Huyền Giới Chi Môn

Chương 1455: Tiên tướng số một (1)



Đối mặt với công kích của con rùa khổng lồ màu đen, trong lòng Thạch Mục thầm cả kinh. Chỉ có điều động tác thân hình của hắn lại hoàn toàn không có một chút chậm trễ nào.

Trong miệng hắn hét lớn một tiếng, hai chân đạp mạnh xuống mặt đất một cái. Thân hình khổng lồ đột ngột từ trên mặt đất nhô lên. Phiên Thiên Côn trong tay hắn đột nhiên có ánh sáng màu vàng tăng mạnh.

Thân hắn đứng ở giữa không trung, hai cánh tay đưa ngang một cái, Phiên Thiên Côn quét ngang ra.

Trong phút chốc, mảng lớn côn ảnh màu vàng giống như núi non vậy biến hóa ra, mang theo âm thanh gào thét cùng lôi cầu màu đen va chạm vào nhau.

Ầm ầm.

Một tiếng động rất lớn vang lên!

Lôi cầu màu đen vỡ vụn ra, ở trong những tiếng động đinh tai nhức óc, hóa thành từng điện quang khổng lồ lao về bốn phía xung quanh.

Lúc này Thạch Mục đã tu luyện tới Thần Cảnh hậu kỳ. Vượn lớn biến thân, bên sườn đột nhiên mọc ra bốn cánh tay tráng kiện. Phía ngoài gân nổi cao, quấn vòng quanh từng ánh sáng trắng chớp hiện chói mắt.

Bốn nắm đấm hung hăng đánh ra!

- Ầm.

Một tiếng động vang lên. Bốn nắm đấm với ánh vàng rực rỡ từ trong không trung hiện ra, mang theo thế của vạn quân đánh vào phía trên hai hàng móng sắc bén màu đen.

Những tiếng nổ liên tiếp bỗng nhiên truyền ra. Hai hàng móng sắc bén màu đen giống như loan nguyệt ở dưới ánh sáng màu vàng điên cuồng chợt hiện liền lập tức vỡ nát, chấn động tới mức hư không chấn động mạnh.

Một côn bốn quyền này gần như là đồng thời đánh ra. Tuy rằng nói ra rất dài dòng, nhưng thật ra chỉ phát sinh ở trong một hơi thở.

Lúc này, tuy rằng đã hóa giải công kích của con rùa khổng lồ màu đen, nhưng Bạch Viên màu trắng do Thạch Mục hóa thân ra, cũng bị một lực lớn chấn động không có cách nào nói hết, phải lui ra ngoài, rời khỏi phạm vi của năm ngọn núi.

Thân hình con vượn khổng lồ màu trắng ở giữa không trung chợt trở mình ngã xuống. Toàn thân chợt hiện kim quang, ở giữa không trung đã ổn định được thân hình. Phiên Thiên Côn trong tay lại để ngang trước người.

Ánh mắt hắn đảo qua, đã thấy con rùa khổng lồ màu đen này chắn ở phía trước năm ngọn núi, ánh mắt âm u lạnh lẽo nhìn Thạch Mục.

- Không ngờ trong Thiên Đình còn có tồn tại như thế!

Trong lòng Thạch Mục trầm xuống. Ánh mắt vượt qua con rùa khổng lồ màu đen, nhìn về phía năm ngọn núi này.

Lúc này, năm ngọn núi này tản ra ánh sáng năm màu càng thêm sáng rỡ.

Trên hư không giữa ngọn núi phía dưới, thình lình hiện ra từng phù văn lớn, ánh sáng các màu ở phía trên không dừng tản ra, đan vào nhau, quấn lấy nhau, mơ hồ hợp thành một pháp trận cực kỳ khổng lồ.

Ầm ầm ầm!

Một dao động kỳ dị từ bên trong pháp trận cực lớn tản ra. Linh khí thiên địa ở bốn phía xung quanh năm ngọn núi, nhất thời vận chuyển dựa theo loại quy luật nào đó.

Trong lòng Thạch Mục thầm rùng mình. Chẳng biết tại sao, hắn có cảm giác, linh khí thiên địa này, hình như đang không ngừng hội tụ qua chỗ mình.

Loại chuyện trước mắt này, có chút tương tự với tình hình ở trong hang ma ngũ hành ban đầu!

Trong đầu hắn chợt hiện ra lời Đế Quan nói trước đó, chuyện bảo hắn làm mắt trận của đại trận Vạn Linh Huyền Môn. Trong giây lát hình như hắn nghĩ tới điều gì đó.

Vừa nghĩ tới điều này, thân thể cực lớn của hắn đột nhiên hóa thành một đạo điện quang bắn ra, đánh thẳng về phía con rùa khổng lồ màu đen.

Tuy rằng không biết làm mắt trận sẽ như thế nào, nhưng tuyệt đối sẽ không phải là chuyện tốt. Trước khi đại trận này thật sự mở ra, phải phá hủy được năm ngọn núi này.

Muốn hủy diệt năm ngọn núi này, đầu tiên liền phải giết chết con rùa khổng lồ màu đen đang cản đường này mới được!

Thời gian lưu lại cho hắn, đã không nhiều lắm!

- Thạch tiểu tử, ta nhớ ra rồi. Con rùa khổng lồ màu đen này tên là Rùa Thượng, chính là tiên tướng số một của Thiên Đình. Chỉ có điều hắn cực ít khi hiện thân ở trước mặt người khác. Có người nói, hắn đang trông coi vật gì đó quan trọng của Đế Quan. Xem ra, rất có khả năng chính là năm ngọn linh sơn này.

Giọng điệu Thủy Linh Tử đột nhiên vang lên.

- Tiên tướng số một!

Trong lòng Thạch Mục chấn động mạnh. Chỉ có điều động tác của hắn vẫn hoàn toàn không dừng lại chút nào. Đại Phạm Bàn Vũ Chân Khí trong cơ thể trong nháy mắt này đều vận chuyển. Toàn thân từ trên xuống dưới phóng ra ánh sáng trắng lóa mắt giống như mặt trời chói chang vậy.

Bốn cánh tay ở hai bên sườn của hắn cũng có ánh sáng trắng phóng ra. Trong miệng hắn phát ra một tiếng hét lớn. Ngay lập tức bốn cánh tay chấn động mạnh một cái, trở nên mơ hồ.

Ong ong oong!

Từng quyền ảnh màu trắng giống như ngọn núi nhỏ dày đặc bắn ra. Số lượng ước chừng phải lên tới gần nghìn, giống như mưa đánh về phía con rùa khổng lồ màu đen, phát ra âm thanh phá không ầm ầm đinh tai nhức óc, khiến cho hư không trong phạm vi trăm dặm đều chấn động kịch liệt.

Trong mắt con ruà khổng lồ màu đen lóe lên một tia khinh miệt. Hai tay, hai chân nó thoáng động. Bên ngoài thân thể nó hiện ra vô số đạo hồ quang màu đen, sau đó vô cùng nhanh chóng hội tụ về phía miệng.

Nó mở cái miệng lớn, một chùm những sợi nhỏ màu đen bắn ra, sau đó “Xì” một tiếng tản ra, hóa thành một tấm lưới màu đen cực kỳ khổng lồ, thoáng chút đã bao phủ phạm vi mấy chục dặm phạm vi xung quanh hắn.

Trên tấm lưới màu đen có hồ quang nhảy nhót. Tuy rằng so với trước nhỏ vô cùng, nhưng những hồ quang màu đen này trong suốt lấp lánh, toả ra một khí tức pháp tắc vô cùng mãnh liệt.

Tăng tăng tăng...

Tất cả quyền ảnh Thạch Mục đánh ra đều bị lưới lớn màu đen thoáng chút bao lại. Trên tấm lưới màu đen có hồ quang lóe lên. Tất cả những quyền ảnh màu trắng này giống như lưỡi đao bị đốt đỏ cắt ở trên mỡ trâu, dễ dàng bị cắt nát, tiêu tan ra.

Tấm lưới màu đen hoàn toàn không ngừng lại, chợt chụp xuống.