[HP] Ta Là Duy Nhất

Chương 1: Xuyên qua?



Edit: Ying

Harry Potter đang nằm trên mặt đất lạnh lẽo của Rừng Cấm, lần này cậu tới để chịu chết, với hy vọng nhiều phù thuỷ có thể sống sót, hơn nữa cậu đã được định sẵn là sẽ chết, chỉ là phương thức có chút bất đồng thôi.

Nếu cậu biết chỉ cần đi vào Giới Pháp Thuật liền nhất định sẽ bị giết chết. Harry Potter có còn lựa chọn đi vào nơi này, gặp được Ron và Hermione, tới Hogwarts học tập, tham gia vào chiến tranh pháp thuật lần ba, tiến vào Hội Phượng Hoàng, chống lại Voldemort hay không? Đáp án là có.

Cậu hoảng hốt, bên tai vang lên một âm thanh quen thuộc:" Thằng nhóc, mau rời giường! Dudley muốn ăn thịt xông khói!"

Đây là đang mơ sao? Không lẽ trước khi chết, cậu sẽ được xem lại quãng thời gian lúc sống a? Harry bất động nghĩ.

" Thằng ngu! Nếu mày không trả lời ta liền đi lấy chìa khoá. Cho nên mày tốt nhất là bị bệnh hoặc chết bất đắc kỳ tử, bằng không mày sẽ chết thực thảm!" Đúng vậy, đây là giọng của dượng Vermon! Hơn nữa vô cùng chân thực, hoàn toàn không giống như là giả.

Harry thử trả lời: " Con tới liền đây." Cậu thật sự có thể phát ra âm thanh!

"Thằng nhóc thúi." Dượng Vermon liền tránh ra, lẩm bẩm một câu.

Harry mở to mắt, phát hiện chính mình đang nằm ở gầm cầu thang quen thuộc, bộ đồ trên người cậu là đồ mà Dudley không mặc nữa, chúng vừa to vừa rộng không hợp với cơ thể cậu, cùng với câu nói thằng nhóc thúi của dượng Vermon, đều chứng minh Harry việc xuyên qua là sự thật.

Trọng sinh làm cho Harry có cảm giác hưng phấn, chính cậu cùng không giống như trước táo bạo dễ tức giận mà có chút trầm ổn thận trọng của người trưởng thành. Cũng không vì Dudley đối với cậu châm chọc mỉa mai mà không vui, thậm chí còn mỉm cười với một nhà Dursley mà chào hỏi. Hành vi này làm bọn họ đều cho rằng tinh thần của Harry xảy ra vấn đề.

Ở vườn bách thú, Harry thuần thục cùng rắn trò truyện, chỉ là không khiến Dudley phát giác điểm này. Harry còn nhờ nó đứng im đừng nhúc nhích đầu, sau đó làm bộ kinh ngạc kéo Dudley tới xem. Điểm này khiến nhà Dursley đối với Harry có chút hảo cảm. Bởi vì ít nhất cậu đối xử không tồi với đứa con bảo bối của họ.

Sau lại đi lấy thư, Harry biết trước đem thư thông báo trúng tuyển của mình giấu ở trong phòng, còn lại đem thư của cô Marge đưa cho dượng.

Diễn biến tiếp theo cũng như Harry dự đoán. Hagrid tới, nói cho cậu biết cậu là một phù thuỷ. Bất quá đương nhiên là cậu đã sớm biết, chẳng qua lúc ấy xém chút nữa là bị phát hiện.

" Một ngày tốt lành, Hagrid."

"Chờ một chút, Harry, con vì sao lại biết tên ta là Hagrid?"

"Nga, con là nói, ba mẹ con khi còn nhỏ có cùng con nói về chuyện của bác."

"Như vậy sao? Ha ha ha. không nghĩ tới trí nhớ của con lại tốt như vậy, Harry. Ta tin tưởng về sau con nhất định có thể trở thành một phù thuỷ ưu tú."

Hagrid mang theo Harry rời đi trước sự chứng kiến của dì dượng và anh họ cậu, hiện tại mọi việc đều đang phát triển ở chiều hướng tốt, hiện tại chỉ có một điều làm Harry lo lắng chính là hắn.

"Ngày mai sẽ ở cửa hàng áo choàng gặp được Malfoy, ta nên cùng hắn nói chuyện, ở chung thế nào đây?" Harry một bên suy nghĩ một bên trên xe motor của Hagrid liu riu thiếp đi.

Mà lúc này, những gì Draco đang phải trải qua đối với Harry cũng không có gì khác biệt mấy.

- ----------------------------------------------------------------

11/08/2022

Đã beta

Tui sẽ rất vui nếu các bạn tặng cho tui 1 cmt và 1 ngôi sao 5 cánh <3