Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 814: Trần Đại Tường muốn dò xét




- Ha ha , Trạch Đào à, vào buổi sáng ngày mai triển khai một cuộc họp nhé.
Diệp Trạch Đào về đến nhà không lâu, liền nhận được đích thân Trần Đại Tường gọi điện tới.
- Tổ chức hội nghị ư?
Diệp Trạch Đào liền hỏi một câu.
- Trạch Đào ạ, cậu cũng thấy rồi đấy, hiện tại tình hình trong thành phố thật không tốt, có thể nói là một mớ lộn xộn, hôm nay Tỉnh ủy đặc biệt báo cho tôi, để cho tôi tạm thời chủ trì một vài công việc, ha ha, đây chính là đem tôi đặt lên trên lửa nướng đây!
Diệp Trạch Đào liền hiểu ra, thành phố Cừ Dương bây giờ còn thực sự cần có một người đến chủ trì một vài công việcmới được.
- Chủ tịch Trần, không biết chủ yếu là nghiên cứu nội dung gì?
- Để tôi suy nghĩ một chút, chính là thống nhất một chút tư tưởng, đem tâm huyết của mọi người hợp lại, ôi, xảy ra nhiều sự tình như vậy, thành phố Cừ Dương này thật sự là loạn vô cùng.
- Được, tôi sẽ đúng giờ .
Diệp Trạch Đào liền đáp một tiếng.
- Đúng rồi, Trạch Đào à, còn có một chuyện như vậy , lần trước cậu không phải đề nghị có một cán bộ bổ nhiệm đấy ư, lúc ấy Thi Minh Cương không tỏ thái độ, ngày mai cũng ở trong cuộc họp nói qua một chút, cậu thấy thế nào?
- Được, nghe theo Chủ tịch Trần.
Diệp Trạch Đào nghĩ ra, lần trước Thi Minh Cương chính là làm cho mình đưa ra danh sách cán bộ, lúc ấy Thi Minh Cương cuối cùng không có bày tỏ thái độ, Lục Thành Trung còn có một thái độ bỏ đi, lần này Trần Đại Tường làm sao lại đưa ra một nội dung như vậy nhỉ?
Gọi xong điện thoại, Diệp Trạch Đào ngồi một chỗ rơi vào trầm tư.
Trần Đại Tường là có mưu đồ cả đấy!
Nghĩ một hồi, Diệp Trạch Đào liền suy nghĩ rõ dụng ý việc làm của Trần Đại Tường , cấp trên để cho Trần Đại Tường tạm thời chủ trì một vài công việc. Thì ra là có ý để bước tiếp theo Trần Đại Tường đảm nhận chức bí thư. Tại thời điểm quan trọng như vậy, Trần Đại Tường có thể đang suy nghĩ vấn đề bước tiếp theo có thể nắm thành phố Cừ Dương trong tay.T trong chuyện này, Trần Đại Tường nghĩ chuyện quan trọng nhất có khả năng chính là muốn nắm được một chút tâm ý của mọi người.

Mình là đối thủ mà Trần Đại Tường xem trọng nhất!
Diệp Trạch Đào liền nở nụ cười, Trần Đại Tường muốn dùng phương thức như vậy để xem mình rốt cuộc có bao nhiêu khả năng.
Nếu như là lúc trước, Diệp Trạch Đào có thể che dấu một chút lực lương của mình, Diệp Trạch Đào từ trước tới nay đều biểu hiện khiêm tốn. Lần này Diệp Trạch Đào lại không làm như vậy, vào thời điểm mấu chốt này, tâm lý của mọi người cũng không giống nhau, những người đang quan sát động tĩnh dù sao cũng nhiều, ngoại trừ ở trước mặt các Ủy viên thường vụ ở ngoài thành phố, các cán bộ trong thành phố ai mà không đang nhìn chằm chằm vào mấy nhân vật chủ chốt, nếu mình không biểu hiện ra khả năng nhất định. Có thể cũng sẽ bị Trần Đại Tường kéo đi mất một nhóm người, không nói đến ai khác, Lục Thành Trung kia có thể sẽ có ý nghĩ thế!
Thế thì được. Mượn cái hội nghị này để lộ ra một chút lực lượng của mình được rồi!
Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Diệp Trạch Đào chậm rãi bước đi vào phòng họp Ủy ban nhân dân thành phố, liền nhìn thấy các ủy viên thường vụ khác đều đã đến.
Xem một chút tình hình họp ủy viên thường vụ hôm nay, Diệp Trạch Đào cảm nhận được một không khí lạnh lẽo buồn tẻ, hội nghị thường vụ từ trước tới nay chưa từng có lạnh nhạt như bây giờ.
-Chủ tịch Diệp !
Thấy Diệp Trạch Đào đi vào, các ủy viên thường vụ từng người đứng dậy cùng Diệp Trạch Đào bắt tay chào hỏi.
Đừng xem Diệp Trạch Đào chỉ là một ủy viên thường vụ bình thường, xếp hạng cũng không phải đứng đầu. Nhưng, từ sau lúc thấy Phương Siêu Minh bị đi. Tất cả mọi người đã không dám coi thường sự tồn tại của Diệp Trạch Đào, đều biết rằng người Phó Chủ tịch trẻ tuổi này không dễ đối phó đâu đấy.
Diệp Trạch Đào mỉm cười cùng mọi người chào hỏi. Bất chợt cùng một vài người thân quen tán gẫu mấy câu:
- Ha ha, mọi người đến hết chưa?
Trần Đại Tường cười đi đến, theo phía sau hắn chính là Ngụy Lệ Cầm.
Mọi người lại là một hồi náo nhiệt, đều lên trước cùng Trần Đại Tường chào hỏi.
Với Trần Đại Tường, mọi người thì càng thêm nhiệt tình thêm một chút, tình hình hiện tại rành rành đấy, Trần Đại Tường chính là người tiếp theo đảm nhiệm Bí thư Thành ủy .
- Thưa các đồng chí, cuộc họp hôm nay sẽ bàn về việc ở chính quyền!

Trần Đại Tường mở lời bằng một câu như vậy.
Nghe được Trần Đại Tường nói như vậy,trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ quái dị.
Lần này thành phố Cừ Dương rất nhiều chuyện xảy ra, trực tiếp làm cho Đảng uỷ sụp đổ một khối, bí thư bắt giam, Phó bí thư bị giết, đến cả một người Trưởng ban Thư kýcũng bị bắt giam!
Nghĩ đến việc này .mọi người chỉ có thể thở dài không ngớt.
Thành phố Cừ Dương bây giờ đang nổi danh ở toàn tỉnh .
Nhìn mọi người, Trần Đại Tường cũng thở dài:
- Thật là không ngờ, một thành phố Cừ Dương thật tốt vậy mà cũng đã xảy ra chuyện như vậy!
Trần Đại Tường nói xong lời này làm cho mọi người lắc đầu, lời này của Trần Đại Tường đúng là chẳng ra sao, cái gì gọi là thành phố Cừ Dương tốt, nếu thật là thành phố Cừ Dương tốt, sẽ không xảy ra nhiều việc như vậy rồi!
Nói mấy câu mở đầu, Trần Đại Tường liền chuyển đề tài, liền nói:
- Thi Minh Cương xảy ra chuyện, nghe nói vấn đề rất nghiêm trọng, Tỉnh ủy để cho tôi tạm thời chủ trì một vài công việc ở thành phố Cừ Dương, haiz, trách nhiệm trọng đại thật! Tôi cũng cảm thấy bất ngờ, tuy nhiên, nếu là ý kiến của Tỉnh ủy, tôi cũng đành phải kiên cố gắng đảm nhận vậy!
Diệp Trạch Đào thấy Trần Đại Tường trong lúc đang nói chuyện như thế, cũng ngầm cười, lão già đó đã sớm them thuồng vị trí của Thi Minh Cương kia rồi, hiện tại không biết trong lòng đắc ý tới mức nào!
- Các đồng chí, một thành phố phát triển, điều quan trọng là đoàn kết, phải đoàn kết với Thành ủy mới có thể đem công việc của chúng ta làm tốt được, cho nên, hôm nay cuộc họp này, quan trọng nhất chính là một nội dung, nhất định phải đem bộ máy chúng ta đoàn kết chặt chẽ lại! Xảy ra chuyện gì cũng không đáng sợ, sợ là các cán bộ lãnh đạo từ nay về sau cũng không dám khai triển công việc, từ nay về sau không yên tâm. Đúng, phải tin tổ chức của chúng ta sẽ dùng thời gian nhanh nhất đem hoàn chỉnh lạibộ máy ! Cấp trên quan tâm sự phát triển của thành phố chúng ta, mà ngay cả Ví thư Vi cũng rất chú ý sự phát triển của thành phố chúng ta. Ông ấy ngày hôm qua còn đặc biệt gọi một cú điện thoại, bảo là muốn đến thành phố chúng ta đến điều tra nghiên cứu một chút.
Vi Hoành Thạch sắp tới?
Các ủy viên thường vụ giật mình nhìn Trần Đại Tường.

Trần Đại Tường rất thích xem vẻ mặt của mọi người, nghiêm túc nói:
- Mặc dù Vi bì thư không phân công quản lý công tác chúng ta nơi này , nhưng, gần đây Vi bí thư có một đề tài cần có cơ sở tài liệu về mọi mặt, cho nên, ông ấy sẽ tới các nơi đi điều tra nghiên cứu một chút, việc này trung ương đã phê chuẩn, cho nên, Bí thư đến, đối với các công việc của thành phố chúng ta nhất định đem tới sự thúc đẩy lớn. !
Nghe lời Trần Đại Tường nói, mọi người đều thật trầm ngâm suy nghĩ.
Lúc này Ngụy Lệ Cầm liền cười nói:
- Vi bí thư nếu có thể đến thành phố chúng ta, đây là một chuyện tốt, tôi cũng muốn gần gũi nghe một chút chỉ đạo của Vi bí thư!
Trần Đại Tường liền mỉm cười nói:
- Thư ký Ngụy có cơ hội rồi, ha ha.
Đây nói cái gì nhỉ?
Diệp Trạch Đào liền khẽ nhíu mày một cái.
Trần Đại Tường và Ngụy Lệ Cầm cùng nhau tung hứng đây, mục đích chính là mượn chuyện Vi Hoành Thạch đến muốn tiến thêm một bước lôi kéo một số người mà thôi.
Vi Hoành Thạch đột nhiên nghĩ đến thành phố Cừ Dương, mặc dù chỉ là với danh nghĩa nghiên cứu, Diệp Trạch Đào vẫn đoán được ra, lộ ra một vài việc như vậy, Phương hệ xem như bị đánh trở về rồi, những Tôn hệ lại không có lực lượng phản kháng, hiện tại cũng chỉ còn lại cóTrần Đại Tường ở trong này chống trọi, đương nhiên, ở trong tỉnh cũng cần có một người đến cổ vũ tinh thần nỗ lực cho bọn họ.
Tư cách của Vi Hoành Thạch là còn tại đó, lực ảnh hưởng của nó cũng không phải ngườibình thường có thể đạt được, ở thời điểm như vậy, hắn đến, đối với tỉnhTây Giang tạo thành lực ảnh hưởng rất lớn, sẽ có một nhóm người chuyển hướng về bên bọn họ.
Cũng không biết đám người Vương Khánh Long sau khi nghe được tin tức này sẽ có biện pháp như thế nào.
Diệp Trạch Đào lén lút quan sát một chút các ủy viên thường vụ tham dự,quả nhiên phát hiện trên vẻ mặt một số người hiện ra chăm chú hơn.
Một chiêu này có thể chỉ có Vi Hoành Thạch mới nghĩ tới!
Ngụy Lệ Cầm lúc này vừa cười nói:
- Được, tôi theo Chủ tịch Trần, tin tưởng chỉ cần đi theo anh, gặp ông thông gia có lẽ cũng không khó đi.
Nói xong lại là một trận cười .

Trần Đại Tường liền mỉm cười nói:
- Cơ hội khó có được, chuyện gặp gỡ thường thường chính là chuyện trong nháy mắt, nắm bắt được cơ hội là có thể phát triển bước nhanh. Được rồi, đừng nói lạc đề, bây giờ còn là nói một chút về vấn đề đoàn kết của thành phố chúng ta đi!
Ánh mắt đảo nhìn nétmặt của mọi người một hồi, Trần Đại Tường nói tiếp:
- Lần này trung ương và Tỉnh ủy mạnh mẽ đánh mafia, đồng thời, một ít phần tử tiềm ẩn ở trong cán bộ chúng ta cũng bị tóm, hả lòng hả dạ thật, điều làm cho người khó chịu chính lại là thành phố chúng ta vẫn là thành một khu vực gặp họa lớn, lập tức liền ra một chuyện như vậy, gần đây lại liên lụy đến một vài cán bộ cấp Cục. Hiện tại toàn bộ đội ngũ cán bộ thành phố Cừ Dương đang tồn tại tình hình tâm trạng bất ổn , một vài người phụ trách chủ yếu không ngờ đều bị liên lụy. Cho nên, trước mắt công tác quan trọng chính là ổn định lại đội ngũ , gánh nặng công việc này đã rơi vào trên vai của chúng ta rồi. Tỉnh ủy hy vọng bộ máy đoàn kết một lòng bảo vệ ổn định. Trong việc này,nếu không cùng Thành ủy các cấp nhất trí, Tỉnh ủy nói rồi, bất kể là ai, nhất định phải truy cứu trách nhiệm !
Lúc nói đến truy cứu trách nhiệm, Trần Đại Tường vỗ bàn một cái, chén trà trên bàn nảy lên.
Thật ý nghĩa!
Diệp Trạch Đào liền nhìn thấy ánh mắt Doãn Tiểu Hoa hướng tới.
Trần Đại Tường đã mang Vi Hoành Thạch ra để cám dỗ, lại lấy ý tứ củaTỉnh ủy đến đe dọa, không ngoài một mục đích, làm cho tất cả mọi người đều biết hắn đã có thêm rất lực lượng rất lớn. Đặt nền rất khá, bước tiếp theo khả năng chính là xem một chút thủ đoạn này có thể phát huy ra này tác dụng đúng lúc không thôi!
Lão già đó, quả nhiên là có một tí thế lực đã nghĩ tới bộc lộ tài năng rồi!
Trần Đại Tường kỳ thực đúng là giống như suy nghĩ của Diệp Trạch Đào, hôm nay trong cuộc họp này, chỉ cần đè Diệp Trạch Đào xuống, vậy là giành được toàn thắng rồi, cho nên, làm nhiều nội dung như vậy, không ngoài chính là khiến cho mọi người biết, chính mình tương lai sẽ trở thành Bí thư Thành ủy , phía sau lại có khắp nơi ủng hộ, không nghe theo lời của mình, sẽ phải đối diện với sự đả kích trầm trọng.
Phô trương thanh thế thường thường cũng là một thủ đoạn, Trần Đại Tường đối với đùa mình thủ đoạn này đến cũng rất là vừa lòng.
Lúc lén nhìn sang Diệp Trạch Đào, Trần Đại Tường thấy là Diệp Trạch Đào ngồi đó cũng không nói lời nào, dường như rất nghiêm túc ghi chép lời mình nói.
Diệp Trạch Đào này, mình dùng những thủ đoạn như vậy, lại đồng ý ý kiến đưa danh sách điều chỉnh cán bộ lần trước đệ trình ra thảo luận, dưới sự cân bằng của chính mình này, chắc có lẽ không có sự phản kích quá lớn nữa?
Trần Đại Tường trong lòng có bao nhiêu lo lắng.
Lần này Vi Hoành Thạch nổi giận rồi, chính mình lại không làm một vài việc, Vi Hoành Thạch một cửa kia cũng không dễ dàng qua được, mượn hội nghị hôm nay đến thử Diệp Trạch Đào một chút đi, muốn nhìn Diệp Trạch Đào còn có thủ đoạn khác nữa không.
Cuộc họp tới đây, mọi người nhiều ít cũng đoán được một vài thứ quan trọng gì đó, xem món chính đi lên sẽ là tình hình như thế nào.