Khi bình minh thức giấc cũng là lúc vạn vật xung quanh đều đang bắt đầu cho một ngày mới. Bắt đầu cho một chuỗi ngày dài với muôn vàn điều xảy ra.
Hôm nay, cô có hẹn với những người bạn thân quen ấy. Họ rũ cô cùng đi chơi nhưng cô vì muốn ở chung với mẹ không nỡ đi đâu nên mới từ chối. Nhưng nào ngờ, cái đám bạn đó lại chạy đi tìm đến nhà cô để thăm mẹ Từ.
Ai ai đều hớn hở đi theo chỉ dẫn của cô. Mất mãi một lúc lâu thì mới đến được căn nhà. Bọn họ chỉ vừa vào đến nhà thôi là cả căn nhà như rầm rộ lên vậy. Tiếng cười nói rộn vang của những thanh thiếu niên trẻ tuổi khiến cho cả mẹ Từ cũng nhộn nhịp theo.
Cái đám nhóc con này không làm được gì ngoài việc khiến cho người lớn vui vẻ cả. Họ rất biết cách lấy lòng và nói chuyện với người lớn. điều này cũng khiến cho An Nhiên yên tâm được phần nào.
Ngoài việc đến đây thăm mẹ Từ, đám người bọn họ còn muốn cho An Nhiên một bất ngờ siêu lớn... đó chính là điểm của bài thi vừa rồi. Theo như họ vừa xem thì số điểm cuối kì này của An Nhiên là thuộc thứ hạng cao nhất lớp. Và đương nhiên, người đứng hạng thứ hai chính là Trần Thiên An rồi. Cô kém An Nhiên cũng chỉ có năm điểm.
Mặc dù là điểm số của An An từ trước đến giờ đều là đứng nhất lớp và hiện tại thì đã bị An Nhiên dành lấy mất rồi nhưng cô vẫn không hề chán ghét An Nhiên gì cả mà thay vào đó, cô còn vui mừng thay phần cho cả An Nhiên. Vì cô biết, đối với An Nhiên thì cô cố gắng dành điểm cao không chỉ là cho mẹ cô tự hào mà là còn mang số tiền học bổng này về để trang trải cuộc sống nữa.
Và từ lúc cô bước vào căn nhà này thì lại rất bất ngờ. Không phải cô từng nói với mọi người là nhà khó khăn sao? Sao giờ lại được sống trong nhung lụa như thế này. Cô đành nhờ An Nhiên giải thích.
Sau khi biết được sự việc rõ ràng là có người cho cô mượn nhà thì An An lại càng không khỏi ngạc nhiên vì từ cái phong cách thiết kế ngôi nhà cho đến cách bố trí, trang trí đều rất giống với phong cách của anh cô.
"Nhìn kiểu cách này.... mình thấy rất giống phong cách của anh mình "
"Anh cậu... biết thiết kế nhà sao?"
"Ừm. Anh ấy là nhà kiến trúc. Tuy còn trẻ nhưng lại rất tài năng "
"Vậy chắc anh của cậu và người thiết kế ngôi nhà này học chung một thầy rồi "
Biết rằng đây là câu nói đùa của An Nhiên nên cô cũng không trách gì. Chỉ là cười theo rồi lại hỏi tiếp
"Cậu không thắc mắc anh mình là ai sao?"
"Không. Đối với mình thì...anh cậu là ai... mình không nhất thiết phải biết. Nhưng mình chắc chắn rằng, nếu anh ấy đã là anh của cậu thì anh ấy nhất định rất giỏi giang "
"Vì sao?"
"Vì cậu là em gái mà lại xinh đẹp và tài giỏi thế này thì chắc anh cậu cũng sẽ không thua kém "
"Cậu biết ăn nói hơn rồi đấy "
"Học từ các cậu cả thôi "
__
"Chào cô chúng cháu về ạ"
"Về cẩn thận nhé!"
"Vâng ạ"
Thế là các cô các cậu trở về nhà sau một ngày vui chơi chỗ nhà An Nhiên. Sau khi họ trở về nhà thì cô cũng chạy ra ngoài vườn lén lút gọi điện cho Thiên Dương.
"Em đạt hạng nhất đó ạ"
"Thật à?"
"Vâng. Mẹ vui lắm "
"Bảo bối giỏi thật. Có muốn anh thưởng cho không?"
"Không cần đâu ạ. Nhưng mà...."
"Có gì vậy?"
"Bánh em hẹn...cuối tuần này sang nhà cậu ấy chơi. Em có thể....."
"Đi đi. Nhưng phải cẩn thận đấy "
"Vâng, em biết rồi ạ"
"Tắt máy đi. Anh đang trên đường sang nhà em này "