Chẳng mấy chốc đoàn người đã tập kết cách ổ trâu chừng 300 mét, một số tên đã trèo lên cây cao đển quan sát tình hình. Riêng 10 tiểu đội trưởng tập hợp cùng nhau bàn bạc kế hoạch tác chiến.
Sau khi thống nhất phương án, mọi người chia nhau mà hành động.
Ban đầu những quân lính này áp dụng kiến thức đã học, vận dụng rất là triệt để, chính là di chuyển trong rừng rậm mà không hề phát ra tiếng động. kỹ năng này vô cùng cần thiệt thiết trong tác chiến trong rừng hay mai phục đối phương.
Một lần nữa chiến lược ngụy trang bụi cây biết nói đã được thi hành.
Chiến lược bụi cây biết nói chính là cách người Mỹ hình dung về những người lính Cụ Hồ trong rừng. bọn họ có thể nấp bất kỳ nơi nào đồng thời xông ra tấn công.
Gần nữa giờ sau, tất cả 10 tiểu đội đã vào vị trí, Kim Sao là người có năng lực bắn cung tốt nhất cũng như sức mạnh lớn nhất, thế nên hắn được đặc cách chế tạo riêng cho mình một cây cung phù hợp với bản thân.
Vì thân hình hắn khá là cao lớn, nên cánh cung của hắn dài lên đến 1. 6 mét, uy lực cũng lớn hơn hẳn nhưng cây cung khác.
Trâu rừng cũng có thể là một loại hung thú trong rừng sâu, sẽ không một ai dám can đảm một chọi một với một con trâu rừng đực cả.
Thế nên đánh với trâu rừng phải tránh đánh cận chiến trừ khi kẻ đó có lực chiến hơn ngươi như Nguyễn Sí hay Võ Tánh.
Trong bất kỳ một loài động vật sống theo bầy đàn, sẽ luôn có con đầu đàn, thông thường đây là những con đực to nhất và khỏe nhất cũng như là hung dữ nhất.
Mục tiêu của Kim Sao chính là hốc mắt của con Trâu đực đầu đàn đang nằm tại vị trí rộng rãi nhất.
" Sưu!" mũi tên xé gió ma bay đi.
" Rống! ? một tiếng rống thảm thiết vang lên, quả thật cự ly dưới 100 mét bọn họ đều có thể bách phát bách trúng.
Mũi tên mang theo dư lực cắm thật sâu vào hốc mắt, xuyên thấu thẳng vào sọ não. Con trâu đực chỉ kịp rống lên một tiếng thảm thiết rồi gục ngay tại chỗ.
Mà cũng nhần như đồng thời, hàng trăm mũi tên cũng bay ra từ những phương hướng khác nhau bắn tới bầy trâu.
Các vị trí như đầu, mắt, cổ, bụng đều mà những điểu yếu trí mạng trên người con trâu, tại những vị trí này tên cắm như một cái sàn. Bầy trâu rừng có tất cả 12 con cứ thế mà chết đi, bọn chúng chết còn không thể nào minh bạch tại sao mình chết.
Loạt tên đầu bắn ra, hầu như chưa đầy 5 giây, mũi tên thứ hai đã được lăp vào dây cung, mọi động tác dường như là đồng bộ. giống như những người lính này làm cái chuyện đó hàng trăm ngàn lần vậy.
Quả thật đúng như thế, Phạm Long đã huấn luyện những cung tiễn thủ này giống như một cái máy bắn tên. Bọn họ có thể bắn liên tiếp 20 mũi tên trong vòng một phút không ngừng nghỉ.
Tuy có thể bằng mắt thường nhìn thấy toàn bộ tất cả các mục tiêu đều đã bị hạ gục, nhưng bọn họ vẫn vô cùng cẩn thận chậm rãi tiến từng bước, thân thể luôn ở trạng thái chuẩn bị tấn công.
Đây là một trong những bài học mà Phạm Long thận trọng lưu ý trong chiến đấu đó chính là không được quá tự tin vào mắt mình nhìn thấy. vì khi quá tự tin sẽ tạo ra sơ hở, mà một khi để lộ ra sơ hở sẽ bị kẽ địch nhìn thấy đồng thời bọn chúng sẽ giết ngược lại.
Một tên quân binh nhanh chân bước tới trước, kiểm tra xem bầy trâu có con nào còn sống không, sau khi trực tiếp xác nhận tất cả đều bị tiêu diệt, mọi người mới thu cung, chuẩn bị xử lý chiến lợi phẩm.
Trong ba lô của mỗi người hàng trang bắt buộc bao gồm một bộ quần áo, một tấm thảm nhỏ, một sợi dây thừng, cùng một túi muối. đây là hành trang chuẩn bị cho bọn họ trong chuyến đi săn dã ngoại này. Còn nếu như hành quân tác chiến bọn họ còn phải mang theo lương khô.
Trong doanh trại việc quân sĩ ăn uống cơm thịt là chuyện hằng ngày, hầu như ngày nào bọn họ cũng được ăn thịt cá cả. cá thì do những thôn dân đặt bẫy bắt dưới sông suối, còn thịt đương nhiên nho Nguyễn Sí chịu phụ trách. Cứ mổi ngày kết thúc một ngày tập, bọn họ thường theo Nguyễn Sí học tập cách lần theo dấu vết thú hoang cũng như đi săn một ít thú rừng về.
Vì có tất cả 30 tiểu đội, nhưng lại chỉ có 12 con trâu, nếu phân chia lúc này sẽ không hề hợp lý, nên mọi người tập trung cùng nhau sử lý con mồi.
Dù sao cũng xử lý qua nhiều xác động vật, nên bọn họ cũng khá là quen tay, đầu tiên chính là lột da, da trâu cũng là thứ tốt dùng để may áo giáp. Lóc thịt, cắt xương, rút gân, mỗi công đoạn được làm rất tốt.
Thịt trâu tươi sau khi được lấy ra, một số sẽ trực tiếp mang đi nướng, dùng làm thức ăn tạm thời, một số khác thì được treo xung quanh đống lửa. bọn họ đang làm chính là món thịt gác bếp nổi tiếng tại vùng tây bắc. Nhưng gia vị lúc này chỉ có một ít muối mà thôi.
Bởi vì phải chờ cho thịt trâu khô và chín, nên nhóm người quyết định sẽ cắm trại nơi này một đêm, dù sao nơi này cũng gần một bờ suối gần nguồn nước uống. thậm chí nơi này vừa xảy ra một trận đẫm máu, mùi máu tươi vẫn còn ám nơi này khá nặng, có thể thu hút được nhiều thú dữ đến thuận tiện cho bọn họ diệt sát luôn một thể.
Quả thật đêm không phải là một đêm bình yên. Có nhiều động vật ăn thịt lần theo mùi máu tìm đến, nhưng bọn chúng đến lại không có khả năng trở về, những mũi tên giống những bóng ma u linh sẵng sàng diệt sát bất kỳ một mục tiêu nào đi vào tầm ngắm cả.
Trở lại với Phục Hưng Thôn, thời gian một tháng cũng đã qua đi, cũng là lúc Phạm Long có thề triệu hóa được một văn thần mãnh tướng khác. Nhưng lần này không may cho hắn, triệu ra một cái văn thần, không phải nói chính xác hơn chỉ là một tú tài, cho dù đi thi nhiều lần cũng không đậu. thuộc dạng " Dài Lưng Tốn Vải"
Người này không ai khác chính là Trần Tế Xương chính là nhà thơ đại danh đỉnh đỉnh ăn bám vợ rồi hận đời Tú Xương.
Sau khi triệu ra được Tú Xương, Phạm Long cũng ngây ra, đồng thời mắng chửi tại sao mình đen đến thế, triệu ra siêu cấp quần hùng mãnh tướng, hay tuyệt thế kỳ tài văn thần đi. Lại triệu ra một cái ăn bám vợ.
Bời vì theo quan niệm của Phạm Long đàn ông trai tráng phải gánh vác mọi chuyện thay người phụ nử của mình. Ngay cả người phụ nữ của mình còn không nuôi nồi thì có thề làm nên trò trống gì.
Quả thật 5 ngày sau Tú Xương mang theo vợ con mình dọc theo Như Nguyệt Giang chạy nạn tới, đầu phục với Phạm Long.
Phạm Long tuy không hề ưa cái tên Dài Lưng Tốn vải này. Nhưng dù sao tên kia cũng là người có học, biết lễ nghĩa. Nếu không thu thì phí quá, có thể để cho hắn dạy học cho những đứa trẻ. Dù sao một nhân tộc ngu dốt chính là một dân tộc yếu hèn. Muốn đất nước giàu mạnh thì cốt lõi phải là nhân dân.
Vì có Tú Xương gia nhập, Phục Hưng thôn lại mọc thêm một cái công trình chính là trường học, vì không có giấy mực để cho đám nhóc học chữ! Nên mọi người đều phải dùng đất làm giấy, dùng que nhỏ làm viết.
Còn Phạm Long trong mấy ngày này cũng không có rãnh rổi, bởi vì chỉ còn hơn 10 ngày nữa đoàn vận cống phẩm sẽ xuất phát, hắn cùng Võ Tánh, Nguyễn Sí, Kim Thiếc và Lỗ Phúc cùng nhau bày mưu tính kế để tiêu diệt gọn đám súc sinh kia.
Mà cái trò phục kích lấy yếu thắng mạnh, lấy ít thắng đông chính là nghề của Sát Thần Nguyễn Sí.
Cũng có thể nói Nguyễn Sí nói riêng hay nghĩa quân Lam Sơn nói riêng chính là ông tổ của ngành đánh du kích lấy ít địch nhiều, cho dù địch nhân có cẩn thận thế nào cũng không thể qua khỏi.
Lại nói về chiến tích của Nguyễn Sí. Tại trận Tốt Động Chúc động, Nguyễn Sí cùng Đinh Lễ chỉ dùng 5000 quân Thiết Đột đã tiêu diệt gọn 10 vạn quân địch, giết quá ba vạn, hai vạn vì quá sợ hãi mà phải nhảy sông chết đuối. chủ tướng quân Minh phải cắm đầu chạy chối chết.
Theo như kế của Lỗ Phúc chính là lựa chọn nơi rừng núi hiểm trở mà mai phục, từ đoạn Chi Lăng cho đến Lộc Châu là một nơi hiểm địa, vách núi cheo, chỉ cần phục kích tại đó phần thắng lên đến tám phần.
Ban đầu khời nghĩa Lương Long khi đánh cướp cống vận cũng nhằm vào những nơ hiểm địa như thê này, hầu như là toàn bộ thành công.
Nhưng Phạm Long lại không đồng tình, thứ nhất là bản thân phải đưa quân đội của mình vào nơi hiểm địa trước khi tấn đông địch nhân. Thứ hai khu vực từ Chi Lăng đến Lộc Châu là một khu rừng thiên nước động, các loại độc vật rắn rết cùng chướng khí thường đó tụ tại nơi này rất nhiều. như thế sẽ nguy hiểm cho đội quân mai phục.
Còn Nguyễn Sí lại chỉ ra một một địa điểm phục kích khác, nơi đó chỉ cách khu căn cứ có hai ngày đi đường, chỉ cách trân Mê Linh hai ngày đi đường. đó là tại một khúc sông hẹp, có một chiếc cầu lớn bắc ngang. Hơn nữa hai bên là một khu rừng rậm rạp có nhiều hơi ẩn nấp đế đóng quân.