Sang hôm sau, Phạm Long thức dậy bên trong quân doanh, sau khi Hầu Hùng uống say mèm đã gục bên trong doanh trướng. còn Phạm Long dương nhiên hắn rất lão làng giả vờ say trước, đồng thời hắn tranh thủ lúc Hầu Hùng ngủ thiếp đi, hắn đã tìm được không ít thông tin cơ mật của quân doanh.
Con đường vận cống phẩm, các khúc sông, đoạn cầu, hẻm núi được biểu thị trên bản đồ, cũng như bên trên bản đồ có ba địa danh đuộc tô chấm đỏ. Hẳn là những nơi đó còn có một số quân doanh khác đóng trại nơi đó.
Ngoài ra còn có thông tin cơ mật như danh sách cống phẩm, số dân phu mang theo, quân binh, công hàm. . . .
Sau khi điều tra cạn kẽ Pham Long cũng ngủ thiếp đi, đợi đến khi trời sáng mới cùng Hầu Hùng dùng điểm tâm.
" Hùng Ca! hẳn là sáng sớm ngày mai đệ sẽ rời Mê Linh Trấn" Phạm Long tỏ ra có một chút luyến tiếc nói.
" A! sao đệ phải vội như thế! Sao không cùng Đại ca dạo chơi thêm vài ngày!" Hầu Hùng ngỏ ý để Phạm Long ở lại.
" Phục Hưng Thôn vẫn do đệ quản lý, nếu không có đệ, đám thôn dân kia chỉ là một lũ ăn hại thôi!" Phạm Long thở dài.
" Hừ! với thân thủ cùng tài hoa của đệ, thì cần chi quản bọn dân đen mọi rợ đấy! đệ yên tâm ở lại Quân Doanh, dù sao đi nữa nơi này cũng thuộc về đệ!" Hầu Hùng vỗ vai Phạm Long.
" Hùng Ca! đệ nhận chức Phó Quân này cũng thật khó cho đệ, nếu bảo đệ đánh đánh giết giết! đệ không hề hao núng, nhưng phải quản một đám quân lính. Nghĩ đến chuyện đó đệ liền đau hết cả đầu. !" Phạm Long than thở.
" ha ha ha! Đệ cứ yên tâm, đệ cứ tìm đại một tên có một chút đầu óc, thay đệ quản lý là được! hắc hắc! như lão huynh đây, mọi chuyện trong quân doanh đều nén cho Phụng Lã hết!" Hầu Hùng không ngần ngại nói bí mật cho Phạm Long.
" A! thì ra là thế! Vậy để củng phải tìm một tên! Vậy hôm nay đệ mang tên kia đến cho Hùng ca dạy bảo được không ?" Phạm Long mắt sáng lên.
" ha ha ha! Tiểu tử thật giỏi tính toán!" Hầu Hùng cười ha hả.
" tốt! cứ như thế, cứ để tên đó trong quân doanh, ta sẽ thay đệ dạy bảo thên kia!" Hầu Hùng sảng khoái nói.
Trò chuyện chừng nữa giờ, bữa sáng cũng đã xong xuôi, lúc này Phạm Long mới rời khỏi quân doanh, khóe miệng không nhịn được mà nhếch lên một nụ cười quái dị.
Trên đường về Phạm Long lại phải đi qua Phụng Lai khách điếm mua thêm năm vò rượu lớn nữa, vì lần này mua nhiều rượu hắn phản dùng đến xe trâu kéo trở về bên tàu.
" Long ca! ngươi đã trở về!" từ xa Phạm Ngũ Lão đã nhìn thấy Phạm Long, ngay lập tức hứng hở chạy ra đón, hơn nữa tên này trên cổ còn đeo lên một chiếc bình rượu.
Võ Tánh cũng chạy ra, nhưng ánh mắt oán giận nhìn Phạm Ngũ Lão, dường như tên kia ăn hết của báu của hắn vậy.
Mà sự thật cũng như thế ngày hôm qua Võ Tánh được Phạm Ngũ Lão chia cho một chung rượu nhỏ, sau đó tên kia ngay lập tức cất đi như báu vật, lấy bình rượu treo lên cổ sợ bị mất đi vậy.
Võ Tánh có ý muốn giật bình rượu nhỏ kia uống một trận cho bỏ ghét, thế nhưng Võ Lực của Võ Tánh làm sao đánh lại Phạm Ngũ Lão. Đành phải ngậm ngùi như một oán phụ.
" Nguyên Võ! Ngũ Lão! Hai người vào trong ta có chuyện cần bàn!" Phạm Long ngay lập tức nhỏ giọng nói với hai người.
" Long Ca! có chuyện gì?" Bên trong một khoang thuyền lớn, lúc này chỉ có ba người ngồi trong khoang, bên ngoài là Vương Nhu đang đứng bên ngoài cảnh vệ.
Phạm Long bắt đầu sơ lược những thông tin mà mình thu nhặt được, cũng như nói cho Phạm Ngũ Lão biết ý đồ đánh cướp đoàn vận cống phẩm về nhà Hán.
Phạm Ngũ Lão nghe được ý đồ của Phạm Long ngay lập tức giơ hai tay hai chân đồng ý.
" Công tử! ngươi đã lấy được thông tin cơ mật của bọn chúng sao không thừa cơ mai phục tóm một mẽ thật lớn!" Võ Tánh hỏi.
" nếu như toàn bộ quân binh vận cống phẩm thì không sao! Ta có thể giết bọn chúng không nương tình, bọn chúng đều là những thứ rác rưỡi, ngay cả súc sinh cũng không bằng.
Nhưng nên nhớ đoàn người bọn chúng ngoài quân binh ra còn có nô lệ, lao dịch, khổ sai, bọn họ chính là con dân dân Đất Việt chúng ta. Hơn nữa trong số quân lính kia đâu phải toàn bộ đều biến chất, toàn bộ đều bán nước cầu vinh !" Phạm Long phân tích tình hình.
" Như vậy ý của công tử là!" Võ Tánh dò hỏi.
" Ta đã dùng rượu đổi lấy một danh ngạch trong quân doanh bọn chúng, một khi chúng ta có thể trà trộn vào bên trong có thể thuận lợi điều ra sư tình bên trong, cũng như tìm ra những người có tin thần yêu nước, tinh thần dân tộc!"
" hơn nữa, bên trong bội bộ bọn chúng đang có một sự chia rẽ! Hầu Hùng chỉ là một tên vũ phu vô não, hắn chỉ biết hưởng thụ mà thôi, người cầm lái cũng như nắm quyền bên trong chính là một gã tên là Phụng Lã.
Tên này ta có nhận thức, hắn là một tên đam mê tửu sắc, hắn có thể vì một vò rượu, vì một mỹ nhân mà có thể phản bội. ta dự định tối nay sẽ đến nhà hắn bái kiến, tìm cách ly gián bọn chúng!" Phạm Long nói.
" Vậy ai là người trà trộn vào bên trong quân doanh!" Phạm Ngũ Lão hỏi.
" Ngũ Lão! Nhiệm vụ quan trọng này đương nhiên phải dành cho đệ rồi!" Phạm Long cười gian.
" A! không được! đại ca không được à! Đệ không muốn vào trong đó đâu!" Phạm Ngũ Lão sợ tái xanh cả mặt.
" Ở đây chỉ có duy nhất mình đệ đạt cấp độ võ tướng, hơn nữa cái quân doanh kia về sau sẽ thuộc về chúng ta, đó là căn cơ đầu tiên của chúng ta tại Mê Linh Trấn! nơi này là một căn cứ quan trọng. vì chính là đệ nên ta mới tin tưởng giao trách nhiệm lớn lao này cho đệ!" Phạm Long nghiêm mặt nói với Phạm Ngũ Lão.
" Ngũ Lão! Ta biết đệ không muốn ở chung với bọn Hán tặc! nhưng nơi này là căn cơ của chúng ta, chúng ta phải kiểm soát nó ngay từ đầu." Phạm Long khuyên bảo.
Phạm Ngũ Lão do dự một hồi cuối cùng cũng cắn răng chấp nhận.
" Xem ra đệ phải hy sinh lần này! Nhưng Long Ca, rượu kia phải chia cho đệ thêm mấy bình mới được!" Phạm Ngũ Lão ngay lậ tức làm giá.
" Tốt!" Phạm Long cười ha hả.
" Ngũ Lão sao khi vào quân doanh, mọi thứ phải cẩn trọng, hơn nữa để phải lấy uy vọng của mình lấy sự tin tưởng của đám quân binh kia, sau đó phân loại ra những phần tử xấu, phần tử trung kiên, phần tử có lòng yêu nước. như thế kế hoạch đánh cướp mới thuận lợi!" Phạm Long nhắc nhở.
" Ca yên tâm! Đệ sẽ cẩn trọng!" Phạm Ngũ Lão gật đầu.
Theo ý định ban đầu của Phạm Long vị trí kia sẽ dành cho Võ Tánh, nhưng suy đi nghĩ lại Phạm Ngũ Lão thích hợp rơn rất nhiều, bởi vì Phạm Ngũ Lão có tài luyện binh, hơn nữa thiên phú của hắn lại thiên về huấn luyện binh sĩ cùng một bộ đao trận dành cho quân đoàn chiến.
Phân phó nhiệm vụ xong, Phạm Long bắt đầu chưng cất rượu, do lần này đã có kinh nghiệm cùng công cụ có sẵn, việc chưng rượu trở nên đơn giản hơn rất nhiều lần. chỉ trong vòng một buổi chiều 5 vò rượu lớn đã thành công chưng ra 12 bình rượu hảo hạn.
Phạm Long cắn răng cho Võ Tánh hai bình, Phạm Ngũ Lão năm bình. Năm bình còn lại hắn lại mang đi đến nhà Phụng Lã thăm hỏi. còn ba bình rượu khác hắn có ý định cùng Chân gia làm một cái giao dịch. Nhưng cái giao dịch này phải về sau mới tính, còn bây giờ hắn phải tìm đến Phụng Lã bàn đại sự.
Nhà của Phụng Lã nằm trong một đại viện bên trong khu thành nội sầm uất. bởi vì lả người có quyền lực dưới trướng Hùng Hầu, thế nên Phụng Lã có một nguồn tài phú không hề nhỏ, từ việc cướp bóc thị dân cho đến ăn chận quân lương, quân hưởng,. . .
Trước cửa đại viện đèn đuốc sáng trưng, trước của có hai tên hộ vệ vai u thịt bắp như vai vị tôn thần trấn giữ trước cửa.
" hai vị đại ca! ta là Phạm Long! Có việc cần tìm Phụng tướng quân!" Phạm Long bước đến Phụng Phủ chắp tay.
" Là dân đen nơi nào! Còn không mau cút!" một tên hộ vệ tức giận quát mắng.
Phạm Long ngay lập tức sầm mặt, tượng đất còn có ba phần giận, đương nhiên bản thân lấy lễ nghĩa để hỏi, vậy mà những tên kia coi mình như ruồi bọ, như một con chó hoang chạy qua đường muốn đánh mắn tùy ý.
Phạm Long cuồng giận, cả thân hình như một con báo săn, xông lên trước mặt tên hộ vệ kia, một cước đá tung bay tên kia đập vào cánh cửa phát ra một âm thăng trầm muộn.
" Khốn kiếp! cuồng đồ nơi nào giám đến Phụng Phủ giương oai!" tên hộ về còn lại gầm lên, bên hông rút ra một cây loan đao muốn chém lên người Phạm Long.
Phạm Long là một võ giả cấp bậc Võ Sư, thì làm sao hai tên võ đồ có thể chống lại, ngay lập tức hai tên bị hạ đo sàn.
" ta nói lại lần nữa! ta là Phạm Long cần tìm Phụng Tướng quân có việc! còn không mau vào trong thông báo!" Phạm Long giọng lãnh lẽo giống như U Minh.
Hai tên kia ngay lập tức co giò chạy thục mạng vào trong.