa bé đáp xuống đất, sau đó niệm “Tịnh” hai con ngựa đang trong tư thế phóng ra đường đứng lơ lửng như trời trồng, hai vó sải về phía trước hai chân sau còn chạm đất.

Hai đứa bé đứng an toàn dưới đất tuy nguy hiểm đã qua nhưng hai quả tim non đập thình thịch khiến Minh đứng gần bên còn nghe thấy rõ. Minh chờ bọn chúng bình tĩnh một chút hỏi:

- Hai đứa tên gì?


- Tôi là Lisa còn anh tôi là Klaus. Cám ơn ông đã cứu hai anh em chúng tôi... Nhưng hai con ngựa của chúng tôi bị cái gì mà đứng trơ ra đó...

- Nếu nó không đứng trơ như vậy thì tai nạn xe cộ đã xảy ra lâu rồi, cứ để cho chúng bình tĩnh lại đã.

- Còn ông tên gì?

- Ta họ Lã. Chúng mày thích vận tốc lắm phải không, vừa rồi có sợ lắm không?

- Lúc nãy sợ thật! Nhưng bây giờ hết sợ rồi.

Minh đến gần hai con ngựa dùng thu lại niệm lệnh, hai con ngựa ngoan ngoãn đứng vào tư thế bình thường, chàng cầm giây cương đưa cho hai đứa nhỏ nói:
- Mau dắt nó về nhà, đừng cưỡi nó nữa kẻo nguy hiểm đấy..

- Ông không cùng chúng tôi về à.

- Không, ta đi đây hai đứa cẩn thận.

Minh thấy hai chi em đứa bé đặc biệt, con cháu nhà nông sống gần gũi với gia súc, tay chân thịt săn, có sức không như những đứa con cái nhà bình thường.
Minh thỉnh thoảng dùng thần thức xem hai đứa bé, thấy vừa đem ngựa nhốt lại liền bị người lớn mắng chửi nhốt trong phòng....mấy tiếng đồng hồ mới được tha. Hai đứa dẫn nhau ra sân chơi, nơi đây có cầu trụt, leo giây, cần cẩu, … lúc đó đã có mười mấy đứa lớn nhỏ đang chơi.

Hai chị em vừa đến đã cãi lộn với bốn năm đứa con trai trẻ khác lớn hơn, sau đó đánh lộn. Minh thấy hai chị em tuy nhỏ hơn nhưng không sợ chút nào, Minh ẩn thân bay lại gần bên cạnh xem lúc đầu hai chị em còn nhanh nhẹn tạm chống đỡ sau bị năm đứa lúc thay phiên nhau lúc hai đánh một, cuối cùng chịu không nổi. Đứng bên thấy vậy Minh khống chế tay chân Lisa, nhắm ngay xông lại dùng chiến luợc số một của Vovinam tay trái chém ngay cổ đối thủ, đấm thấp trúng ngay bụng, chỏ trúng mang tai. Tên kia trúng một chiêu ba thế bị loại ngay lập tức. Lisa thấy tay chân mình bỗng khác thường, trước mắt lại thấy tay mình đánh K. O. đối thủ thì ngạc nhiên đưa hai tay lên nhìn đi nhìn lại...
Minh lại khống chế tay chân của thằng Klaus, đối thủ xông đến hai tay đấm kiểu quyền anh, Klaus dùng bàn tay gạt hết, sau đó đấm múc một cái ngay bụng đối phương, tên kia gập người ôm bụng thì chân phải của Klaus đá thẳng về phía trước trúng ngay ngực khiến đối thủ bật ngửa ra nằm bất tỉnh...
Con nít những đứa mạnh dạn đến xem reo hò om xòm “Ráng lên Klaus”, “Đánh vào mõm nó”, còn những đứa nhát thì lảnh trốn hết. Ba tên kia thấy hai đứa trong bọn nằm lăn dưới đất, đứa quằn quại, đứa bất tỉnh thì nhìn hai chị em nhưng không dám xông vào đánh nữa.

Minh thấy một thằng nhỏ đứng xem trên tay cầm một chai nước khoáng, chàng lại khống chế tay chân của Klaus gật lấy chai nước mở nắp đổ lên mặt thằng đang bị ngất xỉu, hắn dậy ngay nhìn xung quanh thấy Klaus cầm chai nước trả cho thằng bé sau đó bước lại gần hắn, hắn tưởng Klaus muốn đánh tiếp vội vàng đứng dậy chạy ra ngoài. Bốn thằng kia thấy vậy cũng chạy theo.

Một tràng vỗ tay của mấy đứa bé đang xem khiến hai chị em lúng túng. Nguyên năm thằng kia hay chơi ở nơi này ngang ngược, hay bá đạo dành chỗ, bắt nạt những đứa khác, trước kia năm đứa chơi riêng lẻ, sau lại chơi chung, lúc nào cũng đi năm đứa với. Minh thấy xong chuyện nên thu ẩn thân thuật lại, ngồi ở ghế trong sân chơi xem hai chị em Lisa và Klaus. Hai chị em đang còn như nằm mơ nhưng chưa ai nói ai cảm giác vừa rồi, nhớ vừa rồi mình vừa đánh mấy cái đơn giản đã hạ được hai tên lớn hơn mình một hai tuổi, mà sao mình không hề nghĩ đến đánh vào chỗ đó mà tay mình cứ tự động đánh ra...
Hai chị em trèo leo giây một hồi bỗng Lisa nhìn thấy ông Lã đang ngồi ở ghế nhìn trẻ con chơi thì làm lạ nên vội trèo xuống đến chào:

- Chào ông Lã! ông đến đây lâu chưa?

- Được một lúc, lúc hai chị em cô đánh lộn đó...

Thằng Klaus thấy chị trèo xuống không để ý một lúc thấy chị Lisa đang nói chuyện với một người thanh niên á đông, Klaus nhận ra ngay, là người cứu mình xuống lưng ngựa. Mấy hôm sau đó hai chị em đánh giá ông Lã sau bàn tán với nhau:

- “Em thấy ông Lã không phải người thường, mình đang trên lưng ngựa phi chồm nhanh như gió, mà ông ta nhẹ nhàng bế chúng ta đặt xuống đất, ngay cả huấn luyện viên cưỡi ngựa cũng không có bản lãnh đó”.

- “ Em nói đúng đó, còn hai con ngựa đang phi nhanh, bỗng dưng bị ngưng đọng lơ lửng trong không khí, nghĩ lại như nằm mơ, phải biết con ngựa lớn trọng lượng mỗi con có đến 200 kg”

- “Lần sau gặp lại thì nhất định em phải xin ông ta truyền cho em bản lãnh này...Thật là oai phong, khí thế hùng dũng...”


- “Chưa chắc chúng ta có thể gặp lại, đừng có mà mơ”

Klaus vội trèo xuống đến chỗ Lisa và Minh đang ngồi..thì Lisa hỏi:

- Lúc nãy đánh lộn, có phải ông đã giúp chúng tôi không?

Minh không trả lời nhưng mỉm cười khẽ gật đầu. Bỗng Klaus lên tiếng:

- Ông Lã có bản lãnh cao siêu quá, xin dạy cho cháu bản lãnh đó.

Minh nhìn Klaus hỏi:

- Bản lãnh nào?

- Thì bản lãnh làm cho con ngựa đang phi đứng yên trong không khí.

- Cái đó dù tôi dạy cho hai đứa, chúng mày cũng không học nổi. Còn bản lãnh đánh bại mấy tên kia thì được.

Lisa nghe vậy liền hỏi:

- Vậy ông dậy cho chị em cháu bản lãnh đó cũng được.

- Muốn học cũng được nhưng phải chịu khổ đau nhiều, phải có kiên nhẫn chịu đựng cao. Hai đứa mày chịu nổi không?

- Vâng, nhất định được...

Minh bất nắm lấy thằng Klaus nắn xem xương cốt nó, thì thấy xương cốt lớn khác hẳn với xương cốt của dân Việt mình, rất thích hợp luyện võ, sau đó lại nắn xem xương cốt của Lisa thấy cũng vậy, chỉ kém hơn thằng em chút ít nhưng cô chị này ngộ tính cao hơn đây.




Góp ý cho truyện Hồng Mông Linh Bảo: tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123&page=10