Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 105: Gina chuyển trường



"Arthur, mặc dù hiệu trưởng tự mình sắp xếp em vào phân viện dược sư nhưng trước kia em là chiến sĩ. Sở trường đặc biệt cũng là nghề nghiệp khác như tế ti, để có thể theo kịp lớp học thì em phải cố gắng".

Thái độ của Dao Dao cũng mềm mỏng hơn nhiều, nàng làm xong thủ tục cho Arthur rồi dặn thêm: "Chịu khó học tập Avril, phải khiêm tốn".

"Chị cứ yên tâm", đối với người đẹp Trâu bạn học luôn luôn rất kiên nhẫn. Vóc người vị học tỷ Dao Dao này thật tuyệt, hơn nữa còn thoải mái phô bày bộ ngực vĩ đại không hề keo kiệt. Trâu bạn học cảm thấy thời gian học tập tại đây sẽ vô cùng tốt đẹp.

Hai người rời đi, Avril giải thích cho hắn: "Học viện dược sư chúng ta độc lập với học viện nghề nghiệp chiến sĩ. Tình trạng của bạn rất đặc thù, mặc dù trên các phương diện khác bạn biểu hiện rất ưu tú. Nhưng đối với loại không cần thi tuyển mà trực tiếp vào học, hơn nữa vào thẳng năm thứ hai như bạn thì mọi người đều có chút ý kiến. Chị Dao Dao là người phụ trách các học sinh khóa dưới nên phải có chút thái độ, bạn đừng để ý".

"Ha ha, tớ không bao giờ giận người đẹp cả, nói như vậy phân viện dược sư tương đối nhiều nữ?"

Avril không thể không lắc đầu, tên này đúng là không kiêng kỵ gì, không có chút ngoan ngoãn của tộc Bear nào, "Nữ sinh chiếm khoảng bảy thành, dược sư tộc Bear thì rất ít".

"Tớ vốn tương đối đặc biệt mà, Avril, để không làm bạn mất mặt thì có lẽ tớ phải học bù".

"Thật ra dược sư năm thứ nhất chủ yếu là nhận thức các loại thực vật, nắm được một số dược lý. Công việc chủ yếu của dược sư chính là trị liệu các loại thương thế, còn có giải độc, đương nhiên cũng có thể chế tạo độc".

"...Chế tạo độc,...Cái này cũng có nữa hả?" Trâu bạn học phát hiện nơi này còn ẩn chứa nguy hiểm.

Avril lườm đối phương, "Cho nên bạn không được đắc tội các bạn nữ, cẩn thận họ hạ độc đấy".

"Hê hê, bạn quên tớ có ngư long đan rồi à, thuốc độc càng mạnh càng tốt, ha ha".

Trâu bạn học cười nói không kiêng nể gì, Avril ngẩn người, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu. Nàng cũng đã quên điểm này, Arthur có ngư long đan khi học tập một số kỹ năng của dược sư sẽ rất thuận lợi.

Ngày đầu tiên đi học Avril cũng phải làm không ít việc.nàng đưa Trâu Lượng đi làm quen một chút khung cảnh phân viện dược sư rồi đi làm việc của mình.

Trâu bạn học đi dạo một mình trong học viện, hắn thích môi trường này. Nhìn đám thanh niên tinh thần sáng láng hắn cảm thấy mình lại trở lại kiếp trước. Không có biện pháp, hắn rất có cảm tình với cuộc sống trong trường học, đồng thời quả thật cũng có không ít thứ phải học.

Bây giờ có thời gian không chuẩn bị cho tốt thì trong tương lai chưa chắc đã có cơ hội mà học.

Hắn phải cảm ơn Angelo đã cho hắn đặc quyền, có lẽ các sư phụ trong học viện cũng đều biết rồi. Hắn phải quan sát tình hình các nghề nghiệp một chút. Bất kể đối với chiến đấu hay là điêu khắc linh hồn đều có lợi. Nguồn tại http://Truyện FULL

Ở trong trường thật tốt, khung cảnh đẹp đẽ, phong cách kiến trúc đặc biệt, các học sinh tấp nập, các khuôn mặt ngập tràn hy vọng. Trâu Lượng không thể không nhớ lại lần đầu tiên bước vào trường đại học, hắn cũng tò mò như vậy. Hàng đống người đẹp, hàng đống thời gian, đó là sau khi hắn trải qua thời gian ôn thi đại học vô cùng khốc liệt, chỉ tiếc rằng sau khi vào học hắn đã lãng phí quá nhiều thời gian, thiếu tính chủ động. Hắn lại nhớ tới một câu danh ngôn của người bạn cùng phòng có biệt hiệu tình thánh của mình. Mỗi một người đẹp đều rất cô quạnh, thứ thiên nga khát vọng nhất chính là sự theo đuổi của con cóc...

Rầm...

Trâu va chạm thân mật với một thân thể mềm mại, chỉ có điều đối phương không hề bị hắn đụng ngã.

"Xin lỗi, xin lỗi, tớ không..." Dù Trâu bạn học không tập trung nhưng cũng chưa đến mức đụng vào người khác, trừ phi người ta cố ý va vào hắn.

Khi nhìn thấy cặp đùi đẹp kia Trâu Lượng cũng đã nhận ra chủ nhân.

"Gina... Làm sao bạn lại ở đây???"

Trâu Lượng mở to hai mắt, hắn nhớ là Gina không phải người Jerusamer mà.

"Bạn học Arthur, tớ chuyển trường rồi, từ bây giờ chúng ta chính là bạn học. Tớ còn chưa quen cuộc sống ở đây, sau này bạn phải chăm sóc tớ", Gina nhiệt tình khoác tay Trâu Lượng làm Trâu bạn học choáng váng đầu óc.

Trâu Lượng vội vàng tách ra, "Cái này, tựa hồ chúng ta không thân đến thế mà. Học viện này kiểu gì ấy nhỉ, chẳng lẽ một chút nguyên tắc cũng không có sao?"

"Ha ha, nguyên tắc thì có, nhưng tốt xấu bố tớ cũng là quan cầm quyền. Chuyển trường trái tuyến cho con gái mà cũng không làm được thì còn làm quan cầm quyền làm gì?"

Gina không hề che giấu.

"Ha ha, hai ngày trước Randy còn nhắc tới bạn, hai bạn có thể tử tế luận bàn rồi", Trâu Lượng cười.

Về lý luận xem như gã này có tiến bộ nhưng hỏa hầu còn kém xa, đối mặt với loại người đẹp tộc báo nóng bỏng nhiệt tình này thì hắn còn non lắm. Hắn cũng chỉ có thể bắt nạt Olivia một chút thôi.

"Vậy bạn có nhớ tớ không?" Gina quyến rũ nói.

"Nhớ, đương nhiên nhớ, nằm mơ cũng nhớ!" Trong chớp mắt Trâu bạn học phát hiện mình không thể cứ bị động như vậy, vừa nói vừa thân thiết dựa vào Gina.

Quả nhiên Gina lập tức kéo ra chút khoảng cách.

"Nghĩ một đằng nói một nẻo, tớ thấy bạn chẳng nhớ tớ chút nào".

Trâu Lượng không truy kích, "Bạn học Gina, hoan nghênh tới Jerusamer, sau này gặp lại nhé, tớ còn có chút việc, đi trước một bước".

Trâu Lượng không có ý định trêu chọc Gina, chuyện của Olivia còn chưa giải quyết, bé con đó hay ghen lắm.

Nhìn bóng lưng Arthur hoảng hốt rời đi Gina chỉ cười nhẹ...

Buổi trưa Cote và Ernest tới phòng ăn trước tiên, có Cote dẫn đi nên Ernest làm quen với môi trường rất nhanh. Bình thường thì người mới đều sẽ bị bắt nạt một chút nhưng bây giờ không có ai dám tìm Ernest phiền phức, xưa khác nay khác, thiên tàn địa khuyết trước kia bây giờ đều là nhân vật có tiếng. Hơn nữa sức mạnh mới là mấu chốt, năng lực chiến đấu của Ernest bây giờ ngay cả Cote cũng phải đau đầu.

"Arthur, chuyện của Avril bạn phải nghĩ cách nhé!" Cote do dự một chút rồi nói.

"Làm sao vậy?"

"Vốn dĩ bạn ấy định điêu khắc trong dịp Xuân tế, nhưng Công hội điêu khắc sư từ chối không điêu khắc, làm cho bạn ấy chưa đăng ký tại Công hội cung thủ được".

"Ngất, không phải tớ đã nói với Avril là tớ sẽ làm cho bạn ấy sao, làm sao bạn ấy không bảo tớ?"

"Lúc đó bạn bận như vậy, tính Avril vẫn thế. Bạn tìm bạn ấy nhờ giúp đỡ thì không sao, còn bạn ấy thì rất ít khi làm phiền người khác".

Hiển nhiên Cote tương đối hiểu tính cách của Avril.

"Chuyện này cứ yên tâm, may là mấy thằng ngu bên Công hội điêu khắc sư còn chưa làm bậy. Tớ đã chuẩn bị một thứ cho Avril rồi, có điều cụ thể thế nào còn phải nghiên cứu một chút".

Đây quả thật là sai lầm của mình, đã đáp ứng rồi vì bận quá nên quên mất, không nhớ rằng sau Xuân tế các Công hội nghề nghiệp đều phải chứng nhận thành viên của hội. Có lẽ Công hội cung thủ cũng không dám làm khó nhưng một cung thủ còn chưa có cung tên thì họ có muốn linh động cũng không làm được.

Cote gật đầu, hắn biết Arthur đã đáp ứng thì chắc chắn sẽ là một lần điều khắc kinh người.

Randy hấp tấp xông vào, "Các bạn biết không, Gina chuyển đến phân viện sát thủ chúng ta rồi!"

"Đừng hưng phấn thế, người ta đến đó cũng không phải vì mày", Cote cho Randy một gáo nước lạnh.

"Kệ, có người đẹp để ngắm chính là chuyện tốt, hơn nữa cơ hội vẫn còn cơ mà, đúng không Arthur?" Randy vẫn không chịu thua.

"Tự do luyến ái, muốn tán cứ tán thôi", Trâu Lượng thích người đẹp, thích thưởng thức người đẹp. Không biết có phải bởi vì hắn còn trẻ hay không mà hắn không có cảm giác thấy người đẹp là muốn đè xuống ngay, người mạnh miệng chưa chắc đã là người háo sắc thật sự.