Hùng Thiên Đại Lục

Chương 417: Chuẩn Bị Tiến Giai



Hồn Sư cảnh giới trung gian

Người thường, tiên lộ rõ ràng một khi

Thành công tuổi thọ xá gì

Trăm năm vẫn trẻ, sợ chi bạc đầu.

...

Cầm viên đan dược không biết tên. Nhưng cảm nhận dược lý thì Lạc Tinh biết. Thông qua âm dương nhãn quan sát. Lạc Tinh có thể phân tách rõ ràng nhũng thuộc tính của đan dược này giống như miêu tả trong một quyển ghi chép trong Công Hội Linh Sư. Nó gần như một loại tên là Tụ Linh Đan, một loại đan dược ngũ giai vô cùng khó tìm. Mặc kệ, Lạc Tinh nuốt viên linh đan vào cơ thể. Tiếp đó, cảm nhận luồng dược tính từ viên đan dược bộc phát ra. Linh lực hắn thật sự cô đọng khi tiếp xúc với dược tính đó. Cẩn thận lợi dụng linh thức điều khiển luồng dược tính đến gần huyệt Đản Trung. Tiếp theo là cho linh lực bản thân tiến đến. Hiệu quả như dự liệu. Xung quanh khiếu huyệt đó linh lực được được lực dung hòa, cộng hưởng nên thuần khiết gấp bội.

Nhận thấy linh lực toàn thân như bị hút hết vào đó. Lạc Tinh lập tức nuốt tiếp một viên Tăng Linh Đan thúc đẩy linh lực mới sinh ra. Bắt đầu tâm thần phân ra, nhất tâm tam dụng. Một luồng ý thức điều khiển dược tính của Tăng Linh Đan. Một luồng điều khiển dược tính của linh đan vô danh. Luồng ý thức cuối thì điều khiển, phân phối linh lực bản thân.

Cả ba mới đầu không hòa hợp nhau cho lắm. Nhưng với sự điều khiển của Lạc Tinh. Tất cả cũng bắt đầu có hiệu quả rõ rệt. Một vòng xoáy linh lực tinh thuần được tạo ra ngay huyệt Đản Trung. Tiếp theo, là phải cố định thành quả. Giống một bức tượng đất mới tạo xong chờ đun nóng cố định các đường nét, gia cố độ bền chắc. Lạc Tinh nuốt tiếp một viên tăng linh đan nữa, với kẻ khác phục dùng linh đan kiểu này sẽ khiến cơ thể chịu tải rất lớn. Nhưng hắn tin vào khả năng điều tiết của mình. Linh lực lẫn linh thức của bản thân đều tập trung tối đa. Một canh giờ sau, thành quả bước đầu được gia cố ngày càng chắc chắn. Tại khiếu huyệt Đản Trung đã có một vòng xoáy xoay tròn theo chiều kim đồng hồ vô cùng vững trãi.

Hiện tại, hắn đã là chuẩn Hồn Sư. Chỉ cần khảm nạm hồn linh là xem như Lạc Tinh chính thức đạt được Hồn Sư Cảnh.

Tuy nhiên không gấp được, đợi cơ thể lắng đọng vài hôm. Lạc Tinh bắt đầu lấy hồn thạch không biết cấp độ mua lần trước ra nghiêm cứu trước. Lạc Tinh mua nó vì một thứ. Đó là dù dùng âm dương nhãn cũng khó lòng quan sát nó. chỉ thấy một hư ảnh mờ mờ. Hình dáng giống hoặc một loài hải yêu nào đó, có thể là hải mã. Thậm chí có khi là một con thủy long cũng nên. Vì chiếc đầu khá giống đầu rồng, chiếc đuôi hơi to, chân trước hơi ngắn. Không thấy chân sau. Có thể không có, hoặc do các tầng lớp linh vân quá dày đặc nên che phủ mất. Hoặc do hư ảnh đang cuộn mình trong hồn châu nên khó nhìn.

Giữ vài ngày cho cơ thể đạt trạng thái hoàn hảo nhất. Lạc Tinh bắt đầu khai mở hồn thạch. Thường hồn thạch cấp cao thì không chỉ dựa vào khối lượng mà còn là các lớp linh vân xung quanh nó.

Số Linh vân trên Hồn Thạch này vô cùng đặc biệt. Có ba lớp xếp chồng lên nhau. Nếu không quan sát tinh tế, sẽ rất khó phát hiện ra đâu là lớp linh vân đầu. Đâu là lớp linh vân cuối. Có lẽ vì đặt biệt thế, nên không ai biết nó thuộc hồn thạnh mấy tinh.

Đương nhiên nếu xét một tầng linh vân thôi thì độ phức tạp nó thua Linh vân ngũ tinh.

Nhưng ba tầng hợp lại thì linh vân lục tinh cũng chỉ phức tạp thế mà thôi.

"Mặc kệ. Liều ăn nhiều."- Lạc Tinh bắt đầu công cuộc Khai Linh. Lần này, Lạc Tinh dốc toàn lực để khai mở linh lực. Tuy nhiên thành hai bại lần này lại do linh thức quyết định. Sau khi vẽ xong linh vân thứ nhất. Thì phải cho một bộ phận linh thức duy trì sự truyền tải linh lực giao động liên tục xung quanh linh vân đó. Tiếp theo bắt đầu vẽ lớp thứ hai. Rồi tiếp tục phân ly linh thức. Cũng may có âm dương nhãn. Nên Lạc Tinh vẫn hiểu rõ mình đang vẽ linh vân của tầng nào. Vì hầu như điểm nào cũng sẽ có sự giao thoa của ít nhất hai linh vân trở lên.

Gần một canh giờ vẽ, Lạc Tinh hoàn toàn chìm đắm trong đó. Lúc điểm đầu và điểm cuối đã hoàn toàn trùng lặp trong một nét vẽ. Thì hồn thạch lập tức sáng lên rực rỡ. Lớp đá bảo vệ rớt ra từng mảnh. Một quả cầu bầu dục xuất hiện. Trong đó là ba chiếc vòng đang xen nhau. Ở giữa có hình một con thú. Bảy phần giống sư tử. Ba phần giống rồng. Tuy nhiên cái đáng nói là nồng độ hồn linh tỏa ra vô cùng cao quý và mạnh mẽ.. Chưa từng thấy hồn linh lục tinh. Nên hắn cũng không so sánh được, nhưng nó tuyệt đối là cao hơn ngũ tinh một cấp bật.

"Chậc... Ta nhìn sau mà ra hình con hải mã."

Ban đầu Lạc Tinh hơi tiếc nuối vì cái này là hệ Hỏa không phù hợp thuộc tính thủy của cơ thể mình. Nhưng hắn cũng mặc kệ, hiện tại cũng không có hồn linh ngũ tinh hệ thủy. Dùng cái này dù có giảm một phần thực lực, cũng vẫn hơn hồn linh ngũ tinh khác. Quan trọng nhất, Lạc Tinh từng suy nghĩ khác: "Tại sao phải dùng một hành duy nhất? Mình có thể dung nhập ngũ hành đầy đủ, mỗi hồn linh thuộc một thuộc tính khác nhau. Sao đó, tự bản thân hình thành một vòng tuần hoàn tương sinh, tương khắc. Thuận nghịch âm dương."

Nghĩ là làm. Hắn quyết định chuẩn bị dung nhập luôn hồn linh này.

Nhỏ máu nhận chủ hồn linh. Tiếp đó từ vòng xoáy trong huyệt Đản Trung, bắt đầu thu hút hồn linh đi vào. Quá trình kết hợp diễn ra tuần tự. Tuy nhiên không hề nhẹ nhàng. Mà cảm giác đau đớn dồn dập, lan tỏa toàn thân.

Có lẽ là chất lượng hồn linh cao cấp quá, nên sức chịu tải của cơ thể đạt cực hạn. Mỗi tế bào đều có dấu hiệu tan vỡ.

Mặc kệ, lỡ leo lên lưng cọp, không thể dừng lại. Lạc Tinh cố gắng thủ vững bản tâm. Toàn tâm toàn ý điều khiển vòng xoáy linh lực kết nối với hồn linh.

Một canh giờ, hai canh giờ... Ngực hắn máu tràn ra đỏ thẫm. Nhưng quá trình kết hợp chưa dừng lại. Mãi tới canh giờ thứ ba. Cảm giác bài xích mới biến mất. Tiếp đó khắp nơi linh lực tràn vào huyệt Đản Trung theo một vòng xoáy hình xoắn ốc. Cơ thể Lạc Tinh như được tẩy rửa cả linh hồn lẫn thể chất.

"Hồn Sư thành."

Lạc Tinh lúc này lại nghe sâu trong linh thức tiếng vỡ nát...

"Rắc..

rắc... rắc...

Ba lớp phong ấn cũng được mở ra. Lúc này, chỉ riêng linh thức, hắn đã không hề thua kém một Hồn Sư đỉnh phong nào.

"Ái chà... Ta lại mạnh thêm một tẹo nha."- Lạc Tinh cảm nhận toàn thân rồi cười nói.

Vừa bước ra khỏi phòng. Hàn Linh Lung đã nhảy đến như một cơn gió.

"Chúc mừng sư phụ đại công cáo thành. Thọ nguyên đạt ba trăm năm nha."

"Ha ha... Rồi đến lượt ngươi thôi. Chuẩn bị trạng thái cơ thể thật tốt đi. Mấy ngày sau, ta sẽ giúp ngươi đề thăng cảnh giới."

"Sư phụ vạn tế. "- Hàn Linh Lung vui vẻ. Sà đến hôn lên mặt sư phụ một cái.

"Con nha đầu này. Dám ăn đậu hủ của ta."

"Ha ha..."- Hàn Linh Lung vui vẻ, chạy ù về phòng nàng.

Ta cũng nên thử nghiệm thực lực mới một chút. Lạc Tinh bắt đầu đi dạo một vòng Thành Long Hồ.

Tiếp đó một mình rời khỏi. Đi quen theo bờ rừng U Minh.