Honkai Star Rail: Các Vì Sao Nơi Vũ Trụ

Chương 24: Trong mơ, diện kiến Aeon Hủy Diệt



Chương 24: Trong mơ, diện kiến Aeon Hủy Diệt

Tầng dưới, tại Khách Sạn Goethe.

Vì Lâm không có phòng nào trong khách sạn nên cậu bắt buộc phải ngủ kẻ qua đêm tại phòng Caelus.

Tại sao không phải là phòng của Dan Heng mà lại là phòng của Caelus, vô cùng dễ hiểu...tại vì tên rồng xanh mặt lạnh đó không cho với lý do không quen ngủ chung.

Cậu chịu rồi...

Còn về phía March 7th thì khỏi phải nói, cô nàng là khác giới nên không thể được.

Lâm: "(Không khác gì luôn...)"

Đảo mắt nhìn mọi thứ trong phòng, các nội thất như cái bàn, cái ghế, cái tủ và cái giường, thậm chí cả vị trí đặt đều y đúc khách sạn ở tầng trên.

Thôi kệ vậy, để ý mấy tiểu tiết này làm gì cho mệt...

Lâm cởi ra áo khoác treo trên giá rồi cởi ra đôi giày, ngã lưng ra chiếc giường êm ái: "Ôi...đã quá!"

Caelus ngồi tại mép giường, thắc mắc hỏi: "Tình hình ở tầng trên như nào vậy Lâm?"

Lâm ngáp một cái thật dài, đáp: "Vẫn còn sóng dữ lắm, các binh sĩ thiết vệ đi tuần tra khắp nơi, cho dù là ngõ ngách nhỏ nhất nhất thì bọn hắn vẫn kiểm tra kĩ lưỡng"

"May mà tôi đã được Serval giúp đỡ che giấu thân phận nên không sao"

Caelus ồ lên một tiếng, gật đầu tỏa ra là mình đã hiểu.

Lâm kéo cái chăn lên đắp, nói: "Thôi được rồi, tắt đèn đi ngủ thôi Caelus, tôi mệt mỏi quá rồi..."

Dứt lời, mí mắt Lâm bỗng khép lại. Chỉ vừa nhắm mắt chưa quá mười giây thì tiếng thở của cậu bắt đầu đều dần, tiếng ngày khe khẽ phát ra, cậu chính thức chìm vào giấc ngủ mà chẳng hay biết.

Caelus: "Nhanh thật, mà cũng đúng...cậu đã cực khổ rồi"

Caelus nở một nụ cười mỉm trên môi, đứng dậy đi đến chỗ công tắc tắt đèn đi.



Đèn vừa tắt, trong phòng đã trở nên tối, chỉ nhường lại chỗ cho ánh đèn nhàn nhạt bên ngoài chiếu rọi vào từ khung cửa sổ.

Xong xuôi, Caelus nhẹ nhàng bước tới bên giường, vén chăn lên chui vào nằm cạnh Lâm.

Caelus nhỏ giọng: "Chúc ngủ ngon, Lâm"

Nói xong, Caelus liền nhắm mắt lại. Không khí ở tầng dưới cũng theo đó mà chìm vào sự yên tĩnh.

Trong giấc mộng của Lâm.

Lâm bỗng mở đôi mắt mình ra, mờ mịt nhìn từ phía để rồi sau đó cậu trợn tròn mắt bất ngờ.

Toàn cảnh quanh cậu là một khoảng không khống lồ và cậu đang trôi nổi ở giữa khoảng không đó.

Nhưng cái duy nhất mà khiến cậu phải bất ngờ đó chính là ngoài cậu ra còn có một kẻ khác, à không... phải nói là có một tên Aeon đang ở trước mặt cậu mới đúng.

Hắn có thân hình to lớn, mái tóc dài màu trắng, làn da nâu với đôi mắt vàng.

Một vết sẹo khổng lồ cùng với nhiều vết sẹo hiện rõ trên ngực khi chất lỏng màu vàng rỉ ra. Một phần tư cánh tay của hắn đang lơ lửng, và một nửa phần thân dưới của hắn là ngọn lửa vàng và khói đen, biểu thị con đường hủy diệt.

Không thể nhầm được, đây chính là Aeon Hủy Diệt - Nanook.

Lâm toàt mồ hôi, khẽ cau mày mà nhìn vị Aeon ở phía trước: "Không biết...ngài Hủy Diệt đích thân xuất hiện trong giấc ngủ của tôi không biết có chuyện gì không?"

Đôi mắt màu vàng của Nanook nhìn Lâm, tuy rất lạnh nhạt và thờ ơ nhưng sự thích thú của hắn đối với cậu hiện rõ từ trong đôi mắt là không thể che giấu được.

Cái tên Aeon này... không biết có ý định gì đây...

Nanook: "Một nhân loại thú vị, đối diện với ta mà vẫn không chút e dè nào"

Cả giọng nói và tiếng cười của hắn âm vang khắp cả khoảng không.



Nanook chỉ ngón tay về phía Lâm, nói: "Nhân loại, ngươi hãy gia nhập về dưới trướng của ta đi"

"Kể từ khi ngươi xuất hiện, ta đã để ý tới ngươi rồi. Sức mạnh tiềm ẩn bên trong ngươi rất mạnh, tuy vẫn chưa kiểm soát được nhưng nếu ngươi về với trướng ta thì ta sẽ trợ giúp ngươi"

"Ngoài ra, ngươi còn có quyền lực lẫn sức mạnh tuyệt đối để quyết định vận mệnh của những kẻ yếu đuối"

Lâm: "..."

Kể từ khi cậu xuất hiện, tên Aeon này đã để mắt tới...? Cái quỷ gì vậy trời.

Chưa kể...ý tứ trong lời nói của hắn rất rõ ràng, kêu cậu phản bội lại Đội Tàu Astral và về dưới trướng làm một Lệnh Sứ Hủy Diệt của hắn mặc cho hắn sai bảo.

Phải biết vị Aeon Hủy Diệt - Nanook và Quân Đoàn Phản Vật Chất của hắn là một đám phản diện trong game.

Dưới trướng hắn gồm có các Lệnh Sứ mà hiện tại cậu đã biết đến là Phantylia, Zephyro, Celenova, Irontomb, Sun Devourer. Cũng từng có một Lệnh Sứ khác tên Zulo nhưng mà đã được thay thế bởi Celenova rồi.

Những điều kiện mà Nanook nói rất dụ hoặc. Tuy vậy, sao cậu có thể phản bội lại bạn bè, những người đã giúp đỡ cậu cơ chứ, cậu không có ngu ngốc và tham lam tới mức độ như vậy.

Hắn đang xem thường cậu chắc!

Lâm ngước nhìn lên, khẽ cười nói: "Những lời ngài nói rất mê hoặc đó. Nhưng mà...đáng tiếc thay, tôi xin phép được từ chối"

Nanook mặt không hiện cảm xúc gì, vẫn tư thái lạnh nhạt đó: "Ồ... Có thể cho ta biết được lý do mà nhà ngươi từ chối không?"

Lâm: "Haha, lý do rất đơn giản. Ta không phải là một kẻ ngu!"

"Kêu ta về dưới trướng ngươi để mặc cho ngươi sai bảo? Ngươi mơ đi, cho dù ngươi là Aeon thì ta cũng không sợ đâu, ta biết mục đích của ngươi là gì Nanook"

"Ngươi chỉ muốn chiếm đoạt sức mạnh của ta để thực hiện lí tưởng của bản thân mà thôi!"

Nghe Lâm nói ra những lời nói đó, đôi mắt lạnh lẽo của Nanook nhìn chằm chằm vào Lâm làm cho cậu lạnh hết cả sống lưng.

Đúng là Aeon có khác, dù hắn không tỏa ra uy áp nào, nhưng đừng trước ánh mắt của hắn vẫn làm cho trong thâm tâm cậu sinh ra một cảm giác sợ hãi đến khó tả.

Lâm nuốt nước bọt, cố che giấu đi sự sợ hãi mà chỉa họng súng về phía của Nanook.



Nanook: "Ngươi biết hậu quả khi dám chỉa v·ũ k·hí về phía ta không, nhân loại?"

Lâm: "Ta biết, rất là biết là đằng khác. Nhưng kẻ thù của ngươi trên khắp vũ trụ đâu có thiếu gì"

"Bây giờ thêm một kẻ thù là ta đây nữa chắc cũng không sao đâu nhỉ?"

Nanook nhếch mép lên: "Tốt, rất tốt. Nếu nhà ngươi đã nói như thế thì ta không có cưỡng cầu làm gì. Ta nói trước luôn, tới khi đó ngươi đừng có mà hối hận"

Ngoài miệng Nanook bình tĩnh nói là thế, Lâm biết sâu bên trong hắn đã ghim thù cậu và muốn nghiền nát sâu kiến như cậu rồi.

Lâm chắc nịt nói: "Ta sẽ không bao giờ hối hận"

Nanook cười lên hai tiếng làm cho cả khoảng không phải rung chuyển theo, hắn đưa bàn tay ra và khống chế cậu.

Lâm: "Cái...!"

Cả người cậu như thể bị sợi dây trói lại vậy, dù cựa quậy tới mức độ nào thì cũng không thoát được. Để rồi sau đó, cả người cậu được nhấc lên bay đến trước mặt của Nanook.

Lâm cắn răng, tức giận nhìn chằm chằm hắn: "Ngươi muốn làm gì...? Ta nói cho ngươi biết Nanook, đây là trong mơ, cho dù ngươi g·iết ta thì ta vẫn sẽ không c·hết đâu nghe chưa"

Nanook: "Không, ngươi nghĩ nhiều rồi. Ta chỉ muốn nhìn kĩ bộ dáng của một con sâu kiến dũng cảm như ngươi để giao phó cho các thuộc hạ của ta "Dạy dỗ" ngươi mà thôi"

Nanook nhấc tay còn lại lên đưa lại gần Lâm rồi búng nhẹ một cái, cả người cậu tức khắc như một tấm kính bị tan vỡ ra thành nhiều mảnh.

Quay về hiện thực.

Lâm mở to mắt, giật mình ngồi bật dậy. Cậu không ngừng thở hổn hởn, mồ hồi lạnh hiện đầy trên trán.

Tuy là trong mơ, nhưng cảm giác bị Nanook cho một cái búng nhẹ thật không muốn trải nghiệm lại mở chút nào.

Caelus bị động tĩnh bên cạnh đánh thức, dụi dụi mắt, giọng điệu buồn ngủ hỏi: "Cậu bị sao vậy Lâm...?"

Lâm hít một hơi thật sâu rồi thở ra, lắc đầu nói: "Không có gì, tôi chỉ mơ thấy ác mộng mà thôi"

Nanook...mối thù cho cậu một cái búng, cậu sẽ ghi nhớ!