Chương 44: Sao chúng ta phải bật trong khi chúng ta có thể leo qua!
Cùng lúc đó trên Đội Tàu Astral.
Welt: "Rãnh Nứt đang tăng cường hoạt động...có cái gì đó đang thay đổi trên Jarilo-VI"
Himeko đang chăm chú ngắm nhìn bề mặt hành tinh trắng như tuyết ở bên ngoài khung cửa sổ thì Welt đã đi tới bên cạnh cô mà nói lên sự khác thường của Jarilo-VI mà anh thấy được.
Welt nhẹ đẩy kính lên, hỏi: "Chúng ta vẫn chưa hành động sao, Himeko?"
Himeko: "Cứ tin tưởng họ đi, đây là lần Khai Phá đầu tiên của Caelus và Lâm, nếu không có áp lực thì làm sao trở thành kí ức của thanh xuân chứ?"
Himeko khẽ cười trên môi, nhẹ nhàng đáp lại lời nói của Welt như thể đó là điều tất yếu vậy.
Himeko: "Cảm thấy vô vị đúng không, Welt? Tôi hiểu tâm trạng của anh... nhưng sau này chúng ta vẫn còn rất nhiều cơ hội mà. Kí ức về chuyến thám hiểm này cứ để lại cho họ đi"
Welt: "Cô phán đoán là họ sẽ an toàn, đúng không?"
Himeko: "Ừm, không có phản ứng Số Ảo cấp Aeon và Lệnh Sứ, yên tâm đi. Chúng ta không nên nhúng tay vào sân khấu của tuổi trẻ... cùng lắm thì hỗ trợ từ xa vậy"
Nói xong, Himeko lại nhìn về vị trí của hành tinh lớn mang một màu trắng của tuyết ở bên ngoài vũ trụ kia.
Welt không nói gì thêm mà cùng Himeko nhìn về phía của hành tinh, anh cũng yên tâm một phần nào khi nghe Himeko nói vậy.
...
Tại hành tinh Jarilo-VI.
Sau khi dọn dẹp xong đám quái từ Rãnh Nứt thì nhóm người Lâm và Seele đã tức tốc chạy đi.
Tuy vậy, Serval đã không đi cùng vì lý do phải ở lại cùng Gepard và các anh em thiết vệ.
Serval nói như vậy là rất đúng, Gepard và các anh em thiết vệ khác đều b·ị t·hương sau đợt đầu tiên nên bắt buộc cô phải ở lại để hỗ trợ trong khi chờ tiếp viện đến.
Chứ nếu mà Serval bỏ mặc em trai mình thì mọi chuyện sẽ tồi tệ hơn nhiều.
Seele: "Đây chính là...Rãnh Nứt mà Gepard nói đến sao?"
Đứng tại một khu phố đổ nát và hoang tàn sau khi chạy qua cánh cửa, ở đây có rất nhiều những tinh thể mang màu sắc đen tuyền bao phủ các toà kiến trúc đổ nát đó.
Không khí im lặng tới đáng sợ, con đường để đi thì không khác gì là một trò chơi mê cung.
Nhìn khung cảnh lạ lẫm xung quanh mình, Seele có chút sững sờ và bất ngờ.
Dan Heng: "Tình trạng bị xâm thực của Lằn Ranh nếu so với nơi này thì chẳng khác gì là châu chấu đòi đá với voi"
Lâm liếc nhìn sang một thứ vật thể quen thuộc trong game. Ngoài những tinh thể màu đen đó ra, còn có một thứ dị hợm không kém. Đó là những tinh thể mang hình dáng giống con người như đang bị đóng băng cùng các gai nhọn mọc khắp ở trên.
Thậm chí tư thế của bọn chúng vô cùng khác nhau, có cái thì quỳ lạy còn có cái thì đưa hai tay lên như đang gào thét.
Lâm đi tới gần, mới đưa một ngón lên chạm thử thì cậu đã thụt tay lại vì cơn lạnh đến cực điểm của nó.
Lâm: "(Moé...cái này cũng lạnh quá rồi đó!)"
Tuy đã chơi qua nhưng cậu vẫn không thể hiểu được đây là gì, có thể là một con người bị đóng băng hay cũng có thể là thứ dị vật nào đó do Rãnh Nứt tạo ra, hoặc là do cậu lúc chơi đến khúc này không có tương tác với thứ kì lạ đây nên không không biết gì.
Mà...cái này sao trách được cậu cơ chứ, cũng vì cậu muốn trải nghiệm hết cốt truyện của Jarilo-VI cho nhanh để còn qua hành tinh mới nữa.
Dan Heng: "Serval có nói, Stellaron rất có thể ở Cánh Đồng Tuyết phía bắc Belobog. Muốn đến được đó thì e rằng phải tìm thấy đường ra cửa toà mê cung này trước đã"
March 7th sợ hãi, nhìn ngó xung quanh: "Nè...mọi người ơi, có cảm thấy nơi này lạ không? Cứ có cảm giác như...chúng ta đang bị rất nhiều đôi mắt theo dõi vậy"
Seele nhíu mày: "Nơi này làm cho người ta ớn lạnh thật, nổi hết cả da gà rồi này"
Một cơn gió lạnh thổi qua, tiếng gió như tiếng kêu gào vang vẳng bên tai. Giờ Lâm mới để ý, nhiệt độ của nơi này còn lạnh hơn nhiều so với những nơi mà cả đám đã đi qua.
Lâm: "(Nhưng mà...)"
Hình như sau khi lên Lv thì cậu đã đỡ cảm thấy lạnh rồi thì phải, tuy có chút nhưng không đáng kể.
Dan Heng: "Chúng ta không có hướng dẫn, chỉ còn cách cẩn thận từng bước mà đi thôi. Nhưng cũng đừng bi quan quá, sự l·ây n·hiễm của Rãnh Nứt càng nặng thì càng chứng minh chúng ta đã đến gần rồi"
Nhắc nhở kĩ lưỡng cho những người còn lại biết xong, Dan Heng bước đi trước sau đó Lâm, March 7th, Caelus và Seele cũng bước theo.
Cả một khu vực tĩnh lặng chỉ vang lên mỗi tiếng bước chân của cả đám trên con đường đang đi.
Một lúc sau, cả đám tới được một nơi trống trải. Bỗng Seele chú ý ở dưới mặt đất có vật gì đó lấp lánh thu hút tầm nhìn của cô nên cô liền ra hiệu cho mọi người.
Lâm cúi người xuống nhặt lên. Đây là một quả cầu tuyết được tinh chế, trong quả cầu là một con cú có bộ lông trắng đang bay lượn trên không trung đuổi theo một con thỏ trắng.
Seele: "Đây...đây là của Bronya!"
Caelus: "Chúng ta đã từng tìm được nó ở Viện Trẻ Mồ Côi..."
Seele: "Đúng vậy! Không lẽ...cô ấy từng đi qua đây sao?"
Lâm: "Cô ấy để lại vật này có thể là đánh dấu cho chúng ta biết đấy"
Đặt quả cầu tuyết vào tay của Seele để cho coi nàng giữ, Lâm liền nói ra suy nghĩ của mình.
Hoặc cậu cho rằng cũng có một khả năng là Bronya đã đánh rơi nó trong lúc đi cùng với Cocolia, nhưng thôi...gác chuyện này qua một bên đi.
March 7th: "Này, mọi người ơi...nhìn kìa!"
March 7th hốt hoảng hô lên rồi đưa tay chỉ về phía hai hư ảnh mờ ảo mang hình dáng của Bronya và Cocokia không biết xuất hiện ra từ lúc nào.
Theo con mắt thấy thì tuy hai hư ảnh đó đứng yên không hề động đậy, nhưng phương hướng mà nó hướng tới là một cổng sắt ở trên bậc thang phía trước.
March 7th: "Là Bronya kìa! Nhưng...sao lại có sự xuất hiện của Cocolia nữa vậy!?"
Dan Heng: "Không, đó không phải họ. Hình như là...dư ảnh? Là một loại dư ảnh năng lượng nào đó do Rãnh Nứt sao chép ra"
March 7th: "Vậy...có nghĩa là họ từng đi qua đây, đúng không? Xem ra họ đã đi về hướng kia"
Lâm: "Hư ảnh đó có thể phát lại lời nói lúc trước của chủ thể đó, tôi khuyên mọi người nên nghe đi"
Cả đám ngẫm nghĩ thì thấy lời nói đó của Lâm rất hợp lý là đằng khác. Đồng loạt gật đầu đồng ý rồi cả đám đã tiến tới gần hai cái hư ảnh.
Lâm chìa tay ra chạm vào hư ảnh mang hình dáng của Bronya thì lập tức hư ảnh mà cậu chạm vào liền cất tiếng: "Mẹ, vẫn chưa nói cho con biết đây là đâu vậy..."
Hư ảnh Cocokia: "700 năm trước, nơi đây từng là biên giới phía Bắc của Belobog, cũng chính là chiến trường có nơi Alisa Rand thống lĩnh nhóm Thiết Vệ Bợm Bạc đầu tiên đi chiến đấu"
"Còn hiện giờ...hành lang bỏ hoang này chỉ còn lại dư ảnh tàn lụi của thế giới cũ mà thôi"
"Đừng bị những ý niệm thối nát đó mê hoặc, Bronya. Vào ngày lời hứa được thực hiện, toà phế tích này sẽ trở thành nơi sinh sôi của thế giới mới"
Hư ảnh Bronya: "...Mẹ tin vào lời hứa của Stellaron sao? Nó đã gây ra bão tuyết bên ngoài bức tường, mở toang cánh cổng của Rãnh Nứt và nó đã hủy diệt nền văn minh của chúng ta..."
Hư ảnh Cocolia: "...Và lỗi lầm của tổ tiên ta, chính là không chấp nhận sự hủy diệt đó sớm hơn"
Hư ảnh Bronya: "..."
Hư ảnh Cocolia: "Từ ngày những kẻ từ bên ngoài bầu trời đó đến đây, thế giới này đã xem như phải nhận án tử. Nhưng Stellaron... nó đã cho chúng ta một tia hi vọng"
Giọng nói của hư ảnh Cocolia tuy không biểu lộ cảm xúc gì nhưng thông qua giọng điệu đã cho cả đám thấy được sự tín ngưỡng của cô dành cho Stellaron đến mức độ nào.
Cũng có một khả năng thấp là Stellaron đã khống chế Cocolia.
Đây chỉ là một ý kiến riêng mà Dan Heng nói cho cả đám khi nghe cuộc đối thoại giữa hai hư ảnh.
Hư ảnh Cocolia: "Khởi tạo một thế giới mới phải trả một cái giá chính là xóa sạch những gì còn lại của thế giới cũ. Đó là những thứ vô nghĩa còn thoi thóp phía sau, đây chính là cái giá mà Stellaron đưa ra"
"Khi lời hứa của ngài được thực hiện... chúng ta sẽ không còn lãng phí cuộc sống của mình để canh giữ vung đất hoang tàn này nữa. Mẹ và con sẽ được chứng kiến thế giới mới trổi dậy từ trong đ·ống đ·ổ n·át"
Hư ảnh Bronya im lặng, và sự im lặng đó cũng đã kết thúc cuộc đối thoại giữa hai hư ảnh.
Nghe xong, Lâm và đồng bọn bước lên từng bậc thang và đứng trước một cánh cổng sắt đã khóa chặt.
Để cánh cổng này mở được thì chỉ có khởi động lõi trung tâm năng lượng giống ở cấm địa
Trên cổng có 4 cái đèn thì cũng đồng nghĩa là bắt buộc phải bật bổn cái lõi trung tâm năng lượng lên để mở được cánh cổng này.
Nhưng...lại một lần nữa đó là ở trong game mà thôi!
Vào lúc bốn người kia định quay lưng lại rời đi để đi bật lõi trung tâm năng lượng thì Lâm đã cất tiếng ngăn lại.
March 7th: "Sao thế, Lâm...?"
Lâm: "Mấy người không cần thiết phải bật đâu, tôi có cách rồi"
Sao chúng ta phải đi bật trong khi chúng ta có thể leo qua cổng một cách dễ dàng được chứ!
Cánh cửa lùn tịt này sao có thể cản bước được!
Caelus: "Cách gì thế?"
Lâm: "Mấy người có thấy cánh cổng này lùn tịt không?"
Bốn người trố mắt nhìn nhau rồi gật đầu.
Lâm chống nạnh, nhếch mép cười: "Vậy tại sao chúng ta phải đi bật lõi trung tâm năng lượng trong khi chúng ta có thể nhẹ nhàng leo qua nó"
Bốn người: "!!!??"
Nói là làm, trước ánh nhìn của bốn người thì Lâm đã nhảy lên bám chặt vào thanh sắt rồi từ từ leo lên như một chú khỉ nhỏ.
Lâm: "Xong, vậy có phải nhanh hơn không!"
Phủi phủi bụi trên áo, cậu nhìn ra ngoài cổng vẫy vẫy tay ra hiệu cho đồng bọn leo vào đi.