Hùng Thiên Đại Lục

Chương 385: Tìm Kiếm Lối Ra



Vũ trụ truy tìm, giới điểm xa

Thiên không khắp trốn, khó tìm mà

Bỗng nhiên trong cõi, hư vô nọ

Giới điểm lần này, ta cứ qua.

...

Mãi một ngày, phía trước bỗng chợt le lói một ánh sáng lớn hơn những lần trước. Theo những kinh nghiệm quan sát ước lượng, cộng với lượng nhỏ bé linh khí tiết ra. Lạc Tinh chắc chắn đây là một tiếp điểm, có thể sẽ đến bí cảnh của tiên giới, thậm chí trực tiếp đến tiên giới.

"Liều thôi... Nếu ta giữ tình trạng thân hóa thiên đạo lâu quá, linh thức cũng sẽ ma diệt trở thành thiên đạo vô tình thật."

Tiếp đó là bước chuẩn bị, tiến hành thu nhỏ toàn bộ Hùng Thiên Giới. Mỗi ngày lại thu một chút. Quá trình kéo dài không biết bao lâu, Lạc Tinh cũng thành công phong ấn toàn bộ hùng Thiên Giới thành một viên châu nhỏ. Tiếp theo phong ấn nó vào Âm Dương Thủy Bích Châu, xem nó như một tầng bảo vệ. Đương nhiên cái giá hơi đắt. Tất cả linh lực xem như dành cho việc bảo vệ Hùng thiên giới. Âm Dương Thủy Bích châu bắt đầu chạm nhẹ vào tiếp điểm không gian. Một lực hút cực mạnh sinh ra. Sau đó cảm giác tất cả như bị ép lại thành một sợi nhỏ. Cuối cùng như có một lực lượng hư vô nào đó tiến hành câu thông với hắn. Giống như là: Ngươi vào thế giới của ta, phải tuân thủ theo pháp tắt của ta. Nếu không xin mời rời khỏi. Đương nhiên Lạc Tinh từ đầu đã có quyết tâm. Nên bắt đầu đồng ý thỏa hiệp với ý chí thiên đạo kia. Rất nhanh, hiệp định vô hình được ký kết.

Thạch Hồn Giới.

Nơi này là một thế giới kỳ ảo. Nhân loại chiếm đa số, bên cạnh đó cũng có tiên, ma, yêu tam đại chủng tộc. Bốn phương cũng thường xuyên trải qua tranh đấu. chia làm hai phe, Nhân Tiên, cùng Yêu Ma. Hai bên nắm giữ một đại lục lần lượt mà Nhân Tiên Đại Lục và Yêu Ma đại lục. Ở giữa hai đại lục đó là một vành đai rộng lớn đảo nhỏ và các rừng nguyên sinh với vô số Hung Thú, Kỳ Hoa, Dị Mộc...

Nhân loại là chủng tộc yếu kém nhất trong ba chủng loại. Nếu Tiên tộc có thể câu thông linh khí thiên địa. Thi triển pháp thuật dời non lấp biển. Còn Yêu tộc tu luyện sức mạnh của cơ thể, một trảo đánh ra có thể tê thiên liệt địa.

Ma tộc thì chủ tu linh hồn, điều khiển ma quỷ làm thuộc hạ. Công kích quỷ dị, khó lòng phòng bị.

Do Nhân tộc không có cả ba điểm mạnh trên, tuổi thọ lại thấp. Nhưng trong cái khó ló cái khôn, nhân tộc tìm ra một cách biến cường. Đó là lai tạp cả ba trường phái đó. Thông qua việc ký kết khế ước với một loại hồn linh. Khiến cho khả năng câu thông các thuộc tính thiên địa được mở ra giống tiên tộc. Cơ thể cũng có xu hướng cường hóa lên như yêu tộc. Không còn quá yếu đuối. Thậm chí, Linh hồn lực cũng thông qua đó đề thăng trên diện rộng. Nên có thể tu luyện ra một số cách công kích linh hồn đơn giản của ma tộc.

Người ta gọi chung bọn họ là Hồn Giả. Hồn Giả có các cảnh giới như Hồn Sĩ, Hồn Binh, Hồn Sư, Hồn Tướng... Thường có một quy luật, 12 tuổi không đạt Hồn Sĩ thì cả đời cũng không đạt được, 18 tuổi chưa đạt Hồn Binh thì cả đời cũng dậm chân tại chỗ. Ba mươi tuổi không đạt Hồn Sư thì cả đời cũng khó đạt. Trăm tuổi chưa Hồn Tướng thì xem như đây là cảnh giới cuối cùng người đó có thể đạt... Đương nhiên là tình huống bình thường. Nếu một kẻ có cơ duyên nghịch thiên thì lại khác.



Tại trấn nọ, tên là Phước Lộc. Hôm nay là một ngày đặc biệt với trẻ em nơi đây. Hằng năm, bọn trẻ sẽ được đến khu trưng bày hồn thạch của trấn để tiến hành tìm kiếm vận may lớn nhất đời mình. Đó là khai mở Hồn Linh.

"Nhanh nào. Nên nhớ, cơ hội chỉ có một. Nhanh chóng đưa tiền rồi vào lấy vận may."

Khoảng hai mươi đứa trẻ nhanh chóng xếp hàng. Phía trước là một gian hàng lớn với vô số ngăn nhỏ.

Trên cùng là năm viên đá lớn kích thước nhỏ thì cỡ quả cam, lớn thì như quả thị. Màu sắc sặc sỡ, phát ra ánh sáng nhẹ.

Ở thấp hơn là 20 viên đá nhỏ hơn. Màu sắc cũng bớt sặc sỡ hơn.

Thấp nhất, là những hòn đá nhỏ, lớn cỡ quả quýt. Màu sắc nhợt nhạt, hỗn tạp. Tổng số lượng trên năm mươi viên.

Những viên đá này chính là Hồn Thạch. Do là vùng quê. Hồn thạch được mang ra chỉ từ nhất tinh tới tam tinh. Giá cả của Nhất Tinh là một quan tiền, Nhị Tinh là 10 quan. Tam Tinh là 30 quan. Số tiền này là đủ cho một gia đình bốn người ăn vài năm trời rồi.

"Ta đứng trước, lũ nhà nghèo các ngươi làm gì có tương lai."- Một tên béo mập nghếch giọng nói. Đứa bé là Ngưu Bảo Bảo, cha cậu là kẻ giàu nhất làng. Nên tiền bạc không thiếu, từ nhỏ cậu ta đã hưởng thụ thứ tốt nhất, nên tính tình khá hách dịch. Luôn xem mình trên kẻ khác.

"Hừ... Ta đến sớm nhất, sau lại phải đứng sau." - Một cô gái vóc người nhỏ nhắn nói. Nàng ta là kẻ cô nhi. Không ai biết xuất xứ, chỉ biết nàng ta phải đi khắp xóm ăn xin vài năm nay. Nàng dù nhỏ, nhưng vẫn hiểu lần này là cơ hội đổi đời. Há chịu nhường vị trí cho kẻ khác.

Tưởng như cả hai sẽ xông vào đánh nhau thì vị phụ trách buổi trắc thí mới nghiêm mặt ngăn lại.

"Im lặng. Cấm không được ồn ào. Nếu không, hủy bỏ tư cách. Rõ chưa."- Hắn ta dùng đến hồn lực khiến giọng nói vang xa, trấn nhiếp toàn trường. Cả đám thiếu niên mới an tĩnh lại.

"Người đầu tiên."

"Ta." - Đứa bé mập mạp kia nhanh chóng bước lên. Bàn tay đưa ra ba mươi quan tiền.

"Được. Ngươi được phép chọn."

Ngưu Bảo Bảo tiến lên, nhớ lời cha mình. Cậu dùng tay cảm nhận các viên đá hàng tam tinh. Sau đó ưng ý cầm một viên đá lớn màu xanh rồi lui xuống.



"Tới phiên ta." - Tiểu Ngư, cô bé quần áo lam lũ xông lên. Hai tay nắm lấy một quan tiền quẫy quẫy.

"Ha ha, đúng là nhà nghèo, Một quan tiền mà cũng dành vị trí trước."- Ngưu Bảo Bảo cười khinh miệt. Thực chất đây cũng là suy nghĩ chung của mọi người nơi này. Dù sao, khai mở Hồn Thạch là chuyện trọng đại. Phần lớn người ta cũng chọn loại hàng Nhị Tinh trở lên. Nhất Tinh hầu như là nhiều nhất, lại không ai lựa chọn.

"Xếp trước xếp sau có ý nghĩa gì, không lẽ tự mình dành với chính mình?"

"Kệ đi, người ta là ăn mày... hiểu không?"- Mọi người cảm giác như xem trò vui quan sát.

Mất một chút suy nghĩ. Cô bé chọn viên đá màu xanh biển. Nàng thấy nó tròn nhất, lại xanh xanh hợp mắt mình, trông có vẻ mạnh.

"Người tiếp theo."

"Ta a... Đừng tranh giành."- Một cậu bé vội xông lên. Tay đưa tiền ra.

Mọi việc tiếp diễn. Có hơn mười đứa bé thì có hai đứa mua tam tinh hồn thạch. Số còn lại là nhị tinh hồn thạch.

Việc chọn lựa, mua bán đã xong. Tiếp theo, tới phần quan trọng nhất: Khai mở hồn thạch.

Thực tế vùng quê nghèo này, không có người có thực lực đủ để tiến hành khai mở hồn thạch. Chủ yếu là ở trung tâm Hồ Quận có một trường học dành cho các thiếu niên có năng khiếu. Nên sẽ cho lão sư đến các làng, trấn lân cận để tìm kiếm học sinh.

Đương nhiên bọn họ chỉ nhận kẻ có khả năng tu luyện, khi đào tạo xong, kẻ đó phải làm việc cho họ khoảng năm năm mới được tự ý rời đi.

Còn hồn thạch ai muốn kích hoạt thì phải tự trả tiền. Giá cả thì do viên quản sự đặt ra, đương nhiên hắn cũng đã ăn chênh lệch một mớ.

"Khai mở ta trước." - Lần này, Ngưu Bảo Bảo cũng dành quyền ưu tiên.

Hắn thành thục ngồi xuống chờ đợi. Viên quản sự bàn tay đưa lên, một luồn linh lực tràn ra. Bắt đầu khiến đồ án trên viên hồn thạch của cậu bé sáng lên. Dù sao hồn thạch cấp ba cũng chẳng phức tạp quá. Chỉ cần người thi pháp có thực lực Hồn Giả đỉnh phong , dùng linh lực lần theo đồ án của hồn thạch là được. Đương nhiên cũng phải thông qua một thời gian tập luyện.