Hùng Thiên Đại Lục

Chương 473: Lại Gặp Thù Xưa



Lần này lại gặp cố nhân

Thù xưa nợ cũ, một lần trả xong.

Thí luyện lại vào vòng trong

Phen này ta quyết sẽ không thua người.

...

Lạc Tinh lúc này cũng đã chuẩn bị xong công kích. tay phải hắn cầm Kim Hoàng Cung, tay trái cầm Đinh Ba Tiễn bắn đến.

Đối phương khá bất ngờ với đòn công kích tầm xa trong thời gian ngắn của Lạc Tinh, nhưng hư ảnh ma thần y triệu hồi đã quá xa bản thể. Hắn đành cắn răng đưa bốn bàn tay lên, phát ra một vầng sáng bảo vệ, nhưng vô dụng. Lớp phòng ngự bằng linh lực nhanh chóng bị xé toang một lỗ hỗng nhỏ. Lợi dụng lúc đó, một mũi xuyên tâm tiễn bay đến, xuyên thẳng qua khe hở đó đúnh như tính toán của Lạc Tinh.

"Xoẹt..." -Gã ma tu kia bị mũi tên linh lực xuyên thủng vai.

"Ta chịu thua."- Hắn lập tức hét lên rồi nhảy ra khỏi ô vuông thi đấu.

Thân hình y lập tức biến mất, dù trọng thương nhưng xem như y bảo toàn được tính mạng.

Lạc Tinh tưởng mình sẽ vào vòng trong. Nhưng không, đợi thêm nữa nén nhang, lại xuất hiện một nhân ảnh. Thì ra không phải chỉ chiến thắng một đối thủ là được.

"Ha ha... Trần Tiểu Ngư. Công nhận tìm khắp nơi lại gặp ở đây."- Nhân ảnh kia thấy Lạc Tinh thì cười lớn nói.

"Ta quen ngươi?"- Lạc Tinh tò mò quan sát đối phương.

"Năm xưa ngươi phá hủy phi thuyền khí của ta ở gần phạm vi Đại Nhật Tinh."- Tu sĩ kia không vội công kích mà nói.

Hắn vốn là Phong Minh, năm xưa bị Lạc Tinh bắn hạ phi thuyền khí. Báo hại hắn bị cao tầng quở trách. Phong Minh cũng cho người truy tìm tông tích Lạc Tinh. Đương nhiên do hai thế lực khác nhau nên mãi sau này mới tra được tên, hình dáng của kẻ thù. thì Lạc Tinh đã đổi nơi công tác.

"Xin lỗi. Số phi hành khí ta không phá hủy trăm cái thì cũng cỡ chín mươi, sao ta nhớ được."

"Không sao. rất nhanh ngươi sẽ chết, không cần nhớ."- Phong Minh dứt lời. Cơ thể hắn hiển hóa thành một con Hồ Điệp lớn. Tiếp đó hồ điệp quẫy mạnh đôi cánh, vô số phấn hoa bay ra. Đây là đòn công kích vừa là linh thức vừa là linh lực, lại có chứa ba phần độc vụ. Phấn độc này vốn linh lực tiếp xúc với độc tố trong thời gian dài mà có. Bất kể nó bám lên cơ thể, hay linh lực của kẻ địch điều có tác dụng ăn mòn cực lớn.

Lạc Tinh thoáng nhìn lập tức hiểu rõ tác hại của độc phấn. Linh lực hắn nhanh chóng vận chuyển. Một Hư ảnh Bất Động Minh Vương ngồi xếp bằng hiện ra. Trên ngực lại có thêm một đồ án hình chữ 《Thủ》vờn bay xung quanh.

"Hừ... vô ích... Thi đấu mà chỉ dùng linh thức điều khiển linh lực, thì ta không thể thua." Phong Minh tự yin nói, tiếp đó cánh bướm sau lưng hắn lập tức biến mất, hình thành một hình thù tám cánh tay như chân nhện, như tám ngọn trường thương sắc bén phóng thẳng đến Lạc Tinh.

"Tưởng gì. Ta cũng có."- Sau lưng Lạc Tinh xuất hiện tám xúc tu của Phi Lan Thảo, chúng nhanh chóng mọc dài ra. Tiếp đó tám xúc tu đó di chuyển ngang dọc trong không trung, sản sinh ra nhiều xúc tu nhỏ hơn nữa. Tất cả biến thành một đồ án linh văn hình chữ 《Biến》, lại giống như tám cái vĩ đập ruồi đập mạnh xuống. Tám thanh trường thương của đối thủ quá nhỏ bé so với tám đồ án của Lạc Tinh.

"Ầm." Lần này công kích Lạc Tinh mạnh mẽ hơn. Phong Minh cũng không sợ. Lúc này một vòng sáng tròn đan ngang kẻ dọc tạo thành một cái kén quay xung quanh hắn. Độ đàn hồi phòng ngự khá tốt, hầu như lợi dụng lực ly tâm cùng độ mềm dẽo, giúp tá lực đả lực, có thể kháng cự lực công kích cực lớn. Chiếc kén này lại bám chặt vào mặt đất, nên Lạc Tinh cũng không đánh nó bay khỏi sân thi đấu được.

"Có vẻ như ta đụng phải họ hàng nhà côn trùng." - Lạc Tinh bắt đầu nghiêm túc. Sau vài lần thử công kích vẫn không thể làm gì chiếc kén kia.

Lúc này từ dưới mặt đất chợt xông lên vô số tơ nhện bám lấy hai chân Lạc Tinh. Tiếp theo một lực lượng kì quái hút lấy linh lực của hắn.

"Không ngờ loại tơ làm bằng linh lực này có thể khiến ta không phát hiện ra giao động của nó."- Lạc Tinh bị tập kích bất ngờ nhưng không hề bối rối. Một lực lượng vô hình truyền ra từ chân hắn. Không gian xung quanh như bị cố định. Một lức hút mạnh mẽ trào ra. Lạc Tinh đang vận dụng hồn linh Không Gian hệ của mình. Tuy không giảm đi tốc độ hút linh lực của Phong Minh, nhưng cũng khiến cho linh lực của Phong Minh bị hút lấy thông qua các xúc tu đó.

Không cho đối thủ kịp trở tay, Lạc Tinh cầm Kim Hoàng Cung lên bắn ra ba mũi xuyên Tâm Tiễn.

"Tách... Tách...Tách."

Cả ba mũi tên vẫn như cũ không xuyên thủng nổi phòng ngự của Phong Minh. Nó chỉ cắm vào chiếc kén cỡ một tất mà thôi.

Lúc này giây phút bất ngờ trôi qua, linh lực Lạc Tinh tiếp tục hị đám tơ nhện hút đi. Nó bị rút gần phân nữa. So với Phong Minh thì nhiều hơn, hắn ta chị bị mất hai phần linh lực do đối kháng lại lực hút của hồn linh Không Gian hệ.

"Có chút ý tứ." - Không e sợ. Lạc Tinh vận chuyển Âm Dương Ngũ Hành Quyết. Truyền linh lực vào Đinh Ba Tiễn. Tiếp đó một trận mưa tên bắn nhanh ra.

"Ha ha... Vô ích, phòng ngự của ta cho dù Huyền giai nhất trọng thiên cũng không phá được."- Giọng Phong Minh từ trong chiếc kén truyền ra. hắn cũng đang tập trung tối đa linh lực đối kháng Lạc Tinh nhưng không quên đánh đòn tâm lý lên đối phương.

"Chưa chắc."- Lạc Tinh nhìn các mũi tên mình bắn ra đã cắm khắp nơi trên chiếc kén. Không phải hắn muốn dùng mũi tên công kích đối thủ thôi. Mà từ khi nào, các mũi tên đó không hề tan biến mà hợp lại đã hình thành một chữ 《BAO》to lớn gắn trên chiếc kén.( a o ao, Bờ ao bao)

"Nào."- Một mũi Xuyên Tâm Tiễn lớn gấp đôi các mũi tên còn lại lao nhanh đến vị trí cuối cùng dưới chữ 《A》, hình thành một chữ 《BẠO》 hoàn thiện.

Lúc này trên chiếc kén, hơn trăm mũi tên từ từ đỏ rực. Sau đó trước khi Phong Minh có phản ứng. Nó lập tức cộng hưởng linh lực lẫn nhau, rồi nổ tung.

Chiếc kén kia dù phòng ngự cực mạnh, cũng lập tức bị nổ tan tàn.

Phong Minh ở bên trong hoàn toàn không có cơ hội. Thân thể bị xung động, tan ra từng mảnh. Chỉ còn chiếc nhẫn trữ vật bắn ra xa. Lạc Tinh nào cho phép bảo vật rời khỏi. Nhanh chóng dùng một chiếc xúc tu Phi Lan Thảo bắt lấy.

"Tích..."- Một âm thanh vang lên:

"Chúc mừng thông qua cửa ải thứ hai. Đây là phần thưởng."

Một quả châu lơ lửng trước mặt Lạc Tinh. Không biết là gì. Hắn cứ thu vào trước, vừa thu xong phần thưởng thì hắn lại bị truyền tống đi.

Không quan tâm khu vực mình vừa đến. Lạc Tinh

nhanh chóng lấy ra một viên đan dược nuốt vào, hắn muốn bổ sung linh lực tiêu hao. Với cảnh giới hiện tại, một lần hấp thu tốn khoảng hai trăm viên linh thạch trung phẩm mới phục hồi đủ linh lực. Thời gian khá lâu. Nên bình thường tu sĩ cũng hay mua đan dược hồi phục linh lực với giá khá cao là ngàn viên linh thạch trung phẩm.

Năm phút sau, linh lực hồi phục khoảng sáu phần. Thì những kẻ vượt được vào trong còn 13 người.

"Chào mừng các ngươi vào vòng ba. Nhiệm vụ các ngươi khá đơn giản. Trong ba ngày tìm hiểu ba mươi linh văn. Ai hoàn thành đủ số yêu cầu, xem như nhận được truyền thừa.

",Hả.."

"Thưa, đủ số linh văn là bao nhiêu?" - Có người lớn giọng hỏi, tiếc là không gian truyền thừa không có hồi đáp. Thực tế nơi này chỉ vận hành theo thứ được thiết lập sẵn. Chứ không phải là có linh trí như thần khí. Cho nên nó không trả lời câu hỏi cũng là hợp lý.

Tiếp theo, xung quanh Lạc Tinh bỗng nhiên không còn ai. Có lẽ mỗi người được trận pháp phân tách ra để không gây ảnh hưởng đến người khác. Cũng nhú tránh có kẻ học lóm cách hóa giải linh văn.

Lạc Tinh thấy chỉ còn một mình, nên bắt đầu ném ra một vạn linh thạch. Tiếp đó tạo thành đồ hình trận pháp để có thể vận dụng Vạn Mộc Chiết Linh Thuật nhầm cung cấp linh lực liên tục cho bản thân.

Tiếp đó, dưới nơi hắn ngồi, một vòng xoáy linh văn hình chữ 《Tốc》 hiện ra. Đây là một bí pháp mà Lạc Tinh phát hiện được khi thử vận dụng hồn linh Thuộc tính Thời Gian dưới chân. Khi mở Linh văn kiểu này. Xung quanh Lạc Tinh phạm vi một mét , thời gian sẽ nhanh gấp ba lần. Tuy nhiên, hắn phải liên tục dùng linh lực duy trì. Nên nếu dùng tu luyện thì không hiệu quả cho lắm. Nhưng có thể vận dụng thời gian chênh lệch, để cho mình học tập linh văn. Kết hợp với một vạn linh thạch này, cũng đủ kéo dài trạng thái này nữa tháng. Toàn bộ phương pháp này. Lạc Tinh gọi tên là "Thời Gian Gia Tốc". Hắn muốn là người nhanh nhất vào bí cảnh nên cũng bắt đầu tung hết sức.