Hunter Chi Dị Sắc Song Đồng

Chương 7: Shalnark thật tâm cùng khôi phục



Nửa đêm,Shalnark từ ngoài cửa lẻn vào phòng của Feitan. Hiện tại tên kia sớm đã rời đi,y theo mệnh lệnh của đội trưởng,có lẽ hiện tại hắn đang ở đệ thập khu.

Đứng trước đầu giường ,nhìn nàng bất an ngủ dung,hắn hung hăng nhíu mày. Vươn tay vuốt vuốt đang nhíu lại lông mày,ý đồ khiến nàng ngủ yên giấc hơn. Trong mắt hắn là thật sâu dịu dàng.

Vốn dĩ hắn chính là đối với nàng cảm thấy hứng thú mà thôi. Dù sao lữ đoàn cất chứa phẩm,từ trước đến nay là chưa từng có tiền lệ. Nhưng là Shalnark,đã không phải ngày hôm trước Shalnark .

Hắn trùng sinh.

Theo giây phút bị Hisoka giết chết thời khắc ấy,nội tâm hắn là tiếc nuối.

Sinh tiền không có chiếm được nàng tình yêu,cũng không chiếm được cảm xúc.

Nàng thuộc về người khác.

Ngay lúc tắt thở ,hắn có chút tiếc nuối nghĩ,nếu như được gặp mặt nàng lần cuối thì tốt rồi.

Hắn không có nghĩ đến cáo gì gọi là ' yêu'. Lưu Tinh Phố không có thứ này .Muốn liền đoạt lấy,cho nên vào giây phút ấy Shalnark nghĩ đến,nếu còn sống hắn cũng muốn đoạt lại nàng.

Theo sau,hắn trùng sinh.

Xem,nếu như là lão thiên gia đã chiếu cố hắn,thì hắn tất nhiên sẽ không phụ sự giúp đỡ của lão thiên gia.

Bàn tay Chầm chậm vuốt ve hai bên má nàng,từ khoé mắt,mũi,đến cánh môi.

Ngón tay dừng lại tại kia non mềm ,đã sớm tàn phá không chịu nổi cánh môi,ánh mắt hắn ảm xuống.

Cúi lưng,thành kính dâng lên nụ hôn. Nhẹ nhàng mà lướt qua ,lại như dải lụa phất phất.

Trán chạm trán,Shalnark nhắm mắt,cười khẽ :

"Ngủ ngon,tiểu Ori."

----------------

Sáng sớm

'Cộc cộc'

Nhẹ nhàng gõ cửa hai tiếng,Machi lạnh lùng bước vào phòng. Nhìn người trên giường,ánh mắt vốn lạnh lùng đông cứng của nàng lại có chút nhu hoà.

"Ori,nên tỉnh tỉnh "

Khẽ lay lay bả vai Orihime,Machi giọng điệu có thể nói là ôn nhu gọi. Nàng đã cố hết sức (^∇^)

"Ưm~"

Orihime nhíu mày khẽ ưm một tiếng. Đau đớn đánh úp lại khiến nàng đau đến nhíu mày.

Đôi mắt khẽ mở,lộ ra màu tím đôi mắt mông lung chưa tỉnh,sau đó dần dần thanh minh lên:

"Machi a..."

Machi xem nàng sống dở chết dở bộ dáng hung hăng nhíu mày lại. Feitan tên kia ...rõ ràng là thích nàng ,tại sao lại có thể ra tay nặng như vậy? Chẳng lẽ đây là yêu nhau tướng sát trong truyền thuyết ? Mặc kệ có phải hay không,nàng cũng sẽ không tha thứ cho hắn.

Kì thật Orihime không đến mức sống dở chết dở như nàng nói . Dù sao đừng quên,nàng nhưng là ninja.

"Ngươi trước ăn gì đi,không cần phải đi lại nhiều. Thương thế của ngươi hiện tại rất nặng."

"Ân"

Biết Machi muốn tốt cho nàng,Orihime cũng không nói gì nữa.

Nàng nhìn bánh mì trên bàn,lại nhìn ánh sáng ngoài cửa sổ,ánh mắt mang theo một loại ưu thương khó nói lên lời.

Kuroro đứng sau cánh cửa nhìn nàng một chút ,khẽ thở dài. Dường như,làm hơi quá. Cảm thán về cảm thán. Nhưng hắn tuyệt không hối hận. Chỉ có như vậy,nàng mới có thể sợ hãi. Tại thời gian nàng ở chung với bọn hắn,nàng có thuận theo,nhưng tuyệt nhiên không sợ hãi. Hắn biết ,có một ngày nàng sẽ thoát ly bọn họ. Dù cho nàng chỉ là một người bình thường.

Không sợ nhất vạn,chỉ sợ vạn nhất  a.

Quay người ,bước xuống dưới lầu. Đến khi bóng dáng hắn hoàn toàn khuất bóng,vốn đang nhìn cửa sổ ngẩn người Orihime lại quay đầu lại. Chính xác nhìn chằm chằm vị trí ban nãy hắn đứng. Khoé môi dâng lên một cái không rõ ý vị tươi cười.

---------

Vài ngày này,Orihime hoàn toàn là ăn ngủ trên giường,không có bước xuống nửa bước. Đến khi thương thế khôi phục được một chút ,nàng hoàn toàn biết mình sẽ phải đối mặt với cái gì. Chẳng qua,nàng lại không sợ.

Đau đớn chỉ là bên ngoài,nàng vốn đã chịu đau đớn thói quen. Chẳng qua cường đại lên nàng rất ít khi chịu thương ,cho nên lần trước bị Feitan tra tấn có chút khó nhịn nổi uất hận cùng khó coi kêu gào.

Hiện tại ,lại khác rồi.

......

Feitan im lặng vun roi,trong phòng vang lên vùn vụt tiếng xứ gió cùng tiếng bành bạch của va chạm da thịt . Máu tươi văng ra,nàng chỉ là im lặng cắn môi. Không có lại kêu gào.

Roi,điện giật,róc thịt. Nàng đều trải qua.

"Ngày hôm nay đến đây thôi."

Feitan bình tĩnh nói xong,Orihime mắt nâng cũng không nâng một chút ,sau đó yên lặng cho Feitan gỡ xích sắt,đỡ nàng xuống.

Trong mắt Feitan ẩn ẩn có chút không vui,nhưng lại không nói gì. Nữ nhân ngươi cứ định như vậy cùng ta phân rõ ranh giới sao? Ngươi muốn thì muốn,nhưng ta không cho phép !

Bàn tay hung hăng nắm vai nàng,sau đó cúi đầu ý đồ hôn lên đôi môi kia. Vốn không chút nào để ý Orihime trong mắt chợt nổi lên tàn nhẫn . Bàn tay phản nắm chặt vai hắn,sau đó từ trên tay truyền qua điện lực.

Feitan ăn đau lui về sau,có chút nghi hoặc. Điện lực ? Chẳng lẽ dùng điện lực mạnh quá,hiện tại vẫn tồn dư trong cơ thể sao?

Feitan không biết,kia,kì thực là một dạng chakra lôi nguyên tố.

Nghi hoặc qua đi là nồng đậm lửa giận. Nàng phủ nhận hắn?

Hắn vốn muốn định tiến lên giữ chặt nàng,lại bị đằng sau thanh âm đánh gãy .

"Tiểu Ori,ta đỡ ngươi ra ngoài a~"

Shalnark một cái đầu ló vào,sau đó là cả người . Hắn cười mị cả mắt,sáng vẻ vui vẻ thiên chân lại gần,sau đó ôm nàng theo kiểu công chúa ôm.

Hắn mặc kệ trong phòng nhiệt độ nháy mắt xuống âm độ,tự nhiên đi qua Feitan,lúc đi qua hắn,Shalnark đột nhiên quay đầu nhìn hắn,trong mắt là sáng tối không rõ.

Feitan không có nắm được trọng điểm . Hắn để ý là Shalnark cúi đầu xuống nhìn hắn . Là cúi đầu xuống! Thân cao là tử huyệt Feitan trong đầu đột nhiên truyền đến một câu: đây là chênh lệch giữa 1m8 và 1m55. Sau đó ,Feitan bạo đi .

3 tháng,cứ vậy trôi qua.

Đối với Feitan,là yêu thích. Hắn ngày nào cũng ở bên cạnh nàng. Thời gian nhiều hơn mọi người trong lữ đoàn .

Đối với Kuroro,hảo cảm của Orihime dành cho hắn tăng vọt,mặc dù biết sẵn ôn nhu cùng quan tâm của hắn là một cái bẫy,nhưng nói sao đây,nàng thích người thông minh.

Đồng dạng hảo cảm là Shalnark .

Đối với Machi cùng Pakun,khoảng cách giữa hai người họ cùng Orihime được rút ngắn.

Đối với Ubogin,Nobunaga cùng Flanklin,họ cùng nàng cũng là ưa thích lẫn nhau .

Riêng về Orihime,lại là nồng đậm vui sướng. Chakra hiện tại đã khôi phục 7 phần ! Mặc dù mỗi ngày phải chịu đau,nhưng hiện tại đã không cần thiết huấn luyện.

Cái gọi là huấn luyện đối với nàng mà nói cũng không phải không có hiệu quả. Chính là khiến nàng có sức chịu đựng cao hơn.

Ngay tại lúc nàng khôi phục ,tâm tính của nàng cũng có điều thay đổi.

Ban đầu là uất hận,muốn trốn thoát. Thì hiện tại lại không cần thiết. Bởi vì---

Nàng tin tưởng bản thân có đủ sức thoát khỏi nơi này! Ngay khi Bản thân nàng khôi phục hoàn toàn .

Cho nên hiện tại nàng nhìn Feitan cũng là thuận mắt hơn. Khiến cho Feitan có chút không biết làm sao. Dù sao bình thường nàng nhìn hắn ánh mắt luôn không tốt.

"Orihime,ngày mai ngươi theo Feitan học kĩ thuật đánh nhau."

Kuroro ôn nhu nói,bàn tay sờ sờ cằm,hơi gật đầu đối nàng nói.

Orihime có chút hắc tuyến. Kì thật mấy cái này,nàng đã học được từ lâu.

Chẳng qua nàng không nói,vẫn là gật đầu đồng ý. Nàng muốn nhìn xem,bên ngoài là cái dạng gì.