Giọng của Khương Hy vang lên, toàn bộ sáu người liền co rụt hai con ngươi lại mà tức tốc phóng linh thức ra tra xét.
Nhưng đáng sợ là bọn hắn vậy mà lại không phát hiện ra được người nào trong phạm vi hai trăm mét cả.
Một lần nữa, giọng của Khương Hy lại vang lên:
“Tiểu sinh ở bên ngoài”.
Nghe vậy, cả sáu người nhìn nhau rồi gật đầu mà đi ra ngoài.
Về phía Khương Hy, đúng như lời hắn nói, hắn đứng ở ngoài, hơn nữa là ngay ở trước cổng đại doanh.
Bộ dáng hiện tại của hắn rất quen thuộc, là gương mặt của Lâm Thanh Đình cùng một bộ bạch y, bất quá bộ bạch y hiện tại đã được hắn chỉnh sửa qua khá nhiều để tiện hành động, phòng hờ trường hợp lại đối mặt với tên kia.
Lại nói, tại sao hắn lại ở đây?
Chuyện này phải quay về lại vài tiếng trước.
...
Sau hai tuần trị thương cùng điều tức, thương thế của Khương Hy cũng đã triệt để khôi phục, đồng thời thực lực cũng tăng tiến thêm một mảng rất dài.
Khả năng vận dụng nhân tức của hắn đã đạt đến một cái trình độ gọi là tiểu thành, trước đó hắn chỉ vốn ở cảnh giới nhập môn mà thôi.
Khổ chiến một trận với Tuyết tướng đúng là nguy hiểm nhưng hắn cũng gặt hái được rất nhiều điều.
Khả năng vận dụng nhân tức đột phá lên tiểu thành, Nhân Gian Hành Tẩu cũng tăng tiến thêm một đoạn rất rõ rệt, các loại chiến kỹ của hắn cũng đã dung nhập với Sắc Dục Khí cùng nhân tức rồi.
Mặc dù hiện tại nếu hắn thi triển ra thì Nhậm Trác Nhiên vẫn sẽ biết, cái này cũng không trách được, thời gian quá ngắn, hắn không kịp để nghiên cứu.
Khả năng sử dụng nhân tức tăng cao, cũng đồng nghĩa với tu vi của hắn tăng mạnh. Một trận chiến kia liên tục thôi động nhân tức làm cho tòa Hợp Kiều của hắn đã rất gần với tòa Linh Kiều thứ năm lắm rồi.
Hiện nay gọi hắn là Hợp Tứ Kiều đỉnh phong cũng không sai.
Khương Hy thật không ngờ rằng tốc độ tăng trưởng tu vi của hắn lại đột ngột đến thế nhưng không sao, đây cũng là chuyện tốt.
Chỉ cần căn cơ không bị ảnh hưởng là được.
Sau khi xuất quan, Khương Hy tự nhiên liền cải trang lại thành Lâm Thanh Đình mà hòa nhập vào đoàn đội nhân loại, đồng thời cũng tranh thủ tìm hiểu thông tin trong hai tuần qua.
Nghe ngóng được một hồi, hắn liền biết Lam Thiên Tuyết Tộc cùng yêu thú bản địa đã tuyên chiến với nhân loại, nhân loại đành phải bắt tay với nhau mà tạo thành trận doanh đối kháng.
Có một chuyện tương đối thú vị là trừ bỏ Khương Hy ra, những người còn lại có vẻ cũng không biết Tuyết Quái gọi là Lam Thiên Tuyết Tộc.
Cái danh tự này e rằng cũng chỉ có mỗi hắn biết mà thôi.
Bộ tộc này tuyên chiến với nhân loại hắn cũng không bất ngờ gì, tên Tuyết tướng kia đến giết hắn cũng là vì ‘bệ hạ’ đã ra lệnh mà.
Tuyết Vương đã ra lệnh thì chiến tranh kiểu gì cũng xảy ra. Duy chỉ có điều Khương Hy không nắm chắc là đám đệ tử tông môn cùng tán tu kia đã biết cái đám Tuyết tướng trở lên kia là cường giả bị áp chế cảnh giới chưa thôi.
Nếu đã biết rồi thì không sao nhưng nếu chưa biết thì hậu quả thật sự rất đáng sợ. Đơn cử như tên Tuyết tướng trước đó đấu với hắn.
Cả cái bí cảnh này trừ phi có người nào sở hữu thân pháp cao tuyệt ra, còn không đừng hòng ai bắt được thân ảnh của Tuyết tướng.
Mà không cần tốc độ, chỉ cần kinh nghiệm chiến đấu cùng khả năng khống chế linh lực của đám bị áp chế kia thôi cũng đủ quét ngang cùng giai rồi.
Tình huống của bọn hắn tương tự với Khương Hy vậy, đều là dị loại cả.
Mặt khác, Khương Hy cũng nắm được một thông tin rất quan trọng, đó là Băng Thần Cung sắp xuất thế.
Băng Thần Cung là một đại cơ duyên của Bắc Nguyên Vạn Dặm, nói không ngoa thì đây chính là cơ duyên lớn nhất.
Tại bên trong Băng Thần Cung, thiên địa linh khí phải nói là vô cùng nồng nặc, thậm chí so với mấy đại tông môn còn muốn nhiều hơn một thành. Cơ duyên dù không nắm được thì nán lại đây tu hành một tuần cũng không phí.
Ngoài ra còn có thêm cả chiến kỹ, công pháp, cổ tịch từ rất lâu đời về trước nữa. Bất quá người nào có duyên thì tất sẽ nhận được.
Dĩ nhiên, công pháp không hề yếu rồi, thậm chí thu về Kim Đan công pháp cũng không phải nói chơi.
Với các đệ tử tông môn, trừ phi là đệ tử chân truyền, còn không thì đừng mơ đến chuyện nhìn thấy Kim Đan công pháp.
Đệ tửu tông môn đã thế thì tán tu lại càng thảm hơn, có thể tu luyện đến Trúc Cơ cảnh bằng Luyện Khí công pháp, những tán tu này có thể xem như có chút tài năng nhưng đại đa số đều dừng lại ở sơ kỳ cảnh, thi thoảng sẽ thấy được một vài trung kỳ cảnh nhưng không đáng kể
Với bọn hắn, Trúc Cơ công pháp đã là kim tiền khó gặp chứ đừng nói Kim Đan công pháp, nếu thật sự có người đạt được Kim Đan công pháp thì con đường tu hành về sau sẽ trơn tru hơn đôi chút rồi.
Băng Thần Cung này Khương Hy cũng đã đoc qua, là một tòa cung điện bằng băng, bên trong không chỉ lạnh mà còn đầy rẫy nguy hiểm quấn theo.
Đương nhiên, trong mắt Khương Hy, nơi này chính là nơi cất giấu nhiều đại cơ duyên nhất, làm sao có thể bỏ lỡ được cơ chứ.
Vậy nên qua dò xét một hồi, hắn rốt cuộc cũng tìm đến được trận doanh của nhân loại. Nhưng có điều hắn không vào được bởi hắn không có thông hành lệnh.
Vì vậy đành phải đứng ngoài này mà truyền âm vào bên trong.
Cũng may khoảng cách này của hắn truyền âm lại cho mấy vị đệ tử lĩnh đội kia cũng xem như vừa vặn.
Khoảng cách chỉ có hai trăm mét, hắn tự nhiên sẽ không tốn quá nhiều sức.
...
Rất nhanh sau đó, đồng loạt sáu bóng người đều xuất hiện trước mặt Khương Hy, khí tức tỏa ra cực kỳ đáng sợ.
Khương Hy sớm biết bọn hắn thể nào cũng sẽ thị uy rồi. Đây chính là cái loại tính cách đặc trưng nhất của mấy thiên chi kiêu tử.
Đời trước Khương Hy không mạnh, tự nhiên hắn không thể nào sinh ra được loại tính cách phiền nhiễu này.
Đời này hắn rất mạnh nhưng sống chung với loại tính cách kia ngàn năm trời đã thành thói, nhất thời chục năm sao mà đổi được.
Khương Hy mỉm cười chắp tay, bắt chước bộ dáng hành lễ của thư sinh Thư Viện nói ra:
“Tiểu sinh gọi Lâm Thanh Đình, gặp qua chư vị đạo hữu”.
Toàn bộ sáu người Thạch Thương ngay lập tức liền quét linh thức về phía hắn, hành động này tính ra thì có thô lỗ nhưng Khương Hy cũng không quản.
Nét cười bình đạm trên mặt hắn vẫn giữ nguyên như cũ.
Không bao lâu sau, sắc mặt của sáu người có hơi chút biến hóa nhưng cũng không duy trì lâu, Thạch Thương hướng Khương Hy mỉm cười nói ra:
“Nguyên lai là Lâm đ*o hữu, đạo hữu đến gặp chúng ta quả nhiên rất đúng thời điểm”.
Khương Hy mỉm cười đáp lại:
“Tiểu sinh vốn không tính làm phiền đến các đại thế lực Bắc Nguyên nhưng tình huống hiện tại của mọi người có vẻ không khả quan lắm”.
Nghe vậy, Cố Phi Thiên liền híp mắt nói ra:
“Ý người là lục đại thế lực chúng ta... không quản nổi chuyện này rồi?”.
Khương Hy mỉm cười, ánh mắt hắn nhìn thẳng sâu vào bên trong đôi mắt Cố Phi Thiên. Cố Phi Thiên bất giác nuốt xuống dưới họng một ngụm, một giọt mồ hôi bất ngờ xuất hiện bên thái dương. Linh hồn hắn đột nhiên có hơi chút run nhẹ lên.
Khương Hy nói ra:
“Ai quản hay không quan trọng, quan trọng là chư vị đạo hữu hiểu bao nhiêu về Lam Thiên Tuyết Tộc?”.
“Lam Thiên Tuyết Tộc? Ý đạo hữu là Tuyết Quái?”, Bạch Tương Duyệt có chút hơi suy nghĩ mà nói lại, ánh mắt vẫn không ngừng âm thầm dò xét.
Khương Hy khẽ gật đầu. Thạch Thương thấy vậy liền nói ra:
“Đã vậy, Thạch mỗ mời Lâm đ*o hữu vào bên trong, chuyện hệ trọng không thể để lâu”.
Khương Hy không từ chối, nghe qua cùng nhìn qua biểu hiện của sáu người là hắn nắm khoảng sáu, bảy phần những người này không nắm được nội tình của Lam Thiên Tuyết Tộc rồi.
Duy chỉ có vị nữ đệ tử của Huyền Thủy Am kia tựa có chút nhận ra nhưng xem chừng cũng không chắc chắn lắm.
Sau đó, Thạch Thương liền đưa Khương Hy trở vào trong, hắn hiện tại làm người lĩnh đoàn, dù không thạo nhưng ba tuần cũng đủ trui rèn hắn một lần rồi, chí ít phong thái vẫn rất ra dáng.
Nội tâm Khương Hy cũng rất hài lòng, mặc dù Thạch Thương không phải là thiên kiêu thật sự của Cửu Tiêu Tông nhưng con người này rất trầm ổn, lễ độ rất rõ ràng.
Tương lai cho dù không sở hữu tu vi cao thì ít nhiều cũng sẽ được người người tôn trọng.
Thạch Thương dẫn Khương Hy đi trước, còn năm người còn lại theo sau, miệng khẽ nhép nhép mà truyền âm.
“Các ngươi nhìn ra tu vi của hắn không?”, Thái Huỳnh Liên Phương hỏi.
“Không thấy”, tất cả đồng loạt truyền âm đáp lại, duy chỉ có Khắc Hoàng thì không đáp.
Một lát sau, hai con ngươi hoàng kim của hắn có chút hơi động mà nói ra:
“Chí ít là Trúc Cơ cảnh đỉnh phong, thực lực có thể sống mái với Ngưng Dịch cảnh một trận”.
Liêm Đào có chút giật mình hướng hắn mà truyền âm:
“Ngươi thấy được?”.
Khắc Hoàng lắc đầu, hắn từ tốn truyền âm lại cho bốn người:
“Ta không thấy tu vi, nhưng con mắt của ta thấy được kết giới tinh thần”.
Bạch Tương Duyệt truyền âm:
“Khắc đạo hữu nắm chắc mấy phần”.
Khắc Hoàng mỉm cười truyền âm lại:
“Ta chắc chắn là kết giới tinh thần”.
Cả bốn người liền âm thầm hít vào một ngụm khí lạnh không thôi. Bởi sức nặng của bốn chữ ‘kết giới tinh thần’ này rất đáng sợ.
Kết giới tinh thần về nghĩa thì nó chính là một lớp bảo hộ linh hồn của tu sĩ. Trong tình huống tranh đấu thông thường, cơ thể thường có pháp khí phòng thủ bảo vệ hoặc là tu sĩ đó luyện thể để khiến cơ thể cứng cáp hơn.
Nhưng linh hồn thì không, về bản chất, linh hồn rất yếu ớt, đại đa số tu sĩ gặp phải tu sĩ luyện hồn thể nào cũng ăn phải quả đắng không thôi.
Cho nên để đối phó với tu sĩ luyện hồn, một loại kết giới phù đạo đã được tạo ra, gọi là kết giới tinh thần.
Kết giới tinh thần sử dụng linh thức thay cho thiên địa linh khí, sử dụng phù đạo làm môi giới mà kết trận thành kết giới.
Quá trình tạo kết giới này về cơ bản là cực kỳ đau đớn và khó khăn bởi tu sĩ không được phép dùng bút để họa phù mà phải dùng linh thức ngưng tụ lại thành phù.
Độ khó không phải bàn cãi và một điểm khác là kết giới tinh thần chỉ được tạo ra bởi chính tu sĩ đó mà thôi, không có chuyện người khác làm giúp được.
Mặt khác, đẳng cấp của kết giới tinh thần rất cao, bởi nó yêu cầu linh thức phải mạnh mẽ vượt qua phổ thông nhiều lần, và tạo nghệ phù đạo cũng cực cao, chí ít phải hư không họa phù được.
Xem như thiên kiêu phù đạo chân chính thì phải đến cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ mới có thể học tập, đỉnh phong cảnh thì có thể bắt đầu họa ra.
Kết giới tinh thần một khi đã được dựng lên thì kể cả không dùng linh thức thì người khác cũng khó mà dùng linh thức đi công kích đánh lén được.
Linh thức của Khương Hy cực kỳ mạnh, cường độ đã sớm vượt qua Ngưng Dịch cảnh hai mươi mét, tạo nghệ phù đạo của hắn lại cực kỳ sâu, cho nên tạo ra được kết giới tinh thần cũng không phải chuyện gì lạ.
Nói nôm na lại thì người nào sở hữu kết giới tinh thần, tu vi ít nhất cũng đã là Trúc Cơ cảnh đỉnh phong như Khắc Hoàng nói rồi.
...
Vừa biết bên trong đầu Khương Hy là một cái kết giới tinh thần thì thái độ của mọi người liền biến chuyển đi không ít.
Cường giả có ai không kính trọng kẻ mạnh, xem như chiến lực của Khương Hy không bằng sáu người bọn hắn thì nên nhớ rằng người đó có kết giới tinh thần.
Kết giới tinh thần đại biểu cho một thân tạo nghệ phù đạo cực kỳ cao.
Hiện tại bọn hắn đang trong tình trạng mâu thuẫn chiến tranh tộc loài, mà đã là chiến tranh đoàn thể thì sao thiếu vắng Phù sư được.
Trên thực tế, lục đại thế lực cũng có Phù sư nhưng không có ai đạt đến hậu kỳ cảnh của Trúc Cơ cả, nên lên chiến trường cũng không có quá nhiều tác dụng.
Cùng lắm thì cũng chỉ bảo vệ được mình rồi thêm vài người nữa mà thôi.
Thư Viện am hiểu nhất là phù đạo, tự nhiên Phù sư xuất thân từ đó cũng đáng sợ hơn những Phù sư khác ở nhiều điểm.
Đoàn chiến chỉ cần có Phù sư của Thư Viện áp trận thì trận chiến sẽ nhẹ nhàng đi rất nhiều.
Vì vậy, trước mắt, lục đại thế lực Bắc Nguyên phải đả thông tư tưởng của chính mình, kết minh với Thư Viện trong trận chiến này.
Còn về chuyện mà trưởng bối trong môn, trong nhà nhờ cậy thì tạm thời gác lại sau, tùy theo tình huống mà ưu tiên vấn đề cần giải quyết.
Đường đi không dài, rất nhanh, đoàn người đã tiến vào bên trong trại trung tâm rồi.
...
...
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì cho tác 10 sao nha!