Hứa Tiên Chí

Chương 460: Cảng



Tiết Bích không yên lòng tùy ý ứng phó.

Sắc mặt Tiểu Thanh đỏ bừng, nhìn qua bóng lưng Hứa Tiên xa xa Không nói một lời cúi đầu xuống.

- Ai cần ngươi lo!

Nàng cũng không phải phàm nhân, cho dù là đang say cũng giữ được linh quang, sau khi thanh tỉnh lờ mờ nhớ tới chuyện đêm qua, không có hình ảnh không âm thanh, chỉ có bàn tay ấm áp đặt lên da thịt của nàng, khi hắn ôm vào trong ngực cảm thấy rất bình yên. Nhưng không biết tại sao, luôn cảm thấy, mặc dù khi đó bị hắn khi dễ, ánh mắt hắn nhìn mình vô cùng ôn nhu.

Hứa Tiên đang ngồi, đã thấy Tiểu Thanh đứng ở trước mặt của mình, tay chống éo, chân mày lá liễu động đậy, hạ giọng, hung ác nói:

- Tối hôm qua ngươi làm cái gì?

Hắn cũng quá mức, lại thừa dịp mình ngủ say, lại dám sờ soạt thân thể của nàng.

Hứa Tiên nhìn qua đôi má xinh đẹp đang nổi giận của nàng, bỗng nhiên cười ha ha, thò tay kéo nàng vào trong ngực, trêu ghẹo nói nhỏ vào tai của nàng:

- Bởi vì tối hôm qua ngươi thật sự quá đáng yêu, nhưng ta cũng không có làm sai cái gì, nếu như sai, chỉ sợ tương lai còn muốn mắc thêm sai lầm nữa. Đúng không, Thanh nhi.

Mặc cho Tiểu Thanh giãy dụa cũng vô dụng, tức giận trong nội tâm của nàng cũng tiêu tán trong vô hình.

Tiểu Thanh giãy dụa thêm một chút, nói:

- Đừng làm rộn, ta muốn độ thiên kiếp!

Nàng đã cảm giác được thân thể của mình phát sinh biến hóa, biết rõ có thể vượt qua thiên kiếp, là có thể giúp được hắn.

Hứa Tiên thần sắc ngưng trọng, không ngoài ý muốn, nói:

- Quyết định sao?

- Ân!

Tiểu Thanh gật đầu. Vuốt kim phù trên cổ, đột nhiên có chút mất hứng, chuyện nguy hiểm như vậy, nàng còn tưởng rằng hắn sẽ khuyên nhủ nàng thêm vài câu.

Hứa Tiên nghiêm túc nói:

- Cứu Ngao Ly quan trọng hơn, ngươi cảm nhận chút nguy hiểm cũng đáng.

- Không cần ngươi nói ta cũng biết.

Tiểu Thanh cưỡng ép giãy dụa trong ngực của hắn, cảm thấy trong nội tâm ủy khuất, thậm chí có đau đớn rất nhỏ, còn nói không trách ta, chẳng lẽ tính mạng của ta còn không trọng yếu bằng Ngao Ly?

Hứa Tiên nhìn qua, cười hỏi:

- Khóc sao?

Tiểu Thanh cúi đầu xuống, nói:

- Không cần ngươi quan tâm.

Hứa Tiên cưỡng ép nâng đầu của nàng lên, cũng hơi sửng sờ. Chỉ thấy trên lông mi thật dài của nàng có nước mắt, cảm nhận được u oán trong nội tâm của nàng. Luôn thấy thần sắc quật cường bướng bỉnh thường ngày của nàng, chưa từng thấy bộ dáng của nàng như vậy. Chẳng lẽ câu nói của mình có lực sát thương như vậy sao?

Nếu không chung tình, làm sao có chuyện này?

- Ta đi độ kiếp!

Tiểu Thanh đẩy hắn ra, không muốn cho hắn nhìn thấy bộ dáng mềm yếu của mình.

- Ta sẽ cùng độ kiếp với ngươi.

Hứa Tiên nói một câu làm bước chân của nàng dừng lại.

- Ngươi nói cái gì?

- Ta sẽ sẽ cùng độ kiếp với ngươi.

Hứa Tiên mỉm cười lặp lại một lần, nói:

- Đi thôi, đổi địa phương, độ kiếp cũng không thể độ kiếp ở đây được.

Hắn đã nghĩ đến một phương pháp tăng thực lực lên nhanh chóng, hơn nữa có thể bảo hộ Tiểu Thanh, bằng không sao hắn cam lòng cho nàng độ kiếp vào lúc này chứ.

Trong đảo này, Hứa Tiên nói ra phương pháp của mình. Thiên kiếp đúng là không có người nào trợ giúp được. Bởi vì linh lực càng lớn sẽ đưa thiên kiếp tới càng mạnh, hơn nữa cho dù có khả năng giúp đở, ngươi độ kiếp không chiếm được chút chỗ tốt nào.

Nhưng Hứa Tiên lại khác biệt, hắn từng vô số lần bị thiên kiếp phách chết, có thể hấp thu thiên kiếp cho mình dùng, đây là chuyện bất cứ Thần Tiên nào cũng không làm được. Nếu thời điểm Tiểu Thanh độ kiếp, chia sẻ thiên kiếp vượt qua khả năng của nàng, có thể không ảnh hưởng tới nàng chính là điều kiện tiên quyết, lẩn tránh phong hiểm.

Hứa Tiên cũng có thể có được đại lượng lôi kiếp trong người, đại chiến kế tiếp, thần cản sát thần, phật cản sát phật.

Tiểu Thanh do dự nói:

- Làm sao có thể làm như vậy?

Hứa Tiên cười nói:

- Nếu như không được, vậy ta sẽ cùng chết với Thanh nhi vậy.

Hắn vô cùng tự tin với phương pháp này của mình!

- Ai muốn cùng chết với ngươi.

Trong nội tâm của Tiểu Thanh vô cùng u oán. Nhưng cũng vì biểu hiện của mình mà cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, hắn cũng không phải là người bạc tình. Chợt hiểu được, ảo não nói:

- Vừa rồi là ngươi trêu đùa hí lộng.

Hứa Tiên nhấc tay đầu hàng, nói:

- Vưa rồi là ta hối hận, vừa rồi ngươi cũng giống như vậy, thật sự là khiến người ta đau lòng.

Mấy câu này của Hứa Tiên làm cho nàng vui mừng, khóe mắt còn mang theo vệt nước mắt, hắn chuyển biến cũng vì câu nói này.

Trong nội tâm Hứa Tiên cảm thấy vui mừng, cho dù ý chí và tâm tình của nàng mạnh bao nhiêu, pháp lực cường đại cỡ nào, một khi đem trái tim mềm mại của nàng giao cho mình, cho dù biến thành nhu nhược. Thậm chí ngay cả hỉ nộ ái ố cũng không phải do nàng làm chủ, đều giao cho hắn cả, hắn có thể làm, chỉ có thể dụng tâm che chở cho nàng, cấp cho nàng hạnh phúc khoái hoạt.

- Chuẩn bị độ kiếp đi!

- Ân!

Trên đảo có một cái đảo nhỏ, hai người chuẩn bị độ kiếp cũng chọn nơi đây.

Nhìn nhau, Hứa Tiên gật đầu nói:

- Bắt đầu đi!

Thò tay cởi kim phù trên cổ của nàng xuống, ném qua một bên.

Hứa Tiên nhanh chóng ôm Tiểu Thanh vào ngực, vừa đè nén linh lực trong cơ thể, nhưng dù vậy, linh lực của hắn cũng lớn hơn so với Tiểu Thanh, nhưng chỉ cần hắn không dùng linh lực ngăn cản, cũng không phải vấn đề lớn.

Lôi đình hội tụ, mang theo khí tức nguy hiểm.

Trong nội tâm của Tiểu Thanh không có sợ hãi, dáng người cao gầy của nàng, dán gương mặt nhỏ nhắn của nàng vào trong ngực của hắn.

Hứa Tiên nhìn lên bầu trời thở ra một hơi, thiên lôi lần này không có hung mãnh như hắn. Linh lực của Tiểu Thanh không sánh bằng Hứa Tiên, càng không có vách tường phật quang ngăn cản độ kiếp a.

Tiểu Thanh ngửa đầu nhổ nội đan ra, nghênh tiếp lôi đình đánh xuống.

Lôi đình mãnh liệt bổ lên nội đan, thề phải đánh nát nó, nhưng đồng thời cũng dung hợp linh lực hỗn tạp bên trong, triệt để thanh trừ tạp chất trong đó.

Mỗi một lần lôi đình đánh xuống nội đan, nội đan cũng nhỏ hơn trước một vòng, trong nháy mắt Tiểu Thanh há miệng nuốt nội đan vào miệng, nhưng không nuốt xuống. Mà là ngâm đưa vào miệng của Hứa Tiên, một khỏa nội đan lưu động qua lại giữa hai người.

Lôi đình mạnh mẽ cũng không thể tách hai người. Tiểu Thanh cảm giác thân thể đau đớn kịch liệt, dòng điện tê dại truyền ra khắp toàn thân, giống như muốn đánh thân thể của hai người sụp đổ.

Hứa Tiên lập tức đem đại bộ phận lôi đinh đưa vào trong thân thể của mình, chỉ chừa cho nàng lôi đinh nàng thừa nhận được tinh lọc thân thể, Tiểu Thanh cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Lôi đình liên tiếp đánh xuống, nhanh như mưa rào.

Nhưng lôi đình mà Tiểu Thanh thừa nhận nhỏ hơn Hứa Tiên rất nhiều, tuy nhiên lần này không thể dùng linh lực chống cự, nhưng thân thể của hắn so với lúc trước khi độ kiếp còn mạnh hơn trước rất nhiều lần, chỉ bằng thân thể có thể tiếp nhận được, từng chút hấp thu kiếp lôi tích súc trong thân thể, tin tưởng dùng không bao lâu, hắn lại có thể biến thân thành "Siêu Xayda".

Tiểu Thanh ôm thật chặt Hứa Tiên, nhanh chóng nhíu mày, thừa nhận thống khổ mà lôi đình mang lại. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Hứa Tiên nói khẽ:

- Kiên nhẫn một chút!

Nếu như vừa rồi quá mức thương tiếc, hiệu quả độ kiếp giảm bớt sâu sắc.

Tiểu Thanh miễn cưỡng ngẩng đầu, lộ ra nụ cười quật cường, dường như muốn nói:

- Không có vấn đề.

Trong thống khổ vô cùng vô tận, lại cảm thấy một tia ôn hòa trong nội tâm, làm cho nàng cảm thấy có thể thừa nhận được tất cả gian khổ trắc trở. Vào thời khắc này, rốt cục nàng hoàn toàn hiểu rõ, tại sao tỷ tỷ trầm mê như thế, thậm chí không tiếc dâng tánh mạng làm tiền đặt cược cho hắn.

Hắn sẽ ngăn cản giúp nàng.

Thời điểm có Ngoại Ma tập kích, muốn mê hoặc nàng, nhưng cũng may không phải Thiên Ma, chỉ là ma đầu tầm thường.

Hứa Tiên cũng có chút bận tâm nàng có thể qua được hay không, vuốt trán của nàng, không ngừng truyền cảm tình ôn nhu vào nội tâm của nàng, nhìn xem rốt cuộc là ai mới có thể chúa tể tâm linh của nàng.