Huyền Giới Chi Môn

Chương 870: Một đòn toàn lực (1)



Đối mặt với đợt tấn công với khí thế hủy thiên diệt địa của Thạch Mục, ngân sắc cự long chói lóa hào quang sáng bạc, chiếc đầu cực lớn ngẩng cao, há miệng cực lớn đem côn ảnh ngăn chặn giữa không trung.

- Hây!

Thạch Mục quát thật lớn, hai tay ra sức càng mạnh, càng mãnh liệt, kim quang trên thân Như Ý Tấn Thiết Côn lại tăng vọt gấp mấy lần.

Ầm!

Một tiếng nổ cực lớn vang lên, cự côn màu vàng đập thẳng vào đầu cự long, con ngân sắc cự long rốt cuộc không thể chịu nổi lực lượng mạnh mẽ nhường ấy, vỡ tan nát không còn một mảnh.

Ầm ầm ầm!

Sấm rền gió cuốn kịch liệt rít gào, vô cùng vô tận mảnh vỡ cự long mang theo không gian loạn lưu bắn ra bốn phương tám hướng, chấn động mặt biển dữ dội tạo thành từng đợt sóng nước cao ngất không ngừng cuộn trào mãnh liệt, đập nát cả một đảo nhỏ nham thạch.

Bản Mệnh Pháp Bảo bị hủy diệt hoàn toàn, Địa Triết ngay lập tức bị phản phệ mạnh mẽ, sắc mặt trắng bệch.

Thế nhưng lão lại gầm lên nổi giận, ma khí trên người tuôn ra cuồn cuộn, thân hình to ra gấp mấy lần, một bộ áo giáp đen bóng xuất hiện trên người lão, trên hai vai đều mọc ra bụi gai nhọn màu đen.

- Không thể ngờ ta vẫn lại coi thường ngươi, nhưng ta sẽ không tái phạm lần thứ hai, chịu chết đi!

Địa Triết hung hăng quát, hai tay vung lên cao, sau đó nắm chặt lại trong hư không.

Mây đen ma khí cuồn cuộn trên bầu trời được một nguồn sức mạnh dẫn dắt, liên tục trút xuống, sau đó hình thành một thanh chiến phủ màu đen nằm trong tay lão, đánh vào đỉnh đầu Thạch Mục.

Một cây búa cực đại bổ xuống, khí thức khai thiên tích địa vô cùng khủng bố phóng thẳng lên trời cao, mang theo tiếng gió rít gào, thiên địa nguyên khí trong hải vực điên cuồng vũ động, bị từng vết nứt không gian cắt đứt thành vô số mảnh vỡ hỗn loạn.

Bầu trời tràn ngập mây đen, bị ảnh hưởng bởi nguồn lực lượng này, bị xé rách thành một lổ hổng cực lớn, ánh mặt trời chui qua từng mây chiếu xuống.

Thân hình Thạch Mục sừng sững bất động, Như Ý Tấn Thiết Côn lại được cắm vào vỏ Thiên Cực lần nữa, kim quang trong hai mắt chuyển động liên tục.

Hắc sắc phủ ảnh to lớn dường như xuyên phá không gian nháy mắt bay tới, mong muốn xé nát cả người Thạch Mục.

- Thiên Địa Vô Cực!

Toàn thân Thạch Mục vẫn bất động, thình lình quát to một tiếng, Như Ý Tấn Thiết Côn thoát khỏi vỏ, kim mang vạn trượng giống như cơn đại hồng thủy tràn ra ngoài, chiếu rọi toàn bộ mây đen trên không.

Hào quang Như Ý Tấn Thiết Côn rực rỡ lóa mắt, giống như một vầng mặt trời gay gắt xua tan đem tối, làm cho mọi người không dám nhìn thẳng.

Ầm ầm!

Tiếng sấm rền vang dội, khe nứt phía trên tầng mây bắt đầu mở rộng gấp mấy lần, lôi điện cực lớn chừng mấy trượng từ chỗ hổng tạo thành cột sáng đánh xuống, đập vạo hắc sắc phủ ảnh đương lao tới.

Hắc sắc phủ ảnh run lên, vỡ ra, điện quang màu vàng như cuồng long nuốt sống cả người Địa Triết.

- Không! Không thể nào...

Vẻ mặt Địa Triết tràn ngập kinh ngạc ngoài ý muốn, toàn thân chìm vào trong kim quang, giáp đen bị xé nát, thân hình cao lớn hoàn toàn tan rã.

Cuối cùng, hào quang từ Thiên Linh Cái lấp lóe, bóng người màu bạc cực nhỏ, chừng hai tấc từ trong đầu chạy ra, thế nhưng không chống đỡ thế công mãnh tiến từ kim quang, vừa rời khỏi đầu đã bị phá hủy không còn một mảnh, tạo thành từng tia tinh mang.

Thạch Mục thấy thế, cổ tay khẽ xoay, lệnh bài màu đen hiện ra, tinh mang ngay lập tức chui vào trong Đồ Ma Lệnh.

Thời gian giao chiến giữa hắn và Địa Triết khá ngắn, nhưng mang đến động tĩnh khá lớn, làm cho cuộc chiến giữa sinh vật tử linh và hơn trăm tên tộc Cổ Man, Hắc Ma gián đoạn, làm chúng kinh ngạc nhìn sang.

Thời điểm Thạch Mục giành được chiến thắc, thần sắc nháy mắt thay đổi liên tục.

Thạch Mục vừa mới thu hồi lệnh bài, thân hình lảo đảo, thiếu chút nữa ngã thẳng xuống biển.

Kịch chiến vừa rồi khiến hắn không thể không sử dụng sát chiêu, đem tất cả thiên địa linh khí tích cóp từ trước phóng xuất ra, làm cho chân khí trong cơ thể hắn gần cạn kiệt.

Hắn lật tay lấy ra viên thuốc đưa vào trong miệng.

Dược lực nhanh chóng khuếch tán, linh khí tan ra bổ sung một phần chân khí trong đan điền, sắc mặt hắn lúc này mới dễ nhìn hơn vài phần.

Thạch Mục vừa kích thích dược hiệu của thuốc, đồng thời xoay sang nhìn về chiến trường lúc nãy, sắc mặt liền âm trầm.

Chỉ qua thời gian một lát sau khi đối phó Địa Triết, tình thế chiến trường đã đột ngột chuyển biến bất ngờ.

Mấy vạn sinh vật tử linh đã bị tử thương hơn phân nửa, trận tuyến đã bị bọn người hai tộc Cổ Man, Hắc Ma đè ép từng bước.

Trên bầu trời, Minh La bị vây quanh cầm chân bởi mất tên cường giả Thánh giai, không thể nào thoát thân, gương mặt hiện lên tia tức giận.

Móng vuốt khổng lồ vừa chuyển động mãnh liệt, đập về phía bốn người đang cầm chân nàng.

Hoắc Ba đã thu lại lang nha bổng, tay còn lại mạnh mẽ vung lên, lòng bàn tay xuất hiện một đồng bài hình tròn.

Phía trên đồng bài điên khắc một con mãnh thú đương ngửa đầu lên trời nhe răng tức giận.

Hoắc Ba ngẫm khẽ chú ngữ tối nghĩa, trên mặt đồng bài đột nhiên sáng lên, một tia sáng đỏ thắm từ bên trong đó bắn ra, sau đó từ trong không trung lớn dần, tạo thành một hư ảnh mãnh thú khổng lồ, cứng rắng va chạm vào móng vuốt kia.

Ầm ầm!

Phía trên bầu trời Ma Giác Đảo chấn động kịch liện, khí lãnh khổng lồ từ không trung phát ra, quét ngang bốn phía.

Móng vuốt của Minh La dưới va chạm mãnh liệt hơi chậm lại, ngừng giữa trên không, còn hư ảnh mãnh thú kia đã vỡ tan nát, nổ thành vô số mảnh vỡ.

Một tiếng “két” vang lên thật nhỏ.
— QUẢNG CÁO —