Hứa Tiên Chí

Chương 661: Vô Hữu



Mặc dù không chuẩn xác đo lường qua kích cỡ của Thái Nhất Thần Miếu này. Nhưng vừa rồi bằng vào tốc độ của bọn họ, một đường bay qua đó cũng tốn hao chút công phu, cũng không phải sơn mạch hà lưu đủ để hình dung được.

Hứa Tiên đang muốn giải thích, Bạch Tố Trinh bỗng nhiên túm túm ống tay áo của hắn:

- Không có gì?

Hứa Tiên liền ngậm miệng không đề cập tới, đã thấy trên mặt Bạch Tố Trinh có vẻ có chút giống như thất lạc.

Tiết Bích nói:

- Ngươi không muốn nói cũng không sao cả, ta còn có việc phải làm, ngươi có gì nói hãy mau hỏi đi!

Hứa Tiên nói:

- Ngươi mấy tuổi trưởng thành, lại thân ở dưới trướng Dao Trì Thánh Mẫu, có từng nghe nói qua mấy việc trước Đông Hoàng không?

- Mấy tuổi? Nếu luận số tuổi, vị bên cạnh ngươi kia cũng không nhỏ đi!

Tiết Bích hừ lạnh, Bạch Tố Trinh nắm tay, sau đó hai người cùng nhau nhìn về phía Hứa Tiên.

- Ta không phải có ý này.

Hứa Tiên trong lòng tự vả vào miệng, ở trước mặt các nàng đề cập tới chuyện tuổi tác thật sự là quá sai sót, các nàng như vậy không sống một nghìn tuổi đều không có ý cùng người chào hỏi.

- Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?

- Ngươi đã nghe nói qua Chúc Long chưa?

- Đương nhiên, không có khả năng không biết đi sao! Ngươi hỏi cái này làm gì?

- Chỉ là muốn tìm hiểu một chút, Chúc Long trong truyền thuyết nếu cường đại như vậy, vì sao không có trở thành Thiên Đế đây?

Tiết Bích nói:

- Đây là khi ta còn bé nghe phụ vương ta nói, bởi vì Chúc Long sẽ không thống trị thuộc hạ, chỉ biết đem tất cả bọn họ đều nuốt vào bụng, ngay khi thế giới rơi vào một mảnh hắc ám, Đông Hoàng Thái Nhất vĩ đại từ đông phương xuất hiện, Thiên Đế suất lĩnh rất nhiều Thiên Thần anh dũng tác chiến, cuối cùng tiêu diệt được Chúc Long, trở thành Thiên Đế.

Hứa Tiên nói:

- Lừa gạt tiểu hài tử sao?

- Ta nói là khi còn bé! Muốn nghe khi lớn, thì nói cho ta biết vì sao hỏi chuyện này?

- Gần đây có rất nhiều Yêu Thần xuất thế, tạo thành không ít phiền phức, cho nên muốn hỏi thăm ngươi một chút.

Tiết Bích miễn cưỡng tiếp thu lời giải thích này:

- Nếu như Chúc Long thực sống lại, vậy thì không chỉ là phiền phức. Chúc Long sẽ thôn phệ tất cả, bất quá không cần há mồm, chỉ cần nhắm mắt lại, thả ra u ám chi lực vô tận của nó là được. Chỉ có Thái Nhất nắm giữ vô tận quang minh chi lực mới có thể chống đối với nó.

- Nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng chống đỡ mà thôi. Sau này vẫn là Long tộc không biết dùng biện pháp gì đem nó hủy diệt. Chúng ta có thể ở chỗ này, còn muốn nhờ có công lao của Thái Nhất, tuy rằng nó cũng tạo không ít tội nghiệt. Chính như lời nói của nương nương, vô luận là ám quá tối hay là quang quá sáng, đều khiến người không có cách nào sinh sống. Bất quá yên tâm, Thái Nhất và Chúc Long là tử địch, sao có thể đem thần niệm của nó thả ở chỗ này chứ?

Hứa Tiên trong lòng than thở: xem ra ngươi đã sai.

Bạch Tố Trinh có chút lo lắng nói:

- Thật sự nghiêm trọng như vậy sao?

Tiết Bích nói:

- Nghiêm trọng? Đây lại không phải là chuyện đại thủy bạo phát, hại mấy cái mạng người. Nếu là thực sự sống trở lại, toàn bộ Trung Thổ sinh linh đều không thể may mắn tránh khỏi. Nếu như vạn nhất thực nhìn thấy yêu quái cùng loại, cần lập tức bẩm báo Thiên đình, cho dù Ngọc Hoàng Đại Đế nếu không để ý chính sự, đối với chuyện này cũng khẳng định không phải ngồi yên không lý đến.

Hứa Tiên nói:

- Hiện tại đã không phải thời cổ đại, Bạch Hạc đồng tử bị Tất Phương phụ thể ở trong Hoàng Sơn tác loạn, cũng dễ dàng bị Nam Cực Tiên Ông mang về. Nếu nói nguy hại, những Yêu Thần này có kẻ nào không nguy hại, lẽ nào yêu quái hơi cường đại một chút, Thiên đình sẽ chế tài sao?

Than thở thoáng có chút kỳ quái vì sao Hứa Tiên kích động, không khỏi than thở:

- Các ngươi cũng không có từng rời khỏi Trung Thổ đi sao!

Hứa Tiên tất nhiên là không có, Bạch Tố Trinh cũng lắc đầu, nàng thời gian nghìn năm qua đều ở trong núi tu hành.

- Các ngươi tuyển định một phương hướng liên tục bay đi, sẽ hiểu được ý tứ của ta. Ta cũng chỉ cùng Yến Tử đi ra ngoài một lần, sau đó liền thấy được cũng không đi ra ngoài nữa.

Tiết Bích trên mặt hơi biến sắc, phảng phất như đang hồi tưởng chuyện đáng sợ gì đó.

Hứa Tiên không khỏi hỏi:

- Ở ngoài Trung Thổ có cái gì?

- Cái gì cũng không có!

Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh không hiểu ý của nàng, Tiết Bích thâm ý sâu sắc nói:

- Các ngươi đi xem liền biết thôi.

Bạch Tố Trinh và Hứa Tiên liền cáo từ rời đi, xuyên qua Kim Ô Chi Nhãn, nhìn quanh bốn phía chính là một mảnh thiên hôn địa ám. Vô số lôi quang đan vào thành một mảnh Lôi Trạch, một con bạch long thon dài chạy ở giữa Lôi Đình, phát sinh từng tiếng long ngâm vang dội thiên địa, không ngừng chịu đựng Lôi Đình đả kích, đúng là đang ở trong độ kiếp.

Hứa Tiên rít gào nói: xem tại TruyenFull.vn

- Ngao Ly!

Ngao Ly ở trong trăm công nghìn việc quay đầu lại nói:

- Ngươi thiếu oan uổng ta, không phải ta sai. Sau đó tiêu hóa mai thần ấn kia, lôi đình liền đánh xuống. Ai nha!

Trong lúc nói chuyện, thình lình bị sét đánh trúng gáy.

Hứa Tiên đang muốn tiến lên, Bạch Tố Trinh đã lôi kéo ống tay áo của hắn nói:

- Đừng lo lắng, nàng ứng phó được! Chắc là linh lực tồn trữ trên người quá lớn, kim phù áp chế không được, mới có thể trở nên như vậy.

Hứa Tiên lo lắng nói:

- Thế nhưng Lôi Đình này khó tránh khỏi quá lớn đi!

Vô luận là trình độ dày đặc của Lôi Đình, hay là phạm vi mây đen bao trùm phía chân trời, cũng không giống tiêu chuẩn của tiểu thiên kiếp.

Bạch Tố Trinh nói:

- Đó là linh lực trên người nàng đè ép quá mạnh mẽ, ngay cả Địa Tiên tầm thường cũng không nhất định so được với nàng, mới đưa tới kiếp lôi lớn như vậy. Bất quá ta tin tưởng nàng có thể ứng phó được. Dù sao hiện tại đã không có ngoại ma nhiễu loạn nhân tâm. Yên tâm đi, có ta và ngươi ở đây, còn có thể để nàng thụ thương hay sao?

Hứa Tiên quả thấy Ngao Ly ở trên trời cao ngao du, đón đỡ lôi đình, không chút nào tỏ ra yếu kém, cũng đã yên lòng.

- Thấy được rồi chứ, bản Long Vương lại không phải đám tiểu quỷ kia có thể so sánh, nào cần ngươi tới hỗ trợ.

Ngao Ly vẫy đuôi đánh bại một đạo Lôi Đình, đắc ý nói.

Hứa Tiên nói:

- Những lời này ta sẽ nói cho tiểu Thanh các nàng biết!

- Hừ, ta mới không sợ các nàng!

Khi Ngao Ly đang chột dạ, lại bị vài đạo Lôi Đình trực tiếp bắn trúng, tuy rằng dựa vào khí lực cường hãn của Long tộc, ngược lại cũng không đến mức thụ thương, nhưng vẫn đau đến hút một ngụm lãnh khí, buồn bực nói:

- Chớ nên làm phân tán tinh thần của ta!

- Là chính ngươi lắm miệng!

Hứa Tiên vừa dứt lời, đã bị Bạch Tố Trinh che miệng lại:

- Quan nhân, ngươi nói ít đi một câu được không?

Rốt cục, Ngao Ly dùng nội đan ngăn lại một đạo Lôi Đình cuối cùng, đầy trời vân khai vụ tán.

Lúc này màn đêm đã phủ xuống, bầu trời đầy sao.

Thân thể Ngao Ly bắt đầu biến lớn lên, lân phiến màu ngân bạch trên người giống như tuyết đều rơi xuống, thoáng qua lại bị lân giáp càng thêm lóe sáng bao trùm.

Đợi được khi biến hóa hoàn toàn dừng lại, quanh thân đã có sừng thú dài hơn mười trượng, lông mao như tuyết, tản ra bạch quang nhàn nhạt. Ảnh ngược rõ ràng ở trên mặt hồ, yên tĩnh mà lại ưu nhã.

Trong lòng Hứa Tiên cũng không nhịn được tán thán, long thực sự là một loại sinh vật mỹ lệ mà cao quý, đồng thời lại tản ra kiêu ngạo và uy nghiêm không gì sánh kịp, nếu thật có cái gọi là thiên chi kiêu tử, thì nhất định chính là long đi sao!

Ngao Ly lấy tốc độ cực nhanh quay chung quanh Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh vài vòng, mới dừng lại đến trợn lớn một đôi con ngươi phá lệ ánh vàng:

- Làm sao?

- Rất đẹp!

Bạch Tố Trinh nói để Ngao Ly càng phát ra đắc ý.

Hứa Tiên không chút khách khí dội cho nàng một gáo nước lạnh:

- Bình thường.

Chuốc lấy Ngao Ly một trận nổi giận, muốn cùng hắn đánh một trận xem xem, lại bị Bạch Tố Trinh khuyên can.

Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh trong lòng có chuyện, không thể ở lâu, liền dặn dò Ngao Ly không nên quá mức tới gần Trường Giang.

Ngao Ly đã từng gặp qua Ngao Nghiễm kinh khủng, tự nhiên biết nặng nhẹ:

- Thế nhưng hắn nếu là đánh tới thì làm sao bây giờ?

Bạch Tố Trinh nói:

- Yên tâm đi, hiện tại đại địch trong lòng hắn là ta, phỏng chừng phải qua một đoạn thời gian mới quay trở lại. Chỉ là đến lúc đó, sợ rằng sẽ càng thêm khó có thể đối phó được.

Hứa Tiên nói:

- Nương tử hà cớ gì nói lời ấy?

Bạch Tố Trinh nói:

- Quan nhân, lần trước tại Đông Hải cùng hắn là địch. Ngao Nghiễm sử dụng thủ đoạn nhiều nhất là cái gì?

- Hẳn là tín ngưỡng chi lực.

Hứa Tiên đối với cái đại thủ hồng nghê kia vẫn còn khắc sâu ấn tượng. Tín ngưỡng chi lực khác với bất cứ loại linh lực nào, không chút nào úy kỵ kiếp lôi phân giải, một trận đánh ấy thật sự là khó khăn.

Bạch Tố Trinh nói:

- Thế nhưng lần này hắn một lần cũng không có dùng tới, hiển nhiên là đang pha loãng tín ngưỡng chi lực!

Hứa Tiên nói:

- Hắn muốn độ đại thiên kiếp?

Bạch Tố Trinh nói:

- Chỉ sợ là vậy. Hắn tại Thần Tiên cảnh giới đình trệ không biết có bao nhiêu lâu rồi. Ngoại trừ lực lượng tự thân không đủ ra, càng sợ hãi chống đỡ không qua Ba Tuần. Nhưng hôm nay ma đạo phảng phất như tan vỡ. Vừa rồi tiểu thiên kiếp ngay cả một ma đầu cũng không có xuất hiện, lại hết lần này tới lần khác sẽ có ma đầu đến họa hại phàm nhân. Ba Tuần nói không chừng có thể cũng không lại để ý tới người tu hành độ đại thiên kiếp. Mặc dù Ba Tuần còn có thể từ đó cản trở, nhưng hắn dung hợp thần niệm của Ứng Long, ý chí càng thêm kiên nghị quả quyết, cũng không nhất định không độ qua được.

Hứa Tiên nhíu chặt mày lại. Chẳng lẽ không lâu sau, sẽ phải đối mặt với một đối thủ cấp Thiên Tiên sao? Nhưng so với Ngao Nghiễm, Thiên đình phản ứng càng làm cho người ta lo lắng hơn. Hiện tại hắn đã có mười phần tin tưởng, lời nói của Quan Thế Âm Bồ Tát, thời gian để lựa chọn đã không còn nhiều lắm.

- Các ngươi rốt cuộc đang nói cái gì a?

Ngao Ly gấp đến độ vò đầu bứt tai, hết lần này tới lần khác không nói chen vào được.

- Chuyện của người lớn, tiểu hài tử đừng quản!

Hứa Tiên vừa nói, vừa nắm một bên long giác của Ngao Ly kéo qua đây.

Bạch Tố Trinh bỗng nhiên nói:

- Quan nhân, ngươi theo ta đến ngoài Trung Thổ đi xem sao!

- Được.

Bạch Tố Trinh cười sờ sờ đầu Ngao Ly, liền cùng Hứa Tiên cùng nhau rời đi.

Hai người hướng về phương tây bay đi, tốc độ cực nhanh lướt qua sơn xuyên đại địa, chỉ có tiếng gió thổi gào thét qua tai. Hai người đều là trầm mặc không nói gì. Bạch Tố Trinh tựa như có chút suy nghĩ, Hứa Tiên càng là tâm sự trùng trùng, lại ở trong lòng dần dần phác họa ra cảnh tượng Thượng Cổ.

Ở trong tràng thí nghiệm to lớn kia, tất cả nguyên bản đều ở trong kế hoạch của những Cổ Long kia. Nước mưa đều đổ xuống trên Hồng hoang đại địa, làm ra không ít sinh linh kỳ quái thậm chí cường đại. Đây nguyên bản ở trong khống chế của những Cổ Long kia. Thẳng đến một con tiểu xà bắt đầu vận dụng lực lượng của bản thân, đi cướp đoạt càng nhiều nước mưa, lấy tốc độ trưởng thành không thể tưởng tượng, cho đến không khống chế được nữa.

Đông Hoàng Thái Nhất có thể là thiên phú dị bẩm, mới nắm giữ thần lực cường đại như vậy. Nhưng càng có thể là bị Long tộc chế tạo hoặc lựa chọn ra, chuyên môn đến áp chế hắc ám chi lực của Chúc Long. Rốt cục đem Chúc Long hủy diệt. Không cam lòng bị lợi dụng, Đông Hoàng Thái Nhất lại thống lĩnh toàn bộ Yêu Thần đối kháng Long tộc.

Nhưng khi đó nhân loại đã sinh sôi nảy nở ở trên đại địa. So với Long tộc thâm căn cố đế, Yêu Thần hoành hành ngang ngược làm họa càng sâu hơn. Khi cùng Chúc Long trong chiến tranh Long tộc đại thương nguyên khí, bài cũ dùng lại, đẩy dời đi Hậu Nghệ đánh bại Đông Hoàng Thái Nhất, lật đổ Thiên Đế thống trị, diệt sát một đám Yêu Thần.

Nhưng phản kháng cũng không có kết thúc, Hậu Nghệ sau khi diệt sát Yêu Thần, mũi tên lại rất nhanh chỉ về phía Hoàng Hà Hà Bá tràn lan băng toái. Nhưng không lâu sau Hậu Nghệ lại thần bí chết đi. Hiển nhiên không phải sống thọ và chết tại nhà, truyền thuyết kể rằng hắn là bị đệ tử ám toán. Nhưng đường đường Xạ Nhật thiên tử, thực sự sẽ bị một gã tiểu nhân vật vô danh giết chết sao?

Hay là nói, Long tộc đã tiếp thu giáo huấn trên người Đông Hoàng Thái Nhất, trước đó mai phục sát chiêu.

Nghĩ đến đây, Hứa Tiên không khỏi thở dài một hơi thật sâu, Thượng Cổ Hồng hoang thay đổi, kinh lịch các loại biến cố, thời đại long, xà, điểu, nhân. Trên dòng sông lịch sự chảy cuồn cuồn này, tương lai sẽ lại đi về phương hướng nào đây?

Sẽ có giống như kiếp trước hắn nhìn thấy vậy hay không? Không còn thấy Thần Tiên yêu quái, hay là nói thời đại đó kỳ thực cũng là có Thần Tiên yêu quái, chỉ là lẩn trốn hết, không muốn bị người biết được.

- Năm xưa, muốn trở nên cường đại một ít, nói cái gì Chúc Long, không nghĩ tới dĩ nhiên một lời thành tiên tri, là lấy loại phương thức này.

Bạch Tố Trinh bỗng nhiên mỉm cười đánh vỡ trầm mặc.

Hứa Tiên cười khổ một chút:

- Ta ngược lại thà rằng ngươi không có loại lực lượng này.

Hôm nay nghĩ đến, nàng có thể trở nên cường đại như vậy, còn cùng một khối Long tộc bí pháp rất có quan hệ, tuyệt không chỉ là thần niệm Chúc Long kích thích.

- Đừng nghe bọn họ nói bậy, đó chỉ là thoáng cái hút lấy quá nhiều linh lực, trong khoảng thời gian ngắn không quá dễ khống chế mà thôi. Đợi ta hơi chút gia tăng khống chế, nhất định đem lão long kia chém chết! Thiên Tiên mà thôi, cũng không quá khó khăn tu luyện.

Bạch Tố Trinh sau khi thức tỉnh lực lượng Hắc Ám, sức mạnh đã nhanh chóng tăng trưởng. Ở trong lúc độ trung thiên kiếp, càng trực tiếp nuốt lấy toàn bộ Lôi Đình và tứ phương Thiên Ma.

Sau đó lại cùng Hứa Tiên song tu, lại nuốt cả thái dương chủ tinh. Gần đây càng nuốt hết đại bộ phận linh lực trên người Ngao Nghiễm. Những lực lượng này tính chất đều không giống nhau, nhưng có thể bị nàng nhất loạt thôn phệ, dùng để cường đại cổ lực lượng Hắc Ám kia, hoàn toàn không cần lo lắng linh lực pha tạp. Nàng còn chưa từng gặp qua lực lượng nào so với cổ lực lượng Hắc Ám kia càng tinh thuần hơn.