Honkai Star Rail: Các Vì Sao Nơi Vũ Trụ

Chương 7: Hành trình bắt đầu



Chương 7: Hành trình bắt đầu

Lâm: "Đây là...đâu vậy...?"

Lâm mở mắt ra, thấy bản thân đang đứng ở một nơi tối tăm không một ánh sáng, tồn tại duy nhất ở không gian này đây chỉ có mỗi bóng tối và bóng tối mà thôi.

Nhìn phía dưới là một mặt nước và cậu đang đứng trên đó.

Tại sao mình lại ở nơi kì lạ này thế? Lâm tự hỏi trong lòng.

Nếu cậu nhớ không lầm thì bản thân đã b·ị t·hương nặng sau khi ăn trọn đòn Mũi Tên Xoắn Ốc của Kẻ Chà Đạp kia, rồi sau đó sử dụng một sức mạnh nào đó để giúp March.

Còn những việc tiếp theo thì...cậu không còn nhớ rõ nữa.

Lâm nhìn ngó nơi kì lạ đang ở xung quanh, rồi nhéo má mình thì một cơn đau truyền tới, thế là cậu biết bản thân mình không có mơ.

Nhưng cậu cảm giác được nơi này, nó không hề bình thường chút nào, thậm chí có thứ gì đó ở phía trước đang kêu gọi cậu vậy.

Đưa mắt nhìn về màn đêm ở phía trước, Lâm khẽ toát mồ hôi mà nuốt nước bọt cái.

Lâm: "Đi tới thử xem vậy..."

Cứ đứng đực ra đây thì cũng chẳng có ích gì, thế là Lâm nhấc chân lên bước từng bước tiến về phía trước.

Những bước chân mà Lâm đi đều làm cho mặt nước dưới chân cậu nhẹ gợn sóng. Không gian bóng tối yên tĩnh, chỉ vang lên mỗi tiếng chân của cậu đang đi trên mặt nước.

Một bước rồi lại một bước, đôi chân Lâm di chuyển liên tục không dừng, cậu không biết bản thân đã đi bao nhiêu bước nhưng một điều chắc chắn là nó có số lượng không hề nhỏ tí nào.

Không biết trôi qua bao lâu, ở trước mắt Lâm hiện ra một quả cầu đen đang lơ lửng sau lớp bóng tối vô tận.

Không nhầm lẫn vào đâu được, chính thứ này nó đang kêu gọi cậu.

Lâm cau mày thầm nghĩ: "(Rốt cuộc...đây là thứ quỷ gì...)"

Tiến tới gần và đứng quan sát cái quả cầu đen kì lạ, nguồn sức mạnh của thứ này toả ra rất mạnh khiến cho cậu có đôi chút lạnh sống lưng.

Lâm hít một hơi thật sâu rồi thở ra, từ từ vươn tay ra để chạm vào quả cầu đen. Nhưng khi gần chạm vào, ngay lập tức thứ đó đột ngột hoá thành hắc quang chui thẳng vào ngực cậu.

Kế tiếp là một cơn đau đớn khó tả ập tới khiến cho Lâm khụy gối xuống ôm ngực.

Đau...đau kinh khủng kh·iếp!

Để rồi sau đó không chịu được nữa, tầm nhìn của cậu mờ dần rồi tối hẳn đi tại giữa không gian tối đen như mực này.

...



Trạm Không Gian, tại phòng y tế.

Lâm lờ mờ mở mắt dậy trên chiếc giường bệnh: "Đây là..."

Lâm đảo mắt nhìn xung quanh thì thấy có rất nhiều dụng cụ y tế được đặt ngăn nắp bên trong căn phòng này.

Cậu không có ngốc tới mức độ không đoán ra được nơi này là nơi nào, đây đích thị là phòng y tế trên Trạm Không Gian rồi.

Còn về cái không gian đen như mực kia, không lẽ là mơ? Nhưng...sao lúc cậu nhéo má mình thì lại đau là sao?

Ảo quá vậy!

Y tá: "Anh cuối cùng cũng tỉnh lại rồi!"

Một cô nàng y tá bước tới cạnh giường Lâm đang nằm.

Lâm hỏi: "Thưa cô y tá, tôi đã b·ất t·ỉnh bao lâu rồi?"

Y tá đáp: "Khoảng 3 tiếng đồng hồ rồi, may mà anh được đưa tới đây kịp thời đó, chứ nếu không thì cái mạng của anh không giữ được nữa rồi"

Lâm: "Vậy sao..."

Thì ra là cậu đã b·ất t·ỉnh 3 tiếng rồi, người đưa cậu tới đây chắc là những người đồng hành cùng cậu rồi.

Lâm: "Mà cho tôi hỏi, lúc tôi còn b·ất t·ỉnh thì có sự kiện gì xảy ra không?"

Y tá: "Trong lúc anh b·ất t·ỉnh thì có một sự kiện lớn xảy ra, đó là Quái Thú Tận Thế t·ấn c·ông Trạm Không Gian"

"Nhưng đã không sao nữa rồi, những vị Khách Vô Danh của Đội Tàu Astral đã giải quyết nên không có t·hương v·ong gì, chỉ bị hư hại một vài vật chất mà thôi"

Lâm nghe y tá kể lại thì nhẹ gật đầu một cái, cậu rất muốn tận mắt nhìn xem trận chiến đó khác trong game như nào, nhưng mà...tiếc thay.

Y tá: "Thôi, anh hãy nghỉ ngơi cho thật tốt đi, tôi xin phép rời đi để làm việc còn đang dở"

Nói xong, cô nàng y tá quay người rời khỏi căn phòng.

Lâm từ từ ngồi dậy, một cơn đau nhói lên làm cho cậu phải nhìn vào người mình.

Từ ngực xuống phần bụng của cậu được quấn nhiều lớp vải trắng, còn đưa tay chạm lên trên trán thì có một vải băng quấn quanh.

Lâm: "Moá...đau thật đó"

Dựa lưng vào đầu giường, cậu nhanh chóng mở ra bảng trạng thái của mình để kiểm tra.

__________



Tên: Nguyễn Lâm

Nguyên Tố Hắc Ám, Nguyên Tố Phong

Vận Mệnh: Hủy Diệt

Lv 2 (470/600 Exp)

Tấn Công: 70

Phòng Thủ: 74

Tốc độ: 100

Tỷ Lệ Bạo Kích: 5%

Sát Thương Bạo Kích: 50%

Kỹ năng: [Đánh Thường: Phong Đạn]

Vật Phẩm: Súng Lục Desert Eagle (Độ bền 70%)

Nón Ánh Sáng: Chưa có

Di Vật: Chưa có

Ngọc Ánh Sao: 100

__________

Lâm mở to mắt bất ngờ: "Nguyên...Nguyên Tố Hắc Ám...?"

Nguyên Tố Bí Ẩn đã biến đổi thành Nguyên Tố Hắc Ám rồi...

Đây là thứ nguyên tố quỷ gì thế? Cậu nhớ là trong con game có cái nguyên tố này đâu ta!

Lâm: "À mà khoan đã, không lẽ...là cái quả cầu đen đó sao..."

Suy đi nghĩ lại thì chỉ có khả năng do quả cầu đen đó mà thôi. Thật không ngờ luôn, vậy là....từ giờ Nguyên Tố Hắc Ám sẽ là nguyên tố đặc biệt chỉ có mỗi cậu sở hữu thôi sao!

Không một động tác thừa, Lâm hào hứng đưa ngón trỏ chỉ về phía bóng đèn trên đầu nói: "Nát đi bóng đèn kia!"



Cứ tưởng sẽ có một tia laze màu đen bắn ra từ đầu ngón tay của mình cơ chứ, nhưng không...cậu đã quá ảo rồi, chẳng có gì xảy ra cả.

Lâm thở dài hạ tay xuống, yểu xìu nói: "Mình bị ảo rồi..."

March 7th: "Lâm, tôi nghe nói anh đã tỉnh rồi nên tới thăm anh nè!"

Cánh cửa sắt tự động mở ra, March 7th không giấu được sự vui vẻ mà bước vào trong rồi lấy ghế ngồi cạnh bên giường.

Lâm khẽ cười: "Chào cô March"

March 7th áy náy nói: "Thấy anh không sao là tốt rồi, nhưng...cũng tại tôi mà anh mới ra nông nỗi này, tôi vô cùng xin lỗi"

Lâm lắc đầu đáp: "Xin lỗi gì chứ, cô đã từng cứu tôi một mạng, bây giờ tôi cứu lại cô coi như hai ta hoà nhau"

March 7th cười hì hì, trêu chọc: "Xem tình trạng hiện tại của ai đó nói kìa"

Lâm bất mãn nói: "Cô bớt chọc tôi đi quý cô March à, không vui tẹo nào đâu!"

March 7th: "Anh không vui là chuyện của anh, còn tôi vui là chuyện của tôi, khác nhau hoàn toàn mà~"

Lâm: "..."

Mồm mép cô nàng này, đúng là cái gì cũng có thể nói ra được mà. Thôi...cậu chịu rồi!

Thấy biểu cảm muốn tiễn khách của Lâm, March 7th cố nhịn cười mà nói: "Thôi, không chọc anh nữa. Tôi tới đây là có chuyện muốn nói với anh"

Lâm khó hiểu hỏi: "Bộ là chuyện gì thế?"

March 7th: "À, không có chuyện gì to tát đâu. Chỉ là tôi muốn hỏi anh có muốn gia nhập vào Đội Tàu Astral hay không thôi"

"Tôi đã kể chuyện của anh cho cô Himeko với chú Welt nghe rồi, và hai người họ đã đồng ý sau khi đã bàn bạc kĩ với nhau"

Nghe vậy, Lâm rời vào trầm tư.

Gia nhập vào Đội Tàu Astral nghe cũng hay đó chứ, chưa kể sau khi gia nhập thì lỡ đâu cậu sẽ có thể tìm lại hành tinh của mình thì sao.

Dù sao cũng chẳng mất mát gì khi gia nhập vào đội tàu, thậm chí còn lời nữa!

Nghĩ tới đây, Lâm mở miệng đáp: "Nếu vậy thì...xin hãy giúp đỡ tôi thêm nhé, thưa đồng bạn"

March 7th vui vẻ nói: "Ừm, việc đó là điều tất nhiên rồi. Chào mừng anh đã gia nhập vào Đội Tàu Astral, Lâm!"

Lâm: "Haha"

Vậy là bản thân cậu đã gia nhập vào Đội Tàu Astral và sẽ lấy thân phận của một vị Khách Vô Danh rồi.

Chuyến hành trình chu du nơi vũ trụ để tìm về Trái Đất, giờ thực sự mới bắt đầu.

March 7th: "Mà tôi nhắc luôn, khi lên tàu thì anh phải đi thay đồ khác đi nhé, chứ mắc quần đùi áo ba lỗ đi long nhông như anh thấy sao sao ý"

Lâm: "Vâng...tôi biết rồi..."