Hùng Thiên Đại Lục

Chương 492: Thực Cốt Hoa



Lần này một cuộc dạo chơi

Nào hay nguy hiểm khắp nơi gập rình

Tưởng là làm khó Lạc Tinh,

Thế nhưng cũng chỉ thình lình góp vui.

...

Lạc Tinh lập tức linh thức tỏa ra chờ đợi.

Hứa Nhật Thành đưa hai tay lên trời. Tiếp đó trên thiên không vô số quả cầu lửa bay xuống. Công kích trong phạm vi mười dặm.

Thực Cốt Hoa thực tế kị nhất là hỏa diễm. nên chúng bắt đầu bạo động, bị kéo về một hướng. Tiếp đó, Hạ Tiểu Xuân toàn thân như biến thành làn sáng xanh. Quanh thân nàng vô số xúc tu tỏa ra. Nàng ta điểm mạnh là mộc Hệ. Các xúc tu tràn đến lấy cứng đối cứng. Nàng đi đến đây thực cốt hoa bị đánh văng đến đó.

Lạc Tinh lúc này toàn thân vận dụng 《bát quái na di bộ》 lên tối đa. Tốc độ nhanh lại chuyển hướng liên tục, như có vô số tàn ảnh thoạt đông thoạt tây. Chẳng mấy chốc hơn mười Dục Cốc Quả vào tay.

"Lui nhanh."- Lạc Tinh truyền âm tiếp đó như lưu quang rời khỏi.

Một lúc sau, hai người còn lại cũng đến.

"Ha ha... Được mấy quả."

"Mười...."- Lạc Tinh lấy ra mười quả to bằng nắm tay. Luu động một màu bạch ngọc.

"Được rồi đưa ta ba quả."

"Ta cũng vậy."

Lạc Tinh cũng không khách sáo nhận lấy bốn quả. Tiếp đó là phân chia mật ong. Loại này vừa thơm ngon. Vừa có tác dụng giải độc cực tốt. Có thể cứu mạng khi cần. Lạc Tinh nhận lấy một bình. Còn lại hai người tự phân chia.

"Chỗ Kì hoa kia nằm ở đâu?"- Lạc Tinh hỏi.

"Ta không biết. Nghe nói hướng đông. Giờ cứ đi đại thôi."

"Đành vậy."

Ba người tiếp tục lên đường.

Thêm hai ngày đầu không có gì nguy hiểm. Ngày thứ ba cả ba gặp một con sông lớn.

"Ta nghĩ men theo con sông này sẽ đến nơi cần đến."

"Còn ta nghĩ chúng ta sắp có rắc rối."

Lúc này, hai người còn lại cũng phát hiện. Hướng đông có một đàn Nhân Diện Phi Báo đi đến.

Số lượng hơn ngàn con. Lại toàn là huyển giai lục trọng thiên trở lên. Trong đó có bốn con thập trọng thiên. Đây là một lực lượng hùng mạnh. Khả năng hợp đồng tác chiến cũng không hè yếu.

"Ta phòng thủ, hai ngươi xử lý."

Lạc Tinh biết nguy hiểm quan đầu. Lập tức tung ra một ác chủ bài. Thiên Âm Cầm xuất hiện. Theo tiếng đàn êm dịu phát ra là một vòng phòng hộ chu vi trăm mét bao phủ ba người.

"Hay lắm. Hảo phòng thủ."- Nhật Thành cười nói tiếp đó giở ra liên hoàn thức: Vạn Hỏa Liên Châu. Vô số quầng lửa từ thiêm không lao xuống.

Sau giây phút bất ngờ. Đám yêu báo lập tức toàn thân lóe lên vầng sáng. Các hỏa cầu không xâm nhập nổi. tuy vẫn gây ra sát thương đau đớn, nhưng nhiêu đó là không đủ giết đám yêu báo.

"Mộc Linh Tề xuất." Hạ Tiểu Xuân cũng ra tay. Theo chân nàng mọc ra vô số rễ cây đâm vào đất. tiếp đó từ dưới đất lại chui lên hơn ngàn mộc nhân to lớn không kém Nhân diện phi Báo. Chiến cuộc trở nên cân bằng.

"Tới phiên ta. Ha ha."- Hứa Nhật Thành cũng đổi công kích. Hay cánh tay bắt quyết. Vô số hỏa cầu không rơi xuống mà tụ hợp lại với nhanh hình thành gần ngàn hỏa nhân. Các Hoa nhân bắt đầu công đến đàn Yêu Báo.

Lần này, chiến đấu khá thảm liệt. Đám Phi Báo dũng mãnh phá tan vô số hỏa nhân và mộc nhân. Tuy nhiên chỉ là diệt phần ngọn. Không diệt được phần gốc. vô số hỏa nhân và mộc nhân lại xuất hiện. Bốn con Nhân Diện Phi Báo lớn tức giận gầm thét, cho đàn em xông lên. chúng cố gắng một đợt công kích vào thẳng ba người, không quan tâm đến các mộc linh hay hỏa linh. Nhưng Thiên âm Cầm cực kỳ bá đạo. Tạo ra từng luồng bảo vệ linh động. Đẩy bật ra bất cứ luồng công kích nào.

Cuối cùng, đàn Phi Báo cũng lui quân. Bỏ lại hơn ba trăm thi thể đồng bạn.

"Cơ thể chúng toàn là bảo nha. Chúng ta chia."

"Được."

Chẳng mấy chốc số cơ thể yêu thú phân phối xong. Cả ba lại lên đường.

Đi thêm mười ngày gặp vài rắc rối nhỏ. Cả ba bắt gặp nhóm tu sĩ đầu tiên. Cả hai đều cảnh giác nhau. Tiếp đó lại tách ra.

Thêm vài ngày nữa. Hình như đích đến đã đúng.

Giữa không trung có một quang mang thất thải trải rộng mấy ngàn dặm.

"Nó kìa."- Ba người lập tức bay đến. Càng đến gần càng thấy có nhiều kẻ tu tiên với hình dạng thiên kì bách quái.

"Đây là Thăng Tiên Hoa."

Hà Tiểu Xuân hồi hợp nói.

Thăng tiên hoa là kỳ hoa mười vạn năm mới nở một lần. Sau khi nờ ra chín tháng mới bắt đầu kết quả, điểm kỳ là là quả.này chỉ trong ba ngày là thành thục có thể sử dụng được. Thăng Tiên Quả cực kì diệu dụng. Một người bình thường cắn một miếng sẽ lập tức thành huyền giai tu giả. Nhưng quý nhất là chín hạt bên trong thăng tiên quả. Một hạt ứng với một ngàn năm tu luyện. Chín hạt khác nào là chín ngàn năm tu luyện.

Tuy nhiên thịt ít muỗi nhiều. Nhìn xung quanh có hơn trăm huyền giai cửu trọng thiên trở lên. Chiến đấu là không tránh khỏi. Đương nhiên, đó là chuyện ít nhất sáu tháng nữa. Trong thời gian đó. Không biết đến thêm bao nhiêu kẻ nữa tìm đến.

"Này... ta nghĩ chúng ta không có cơ hội ah. "

"Đây đúng là thứ có thể nhìn mà không thể ăn ah." Hứa Nhật Thành luyến tiếc nói. Hắn tự tin vào thực lực của mình. Nhưng mà đông người thế này. Kỳ quả thành vật bỏng tay. Chỉ cần chạm đến. Không chết cũng bị thương nha.

"Có lẽ phải vậy. Lần này đi chúng ta thu hoạch cúng khá. xem như không lỗ. Còn hiện tại xem kỳ biến là được." Hứa Nhật Thành nói. Hắn không quá ham mê kỳ quả. Tuy nhiên lại thích xem náo nhiệt.

"Ta có việc rời đi. Các ngươi cứ đợi ở đây." Hà Tiểu Xuân nói xong lập tức bay đi.

Lạc Tinh sao khi suy nghĩ, cũng viện cớ rời khỏi.

Nơi này thiên tài địa bảo khá nhiều. Đương nhiên phải tranh thủ tìm kiếm. Lang thang.ba tháng. Cũng gom được khá nhiều linh dược cũng như yêu Đan.

Lần này Lạc Tinh xông nhầm vào một khu vực kì lạ theo lời xúi dục của Thiên Lan, Theo nhue nàng nói cảm nhận nơi này có Kim Diệu Thạch. Tuy nhiên Nơi này như một mê cung. Kể cả thần thức mạnh mẽ của Lạc Tinh mà vẫn không tìm được lối ra.

"Chủ nhân... Hướng đông chắc chắn là đường ra."

"Ngươi chắc chắn mấy lần rồi?"

"Chỉ bốn lần thôi mà. Người ta nhìn nhầm mà, nhưng lần này thì khác."

Linh thức bị bị phong bế. Lạc Tinh cũng đành đi theo.

"Xoẹt..." Vừa bước đến chừng năm trăm mét. Cảm giác có kẻ đánh lén. Lạc Tinh lập tức nhảy lên. Tiếp đó

Thiên Âm cầm mở ra phòng ngự.

"Keng... Tích..."

Kẻ địch bí ẩn vừa tấn công không thành lập tức lui quân.

Đánh với hung thú vô hình này thật rắc rối.

"Hừ ta cho ngươi trốn. Lạc tinh ngồi xuống. Thiên m cầm chuyển thành đòn thế tấn công. Mười vạn thanh kiếm khí vô hình phát tán ra. Vô số cây cối đổ rạp. Đất đá bị sang phẳng.

"Nó ở đây."- Theo cảm nhận hướng tây bắc rõ ràng có một khu vực kiếm ảnh của mình không xuyên qua được.

"Cửu Tự Linh Văn." Một vòng xoáy cửu cung từ thiên không chụp xuống.

"Xoẹt.." - Dưới quang mang tỏa ra từ trận pháp Lạc Tinh chiếu xuống. Hiện ra thân ảnh kẻ địch, Là một hình thù con thú như con tắc kè lớn, ba đầu. Trông vô cùng rực rỡ mà lại mang nét cổ quái, huyền bí.