*Thần Tiên nào ở đâu xa
Giả vờ thể hiện để mà lưu danh
Dời non lấp biển thu thành
Dân tâm phải vững nên đành phô trương.*
...
Bỗng nhiên, lúc này có thông báo từ tổng bộ.
"Toàn quân rút khỏi Đông Chiến Thần Đảo..."
Lý do có một Chân Quân địa ngục giới phát cuồng, xé bỏ hiệp ước. Đang đánh nhau với các Chân Quân khác...
Để tránh tay bay vạ gió, toàn bộ quân đội rút lui. Dù sao chỉ còn một năm nữa, phong ấn địa ngục mở ra hoàn toàn. Việc phòng thủ đã không còn ích lợi gì nữa.
"Tất cả lui về 1000 vạn dặm."- Lạc Tinh ra lệnh.
"Rút thôi." - Từng thống Lĩnh bắt đầu chỉ huy đội ngũ của mình.
Một bối cảnh huy hoàng. Mấy chục vạn Phi cầm yêu thú bay rợp trời.
Mấy mươi quân đoàn bắt đầu rời đi, tâm trạng hỗn loạn, có người vui mừng, có người sầu lo...
Lạc Tinh truyền tin, xin Sư phụ cho mình nghỉ phép ba tháng có việc gấp, và được chấp thuận.
Lần này Phân thân Kim Linh và Lạc Dương đi theo đoàn quân. Lạc Tinh thì dẫn theo Trần Tố Quyên... Qua nhiều lần quan sát và thăm hỏi. Lạc Tinh xác định Trần Tố Quyên là hậu nhân của Trần Quân, sư phụ cách thế của mình, nên muốn cùng nàng về với gia tộc.
Trong thời gian tại quân ngũ, Lạc Tinh cũng dạy lại đầy đủ Vạn Tinh Quyết cho Trần Tố Quyên xong. Giờ chỉ cần mang gia tộc họ Trần về Việt Quốc là xem như ổn.
Hai người dùng phi kiếm bay hơn 10 ngày thì cũng sắp tới gia tộc.
"Sắp về nhà rồi, nôn không Tiểu Quyên?"
"Đương nhiên là nôn rồi ha ha." - Trần Tố Quyên nở nụ cười rạng rỡ nói tiếp - "Tiểu thư ta, là minh châu của gia tộc đó, ai cũng yêu quí ta nhất..."
"Uhm..Chứ không phải nàng đanh đá nhất, nên ai cũng sợ hả?" - Lạc Tinh trêu.
"Ha ha! làm gì có."
Lạc Tinh nhìn ánh mắt nàng giống như đang chột dạ, vừa định ghẹo tiếp vài câu, thì cảm giác có gì không ổn.
"Nguy!"
Thần thức Lạc Tinh phát hiện có biến, vội cởi Tử Linh kiếm lao nhanh xuống.
Lúc này dưới thành đúng là đang loạn thành một bầy. Có một tên Dạ Xoa Ngũ Chuyển đang xông vào thành.
Đi tới đâu, hắn ta nuốt người tới đó. Mọi người trong thành hầu như không phải đối thủ.
"Cửu Minh Kinh Thiên Kiếm, đi..."
"Véo!" 27 thanh kiếm phóng lớn, hình thành kiếm trận lao nhanh xuống.
"Xoẹt! Xoẹt" Bị liên tục những phi kiếm đâm trúng, tên Dạ xoa bị chém thành ngàn đoạn.
"Ohm. Quá mạnh!" - Một binh lính bên dưới tưởng mình chết chắt, thì thấy con Dạ Xoa tự nhiên bị phân ra từng khối thịt, kiếm khí trùng thiên như trong mơ.
"Thần Tiên tới cứu chúng ta..." - Một Vị tướng sĩ hét lên.
"Ha ha! Thần tiên đâu." - Trần Tố Quyên nhảy xuống - "Là Tiểu thư ta đây!"
"Ah..Tam tiểu thư..."
"Mọi người ơi."
"Tam tiểu thư về."
"Đâu..."
"Đây! Tam tiểu thư có mang theo phu quân về kìa..."
"Người này là thần tiên, biết bay đó."
"Oa ! Oách thế."
Cả thành như vỡ chợ. Người này nói, người kia gọi...
Một canh giờ sau, Lạc Tinh cũng đã có trong phủ thành chủ.
"Đa tạ ân công cứu mạng Trần Thành chúng tôi. Nếu không đã bị con Địa Ngục Yêu kia giết sạch. " Vị thành chủ cũng là cha của Trần Tố Quyên nói.
"Không có gì, mọi người đừng để trong lòng."
Sau khi khách sáo vài câu. Lạc Tinh nói:
"Ta tới đây lần này là có chuyện."
"Dạ tiên trưởng cứ nói."
"Ta thực tế là đệ tử của một vị tổ tông Trần gia."
"Hả!" - Vị thành chủ ngạc nhiên.
"Nhưng chuyện đã lâu! chắc cả ngàn năm rồi... Người đó Là Trần Quân. Không biết thành chủ rõ không." - Lạc Tinh xác nhận lại lần nữa.
"Bẩm! hình như Trần Quân thật là một vị tổ của thành chúng ta." - Suy nghĩ hồi lâu, Thành chủ nói.
"Thật vậy!"
"Bẩm đúng. Ta nào dám dối gạt ngài!"
Thành chủ quay qua nói:
"Người đâu. Mang gia phả tới..."
"Ohm...có gia phả luôn." Lạc Tinh hơi tò mò.
Sau đó một khối ngọc được mang tới. Lạc tinh thử truyền linh lực vào. Có một tiếng nói vang lên... Một loạt tên tuổi người khai sáng Trần Thành.
"Quả nhiên có tên Trần Quân lão tổ." - Lạc Tinh vui vẻ, coi như đã đúng nơi.
"Tốt rồi. Giờ ta có chuyện quan trọng cần nói."
"Tiên trưởng cứ nói."
"Đây là thông tin cực xấu, một năm nữa Cổng Địa ngục hoàn toàn mở cửa. Ta muốn di dời toàn thành đi, không thôi chuyện hôm nay sẽ vẫn phát sinh thường xuyên và ngày càng nhiều hơn. Ý các người muốn sau."
"Chuyện này, để chúng ta bàn bạc lại, nội sáng mai sẽ có câu trả lời cho tiên trưởng." - Thành chủ đắn đo nói.
"Được." - Lạc Tinh cũng không nhiều lời, lập tức đi nghỉ ngơi và tu luyện.
Hôm sau Thành chủ Trần gia đến nói.
"Chúng ta đã thương nghị xong, bọn họ đồng ý đi theo Ngài với một điều kiện.
"Nói ra xem." - Ngài phải cưới con gái ta là Trần Tố Quyên làm thiếp, thì chúng ta mới an tâm mà đồng ý..."
"Sặc.." - Lạc Tinh đang uống chung trà bỗng nhiên phun cả ra. Sao giống năm xưa lúc Thanh tộc quy thuận, đòi gả Thanh Nguyệt quá. Này chuyện này không được.
"Cha, sao cha lại đòi gả người ta đi." - Tố Quyên cũng vùng vằn.
"Con gái, biết cái gì..." - Thành chủ liếc con gái nói.
"Này .Tố Uyên rất tốt. Nhưng ta không cưới nàng được đâu. Hay là ta nhận nàng ta làm đệ tử, thế nào?"
"Cái này!"
"Đúng đó cha... Dù sao ta theo Lạc Đại Thống Lĩnh học võ kỹ đã 50 năm rồi, giờ nhận làm sư phụ là hợp lý nhất..."
Thành chủ cân nhắc rồi nói:
"Vậy cũng được. Chiều nay làm lễ bái sư, sáng mai toàn thành lập tức lên đường..."
Ông ta nghĩ có tầng quan hệ này cũng ổn. Không lo lắng Lạc Tinh không để ý bộ tộc của mình.
Sau đó là quá trình chỉnh đốn lực lượng, thu dọn tài nguyên, chuẩn bị rời đi.
Khi Kim Linh dung hợp với Lạc Tinh, thực lực tăng cao, Lạc Hoàng nhẫn đã đạt bát Tinh sơ cấp., diện tích tăng hơn 200 dặm vuông, có thể thu hết vật tư của Trần Thành 30 vạn người. Nên Lạc Tinh mang theo.
Tuy nhiên chưa kịp thu các hành lý vào. Thì Lạc Thần khiên lại truyền tới một ý niệm. Thu nguyên Trần thành vào Lạc Thần khiên sẽ tốt hơn chỉ vật phẩm, mọi người đỡ tốn công di chuyển một quản đường xa. Nhưng cần một thần ngọc. Không do dự, Lạc Tinh đồng ý, bỏ nốt viên Thần Ngọc của mình.
Dù sao lúc giết An Khắc Tư, Lạc Tinh thu được nhẫn trữ vật có một lượng lớn thiên tài địa bảo và cả hai viên Ma Ngọc, tên gọi của Địa ngục giới đặt cho Thần Ngọc.
"Tạm thời dừng lại một ngày." - Lạc Tinh thông báo.
Không quá buồn phiền vì yêu cầu này. Dù sao mọi người gắng bó với Trần thành ngàn năm rồi. không ai muốn rời đi nếu không phải vì sinh tồn.
Hôm sau, Lạc Tinh bắt đầu thi pháp. Mọi người tập hợp ngoài cổng thành.
" Thu..."
"Xoẹt.."
Một Hắc động mở rộng ra, sau đó bắt đầu tạo một kết giới màu đen xung quanh Trần Thành.
"Roẹt." - Trần thành biến mất, cả dưới đất cũng bị khoét đi hơn 10 dăm.
"Ohm... Thần tích a."
Mọi người xôn xao. Có người còn cuối xuống quỳ lại Lạc Tinh.
"Tốt rồi thành công. Giờ mọi người không được phản kháng." - Lạc Tinh hô lớn.
"Dạ Tiên nhân."
"Thu." - Một luồn ánh tím lan rộng ra, bao phủ mọi người, trên đầu là một hoa văn trống đồng Đông Sơn xoay tròn nhanh, tiếp đó mặt trống đồng đó ngày càng lớn một dặm... năm dặm, 10 dặm... Sau đó trong vòng 10 giây, 30 vạn người biến mất.
Lạc Tinh vội ngồi xuống xếp bằng, tinh thần chìm vào trong thức hải. Vẫn chiếc khiên thần lơ lững, vòng tròn thứ 6 đã có hình ảnh sinh động con người cây cối, ao hồ.
"ầm" -Lạc Tinh vừa đưa tay chạm phải thì cũng bị hút vào một toà không gian, xung quanh là tòa Trần Thành với 30 vạn người.
"Thật sự thần Kì..." - Một tia thông tin truyền vào Lạc Tinh. nơi này chỉ tồn tại một vài tháng rồi phải dời ra.
Nếu Lạc Tinh tìm kiếm được Thủy Linh và Mộc Linh thì thế giới trong chiếc khiên này sẽ bền vừng hơn... Có thể tồn tại vĩnh viễn. Mà Lạc Tinh dựa vào nó có thể dễ dàng đạt cấp độ Chân Quân. Sau khi thấy tình hình ổn định. Lạc Tinh bắt đầu ra ngoài.
"Quay về nhà thôi."
Thêm 20 ngày sau, Lạc Tinh đã về tới Việt Quốc. Thêm hơn trăm năm phát triển, Việt Quốc đã đạt con số 3000 vạn dân. Quân đội chính quy vẫn là một trăm vạn như cũ, nhưng tất cả đã là Quan Nguyên Kì. Đây là một con số rất lớn. Lý do thì có thể linh lực ở Việt Quốc từ khi phong ấn Tây Lĩnh mở ra, ngày càng nồng đậm thêm nữa hiệu quả tăng phúc của Việt Võ Đạo Quyền, khiến toàn thể dân chúng dễ dàng đạt Địa Ấn hơn, nên có nhiều nhân tài hơn. Lượng nhiều nên chất biến. Ngoài trăm vạn quân chính quy, thì còn trăm vạn quân dự bị cũng đạt Hợp Cốc Kì.
Một điều đáng tiếc Lạc Hồng, Lạc Mỹ, Lạc Hương, Lạc Thủy, cũng như đám người đạt nhân ấn vẫn là Dũng Tuyền Kì.
Lạc Tinh thậm chí cho Lạc Mỹ tất cả Linh dược loại bỏ bỏ tạp chất, đề cao thiên phú, cho Yêu Linh Đan cấp 5, vẫn không xóa được màn ngăn của Mệnh Môn kì.
"Thôi, trước mắt bố trí Trần Thành."
Tìm một vị trí thích hợp, trống trải gần trăm dặm, Lạc Tinh bắt đầu thông báo mọi người ba ngày sau đến xem thần tích. Đây là một cách để nâng cao uy tính bản thân lên.
Để hiệu ứng tăng mạnh, Lạc Tinh dùng Pháp thiên tượng địa biến cao ba dặm.Rồi một đồ án Trống đồng đông Sơn lớn hiện ra chiếu ra quang mang tím xuống mặt đất. Cuối cùng Trần Thành hiện ra trước sự sùng bái mãnh liệt của mọi người. Hiện tại Lạc Tinh không còn sợ lộ bí mật nữa. Đã có chỗ dựa vững chắc và thực lực cũng nằm trong tóp 100 đại lục rồi. Nhất là hạo kiếp sắp đến, không cần quan tâm chuyện khác. Phải làm cho lực ảnh hưởng mình cao nhất để toàn quân toàn dân một lòng, mới mong vượt qua hạo kiếp sắp tới.
Sắp xếp xong, giao cho Lạc Mỹ quản Lý. Bản thân Lạc Tinh thì bế quan. Sau 3 ngày dung hợp với Hùng Vương thì Lạc Tinh cũng bừng tỉnh dậy. Có thêm trăm năm tu luyện của Hùng Vương đã, khiến Quy nguyên Kiếm Trận và Ngũ Hành trận đạt độ hòa hợp cao nhất.... Năng lực dùng Vạn Lôi Tề Xuất cũng đạt tới vạn lần trong một hơi thở. Nhất là khi dung hợp xong, Lạc Tinh bàn về Linh thức đã đạt nửa bước chân quân.
Một điều bất ngờ, Tiểu Quy tức Thần Kim Quy cũng đạt bát giai . Một tốc độ khủng khiếp. Xưa nay yêu thú vốn tu luyện chậm chạp. Thần Kim Quy ngược lại, hơn trăm năm từ tứ giai yêu thú đạt Bát giai. Đúng là sủng nhi của thiên địa.
Lạc Tinh thử hỏi thăm Kim Quy nơi nào khả nghi có Thủy Linh. chỉ là hỏi cầu may, không ngờ Kim Quy lại cho ra tin tức.
"Đông Hải Bồng Lai đảo." - Một nơi được đồn là tiên cảnh. Lâu lâu các đoàn thuyền đánh cá cũng phát hiện một hòn đảo ẩn hiện trong xương mù... Nó không cố định, mà di động. Bất cứ ai gặp nó điều có một cơ duyên nhất định... Tuy nhiên xác xuất tìm được gần như bằng không.
Nhưng Thần Kim Quy lại khác, hiện tại Hải Vực 3000 vạn dặm nó cũng có tiếng tăm. Nên có nhiều việc, chỉ cần chú tâm là nó có thể biết được.