Hùng Thiên Đại Lục

Chương 196: Nhỏ Máu Nhận Thân



Mình còn giận nhau đến bao giờ

Đừng để con trẻ mãi bơ vơ.

Chuyện xưa chuyện cũ chỉ là mơ

Tình của đôi mình vẫn như thơ.

...

(Một lần nữa xin nói là tên các nhân vật trong chuyện chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Tác giả không hề muốn xuyên tạc gì tới các nhân vật sự kiện trong lịch sử. Đây là một thế giới khác so với thực tế. Xin mọi người rộng lòng bỏ qua.)

(Thực tế truyện của TQ lồng ghép rất hay về các nhân vật lịch sử, qua đó họ đề cao tinh thần dân tộc. Nên mình hi vọng nếu một số tên trùng lắp với nhân vật sẽ tạo cảm giác gần gũi cho người Việt mình. Chứ không cứ tối ngày Quan Vũ, Na Tra, Dương Tiễn... không à...)

"Mọi người, ta có vài lời muốn nói. Chúng ta là cùng một thế giới sinh ra. Xích mích là chuyện nhỏ, nhưng đối ngoại phải vững chắc một lòng. Sống sao cho xứng đáng là dòng dõi Lạc Hồng. Chuyện mấy ngàn năm cần gì giữ trong lòng. Hãy xem như là hoài niệm. Không lẽ các ngươi muốn một tỷ dân trong Hùng Thiên Giới chết mới yên lòng. Thế giới này còn nhiều điều để chúng ta học tập, khám phá. Đừng để sự việc đi quá xa." - Lạc Tinh nghiêm giọng nói.

"Chúng tôi hiểu, Thưa Lạc Long Quân."

"Được rồi, nơi này là Tiên giới. Ta là Quân đoàn trưởng, có mặt người khác đừng xưng Lạc Long Quân."

"Đây là công pháp ngũ hệ. Các ngươi về học đi. Ta đã cho người tạo sáu gian phòng với trận pháp truyền thừa đầy đủ. Ta ban cho các ngươi một vạn Linh Thạch Hạ phẩm. Có gì cần cứ báo ta."

"Sơn Tinh, Lạc Na, Lạc Dương ở lại ta có chuyện muốn nói."

Sau khi Thánh Gióng, Thủy Tinh, Lạc Thủy ra ngoài Lạc Tinh mới bắt đầu lên tiếng:

"Lạc Na, Sơn Tinh ta không biết sảy ra chuyện gì, nhưng ta muốn nói là. Làm gì làm, đừng để Lạc Thủy khổ, nó cũng cần có cha mẹ chứ."

"Nó không phải con ta, là con của Tên Thủy Tinh trời đánh. Thưa Lạc Long Quân."

"Đúng. Không phải con ngươi, là con của ta thôi." - Lạc Na cũng phản đối.

"Này, ta có một cách phân biệt. Dùng máu nhận thân.

Nghe nói nếu hai giọt máu có huyết thống sẽ hòa tan cùng nhau." - Lạc Tinh nói.

"Thật."

"Ngươi muốn thử không."

"Thử thì thử."

Được rồi, Lạc Dương nàng lấy hai người kia mỗi người một ít giọt máu cho ta.

Sau đó năm phút Lạc Dương quay lại.

"Nào. Giờ đúng sai dựa vào cái này."

Lạc Tinh lấy ra một hộp Ngọc đổ vào một ít nước. Bỏ một giọt máu Lạc Thủy vào.

"Ngươi xem nhé. Lạc Dương nàng đổ một giọt máu Thủy Tinh vào đi."

"Tích tắc." - Hai giọt máu hai người nằm trong hộp ngọc. Hầu như tách biệt nhau. Có lắc mạnh cho hòa lại vẫn không được.

"Giờ thử lại!" - Lạc Tinh mang ra một hộp ngọc khác, tương tự nhỏ một giọt máu của Lạc Thủy ra.

Sơn Tinh không cần Lạc Tinh nhắc nhở, liền cắt tay cho một giọt máu của mình vào. Kết quả hai giọt máu trong tích tắc hòa vào làm một.

"Thế nào. Tin Lạc Thủy là con ngươi chưa." - Lạc Tinh cười hỏi.

Sơn Tinh không nói, nhưng có vẻ tin tám phần rồi.

"Lạc Tinh thấy vậy mới nói thêm một câu:

"Ngươi có biết Thủy và Hỏa là bất dung, đối nghịch nhau không?"

"Thưa Lạc Long Quân, thuộc hạ biết."

Lạc Tinh bắt đầu diễn thuyết:

"Vậy Thủy Tinh hệ Thủy. Lạc Thủy hệ Hỏa làm sao là cha con được.

Ngược lại. Thổ và Hỏa lại tương sinh nhau. Vốn dĩ Thổ và Hỏa sẽ sinh Kim. Kim là của Lạc Na, kết hợp Thổ của ngươi thì sinh ra Hỏa có gì lạ."

Lạc Tinh lại thêm ví dụ: "Trong lòng núi lại không có hỏa sao? Núi nén chặt Kim loại một mức độ nào đó sẽ sinh ra nhiệt độ, hỏa diễm bùng lên. Ngươi đi đến các khu núi lửa xem. Thổ, Kim, Hỏa thuộc tính luôn tồn tại cùng nhau. Thế thì, Lạc Thủy không phải con ngươi thì con ai?"

Sơn Tinh im lặng không nói. Lạc Dương thở dài nói:

"Lạc Na không nói với ta, nhưng ta nghĩ nàng đặt tên con họ Lạc vì tưởng nhớ tới mẫu thân mình là Lạc Mỹ thôi. Với lại cũng trách ngươi, năm xưa lúc Lạc Na sinh con ngươi đang mãi mê tìm cách đột phá Chân quân tầng thứ sáu. Không bên cạnh nàng, nên nàng giận quá mà đặt tên vậy chọc tức ngươi thôi."

Sơn Tinh suy nghĩ giây phút, rồi bừng tỉnh quỳ xuống:

"Đa tạ Lạc Long Quân khai sáng cho thuộc hạ."

"- Lạc Na ta sinh lỗi nàng. Là ta sai... " - Sơn Tinh quay qua Lạc Na cố gắng lấy vẻ mặt hối lỗi nói.

" Thôi chuyện mấy, ngàn năm rồi đúng sai không quan trọng. Chỉ cần ngươi bù đắp cho Lạc Thủy là được. Đó đó giờ thiếu tình thương của cha."

"Ta thề sẽ dùng tính mạng mình bảo vệ hai mẹ con nàng." - Sơn Tinh vỗ ngực nói.

"Thôi, hai người đi đâu làm gì ta không quản."

"Hứ." - Lạc Na liếc Sơn Tinh rồi quay về phòng mình.

Sơn Tinh muốn đi theo thì Lạc Tinh cản lại.

"Nè cho nàng ta uống viên này." - Lạc Tinh lập tức truyền âm cách dùng. Đạt Hóa thần kỳ nên Lạc Tinh dễ dàng truyền vào thức hải người khác giọng nói mình.

Sau khi hai người đi hết, còn Lạc Tinh và Lạc Dương ở lại.

"Này cách này được không vậy?"

"Được sao không. Thật ra ta thấy trong lòng hai đứa này vẫn còn thương nhau, nhưng không có cơ hội làm lành thôi. Giờ ta thay chúng nó gỡ ra nút thắt. Hai đứa đều thông minh, làm sao không hiểu chứ."

"Viên thuốc chàng cho Sơn Tinh là gì vậy."

"Đương nhiên tên rất kiêu là Âm Dương Hợp Hoan Tán."

"Tên gì nghe như xuân dược vậy? Chàng đó, mấy ngàn năm mà không đứng đắn hả." - Lạc Dương véo lỗ tay Lạc Tinh.

"Này đừng làm vậy chứ. Đừng phân bì, ta cũng cho nàng một viên nè."

Lạc Tinh lấy ra một viên.

"Này, lên tiên giới một thời gian mà đã hư vậy rồi à."

Lạc Dương vừa mở miệng ra thì Lạc Tinh đã bỏ vô miệng.

"Ực."

"Chàng dám."

"Thứ này thứ này là đồ tốt. Vận chuyển linh lực đi. Ta giúp nàng hộ pháp." - Lạc Tinh cười nói rồi hướng dẫn cách điều tiết linh lực.

Hai viên đan dược này thực tế là trú nhan đan. Ở tiên giới trú nhan đan không quá mắc và hiếm gì. Do chỉ cần Nguyên Anh kì là có thể giữ được nét thanh xuân, nên hầu như ai cũng trẻ đẹp. Trú nhan đan chỉ tác dụng khi người nào đó bị yêu thú, kẻ thù gây thương tổn cho khuôn mặt. Nhưng xác xuất bị rất thấp. Do đó, tuy điều chế khó khăn, nhưng cung vượt cầu. Chỉ hơn vạn Linh thạch hạ phẩm một viên Trú Nhan đan.

Một canh giờ qua đi. Lạc Dương ngắm nhìn hình mình trong gương.

"Ài, không ngờ ta đẹp thế, 3000 ngàn năm rồi mới thấy lại dung mạo này." - Lạc Dương hưng phấn nói.

"Đương nhiên, Vợ ta vốn xinh đẹp nhất mà."

"Khéo nịnh." - Lạc Dương ôm Lạc tinh vào lòng. Nàng thật hạnh phúc, con gái vốn luôn thích mình đẹp trong mắt người mình yêu.

Qua 4300 năm.Lạc Dương như bà lão 50 tuổi. Tuy mấy lần trước âu yếm. Lạc Tinh không nói gì, nhưng nàng cũng mặt cảm.

Nay thì lấy lại vẻ thanh xuân. Tâm trạng bùng phát. Nên quyết định bá vương ngạnh thiên cung một lần.

"Khoan, để ta mở kết giới."

"Ah..."

Hôm sau, Lạc Tinh bắt đầu ra ngoài quân doanh. Suốt mấy hôm, lạc Tinh thần thần bí bí.

Khiến các cô con gái gần gũi Lạc Tinh nhất vô cùng tò mò.

Nhưng Lạc Tinh không nói thì cũng không ai hỏi.

"Tiểu Vy, Tiểu Linh Tỷ đi đâu rồi."

"Tỷ ấy đi luyện kiếm rồi."

"Có gì mới không?"

"Dạ, hình như sắp có chuyển biến đó. Nghe đâu có Hai Bộ đang đánh nhau có thể chiến sự dần lan rộng ra."

"Vấn đề này để ta hỏi lại Bạch Hạc Tỷ."

"Dạo này nàng tu luyện thế nào."

Nhờ Lạc Ca Ca cho viên Nội Đan. Nên tiến bộ khá tốt trong vòng 5 năm có lẽ sẽ đạt hóa thần kỳ.

"Uhm cố gắng tu luyện. Có gì không hiểu cứ nói với Tiểu Linh tỷ. Thủy và Băng vốn đồng nguyên. Nàng làm gì làm đi. Ta đi hỏi xem mọi người một chút."

"Dạ."

Sau khi thăm hỏi một số thuộc hạ. Lạc Tinh lại trở về phòng tu luyện. Đã là Hóa Thần Trung kỳ, nhưng chưa hề có cơ hội để củng cố cảnh giới.

Năm ngày sau, Trần Tiểu Linh mới trở về. Vừa gặp nàng đã hỏi.

"Tiểu Tinh, sáu căn phòng em vừa cho người canh giữ không cho người khác vào, kể cả ta là gì thế. Hay lén nuôi tình nhân hả."

"Tỷ này. Ta có phải loại người đó đâu."

"Chứ loại người nào ha ha."

"Đây là bí mật chủ yếu là thuộc hạ ta vừa chiêu mộ. Nhưng xuất xứ bọn họ hơi đặt biệt không tiện nói."

"Thật không? Ta không tin."

"À! Có một người, là em dâu của tỷ."

"Hừ, chịu khai rồi hả." - Trần Tiểu Linh đắc ý nói.

"Nào để ta dẫn tỷ đi gặp nàng!"

Lạc Tinh dẫn Trần Tiểu Linh vào phòng Lạc Dương.

"Ai thế phu quân, đừng nói là ngũ phu nhân nha." - Lạc Dương thấy Lạc Tinh dẫn một cô gái xinh đẹp vào phòng thì giật mình, cảm giác ăn dấm chua.

"Bậy, đây là Tiểu Linh tỷ. Ta hay nói với nàng."

"Bái kiến Tiểu Linh Tỷ, Ta là Lạc Dương." Lạc Dương biết thân phận Trần Tiểu Linh thì hơi bối rối. Nhưng nhanh chóng lấy lại cân bằng.

Trần Tiểu Linh nhìn Lạc Dương thầm kinh ngạc.

Một cô gái có dáng vóc xinh đẹp và yêu kiều thì không để nàng ngạc nhiên.

Điều ngạc nhiên là Lạc Dương thực lực thậm chí nguyên Anh còn chưa tới. Nhưng khí chất lại cao quý, thoát tục. Chỉ những người nắm trong tay hàng vạn sinh linh, mới có khí tức này có.

"Ha ha, khí chất này, Tiểu Tinh khéo chọn nha. Quả nhiên mẫu nghi thiên hạ."

"Tiểu Linh tỷ quá khen."

"Đến đây mình nói chuyện chút." - Sau thời gian chào hỏi, thì Trần Tiểu Linh nhận được câu trả lời mọi việc.

Đương nhiên chỉ là lời bịa đặt được vẽ ra từ trước. Đám người Lạc Dương được phong ấn trong một động phủ mà Lạc Tinh vô tình phát hiện, chỉ có mình Lạc Tinh mới vào được. Điều kiện để hủy phong ấn là Lạc Tinh đạt hóa thần kì. Nên sau khi Lạc Tinh đạt Hóa Thần liền cứu nàng ra.