Sau khi học xong hai tiết, Harry vội vã ra khỏi lớp ngay khi tiếng chuông vang lên. Cậu thấy Draco đang đi một mình trên cầu thang, nhanh chóng giảm tốc độ, giả vờ tình cờ đi ngang qua Draco.
Khi vai hai người chạm nhau, Harry cố gắng kéo tay áo Draco lại như thường lệ, ám chỉ rằng cậu sẽ gặp Draco vào buổi tối. Nhưng lại không ngờ, Draco đột nhiên nắm lấy tay của cậu, trực tiếp chặn Harry trên cầu thang.
Những học sinh xung quanh quay lại nhìn họ, Harry vội vàng kéo Draco vào cánh cửa gần nhất.
"Cẩn thận nếu có ai ở Slytherin nhìn thấy thì sao?" Harry nhìn ra ngoài, may mắn thay, cậu không nhìn thấy người nào mặc đồng phục học sinh màu xanh lá cây.
Cậu xoay người: "Anh trai...Draco, đội trưởng Bludger kia, anh không sợ bị Lucius phát hiện sao?"
"Ông ấy sẽ không biết đâu." Draco dựa vào tường, bổ sung sau khi nhìn thấy ánh mắt không tin tưởng của Harry: "Chuyện này không đến mức anh không quyết được, em đừng lo." Anh nhìn Harry, "Sức khỏe của em thế nào? Vẫn còn khó chịu sao?"
Draco đưa tay lên, chạm vào trán Harry, đảm bảo rằng cậu không bị sốt mới yên tâm bỏ tay xuống.
"Cảm giác không giống như trước, nhưng ít nhất cũng không tệ như mấy ngày trước."
Harry nói xong, nhìn anh một cái, đột nhiên tò mò khịt mũi lại gần bên cạnh cổ anh trai mình.
Draco giật mình quay đầu lại vô thức tránh đi: "Em làm sao vậy?"
"Muốn ngửi mùi của anh." Harry mỉm cười ngẩng đầu nhìn anh, "Hermione nói pheromone của anh có mùi như băng tan, em rất tò mò."
Cậu lại dán lên cổ Draco, ngửi lần nữa: "Chà...vẫn chưa ngửi được."
Draco che lại chỗ bị mũi Harry cọ vào, lùi lại hai bước, chưa kịp nói thì đã nghe thấy Harry nói lại: "Anh nghĩ em sẽ có mùi như thế nào? Ngàn vạn lần đừng liên quan ngọt ngào, ngày nào cũng ngửi thấy mùi kẹo, em sẽ chết mất."
"Khụ khụ...anh muốn nói với em một chuyện rất nghiêm túc, Potter." Draco hắng giọng, từ nhỏ đến lớn, anh sẽ thường gọi họ của Harry khi nói chuyện quan trọng, "Omega chủ động ngửi mùi của Alpha, còn thảo luận về mùi pheromone của mình với Alpha, là những hành vi rất thân mật, em nên chú ý."
"A..." Harry sững sờ một lúc mới nhận ra ý của Draco, "Em xin lỗi, em không biết... nhưng... anh là anh trai của em, hẳn không sao đâu?"
Giống như tất cả những người đứa trẻ bước vào tuổi dậy thì, Harry tò mò về giới tính mới của mình sau khoảng thời gian phân hóa. Cậu không những không sợ hãi khi bị Draco dọa, ngược lại còn tò mò hơn: "Đúng lúc, anh có thể giúp em ngửi xem tuyến thể của em bắt đầu tiết pheromone chưa?"
Harry quay đầu lại, vươn cổ về phía sau, dựa gần lại Draco, tuyến thể sau gáy vẫn chưa bớt sưng phóng thẳng vào tầm nhìn của Draco mà không hề báo trước. Đây là lần đầu tiên Draco được một Omega cho xem tuyến thể của mình, nó phồng cứng và giòn như táo xanh. Tay Draco đổi từ che cổ qua che miệng, chết tiệt, Draco nghĩ thầm, tên Omega này, không biết là không nên đem tuyến thể của mình ra cho người khác xem sao. Cũng may mình là anh trai của Harry, nếu không, cho dù là Harry còn chưa phân hóa xong, thì lúc này có lẽ cũng không thoát khỏi nguy cơ bị cưỡng hiếp, đánh dấu.
Chỉ là anh rõ ràng tự dặn mình phải lập tức ngừng nhìn trộm, nhưng ánh mắt Draco vẫn dán sau gáy Harry rất lâu không thể dời đi.
"Potter, tuyến thể của em không..."
"Anh ngửi thấy mùi gì không?" Harry háo hức ngắt lời "Mùi gì vậy?"
"......"
Draco biết rằng điều quan trọng nhất cần làm lúc này là dạy cho em trai mình một bài học về sức khỏe, nhưng tất cả những gì anh có thể thấy là cái gáy ngoan cường và non nớt của Harry. Bản năng Alpha làm cho Draco không cưỡng lại được, cúi đầu, cẩn thận dán mũi lên vùng gần tuyến thể nhất của Omega.
Các giác quan của Alpha cực kỳ nhạy cảm, thứ đầu tiên ập vào khứu giác của Draco là mùi của một loại sữa tắm xa lạ, trong tiềm thức Draco không vui, nhưng anh lập tức bình tĩnh và tự nhủ rằng đó là tính chiếm hữu tự nhiên của Alpha. Sau đó, anh ngửi thấy hơi nóng trên da của Harry, hơi nóng bốc lên trên làn da sạch sẽ, có mùi khô và ấm.
Draco nhắm mắt lại trước khi ngẩng đầu, hắng giọng: "Potter, tuyến thể không được tự tiện để người khác thấy."
"Như vậy không được sao?" Harry vội vàng ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn Draco.
Draco siết chặt cổ áo cậu, ngón tay anh vô tình chạm vào phấn tuyến thể nhô lên, nó đầy đặn và tròn trịa như anh tưởng tượng. "Cho dù không nghiêm túc nghe giảng trong lớp sức khỏe, nhưng em cũng nên biết những kiến thức thông thường này, đúng không?" Draco cầm lấy cổ áo Harry che đi tuyến thể của cậu, "Hành động vừa rồi của em, là Omega, dùng để cầu hoan." Anh trợn tròn mắt. "Em thường làm vậy?"
"Hả?" Harry đỏ mặt, vội vàng siết chặt cổ áo, "Đúng vậy, xin lỗi...lúc em còn là Beta, và cũng không có ai nói với em điều đó..."
Hai má cậu ửng hồng lên như quả táo đỏ: "Anh trai...đừng gọi em là Potter, vừa nghe thấy em liền căng thẳng. Nếu còn điều gì cần em biết, hãy nói với em."
Draco ôm tay dựa vào tường, cảm thấy bất lực không nói nên lời: "Không có, em đã làm tất cả những chuyện không thể làm... Ồ, còn có lúc bắt đầu tiết ra pheromone, hãy kiểm soát thật tốt pheromone của em và đừng để nó tỏa ra xung quanh. Nếu anh phát hiện ra em làm loạn, buổi tối anh sẽ xách em đi bổ túc lớp học sức khỏe."
Harry nhớ lại những gì mình đã làm vừa rồi, sắc mặt càng ngày càng xấu hổ, mặt trực tiếp biến thành đỏ thẫm. Cậu giơ ngón tay lên trời thề: "Tuyệt đối không!" Cậu không dám hỏi cho đến khi thấy sắc mặt Draco dịu đi một chút: "Vậy thì... anh có ngửi thấy mùi pheromone của em không?
Draco véo đầu ngón tay, không khỏi nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, anh nuốt nước bọt, giả vờ bình tĩnh: "Không, tuyến thể của em vẫn còn cứng, sao có thể bắt đầu tiết ra pheromone được?" Tay anh lại chạm vào sau cổ Harry, ấn nhẹ vào tuyến thể của cậu.
"A." Harry có chút thất vọng, "Còn bao lâu nữa em mới có pheromone?
"Em rất muốn tiết ra pheromone sao?" Draco có chút kinh ngạc.
"Không phải...em chỉ tò mò về mùi của nó." Harry gãi gãi gáy, "Tò mò và sợ hãi, nếu nó có mùi hôi, thì không thể kết bạn với những Alpha và Omega khác? "
"Không thể nào." Buộc miệng nói ra ba chữ, Draco cười nhẹ nói, "Đừng lo lắng, anh có thể cam đoan pheromone của em hoàn toàn tốt."
Mặc dù ngay cả bản thân Draco cũng không biết mình có thể đảm bảo những gì, nhưng Harry cảm thấy thoải mái khi nghe những lời của anh. Cậu suy nghĩ một chút, dường như không còn gì để nói nữa, đành phải tạm biệt Draco: "Vậy em đi trước nha? Em sẽ tìm anh nếu có việc!?"
Draco đột nhiên nắm lấy tay cậu, Harry tò mò quay lại, Draco mở miệng, cuối cùng nói: "Hay là...anh tốt hơn nên tìm một Alpha cho em tạm thời đánh dấu, nếu không em cái gì cũng không biết, anh sợ sẽ xảy ra chuyện."
Thấy vẻ mặt Harry có chút sững sờ, Draco lập tức hối hận, vội vàng rút lại lời nói: "Anh lắm chuyện rồi, nếu em không muốn, anh..."
"Anh nói đúng, được rồi." Harry đột nhiên bật cười, "Tìm cho em một người đi, em tin tưởng anh."
Draco đã nhận một ủy thác mà anh không thể tự mình hiểu được, hơn nữa là một ủy thác không có khả năng hoàn thành. Bởi vì không có một Alpha nào có thể thực lòng mà đem một Omega đẩy cho một Alpha khác, cho dù trong lòng anh xác thật là tính toán như vậy.
Đây là vấn đề bản năng, khi Alpha và Omega nhận được món quà là pheromone để tăng cường sức mạnh phép thuật, họ cũng phải chấp nhận ảnh hưởng của pheromone đối với bản năng của mình. Một khi nói đến giới tính thứ hai, Alpha và Omega liền không thể chống lại sự kiểm soát của pheromone.
Nhưng Harry là em trai của anh, một người em trai không có quan hệ huyết thống.
Ngay cả khi trong tiềm thức Draco có ngàn vạn không muốn, thì anh cũng phải ép mình làm điều này. Harry không có bất kỳ người thân nào, Draco là người duy nhất có thể chăm sóc cậu trong suốt quá trình phân hóa. Nếu anh không bận tâm về nó, thì sẽ không có ai khác quan tâm đến Harry.
Thật khó chịu khi cứ làm ngược lại bản năng. Draco cáu kỉnh chọn lọc danh sách những Alpha mà anh biết ở trường, tính khí của anh ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Draco Malfoy, người luôn được biết đến với tính cách lạnh lùng, mắng mỏ mọi người trong phòng sinh hoạt chung, thậm chí còn bùng nổ pheromone, khiến những Alpha và Omega ở Slytherin sợ hãi, thúc giục Blaise Zabini mau xoa dịu huynh trưởng đột nhiên thay đổi tính khí của bọn họ.
Blaise là một trong số ít bạn thân của Draco, và là người duy nhất biết chính xác Draco định làm gì.
"Thu pheromone của cậu lại, bây giờ là cuối mùa thu, không cần phải hạ nhiệt trong hầm Slytherin."
Blaise cũng là một Alpha, hắn ngồi cách xa Draco, ở đầu còn lại của chiếc ghế sô pha, vì sợ rằng sẽ bị ảnh hưởng bởi pheromone đang cáu kỉnh của Draco.
"Xin lỗi." Draco xoa lông mày, cố gắng thu lại pheromone của mình.
"Cậu tại sao lại phải ép buộc chính mình như vậy?" Blaise nói, "Cậu ta không phải trẻ con, cậu cần phải lo lắng loại chuyện này."
"Em ấy không hiểu chuyện gì cả. Nếu tôi không giúp em ấy, em ấy sẽ bị bại lộ ngay lập tức và sẽ bị bố tôi phát hiện." Draco không giấu giếm chuyện này với Blaise, dù sao người bên kia cũng là bạn duy nhất của anh, có thể nói, "Hơn nữa tìm một Alpha đánh dấu tạm thời, cũng không thể tùy tiện được, phải tìm người có thể giữ bí mật, và không phản bội Harry, đồng thời không lợi dụng lúc người khác cháy nhà mà đi hôi của, người này thực sự không dễ dàng tìm."
Blaise nhìn chằm chằm bạn mình hồi lâu, mấp máy môi, cuối cùng chỉ do dự nhìn anh.
Draco đã kiệt sức về cả thể chất lẫn tinh thần, anh không nhận thấy ánh mắt sắc sảo của Blaise. Anh tiếp tục: "Còn xem xét người đó phù hợp với Harry đến mức nào nữa, nếu kết quả quá thấp, ngay cả khi có một dấu ấn tạm thời cũng có thể không làm giảm bớt triệu chứng trong quá trình phân hóa của em ấy."
"Đây là một vấn đề tầm thường. Những người có mức độ phù hợp cao không phải là hiếm. Họ chắc chắn có thể tìm thấy nhau ở Hogwarts." Blaise nhún vai thờ ơ.
Ngoài việc thông qua những bùa chú phức tạp để phán đoán độ xứng đôi của hai bên, Alpha cũng có thể thông qua pheromone để dự đoán đại khái trình độ xứng đôi của mình và đối phương. Tuy rằng phần trăm những người có độ xứng đôi cao không nhiều lắm, nhưng cũng không thể không tìm thấy được một người. Thậm chí Blaise và Draco ở Hogwarts trong lúc vô tình cũng gặp được Omega phù hợp cao với mình. Tất cả mọi người đều không hay biết thời điểm đó, pheromone của Omega phù hợp cao sẽ phân tán lung tung bay vào mũi họ.
Chỉ là Blaise và Draco đều không muốn cùng bên kia phát triển thêm, cho nên Omega bên kia tất nhiên không biết chuyện này. Bọn họ không phải là trường hợp cá biệt, ở thời điểm giới tính thứ hai đã phát triển đến vậy, điều mà người trẻ thích thú hơn cả là tìm được nửa kia thông qua tình cảm.
"Tớ biết." Draco cúi đầu cân nhắc, "Chỉ là Harry còn nửa tháng nữa, là tiến vào giữa giai đoạn phân hóa, không còn nhiều thời gian."
Ba ngày tồi tệ nhất đã qua, Harry bắt đầu uống lọ thuốc mà phu nhân Pomfrey đã đưa cho cậu. Mặc dù phần lớn sự khó chịu đã bị giảm bớt bởi thuốc, nhưng cơ thể Harry trở nên yếu đi trông thấy, và cậu luôn ngủ gật trong giờ học.
Các giáo sư đã được thông báo về tình trạng thể chất của cậu, và hầu hết họ đều nhắm mắt làm ngơ. Chỉ có giáo sư Snape, người đứng đầu Slytherin, khi phát hiện Harry ngủ gật trong lớp độc dược của mình, thì ngay lập tức, vui sướng trừ 10 điểm của Gryffindor.
Các bạn trong lớp càng lúc càng phàn nàn, nhưng Harry không giải thích được nên chỉ có thể che đậy bằng lý do hôm trước cậu ngủ muộn. Theo thời gian, một số người sẽ tự nhiên muốn chế nhạo Harry khi không có giáo sư trong lớp tự học.
"Potter, tối qua không phải bí mật hẹn hò chứ? Buổi tối mệt quá, buổi sáng mới bắt đầu ngủ hả?"
Mọi người xung quanh bật cười, Ron gọi Harry dậy, Harry ngẩn người đứng dậy khỏi bàn, liếc nhìn Draco đang ngồi trước mặt, rồi quay sang nhìn Ron bên cạnh. Ron cúi đầu, nói nhỏ với Harry những gì vừa xảy ra, mặt Harry bất giác đỏ lên.
Không phải vì cậu thực sự đã hẹn hò, mà vì Draco vừa gọi cậu vào ký túc xá của mình vào tối hôm trước, rồi lôi ra danh sách Alpha để cậu chọn.
Chỉ có năm người trong danh sách, tất cả đều là những người mà Harry biết, nhưng không quen. Cậu cảm thấy để ai đánh dấu tạm thời thì đều rất xấu hổ, cuối cùng miễn cưỡng chọn một người, liền bị Draco nói vài lời, cự tuyệt.
"... Đây không phải là người em chọn sao?" Harry kinh ngạc nhìn Draco mắng mỏ người, cậu đã chọn.
"..." Draco dừng lại, "Anh sẽ tiếp tục tìm."
Anh giật danh sách khỏi tay Harry, với một câu thần chú duy nhất thiêu rụi tờ giấy da thành tro.
Harry nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua, đột nhiên nhận ra rằng Draco dường như đã khác trước. Những người trong gia đình Malfoy vì pheromone mà luôn có bộ dáng lạnh lùng và u ám, sau khi Draco vào lớp năm hoặc lớp sáu, cậu không bao giờ thấy bộ dạng cáu kỉnh của người kia nữa.
Tuy nhiên, đó cũng có thể là do cậu không có cơ hội gặp lại Draco sau này.
Harry ngước mắt lên nhìn Draco ngồi trước mặt cậu, đang cúi đầu viết bài tập, lưng không nhúc nhích, thậm chí không ngẩng đầu lên. Trường hợp này, Draco chắc chắn sẽ không phản ứng với chuyện của Harry, chứ đừng nói đến việc đứng ra bênh vực cậu. Harry cụp mắt xuống, quá lười để giải thích với những người đó, nhưng cậu không thể không nhớ tới ký ức Draco đem cậu che chở sau lưng.
Vẫn là bóng dáng đó, nhưng thái độ đã thay đổi.
"Ai đang phát tán pheromone?"
Harry đang trong cơn mê ngủ đột nhiên nghe "bốp" một tiếng, cậu ngây người nhìn lên, mới nhận ra đó là giọng của Draco.
"Không khống chế được miệng, thì có thể khống chế pheromone của chính mình." Draco nặng nề đóng sách bài tập, che mũi, "Nếu không khống chế được, thì cút ra khỏi khỏi phòng tự học."
Ngay khi những Alpha và Omega trong lớp nghe thấy lời anh nói, họ lập tức bịt mũi đề phòng, nhưng mọi người, bạn nhìn tôi, tôi nhìn bạn, cuối cùng có người thận trọng buông tay ra, khịt mũi, nghi ngờ hỏi: "Không có hương vị?"
Những người khác chỉ sụt sịt khi họ nghe thấy điều này, và cũng trở nên bối rối.
"Cậu ngửi thấy không? Dù sao tôi cũng không ngửi thấy."
"Tôi cũng không có... mùi gì? Tôi cảm giác cái gì cũng không có."
Draco vẫn cau mày, anh rõ ràng ngửi được pheromone Omega trong không khí, hình như là mùi củi: "Một chút thôi, để cho tôi khống chế..."
Anh đột nhiên sững sờ, định xoay người ngay lập tức, nhưng vừa xoay được nửa đường, anh lập tức buộc phải dừng lại, thân thể vặn vẹo biến thành một tư thế kỳ quái trong không gian.
"Cậu sao vậy?" Blaise ngồi ở bên cạnh tò mò nhìn anh, trầm giọng nói: "Cậu chỉ cần khống chế pheromone, tôi cảm thấy hơi lạnh.".
"Không có chuyện gì." Draco lập tức ngồi thẳng lưng cúi đầu, lấy ngón tay che mũi, "Tôi hiểu lầm.".
Đến lúc ăn tối sau giờ học tự học, Harry cảm thấy chóng mặt nên quyết định để Ron mang đồ ăn cho mình rồi về kí túc xá nghỉ ngơi trước. Cậu chậm rãi đi về phía phòng sinh hoạt chung Gryffindor với cuốn sách giáo khoa trên tay, đột nhiên bị Draco, người đã theo dõi cậu ở một góc khuất kéo vào phòng học trống trải.
"Có chuyện gì vậy anh trai?" Harry kinh ngạc nhìn Draco khóa trái cửa, vừa hỏi liền bị Draco đẩy vào tường, Harry càng thêm hoảng sợ, "Cái... cái gì? Xảy ra chuyện gì?
Draco đè cậu, quay mặt vào tường, nhấc tay kéo cổ áo, cúi đầu ngửi.
Đó là mùi mà tôi ngửi thấy trong lớp tự học, khô nóng, có chút củi cháy, mùi xộc vào mũi, bên tai có tiếng tanh tách nhẹ, như củi cháy. Mùi ấm áp như lò sưởi.
Đó là mùi của củi cháy, pheromone của Harry hóa ra là mùi cháy.
Draco ngẩng đầu lên với vẻ mặt u ám, Harry như hiểu ra điều gì đó khi nhìn thấy khuôn mặt của anh, cậu nắm lấy cổ áo mình ngửi thử, nhưng sau khi ngửi xong, cậu vẫn khó hiểu: "Em có pheromone nào không? Là mùi gì? Anh không ngửi thấy nó sao?"
Sắc mặt Draco càng trở nên nhợt nhạt hơn, anh buông cổ áo Harry ra như thể vừa nhớ ra điều gì đó đột nhiên lùi lại cách Harry vài bước..
"Nhưng anh đã ngửi thấy nó," anh nói.
"A? Thật sao? Em có mùi gì thế?" Harry phấn khích thốt lên.
"Em trai ngốc, em không hiểu ý." Draco muốn nặn ra một nụ cười chế giễu, nhưng khuôn mặt anh đã đầy sự kinh hoàng.
"Ý nghĩa là gì?"
"Chúng ta là đối tượng xứng đôi cao." Draco nhìn Harry, "Và hẳn là độ xứng đôi rất cao, nên anh mới người đầu tiên ngửi thấy mùi pheromone của em, ngay cả khi em thậm chí còn không thể ngửi thấy mùi pheromone của chính mình."