[Hp][Tomdra] Chúa Tể Hắc Ám, Xin Hãy Tha Cho

Chương 49: Chương 48





Sách pháp thuật trong khu sách cấm hiển nhiên không thích hợp cho học sinh dưới năm bốn xem, kiến thức của phù thủy nhỏ dưới năm bốn căn bản không đề cập đến mức độ cao thâm, phần lớn sách pháp thuật trong thư viện không thể áp dụng vào bài luận của họ, chứ đừng nói chi tới việc đi tra tài liệu gì đó ở khu vực sách cấm.
Draco cũng biết là không sáng suốt khi bảo là để cho việc học, ít nhất thì cả bản thân còn không tin được lí do này.

Cho nên cậu chỉ ngồi một lúc trong phòng làm việc của giáo sư Slughorn rồi rời đi, trước khi cậu rời đi, Slughorn không có nhả ra phê duyệt đến khu vực sách cấm cho cậu.

Thậm chí Draco còn cố ý nhắc tới ông cố của mình - lão Malfoy cũng không có tác dụng nào, Slughorn đổi sang chủ đề khác như thể không chú ý tới ý định của Draco.

Sau khi rời khỏi phòng làm việc của giáo sư Slughorn, Draco liền hạ quyết tâm tìm cơ hội đi một chuyến tới khu vực sách cấm vào đêm nay, tuy có hơi mạo hiểm, còn dễ dàng bị Tom bắt gặp, nhưng kể cả bị giáo sư bắt được thì cùng lắm là trừ điểm và bị phạt đi lao động, cậu tin rằng hiện tại không có gì càng quan trọng hơn việc tìm được quyển sách pháp thuật nói về du hành thời gian cả.
Trước giờ giới nghiêm, Draco và Tom vẫn ở trong thư viện làm bài luận môn Độc Dược của bọn họ, tuy bài luận chỉ dài có mười ba tấc Anh, nhưng Draco lại mất tập trung khá lâu trong lúc viết, lâu tới mức Tom làm xong bài tập môn Số học huyền bí thì Draco mới bỏ bút lông chim trong tay ra.
Tom nhướng mày, nhìn Draco thản nhiên nhét bài luận vào trong cặp của mình rồi mới hỏi nhỏ:
"Cậu đang lo lắng thứ gì thế Draco? Nguyên buổi tối cậu đều thất thần."
Draco mím môi, hơi bực bội trong lòng, tới hiện tại cậu vẫn không nghĩ ra được biện pháp nào tốt để có thể ra ngoài đi đêm mà không làm cho Tom chú ý tới.
"À, không có gì đâu, sắp tới giờ giới nghiêm rồi, chúng ta mau về phòng ngủ thôi, nếu bị người quản lí Pringle bắt được là bị trừ điểm đấy." Draco bỏ hết sách giáo khoa của mình vào trong cặp, vừa quay đầu liền thấy Tom dùng ánh mắt thăm dò với mình, còn sách giáo khoa trên bàn thì không hề đem đi cất.
Draco nhíu mày, liếc một cái lên số sách giáo khoa nằm bừa bộn ở trên bàn, "Cậu không đem dẹp à? Sắp tới giờ giới nghiêm rồi đấy."
"Tôi thành thật xin lỗi Draco, tối hôm nay cậu không thể không ngủ một mình trong phòng ngủ rồi." Tom vừa cười nhạt với Draco vừa nhanh chóng cất sách giáo khoa và sẵn tiện mang cặp lên lưng.

"Buổi tối tôi có vài thứ cần đi làm."
Tom thích đi đêm, Draco biết cực kì rõ, Tom đã từng lén mình chạy tới khu vực sách cấm của thư viện để tìm tài liệu về Slytherin vào năm nhất, còn hiện tại, Tom không thèm giấu nữa mà trực tiếp nói cho Draco biết luôn là mình muốn đi đêm? Tom lên cơn gì thế? Chẳng lẽ cậu ta cho là mình sẽ ủng hộ hành vi đi đêm của cậu ta á?
"Cậu lại muốn đi đêm." Là câu khẳng định, Draco thậm chí nghi ngờ việc Tom cũng định lẩn quẩn trong khu vực sách cấm của thư viện vào tối hôm nay.
"Có một số thứ cần tôi đi xác nhận một chút."
Nói xong, Tom không chờ Draco trả lời đã giữ lấy tay cậu lôi đi rồi cùng nhau rời khỏi thư viện.


Sau khi tới phòng sinh hoạt chung của Slytherin, Tom không có quay về phòng ngủ, thay vào đó là đưa cặp sách cho Draco, còn bản thân thì xoay người đi ra ngoài.
Draco hoàn toàn không ngăn lại hành vi của Tom, cậu chỉ im lặng nhìn Tom xoay người và rời đi, thẳng tới khi cửa phòng sinh hoạt chung đóng lại một lần nữa.

Nếu hôm nay Tom không về phòng ngủ, đồng nghĩa là Draco không cần nghĩ cách để trốn đối phương.
Cất cặp của cả hai vào phòng ngủ, Draco cho chính mình một cái Bùa Ẩn Thân và lập tức cảm nhận có thứ gì đó lạnh lẽo chảy vào trong cơ thể, chuẩn bị Bùa Ẩn Thân xong, Draco lấy món quà Giáng Sinh do Tom đưa cho mình vào dịp Giáng Sinh - chiếc trâm cài áo có khả năng che giấu tiếng bước chân.
Nói thật, cậu không ngờ tới việc quà Giáng Sinh của Tom lại có ích thế này, thậm chí cậu còn cho là mình vĩnh viễn sẽ không đeo cái trâm cài làm từ đá quý giả này.

Nhưng rõ ràng, cái trâm cài này là thứ tốt để đi đêm, Bùa Ẩn Thân phối hợp tốt với cái trâm cài, Draco cảm thấy nó không thua kém gì so với áo choàng tàng hình của Thánh Đầu Sẹo, ít nhất thì áo choàng tàng hình của Thánh Đầu Sẹo không thể giấu đi âm thanh.
Ra khỏi hầm Slytherin, Draco đi thẳng tới thư viện.
Lâu đài Hogwarts vào ban đêm vẫn u ám như thường, ngọn đuốc trên vách tường phát ra ánh sáng mờ ảo, bức chân dung trên tường đều ngủ say, hành lang không một bóng người, yên tĩnh tới mức tiếng ríu rít từ ngọn đuốc vẫn có thể nghe rõ ràng.
Draco di chuyển không nhanh lắm, tuy pháp thuật của chiếc trâm cài có thể che lấp đi tiếng bước chân, nhưng Draco vẫn không yên tâm, từng bước chân của cậu đều cực kì cẩn thận, cố hết sức không phát ra tiếng động.

Ở Hogwarts, Dumbledore chắn chắn nhìn thấu được Bùa Ẩn Thân của Draco, cậu không muốn mình chưa kịp đi tới cửa thư viện đã bị giáo sư bắt quả tang.

Đường đi không xa lắm, trên đoạn đường này Draco đi vô cùng thuận lợi, không bắt gặp người quản lý hay là giáo sư.
Nhìn từ bên ngoài, thư viện toàn một màu đen.
Draco cẩn thận lấy đũa phép ra, nhẹ nhàng đọc một câu, "Alohomora!".

Nhờ câu thần chú của Draco, cửa thư viện vang lên tiếng kẽo kẹt rất lớn trong hành lang yên tĩnh.

Draco không lập tức đẩy cửa thư viện, cậu đợi một lúc lâu, xác định là thật sự không có người chú ý tiếng mở cửa, mới đẩy cửa đi vào trong thư viện.
Trong khu vực sách cấm, từng hàng của giá sách chất đầy sách pháp thuật của đủ niên đại.

Dưới ánh trăng, Draco híp mắt lại và quét nhanh qua giá sách.