Huyền Giới Chi Môn

Chương 768: Triệu hoán (1)



Ngay khi mặt trời trên Phá Lôi kiếm thu nhỏ chì còn chừng một trượng, trong đó lóe lên ánh sáng tím, sau đó tiếng sấm rền đinh tai nhức óc vang lên.

Ngay sau đó, lượn lớn lôi mang tím từ bên trong bộc phát ra, quấn quanh hào quang trắng bạc trên trường kích của Triệu Tiễn tỏa ra.

Ầm một tiếng!

Hai màu trắng tím lấy kiếm kích làm trung tâm phóng ra, ánh chớp lóe lên, nhiệt độ nóng bỏng chen lẫn khí tức cuồng bạo.

Vù một tiếng, Phá Lôi kiếm bắn ngược trở lại, choeng một tiếng, xuyên trên mặt đất, thân kiếm không ngừng rung động.

Có điều Triệu Tiễn vì tránh né, trường kích màu bạc trong tay thu lại, bóng người lập lòe, lui lai mười mấy trượng, trường kích vung lên, trên mặt hiện vẻ nghiêm túc.

Đúng lúc này, hai bên trái phải Thạch Mục đột nhiên có hai bóng người lóe lên, chính là Phong Thành và Tấn Hải tập kích tới.

Mâu ảnh đen kịt dày đặc cùng quang nhận loan nguyệt che kín trời đánh xuống.

Vù một tiếng.

Một quang ảnh màu tím che phủ đỉnh đầu Thạch Mục, vô số gai nhọn màu tím như trường mâu bắn xuống, đều găm xuống mặt đất xung quanh Thạch Mục, màn sáng kia bảo vệ Thạch Mục ở giữa.

Tiếng rít chói tai vang lên, bất kể là mâu ảnh màu đen hay quang nhận loan nguyệt đều bắn ngược trở lại.

Ngay sau đó, nhưng mũi nhọn tím kia giống như cây khô sống lại, mọc ra vài nhánh, bắn ra tử mang, tập kích về phía hai người.

Hai người thấy thế, thân hình vội vã ngưng lại, lui về.

- Chẳng trách hai ngươi mạnh miệng vậy, xem ra ẩn giấu không ít thực lực, đúng là đã xem thường các ngươi rồi.

Triệu Tiễn đột nhiên nói, khí thế toàn thân thay đổi, hào quang trắng bạc bao phủ thân thể đột nhiên có một nửa trở thành màu đen.

Sau đó ánh sáng trắng đen giao hòa ngoài cơ thể, hóa thành một tầng ánh sáng xám hỗn độn không rõ, dọc theo hai tay, bao trùm toàn bộ thân kích.

- Lực lượng ba chuyển!

Con mắt Thạch Mục chăm chú nhìn Triệu Tiễn, trên mặt hiện chút do dự, nhưng vào lúc này, giọng Yên La vang lên trong đầu:

- Nếu không nắm chắc giết chết người kia ở đây tạm thời vẫn chớ nên bại lộ thân phận, thân phận Ly Trần tông có thể khiến bớt đi không ít phiền phức. Hơn nữa ta còn có chuyện muốn làm, không muốn trì hoãn thêm ở đây.

Vừa dứt lời, Thạch Mục chưa kịp trả lời đã thấy ánh sáng trắng đen lóe lên trước mặt, Triệu Tiễn giết tới, trường kích màu bạc trong tay lóe lên hóa thành vô số kích ảnh mờ ảo, giống như bão tố đánh tới chỗ Thạch Mục.

Thạch Mục rùng mình, một tay giương lên, một vệt sáng xanh từ tay áo bào bay ra, xoay tròn một cái, đón gió căng phồng, to tới mấy trượng, đó chính là Lam Tinh phiên.

Đồng thời ánh sét hai tay thu lại, hóa thành ánh sáng xanh nước, trong miệng lẩm bẩm, ngón tay điểm một cái, mười mấy đạo pháp quyết xanh lam bắn ra, tiến vào trong Lam Tinh phiên.

Bên ngoài Lam Tinh phiên thủy quang lưu chuyển, lập tức từ trong bay ra sáu con thủy long dài hơn mười trượng, giương nanh múa vuốt đón đỡ kích ảnh đầy trời.

Nhất thời giữa không trung liên tục có tiền nổ rền vang, kích ảnh thủy long đan vào nhau khiến hư không xung quanh run rẩy.

Một bên khác, Phong Thành và Tấn Hải đã xông lên triền đấu với Yên La.

Ánh mắt Triệu Tiễn lóe lên, cổ tay xoay một cái, trường kích màu bạc bắn ra ngoài, bên ngoài khí xám lượn lờ, tốc độ cực nhanh bắn tới chỗ Thạch Mục.

Thạch Mục nhíu mày lại, pháp quyết trong tay thay đổi, thủy quang bên ngoài Lam Tinh phiên tăng mạnh, sáu con thủy long quấn quanh, trong nháy mắt hóa thành một bức tường băng xanh lam, chắn ở trước người.

Nhưng ngay sau đó, rắc một tiếng, trường kích màu bạc dễ dàng đâm xuyên qua tường băng, đánh tới chỗ Thạch Mục.

Phá Lôi kiếm thoát tay mà ra, bên ngoài tử điện phun trào, xoay tròn như con thoi.

Ánh sáng xám trên mũi trường kích đột nhiên lóe lên khiến hư không phía trước vỡ ra, lộ ra từng khe nứt màu đen.

Ầm một tiếng vang thật lớn.

Mũi Phá Lôi kiếm đột nhiên đâm vào bên trong luồng ánh sáng xám kia, điện mang màu tím nổ tung.

Chỉ thấy hàng ngàn hàng vạn con điện xà màu tím tụ tập bắn vào trong trung tâm đoàn ánh sáng xám, nhưng ngay khi tiến vào bị hút thành những điểm sáng tím.

Đúng lúc này, rắc một tiếng rất nhỏ, Phá Lôi kiếm bay trở về, đâm xuống mặt đất, bên ngoài xuất hiện khe nứt.

Trường kích giữa không trung chỉ ngừng lại trong nháy mắt, sau đó tiếp tục bay tới chỗ Thạch Mục.

Nhưng mà chỉ trong thời gian ngắn ngủi này thân hình Thạch Mục trở nên mơ hồ, đầy nguy hiểm tránh được trường kích, hạ xuống bên gần phế tích thiên điện bên trái.

Ầm một tiếng nổ vang, trường kích màu bạc cắm xuống đất, tạo thành một cơn sóng lớn, đất đá vụn trên mặt đất bị cuốn theo, bãi đất trống trước chủ điện xuất hiện một hố lớn chừng mười trượng.

Phá Lôi Kiếm bị luồng sóng khí này đánh bay, thân kiếm xuất hiện thêm mấy vết nứt, gãy thành mấy mảnh.

- Bát quái ở cửa thiên điện bên trái.

Đúng lúc này, trong đầu Thạch Mục vang lên tiếng của Yên La.

Hắn không kịp nghĩ nhiều, dưới chân di động, theo bản năng chạy về phía đồ án bát quái ở trên cửa phế tích thiên điện bên trái.

Đồng thời hắn chếch đầu, dư quang nơi khóe mắt nhìn thấy bóng người Yên La đang chạy về phía đồ án bát quái trên cửa thiên điện bên phải.

Triệu Tiễn thấy vậy, vội vàng đuổi theo Thạch Mục.

Phía bên kia bàn tay Yên La đột nhiên vung lên, đánh ra ánh bạc sáng ngời, đẩy lui hai người Phong Thành.

Ngay sau đó, pháp quyết trong tay liên tục đánh ra, một đạo ấn ký hoa sen từ lòng bàn tay bay ra, đánh lên một viên đá không đáng chú ý trên cửa chủ điện.
— QUẢNG CÁO —