Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 159: Umbridge





DITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Tên editor tự dịch: Cóc hồng lên sàn
Dưới tình huống không xơi tái được trò nào, đám giám ngục không bị giết cũng tự nhiên rời đi, Dumbledore vội vàng trở về phòng hiệu trưởng kiểm tra lớp phòng vệ của lâu đài, còn Snape vừa trở lại phòng làm việc của mình đã nhìn thấy Harry ngồi chồm hổm trước cửa.

"Potter, mi tính thay thế Medusa hay gì." Snape mở cửa, Harry theo sau.

Vào cửa, Snape bỏ mấy bình độc dược lên bàn, nhưng không cho Harry uống cạn "Potter, thần hộ mệnh của mi bị gì vậy?" Mặc dù thần hộ mệnh của Draco và Weasley cũng như thế, nhưng hắn thấy rõ thần hộ mệnh của bọn chúng là do bọn chúng cố tình rút bớt ma lực nên mới không rõ hình dáng, nhưng thần hộ vệ của Potter ngay từ đầu đã không thành hình.

"Không có gì, bởi vì vấn đề linh hồn, cho nên thần hộ mệnh của con không thể thành hình." Harry cũng không giấu giếm, nhưng cũng không nói ý định của mình ra.


"Để ta nhìn thần hộ mệnh của mi một chút." Snape rút đũa phép.

Harry vẫy đũa phép, làn khói màu trắng bạc xuất hiện, Snape quăng vài bùa kiểm tra, phản hồi của thần chú không có bất kì vấn đề đặc biệt gì, suy xét đến tình huống của Chúa Tể Hắc Ám một chút, xem ra thật sự là vấn đề về linh hồn "Được rồi, Potter, uống xong mấy bình độc dược này thì mi có thể trở về."
Snape nhìn đồng hồ, chậc một tiếng, cơ thể bắt đầu nhỏ lại, vung đũa phép biến nhỏ áo chùng cho vừa người, thấy Harry nhìn sang, bèn tức giận mở mồm "Nhìn gì mà nhìn, Potter!" Nếu như không phải phát hiện độc dược tăng tuổi sẽ ảnh hướng đến thời gian biến mất của thứ tác dụng phụ này, thì hắn nhất quyết hai tư giờ không rời độc dược tăng tuổi!
"Giáo sư, có phải thầy...trưởng thành rồi không?" Bây giờ hình như cao gần bằng y rồi.

"Gryffindor trừ ba điểm, bởi vì rảnh rỗi lo chuyện không đâu!" Cái gì mà trưởng thành! Cái này gọi là khôi phục! Snape vung đũa phép, ném cả Harry và độc dược ra khỏi phòng làm việc của mình.

"..." Harry ôm mấy lọ độc dược nhìn cánh cửa đóng sầm lại trước mặt, nhún nhún vai, dù sao y cũng không cho rằng Gryffindor có thể thắng cúp nhà dưới tình huống Snape cầm bản đồ Đạo Tặc trong tay, trừ thì trừ thôi, chỉ cần không phải một lần trừ một đống, thì Hermione sẽ bù lại nhanh á mà.

"Hắt xì —-" Hermione đột nhiên nghiêng đầu sang một bên hắt xì, huynh trưởng Gryffindor bên cạnh quan tâm hỏi han "Granger, em không sao chứ? Cảm sao?"
"Không sao ạ." Hermione lắc đầu, dạo này cứ có cảm giác ai đó nhắc cô sau lưng ấy.

"Granger, cái đó, cuối tuần này em muốn đến Hogsmeade với anh chứ?" Huynh trưởng kia gãi đầu, có chút xấu hổ mời mọc, anh chính là một trong số mấy huynh trưởng lần trước Harry nhắc đến "Em thích bia bơ không?"
"Em chưa uống, cũng muốn thử một lần." Hermione gật đầu đồng ý.

"Oh, vậy chúng ta đến quán đầu heo uống rồi anh dẫn em đi Lều Hét?"
"Lều Hét?" Bởi vì Harry đời này khá là "kỷ luật", cho nên có dạ du cũng không để Hermione phát hiện, cho nên Hermione hoàn toàn không đi tìm hiểu mấy nơi này.

"Nghe nói nơi đó có yêu ma quỷ quái gì đó trú ngụ, nhưng hiển nhiên là không thể rồi." Huynh trưởng nhìn mấy hồn ha bay vòng vòng trong phòng "Nhiều người đồn rằng ở đó có người sói."
"Người sói?!"
"Đúng thế, anh chưa từng thấy người sói bao giờ, cuối tuần này chúng ta đi không?"
"Ừm, xin lỗi, em đột nhiên nhớ ra mình đã hẹn với người khác rồi, xin lỗi ạ." Hermione cười khan hai cái, quay người rời đi.


Người sói?! Anh ta tự chui đầu vào mõm người sói luôn đi! Nếu thật sự có người sói, vậy họ chẳng khác gì đến đó làm bữa sáng cho nó! Cuối tuần này vẫn nên đi chung với nhóm Harry đi, Hermione nghiêng đầu nhìn Ravenclaw đi ngang qua, nhớ đến bùa giữ ấm của Ron, cuối tuần này rủ Ron đi chung.

—- ngày tiếp theo ——
Bởi vì bị nhóm giám ngục phá rối, cho nên hôm nay tiếp tục trận đấu Quidditch bị tạm hoãn trước đó, mặc dù lần trước bị hết hồn, nhưng nhiệt tình của mọi người vẫn còn rất nhiều, cho đến khi cú mèo đưa báo tuần này đến.

"Merlin! Có ai đó vượt ngục Azkaban kìa!!" Một tiếng hét vang lên, sau đó là tiếng nghị luận không ngớt.

"Nghe nói mấy Tử Thần Thực Tử kia chuẩn bị đến Hogwarts trả thù Cậu Bé Vàng đấy!"
"Hèn gì hôm qua có giám ngục..."
"Vậy chẳng phải Cậu Bé Vàng rất nguy hiểm sao..."
"Bộ trưởng còn phái giám ngục đến Hogwarts!? Mấy con quái vật đó không thịt tụi mình luôn chứ!?"
"Merlin! Tớ muốn về nhà..."
Vài Hufflepuff nhát gan hét lên, Dumbledore đi từ ngoài vào, theo sau là hai người mập mạo – một là bộ trưởng Bộ Phép Thuật, Cornelius Fudge – và một người bận đồ hồng.

"Mọi người im lặng!" Sau khi Dumbledore bước vào, bầu không khí trong đại sảnh đường tốt hơn nhiều "Qúy ngài này là bộ trưởng Bộ Phép Thuật, ngài ấy đến giải thích với các trò chuyện ngày hôm qua."
"Khụ, chào buổi sáng mấy đứa." Không ai chào lại hắn, Fudge có chút lúng túng, nhưng hắn vẫn nói tiếp "Ta nghĩ mấy đứa cũng đã nhận được báo hôm nay, Bộ Phép Thuật cho rằng lý do những Tử Thần Thực Tử hung ác kia vượt ngục có thể là để báo thù Cậu Bé Vàng, cho nên để bảo vệ mấy đứa, Bộ Phép Thuật quyết định cho giám ngục đóng quân bên ngoài Hogwarts."
"Ngài bộ trưởng, có phải ngài cũng nên giải thích chút chuyện học sinh hôm qua bị giám ngục tập kích hay không!" Dumbledore nghiêm túc nói.

"Hiển nhiên, hiển nhiên." Fudge xoa mồ hôi trên đầu "Chuyện hôm qua hoàn toàn là ngoài ý mướn, Bộ Phép Thuật thật sự xin lỗi, bọn ta đảm bảo giám ngục sẽ không tập kích học sinh lần nữa."
Nhóm học sinh nhìn nhau, dưới đảm bảo của bộ trưởng Bộ Phép Thuật, bọn họ hiển nhiên cảm thấy an tâm hơn nhiều.

Nhưng Fudge vẫn chưa nói xong "Vì để đảm bảo an toàn của các trò, Bộ Phép Thuật còn phái một người đại diện đến Hogwarts trợ giảng môn phòng chống nghệ thuật hắc ám." Fudge để cho bóng hồng sau lưng mình tiến lên.


"Xin chào các trò, tôi là Dolores Umbridge, là trợ giảng mới của bộ môn phòng chống nghệ thuật hắc ám." Giọng nói the thé cùng với bộ đồ vượt ngoài thưởng thức của mọi người đủ khiến vài học sinh nhỏ giọng cười ầm lên "Hy vọng sau này mọi người có thể phối hợp với chỉ thị của Bộ Phép Thuật."
"Như thế, các trò tiếp tục dùng bữa, ta tiễn bộ trưởng trước." Dumbledore dẫn Fudge rời khỏi phòng sinh hoạt chung, mà Umbrigde đi lên bàn dài giáo sư "Vị này hẳn là giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám, thầy Oakley Levins nhỉ." Umbridge ngồi xuống bên cạnh Grindelwald.

"Xin chào, trợ giảng Umbridge." Grindelwald cũng không muốn nói chuyện với con cóc hồng biết đi này.

"Tôi càng hy vọng thầy gọi mình là giáo sư đặc phái Umbrigde." Umbridge nhấn mạnh ai chữ "đặc phái" "Nghe nói giáo sư Levins là họ hàng xa với trò Harry Potter, đây là lý do thầy tới Anh sao?"
*Đặc phái: đặc biệt phái đến
"Levins quả thật là nhánh của Potter." Grindelwald không chỉ dùng cái họ ngày xưa Hary xài, mà copy luôn cái thân phận của người ta.

"Thầy Levins quay về đây "tình cờ" nhỉ, vừa vặn bắt kịp mấy tù nhân Azkaban "vượt ngục"."
"Tôi cũng thấy thế." Grindelwald không nóng không lạnh tiếp tục ăn sáng.

"Trợ giảng Umbridge, lát nữa tôi sẽ dẫn cô đến phòng làm việc của mình." Giáo sư McGonagall đi lại, bà lo rằng con người này còn tiếp tục nói nữa thì Grindelwald sẽ vứt cho mụ ta một bùa Avada, cái giọng the thé nhức đầu đấy của mụ quả thật khiến người ta chả thể thích được.

Harry phì cười nhìn Umbridge đang muốn giật vị trí giáo sư bộ môn phòng chống nghệ thuật hắc ám của Grindelwald trên bàn dài giáo sư, bài báo hôm nay với sự xuất hiện sớm của Umbridge khiến y cảm thấy không tốt chút nào.

Nhưng nếu Tử Thần Thực Tử đến báo thù y thì thật tốt, y còn đang nhức đầu chuyện nên đi đâu tìm một cái mạng để giết sau đó xé linh hồn lần nữa, giờ khỏi cần đi tìm nữa rồi.
HẾT CHƯƠNG 161.