Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 196: Giáng Sinh





EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Harry tê liệt ngã ra giường, còn chưa ngủ đã bị Seamus xem y là xác chết mà chọc chơi "Potter, không phải cậu đi cấm túc sao? Sao về sớm thế? Lão dơi già tốt bụng bỏ qua cho cậu hả?"
"..." Harry sống không còn gì hối tiếc ngẩng đầu "Không, giáo sư trừ Gryffindor năm mươi điểm sau đó ném tôi ra ngoài."
"Năm mươi?!" Seamus trợn mắt, nhớ đến vị nữ vương Gryffindor có quan hệ rất tốt với Harry "Hermione sẽ kết liễu cậu."

Vì bản đồ đạo tặc rơi vào tay Snape, cho nên điểm của Gryffindor đã không thể ngóc dậy được nữa, rất nhiều Gryffindor đã sớm buông tha cái cúp nhà kia rồi, ngoại trừ nữ vương của Gryffindor – Hermione, dưới tình huống các Gryffindor đã bỏ cuộc, chấp nhất của nữ vương với điểm đã biến thành cố chấp.

Harry đau đớn cười, sau đó nhìn cái mặt "Chúc cậu tai qua nạn khỏi" của Seamus mới leo lên giường chuẩn bị đi ngủ kia, giơ tay cho lưng của cậu chàng một bùa mê man, dĩ nhiên cũng không bỏ qua cho người bạn cùng phòng khác đã bắt đầu ngáy ngủ của mình.

Sau đó Harry lôi áo choàng tàng hình ra, cánh tay mới túm được cửa phòng đã cứng ngắc...Hình như y không có gì phải làm, Nhật Ký đang quay cuồng trong công thức, Ron bận điều chỉnh lần cuối trận pháp với Nicholas, Draco với Moni...à thôi y sẽ bị bọn họ đánh chết mất.

Harry ngự quen đường cũ cho hai người bạn cùng phòng ngủ mê man vào buổi tối chột dạ xoay người vào phòng tắm, năm này các cậu trôi qua như thế, một lần nữa cũng không sao.

Ăn không ngồi rồi hết một tuần, Harry mới chơi game đến tận tối khuya hôm qua (Nhật Ký kiểu:...) ngáp ngắn ngáp dài trên bàn dài, hoàn toàn không quan tâm đến biểu cảm của người khác, cho đến khi ăn xong Dumbledore mới đứng lên chúc mọi người Giáng Sinh vui vẻ, Harry ngậm bánh mì nhìn bức thư mà Hermione đang cầm đối diện ------ nói rõ một chút, lá thư kí tên là Ron Weasley "Sắp đến Giáng Sinh rồi hả?"
"Harry, cậu gần đây càng ngày càng mơ màng, nếu thế này nữa tớ thật sự sẽ chẳng bất ngờ gì đâu nếu cậu uống lộn độc dược vào vào bệnh thất thêm lần nữa" Hermione chỉ liếc nhìn Harry một cái mà thôi.

Đối mặt với khinh bỉ của Hermione, Harry ngượng ngùng ăn bánh mì, dạo này tự nhiên rảnh hẳn ra, thần kinh cũng buông lỏng không ít, trong giờ học cũng tự ếm bùa coi thường sau đó chơi game, tan học thì đến bếp kiếm gì ăn, ngoại trừ căng thần kinh mỗi lần bị Snape rút máu ra, đầu óc Harry bình thường đã sớm bị y nhai chung với sườn cừu nướng rồi.

Choáng váng ngồi xuống xe lửa, vừa xuống xe đã bị Sirius mang về nhà cũ Black, mới bước chân vô nhà đã thấy Mặt Dây Chuyền dịu dàng ân cần hỏi han người đàn ông nào đó.


"Xin chào, Harry, chú là Regulus." Regulus giống Sirius bốn phần, so với cái vẻ đẹp khoe khang của Sirius, Regulus lại thuộc dạng boy dịu dàng đậm chất Ravencalw.

"Chào chú, cơ thể chú sao rồi ạ?" Bởi vì khá xa lạ với Regulus, cho nên Harry chỉ có thể cố gắng lựa lời mà nói.

"Về cơ bản thì ổn rồi, chú còn phải cảm ơn con mấy cái liên quan đến trận pháp kia." Regulus trịnh trọng đứng dậy "Cảm ơn con."
"Đừng khách sao ạ, con không quen." Harry hơi không quen.

Sirius vỗ lên vai Regulus một cái, khiến Regulus lảo đảo muốn té luôn xuống đất "Regulus, đừng khách khí vậy mãi thế, không nhìn thấy Harry rất xấu hổ sao, cảm ơn của em để anh nhận dùm Harry cho." Túm Regulus vào nhà ăn "Đi đi đi, ăn nào, Regulus hôm nay phải ăn thật ngon, sau đó chọn lễ phục cho Harry giúp anh, tuyệt đối không thể thua thằng nhóc bạch kim nhà Malfoy được!"
Nhắc đến Malfoy, Sirius lại nghiến răng, Giáng Sinh này Moni đến trang viên Malfoy đó trời ơi tin được không, tên nhóc xấu xa kia chắc chắn sẽ bắt nạt Moni! Nhưng vấn đề là Moni thích cậu ta, hắn cũng không thể mời thằng bé đến nhà cũ Black chơi được, chỉ có thể chờ dùng trang phục áp đảo thằng nhóc kia ở vũ hội mà thôi.

"Được, em sẽ chọn cho Harry, còn Sirius anh buông tay dùm em." So vấn đề sức lực, Regulus chết giả mười năm dưới đáy hồ so với Sirius mặc dù ở Azkaban mười năm những sau khi ra được Remus chăm sóc kĩ lưỡng thì đúng thật là không ổn, mới kéo có mấy cái thôi hắn đã muốn không thở được rồi.


May mắn thay, trung khuyển bên cạnh đã làm dùm, Mặt Dây Chuyền dùng sức kéo cái tay của Sirius ra, sau khi cẩn thận kiểm tra cổ của Regulus thì ghét bỏ nhìn Sirius, khóe miệng Sirius hơi nhếch, nhưng sau đó lại đi kiếm Remus cầu an ủi.

"Ừm, cho hỏi, sao phải chọn lễ phục cho con?" Mắt thấy Mặt Dây Chuyền đã chuyển sang sờ mó, khoé mắt Harry giật nhẹ, ở trường đã phải xem người ta tình thương mến thương, giờ về nhà cũng toàn tim hồng phấp phới, thật muốn châm lửa đốt rụi mà!
"Sirius chưa nói cho con hả?" Regulus vỗ bay cái tay của Mặt Dây Chuyền, trừng mắt liếc anh một cái "Giáng Sinh năm nào quý tộc cũng thay phiên nhau tổ chức yến hội, năm nay đến Malfoy, Lucius lấy thân phận anh rể gửi thiệp cho Sirius, tuy rằng Black hiện tại...nhưng tốt xấu gì cũng là quý tộc."
Ăn xong, Sirius nói cho Harry chuyện yến hội, nhưng so với Regulus thuật lại, thì Sirius kể hay hơn "Cái gia tộc Malfoy chết tiệt kia muốn tổ chức yến hội, Harry ăn xong đi may lễ phục với chú, tuy không thể đánh thằng nhóc dám bắt cóc Moni kia một trận, nhưng ít nhất cũng phải đè đầu được nó ở mảng trang phục! Chỉ là mặt thôi mà! Harry con cũng không kém!"
Remus thở dài vỗ ót Sirius, người này nói chuyện kì cục, nghe cứ như cho Harry đi giành giật Moni với Draco ấy "Sirius, mai để Regulus đi với Harry đi, cậu cứ thế này tớ sợ mai Moni đánh cậu đấy."
"Remus...." Sirius đáng thương nhìn Remus, khi nãy chỉ là quá kích động mà thôi, mai sẽ chú ý mà.

Đối mặt với cái biểu cảm đáng thương cầu tha thứ của Sirius, Remus dở khóc dở cười đẩy cái mặt kia ra, Harry chọc chọc dĩa, đủ rồi! Y thật sự vĩnh viễn không thể thoát khỏi cái cảnh tim hồng phấp phới này sao!
HẾT CHƯƠNG 200.