Hunter Chi Dị Sắc Song Đồng

Chương 3: Cảm tình



Orihime thạch hoá nhìn Shalnark ,sau đó ,không có sau đó. Bởi bức tượng tên là Uchiha Orihime--- nứt vỡ.

"Khụ..khụ" Kuroro 'vô ý' ho nhẹ một tiếng. Ý đồ đánh thức đang thạch hoá hai người.

Feitan thì dứt khoát hơn,hừ lạnh không nói hai lời một cước đạp bay Shalnark tiểu hồ ly. Lập tức Orihime tỉnh mộng,nhìn trạng huống này khóc không ra nước mắt .

Thiên a! Ngươi trêu đùa ta sao?!

Machi nhìn biểu cảm của Feitan,đột nhiên môi khẽ động. Lại không thể nói được lời nào. Feitan,ngươi,không còn là chính ngươi.

Trải qua một loạt rửa tội ánh mắt,Orihime đột nhiên bình tĩnh trở lại. Gì chứ--chỉ là một t cái hôn thôi mà,có gì quan trọng a? Những người này vẻ mặt là xem kịch vui,chỉ sợ không phải riêng như vậy đi. Nàng không quên những người này vô cùng nguy hiểm đâu.

"Xin lỗi xin lỗi,ta không cố ý a! Chỉ là thói quen thói quen a!!"

Giả Nai tốt nhất. Làm giảm sự chú ý của bọn họ vẫn là ưu tiên đi! Hiện tại nàng cùng đám người này chưa quen. Hơn nữa nàng hiểu biết,đây là nơi nhược nhục cường thục. Ai cường đại,thì người đó sống. Nơi này---không đem sau lưng của mình ra cho bất kì ai! Chẳng qua cái gọi là đoàn thể này,Sẽ có cái gọi là tình bạn sao? Bọn họ,liệu có được một cái tối chân thành tinh yêu? Nàng,mỏi mắt mong chờ.

--------

Sau sự kiện 'hôn trộm ', Shalnark đột nhiên lại gần gũi với nàng hơn thường ngày. Ngoài miệng luôn là "tiểu Ori dường như ta thích ngươi nga~" ngả ngớn ngữ điệu ,chẳng qua nàng không tin. Đừng đùa. Nơi này tình cảm không đáng giá một xu. Nàng vẫn là yên lặng chờ ngày hồi phục ,sau đó thoát ly nơi này đi!

Chẳng qua,có thể nhanh lên chứ? Kinh mạch của nàng nhưng là bị tổn thương a! Muốn hồi phục cũng không phải là chuyện dễ như vậy.

"Oáp~" thật là buồn ngủ a~ nàng nghĩ nàng nên đi ngủ một chút.

"Nữ nhân,cầm!"

Feitan thô bạo ấn bộ điều khiển vào tay nàng,sau đó lại hung hãn thúc giục. Orihime chảy mì sợi lệ. Uy,Feitan tiểu bằng hữu,ta có nói không sao? Thỉnh ngài đừng phóng sát khí a! Đáng thương Orihime không biết. Thật ra vẻ mặt của nàng là có bao nhiêu không muốn.

"Ân"

Bi thúc giục cầm bộ điều khiển ,sau đó chơi chơi. Nàng ấn thật ra rất dùng sức a! Feitan nhìn nàng nhíu nhíu mày hừ lạnh. Nhưng lại không có mở miệng nói nữ nhân ngươi không được phá đồ của ta.

Machi thu hết tất cả vào đáy mắt. Tròng mắt trở nên thâm thuý. Yên lặng nhìn xem nàng thô bạo chơi,sau đó lại bắt đầu chiến tích ngủ gật. Chẳng qua hiện tại nàng là gục xuống đất,chứ không gục lên người Feitan.

Tuỳ tay quăng bộ điều khiển, Feitan cúi đầu nhìn nàng. Hừ lạnh

"Thật mất hứng."

Sau đó không lại nói gì,đưa tay bế nàng lên phòng hắn.

Đạp cửa phòng,nhưng lại nhẹ nhàng đặt nàng lên giường,đắp hảo chăn. Sau đó không có liếc nàng mà bước ra ngoài . Ở đó, Machi đã đứng sẵn trước cầu thang.

"Feitan. Ngươi thích nàng."

Machi lạnh lùng nhìn hắn. Feitan kinh ngạc trong thoáng chốc sau đó lạnh lùng hừ lạnh .

"Machi. Ngươi đừng nói đùa. Thích? Loại tình cảm này ta không cần! Ta Feitan,chưa bao giờ hội coi trọng nó. Đừng nhắc lại chuyện này trước mặt ta!"

Dứt lời,mắt vàng hung hăng trừng nàng một cái. Không nói hai lời đi ra ngoài căn cứ. Hắn muốn phát tiết một chút.

Thích? Đừng có đùa! Loại cảm tình này chỉ là một trò cười. Vốn dĩ chẳng có ý nghĩa gì cả.

-----

Sáng sớm

"Ân?" Tỉnh dậy thấy mình nằm trên giường,Orihime sửng sốt một chút. Nhìn lại xung quanh ,mắt sắc thấy được một bộ đồ giống y hệt của Feitan liền biết phòng này là của ai. Còn về phần ai bế nàng lên? Nàng nghĩ là nàng biết.

"Yêu,Machi ,Feitan,Kuroro,sớm ah!"

Lập tức nở một nụ cười tươi rói,Orihime híp mắt ngồi lên ghế.

"Feitan,cám ơn cho ta mượn phòng a!" Nhìn Feitan hừ lạnh không đáp. Nàng cũng không để ý,sau đó đối Machi cười cười.

"Machi ,cảm ơn ngươi tối qua bế ta lên phòng ." Dựa theo nàng đoán,có lẽ là Machi nảy sinh thiện ý,cướp phòng Feitan cho nàng.

Chẳng qua,một lời nói của Machi lại làm nàng cứng lưỡi---

"Không phải ta,là Feitan."

"...ahahaha..là Feitan a.."

Nói được vài câu liền im bặt. Orihime quay đầu sang một bên,lặng lẽ thè lưỡi một cái. Vốn Tưởng vô cùng kín Đáo,lại bất ngờ rơi vào trong mắt Kuroro. Hắn cười khẽ ,cảm thán. Nàng thật đáng yêu .

"Cho nên nói..." Kuroro ngập ngừng,ánh mắt nhìn về phía phòng bếp.

Orihime hắc tuyến. Uy,Kuroro Lucifer! Ta biết ngươi không phải thân sĩ rồi. Cho nên thỉnh không cần cố làm ra cái gì tao nhã động tác a!

Nhận mệnh vào phòng bếp,Orihime hành hạ phòng bếp một lúc,rồi mới bắt đầu làm cơm .

Dù sao thời gian còn dài a,không vội.