Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 613: Cần tuyên truyền




Việc này thật bất ngờ, không ai ngờ được Lôi Diên Tùng sẽ chết như thế này, làm cho các lãnh đạo trong huyện Lục Thương cũng đều ngạc nhiên một trận.
Cái chết của Lôi Diên Tùng, đối với huyện Lục Thương mà nói thì đó là một chuyện lớn, ai cũng biết rằng những lần tranh đấu trước. Lôi Diên Tùng vẫn luôn hát vang trên đường, đặc biệt từ sau khi Diệp Trạch Đào ra sức ủng hộ sự phát triển của khu kinh tế mới, trong huyện lại có tin đồn rằng Diệp Trạch Đào vì phụ nữ nên mới ra sức ủng hộ khu kinh tế mới. Việc đó là một đả kích lớn đối với uy tính của Diệp Trạch Đào, vào thời điểm này nhiều cán bộ cũng đầu quân về phía Lôi Diên Tùng, vì thế mới tạo ra tình huống thế lực của Lôi Diên Tùng tăng cao.
Lúc nhìn thấy Lôi Diên Tùng rất có khả năng sẽ đè ép Diệp Trạch Đào, đột nhiên tình thế có sự xoay chuyển lớn, Diệp Trạch Đào nhà người ta vì yêu người đẹp nên mới xem trọng khu kinh tế mới, người ta vì nhu nhược, sau đó tiến hành nắm trong tay khu kinh tế mới nơi quan trọng này.
Thông qua việc này, có rất nhiều người trở nên kính nể Diệp Trạch Đào, không đợi mọi người phản ứng lại, thì Lôi Diên Tùng chết rồi. Việc này lần nữa làm cho mọi người nghĩ đến việc Liễu Khâm Trí và Cảnh Quốc Ninh xảy ra chuyện, hai người đó so với Lôi Diên Tùng còn hùng mạnh hơn rất nhiều, còn bị Diệp Trạch Đào xử lý một cách dễ dàng, Lôi Diên Tùng thật không biết lượng sức mình.
Hướng gió lại lần nữa chuyển hướng qua đây, những lời tán thưởng Diệp Trạch Đào lại nhiều thêm.
Tất cả mọi người đều có cùng một suy nghĩ, ở trong huyện Lục Thương, tuyệt đối không thể trở thành kẻ đối đầu với Diệp Trạch Đào, nếu thành kẻ đối đầu với hắn, sẽ chết một cách rất khó coi.
Tuy nhiên, dù sao một Chủ tịch huyện cũng đã chết, rất nhiều ánh mắt đều tụ họp về huyện Lục Thương. Việc này Thành uỷ rất coi trọng, rất nhanh, một đội tổ công tác do Bí thư Đảng uỷ Công an thành phố Lục Nhân Ngôn liền chạy đến huyện Lục Thương, rất nhanh, Bí thư Thành uỷ Thi Minh Cương cũng đến huyện.
Việc này làm cho Diệp Trạch Đào bận rộn một trận, vừa phải sắp xếp các lãnh đạo ở thành phố, vừa phải trấn an người nhà Lôi Diên Tùng.
Nói thật trong lòng Diệp Trạch Đào chưa từng có cách nghĩ để làm Lôi Diên Tùng ra nông nổi này, cho dù Lôi Diên Tùng không ngừng có những hành động cản trở nhưng Diệp Trạch Đào vẫn có thể nắm giữ cục diện ở huyện. Đột nhiên Lôi Diên Tùng chết đi, cũng làm cho Diệp Trạch Đào có chút luống cuống tay chân. Đây là đều mà hắn ta chưa bao giờ nghĩ tới, Lôi Diên Tùng chết, một số bố cục trong huyện sẽ phải thay đổi, Diệp Trạch Đào cũng đang suy nghĩ chuyện này.
Cũng may đám người Kiều Ứng Xương phát huy năng lực của bọn họ đúng lúc, làm cho toàn bộ chuyện này rất có trật tự.
Ngay tại ngày thứ hai đám người Lục Nhân Ngôn đến, liền mở cuộc họp thông báo tình hình ở phòng họp lớn Huyện uỷ.
Thi Minh Cương trầm mặt ngồi ở đó, làm ra những chuyện như thế này ông ta cũng không thoải mái lắm.
Thi Minh Cương cảm thấy cái chết của Lôi Diên Tùng là kết quả của những lời phê bình của mình, nếu không phải mình phê bình ông ta, thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy. Nghĩ đến Lôi Diên Tùng vẫn luôn nghe theo lời mình, Thi Minh Cương có một cảm giác rất áy náy với Lôi Diên Tùng, Lôi Diên Tùng vẫn là một đồng chí tốt.
Phó trưởng phòng Phòng công an thành phố Giang Lâm là người phụ trách điều tra cái chết lần này, thông qua một loạt công tác khuẩn trưởng, toàn bộ sự việc đã có kết quả.
- Bắt đầu.

Lục Nhân Ngôn nhìn về phía Giang Lâm nói.
Trong phòng hội nghị cũng có không ít phóng viên truyền thông, đối với cái chết đột ngột của một Chủ tịch huyện, truyền thông cũng rất hiếu kỳ.
Giang Lâm nhìn thoáng qua Thi Minh Cương, lúc này mới nghiêm túc nói:
- Theo như sự điều tra của tôi, bản thân đồng chí Lôi Diên Tùng vốn đã mắc phải bệnh tim nghiêm trọng. Trước cuộc họp đúng vào thời kỳ tái phát bệnh, mang theo bệnh đến tham dự cuộc họp. Mặc khác, bởi vì thân thể suy yếu đã xảy ra choáng váng đây chính là căn nguyên của xảy ra việc này. Ngoài ra, vị trí đặt chậu hoa trong phòng hội nghị không hợp lý lắm, để chống đỡ cành hoa đã sử dụng loại trúc ký có độ chắc chắn cực cao, điều này mang đến tại hoạ ngầm về mặt an toàn, liên kết những việc nói trên lại, đồng chí Lôi Diên Tùng mới xảy ra chuyện ngoài ý muốn…
Giang Lâm nghiêm túc tiến hành báo cáo.
Rất nhanh, Giang Lâm đã báo cáo xong kết quả điều tra.
Thi Minh Cương hỏi:
- Là ngoài ý muốn sao?
Chuyện mình không phải với Lôi Diên Tùng tuyệt đối không thể nói ra, nếu thật sự nói ra, dường như mình đã trở thành hung thủ ngầm rồi, điều này làm cho Thi Minh Cương vô cùng không thoải mái.
Kết luận này rất quan trọng.
Giang Lâm nói:
- Trong phòng hội nghị huyện uỷ cũng có camera, chuyện này có thể loại trừ do con người làm ra, lúc đó bên cạnh đồng chí Lôi Diên Tùng không có người, ông ta tự nhiên ngã xuống.
Kỳ thật, Giang Lâm cũng hiểu, thành phố muốn mình đích thân chủ trỉ chuyện này, chính là không muốn vạch áo cho người xem lưng. Đưa ra một kết luận chân thật để ngăn chăn miệng lưỡi của giới truyền thông, cũng may cũng không quá khó khăn, lúc đó hội nghị có camera, chỉ cần lấy ra là có thể nói rõ vấn đề.
Thi Minh Cương khẽ gật đầu nói:
- Đồng chí Lôi Diên Tùng mắc bệnh nhưng vẫn kiên trì công tác, đồng chí như vậy thật không dễ dàng có.

Ông ta bắt đầu định thần lại rồi.
Nhìn về phía Diệp Trạch Đào, Thi Minh Cương bình tĩnh nói:
- Đã nói nhiều lần rồi, công việc an toàn là điều căn bản của tất cả các công việc, các cậu làm như thế nào vậy, sao lại bỏ qua vấn đề an toàn đó chứ?
Câu nói này làm cho Diệp Trạch Đào chỉ có thể cười khổ, trước khi mình đến đây phòng họp đã bài trí như thế này rồi, sau khi mình đến đây cũng không có tiến hành thay đổi. Những cây hoa đó cũng là những hoa mắc tiền, hẳn là do lãnh đạo trước đó làm, vì muốn chống đỡ hoa gỗ, nên đã dùng một chút trúc ký cấm vào dưới đất, thật sự không ngờ lại lấy đi một mạng người.
Nếu Thi Minh Cương đã nói như vậy, đương nhiên Diệp Trạch Đào không thể chống lại, đành phải nói:
- Bí thư Thi phê bình rất đúng, đây là trách nhiệm của chúng tôi, sẽ lập tức tiến hành chỉnh đốn và cải cách.
Lúc này Thi Minh Cương mở mặt mở mày nói:
- Việc này người trên kẻ dưới đều biết cả, vậy thì chúng ta đem sự thật của chuyện này truyền ra công chúng.
Diệp Trạch Đào nói:
- Toàn bộ quá trình lúc đó đều được quay lại, cái này chúng ta có thể cung cấp cho giới truyền thông. Lúc hội nghị còn chưa bắt đầu, lúc đồng chí Lôi Diên Tùng đứng lên đã bị té xỉu, đồng chí Lôi Diên Tùng vẫn luôn rất nghiêm khắc yêu cầu bản thân, mắc bệnh vẫn kiên trì công tác. Việc này chúng ta đều không biết, áp lực công việc trong huyện quá lớn, đồng chí Lôi Diên Tùng chịu đựng áp lực công việc quá lớn, đây chính là mệt mỏi nên ngã xuống.
Nói tới đây, Diệp Trạch Đào cũng tự phê bình bản thân nói:
- Bước tiếp theo chúng ta phải triển khai kiểm tra an toàn định kì một tháng, nhất định phải loại bỏ mọi loại tai họa ngầm. Lần này là bài học kinh nghiệm sâu sắc, chỉ là một việc rất nhỏ không chú ý đều có thể tạo thành một phá hoại lớn, nhất định phải đề cao cảnh giác mới được.
Thi Minh Cương gật đầu nói:
- Bất kể chuyện gì cũng đều nhất định phải thành lập trên an toàn, đây là chuyện lớn.

Thi Minh Cương nghĩ thầm Diệp Trạch Đào cũng không tệ, có thể lý giải được suy nghĩ của mình, liền nói:
- Việc này căn bản có thể cho rằng là làm việc mệt mỏi trên chức vị cao nên ngã xuống.
Giang Lâm gật đầu nói:
- Hẳn là như thế.
Cuộc họp mở rất nhanh, dựa vào cương vị Thi Minh Cương đưa ra một số chỉ thị, sau đó mới quay về nhà khách Huyện ủy.
Diệp Trạch Đào cũng rất nhanh bị Thi Minh Cương gọi lên phòng ông ta.
Nhìn về phía Diệp Trạch Đào, Thi Minh Cương nói:
- Một chủ tịch huyện đỗ ngã trong hội nghị, chuyện này Tỉnh ủy đã biết rồi, Tỉnh ủy cũng rất xem trọng chuyện này, cũng đã phái tổ điều tra đến.
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu, biết rằng chuyện này nhất định phải xử lý tốt, bằng không sẽ xảy ra ảnh hưởng tiêu cực, nói:
- Việc này bất kể là nhìn theo hướng nào, cũng đều do công việc mà chết, Bí thư Thi, tôi cho rằng hẳn là việc này nên tiến hành tuyên truyền mạnh mẽ mới đúng. Huyện Lục Thương liên tiếp xảy ra rất nhiều chuyện, cần có một số sự việc tích cực để thay đổi cách nhìn của mọi người, đồng chí Lôi Diên Tùng là một cán bộ Đảng tốt.
Ánh mắt Thi Minh Cương liền sáng lên, lời nói này của Diệp Trạch Đào rất có đạo lý, nếu lấy Lôi Diên Tùng làm tấm gương điển hình, đó cũng là một ý kiến rất không tệ.
Thi Minh Cương trầm tư một hồi nói:
- Việc này cũng không tệ, các cậu có thể đào móc một chút, trước tiên hãy để bộ phận tuyên truyền làm một chút tài liệu truyền ra ngoài đi.
Nhìn Diệp Trạch Đào lui ra ngoài, Thi Minh Cương âm thầm gật đầu, Diệp Trạch Đào là một người biết cách đối nhân xử thế. Mọi người đều nói Lôi Diên Tùng và Diệp Trạch Đào không hợp, có người còn nói Lôi Diên Tùng là do Diệp Trạch Đào ép chết. Nhìn xem Diệp Trạch Đào người ta, đề xuất ra một đề nghị để Lôi Diên Tùng thành tấm gương điển hình, biểu hiện này của Diệp Trạch Đào là một cách nhìn đại cục, thật sự rất không tệ.
Trong lòng rất có thiện cảm với Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào đi ra khỏi phòng, thầm than một tiếng, bây giờ mọi loại ngôn luận về việc này đều có, mình nhất định phải để cho mọi người thấy được tình bạn tốt của mình và Lôi Diên Tùng, thôi đi, người cũng đã chết rồi, để cho ông ta vinh dự một chút.
Rất nhanh, Diệp Trạch Đào gọi Trưởng ban tuyên giáo Huyện ủy Lạc Vũ vào phòng làm việc.

Nhìn về phía Lạc Vũ, Diệp Trạch Đào nói:
- Trưởng ban Lạc, cái chết của Chủ tịch huyện Lôi trên cương vị công tác, việc này cơ bản đã được nhận định rồi. Ý kiến vừa rồi của Bí thư Thi là muốn các cậu trong thời gian nhanh nhất viết một câu chuyện tiên tiến về Chủ tịch Lôi. Chủ đề chính là Chủ tịch Lôi chết vì công công việc, mắc bệnh nhưng vẫn kiên trì công tác, là một cán bộ Đảng tốt. Việc này phải làm trong thời gian gấp, nhiện vụ quan trong, các cậu nhất định phải xem như một việc lớn để làm, Tỉnh ủy cũng đã phái tổ công tác đến đây rồi, nhất định phải gia tăng tiến hành.
Lạc Vũ nhìn về phía Diệp Trạch Đào, cảm thấy mình có chút ít đau đầu, khó xử nói:
- Bí thư Diệp, anh biết rồi đấy, đây là một việc có chút khó khăn.
Lạc Vũ thật sự không nghĩ ra Lôi Diên Tùng có bao nhiêu điểm sáng lạng, nếu viết về Diệp Trạch Đào, cũng có thể viết ra không ít, còn bây giờ phải viết về Lôi Diên Tùng, độ khó có chút ít lớn đấy.
Diệp Trạch Đào nói:
- Tôi tin tưởng rằng Ban tuyên giáo các cậu có thể làm tốt dự án này.
Lạc Vũ đành phải gật gật đầu nói:
- Tôi đi sắp xếp.
Đi ra khỏi phòng làm việc của Diệp Trạch Đào, Lạc Vũ có chút ít buồn bực, trong lòng nghĩ thầm Diệp Trạch Đào này thật là, rõ rằng Lôi Diên Tùng vì lần dự án của Diệp Trạch Đào làm lớn như vậy, tâm trạng không vui nên mới xảy ra vấn đề chết này, người ta cũng không có nghị luận chuyện này, nói Diệp Trạch Đào không trọng dụng Lôi Diên Tùng. Nhưng, bây giờ thì tốt rồi, Diệp Trạch Đào trực tiếp muốn Lôi Diên Tùng thành tâm gương điển hình, làm như vậy, lời đồn đại Diệp Trạch Đào và Lôi Diên Tùng không hợp, chớp mắt đã sụp đỗ. Vinh dự lớn như vậy cũng đã cho Lôi Diên Tùng rồi, nếu còn nói thêm lời nào, chỉ có thể nói là lòng dạ của Lôi Diên Tùng hẹp hồi.
Ôi, Bí thư Diệp này.
Bài văn này của mình có chút không dễ viết đây.
Lạc Vũ cảm thấy Diệp Trạch Đào quá hùng mạnh rồi, ai muốn đấu với Diệp Trạch Đào, căn bản cũng đều không có hy vọng.
Đến phiên mình, phải tính toán kỹ lưỡng một chút, xem tình hình hiện tại của huyện Lục Thương, có rất nhiều người đứng về phía Diệp Trạch Đào, mình bất luận như thế nào cũng phải duy trì mối quan hệ tốt với Diệp Trạch Đào, tuyệt đối không thể nào làm chuyện gì đối đầu với Diệp Trạch Đào.