Huyền Giới Chi Môn

Chương 959: Lật Thăng phục sinh? (2)



Chỉ thấy từ trong bức họa cuộn tròn khổng lồ đó đột nhiên bắn ra một luồng sáng màu vàng, dòng sông màu đỏ thẩm ban đầu đang chảy từ từ đột nhiên giống như vào kỳ nước lên, chảy ào ào một cách dữ dội, tần công vào luồng sáng màu vàng kia.

Dòng sông đỏ thẩm vốn dĩ chưa được mười trượng mà trong phút chốc đã phá vỡ những luồng sáng màu vàng trên tấn công vào bức họa cuộn tròn, rồi đột nhiên nước sông dâng lên gấp thập bội, trong phút chốc biến thành một dòng nham thạch nóng chảy khổng lồ khoảng trăm trượng, cuồn cuộn chảy, nóng như thiêu như đốt.

Những lớp sóng nước màu đỏ trên dòng sông cuồn cuộn dưới lực hút vô hình của nham thạch nóng chảy rừng rực dường như có thể phá vỡ cả con đê hung dữ lao tới Liên Hoa Ấu Đồng.

Ấu Đồng thấy đây không phải là chuyện đơn giản, chỉ giơ nắm tay lên cao, ngọn đèn màu xanh đó cũng từ từ xoay tròn rồi bay lên trời.

Chiếc đèn xanh bay vào Tinh không trung, đột nhiên nở to ra, nở to cao đến trăm trượng mới dừng lại, những nét phù văn màu xanh thẳm khắc trên nó lóe sáng lên, một đám lửa lớn màu xanh từ trong ngọn đèn bắn ra.

Chỉ nhìn thấy đám lửa màu xanh đó vừa bay ra lập tức tản ra về hai phía, biến thành một biển lửa màu xanh, ngăn chặn trước Xích Viêm Hà.

Dòng nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, dữ dội vừa xông vào biển lửa màu xanh đó, lập tức giống như sông lớn chảy vào biển, thanh thế đồng thời chậm lại.

Biển lửa màu xanh đó, bên ngoài nhìn giống như những ngọn lửa bình thường, nhưng thực chất độ nóng của nó không bằng một nửa nhiệt độ bình thường, đối ngược lại, nó vừa xuất hiện đã khiến cho nhiệt độ ở trong vùng Tinh Hải bị giảm xuống.

Những âm thanh “ào ào” không ngừng vang lên!

Trong biển lửa màu xanh đó đột nhiên bốc ra từng lớp từng lớp khói màu trắng, rồi một lớp khói to lớn tuôn chảy vào làm nguội lại dòng nham thạch đang nóng chảy, biến thành những viên đá ngầm màu đen trôi nổi trong Tinh Hải.

Dòng thạch nham nóng chảy tuy tuôn chảy vào cuồn cuộn không ngừng, nhưng cuối cùng cũng không đuổi kịp biển lửa to lớn rộng mênh mông, cho đến khi dòng sông trong bức họa cuộn tròn ngừng chảy, cũng không thể phá tan được biển lửa màu xanh kia, chỉ còn lại trong Tinh không trung một bãi đá ngầm kéo dài hơn trăm trượng.

Ngao Tổ thấy vậy liền gầm lên một tiếng, hung dữ lao vào dòng nham thạch đang thu nhỏ

lại, bắt đầu xoay thân mình lại để quay về.

Chỉ thấy dòng nham thạch nóng chảy cuồn cuộn đó xen lẫn những ngọn lứa màu xanh quay trở về trên bức họa cuộn tròn, rồi biến thành một dòng sông màu đỏ thẩm, dần dần ngưng kết lại.

Nhưng không đợi bức họa cuộn tròn đó cuộn lại, Thạch Mục đã nhìn thấy, ngọn lửa màu xanh trong dòng sông đỏ thẩm đó lại không hề ngưng kết, mà vẫn còn nhởn nhơ cháy.

Ngay sau đó, từ trong bức họa cuộn tròn đó đột nhiên bốc ra từng lớp từng lớp khói trắng, cuồn cuộn từng ngọn lửa nóng rừng rực từ trong ngọn lửa màu xanh đó bốc ra dữ dội nuốt trọn cả bức họa cuộn tròn kia.

- Phỉ nhổ! Ngao Tổ, ngươi tưởng rằng vô danh nghiệp hỏa trên chiếc đèn Luân Hồi của lão phu thật sự chỉ là một vật bình thường sao? LhẤu Đồng nói.

Nói xong, lhẤu Đồng giơ ngón tay út lên một cái, miệng mấp máy, đọc lời niệm chú gì đấy, chiếc đèn màu xanh đó dần dần biến nhỏ lại, từ từ bay trở về trong tay ông ta.

Thạch Mục nhân cơ hội này trở về Long Vũ Phi Xa của mình. Đúng lúc đó Linh Thạch trong tay cũng hồi phục trở lại, ánh mắt chàng hướng về phía ngọn lửa màu xanh, chân mày hơi hất lên.

Lúc này ngọn lửa ở giữa tim đèn màu xanh thẳm đã không còn sáng như lức đầu nữa.

Con giao long trên đầu của Ngao Tổ hiện lên vẻ phẫn nộ, tức giận, đôi mắt nó ánh lên những tia sáng màu vàng, ba lớp vảy màu vàng chỗ ấn đường của nó đột nhiên bị lật lên, lộ ra dấu tích cổ quái màu đen giống như cái kiếm kích.

Chỉ nhìn thấy cái vết tích đó đột nhiên lóe lên một tia sáng, trên lớp vảy của toàn thân Ngao Tổ bắt đầu xuất hiện từng vệt từng vệt phù văn màu đen vô cùng kì bí, kéo dài từ đầu con giao long đến đuôi nó.

Từ những phù văn màu đen đó lóe lên những tia sáng màu đen, bên trong cơ thể của Ngao Tổ vang lên những âm thanh đôm đốp, thân hình ban đầu khoảng trăm trượng giờ to ra thêm gấp thêm nhiều lần, lớp vảy trên toàn thân hơi động đậy, rồi từ trong đó phóng ra từng luồng từng luồng sáng màu đen.

Thạch Mục nhìn thấy trên thân Ngao Tổ biến hóa rất nhiều, trong lòng chợt cảm thấy bất an, ánh mắt hiện lên vẻ phòng bị.

Chỉ nhìn thấy từng luồng sáng màu đen chầm chậm theo những dấu phù văn kia chuyển động đến trên đầu giao long khổng lồ của Ngao Tổ, rồi tập trung bay vào trong miệng của nó.

Con giao long khổng lồ của Ngao Tổ ngậm chặt miệng lại không mở ra, càng lúc càng có nhiều tia sáng màu đen lao vào trong đó, vào bên trong không ngừng hội tụ, không ngừng ngưng kết lại.

Trong lòng Thạch Mục có chút sợ hãi, dù cách xa đó khoảng hơn trăm trượng nhưng vẫn có thể cảm nhận được từng trận từng trận áp lực đè nén của linh khí từ trong chuyển động kia phát ra.

Liên Hoa Ấu Đồng chau mày lại, trên hai gò má non nớt xuất hiện vẻ nghiêm trọng không phù hợp với nét mặt.

Thái Nhi đã bay về trở về bên cạnh Thạch Mục, nói một cách lo lắng:

- Thạch Mục hắn......

Thạch Mục nhìn hình ảnh sau lưng hắn, trầm mặc lắc đầu, không nói gì cả.

Lúc này đây, Liên Hoa Ấu Đồng là hi vọng duy nhất của họ.

Chính vào lúc này, trong Tinh không đột nhiên vang lên một âm thanh gầm rú to lớn.

Chỉ nhìn thấy cái miệng con giao long khổng lồ của Ngao Tổ đột nhiên mở to ra, một luồng ánh sáng màu đen khổng lồ từ trong đó đột ngột phun ra.

Luồng sáng màu đen đó đen u ám không gì sánh được, con đường có những ngôi sao chiếu sáng giờ cũng đều trở nên ảm đảm tối tăm, đến cả những hạt bụi trên Tinh không dường như cũng bị nó nuốt hết vào trong, toàn bộ biến mất không dấu vết.

Tốc độ của nó nhanh đến kinh người, trong lúc di chuyển hình như đi theo một quỹ đạo kì quái, không ngừng chuyển động ở trong Tinh không trung, càng lúc càng nhiều vật thể bị nuốt vào trong.

Rất nhanh, những viên đá ngầm màu đen trôi nổi trong Tinh không trung bi nó nuốt trọn, rồi thể tích của nó đột nhiên bung to ra gấp nhiều lần, từ bên trong phun ra từng trận từng trận khí hủy diệt khiến người ta khiếp sợ.

Ấu Đồng ánh mắt nhìn nghiêm trọng, chiếc đèn cổ Luân Hồi trong lòng bay lơ lững ra ngoài, ngọn lửa màu xanh thẳm đung đưa một lúc, rồi hóa thành một màn ánh sáng màu xanh, ngăn chặn lại luồng ánh sáng màu đen kia.

- Ầm

Chỉ nghe thấy một tiếng động lớn vang dội lên.

Trong lúc màn ánh sáng màu xanh va chạm vào luồng ánh sáng màu đen thì đột nhiên bị vỡ tan ra, ngay từng mảnh ánh sáng màu xanh bị vỡ ra cũng bị luồng sáng màu đen đó nuốt trọn.
— QUẢNG CÁO —