Huyễn Thần

Chương 90: Chương 90





HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 90: Tình thiên phích lịch.

Dịch: ktmdang
Biên dịch & biên tập: blackcat132
Nguồn: tangthuvien


Sau khi hưng phấn rồi khỏi huyễn cảnh, Phong trưởng lão có lẽ đã sớm rời khỏi đây. Dẫu sao hắn lần này chọn lựa huyễn thú tốn hao không ít thời gian a! Ít ra cũng phải mấy ngày nên Phong trưởng lão khó có khả năng chờ hắn.

Khi Lý Dật đi ra, trong huyệt động cũng không chỉ có một mình hắn, trừ hắn ra còn có mười mấy người thanh niên nam nữ nhỏ hơn hắn vài tuổi. Lúc này, bọn họ đang xếp hàng chỉnh tề trước mặt Phong trưởng lão nghe lão giáo huấn!

Nhìn thấy hắn rốt cuộc quay về, Phong trưởng lão lập tức đem người khác bỏ qua một bên, vội vàng chạy tới bên cạnh hắn nói : “Người làm gì mà lâu như vậy a! Mặc dù nói huyễn thú muốn lựa chọn cẩn thận, nhưng có thể chọn một cái mình thích không cần phải mất thời gian như vậy chứ!

Mỉm cười nhìn Phong trưởng lão, hắn cũng không có trả lời. Hắn tự nhiên có chuẩn bị nhưng quyết định này lại không thể nói rõ ràng ra, cho nên… Trầm mặc chính là cách trả lời tốt nhất!


Phong trưởng lão tiếp tục truy vấn, tò mò nhìn hắn nói : “Tốt lắm! Nhanh đem huyễn thú của người vừa nhận ra ọi người xem đi, chúng ta rất muốn biết tổn hao một khoảng thời gian dài như vậy người rốt cuộc tìm được một con huyễn thú loại gì!”

Cười khổ nhìn một chút Phong trưởng lão, hắn biết… Chỉ sợ lựa chọn lần này của hắn sẽ lại bị gạt đi. Nhưng mà sự việc đã thành ra thế này, hắn sao có thể cự tuyệt thỉnh cầu của Phong trưởng lão chứ!

Lắc lắc đầu, hắn mang ra con Thanh Long cũng chính là con rắn nhỏ có duệ giác trên đầu. Nhìn con rắn quấn trên bàn tay mình, chính bản thân hắn cũng không nhìn thấy nó có điểm nào tốt a!

A! Trời ạ... Không thể nào...

Nhìn thấy “Thanh Long” kia, tất cả mọi người bao gồm Phong trưởng lão đều kinh ngạc kêu lên. Vô luận là bọn họ có sức tưởng tượng phong phú thế nào cũng không có thể nghĩ tới có người chọn một con thú mà ngay cả chân cũng không có làm chính mình Phong hệ huyễn thú, không thể hiểu nổi! Hoàn toàn không có cách nào giải thích! nguồn (.)

Ngơ ngác nhìn hắn, Phong trưởng lão há rộng miệng lắp bắp nói: "Này... Điều này sao có thể a? Ta chẳng phải nói với ngươi sao? Phong hệ huyễn thú lấy tốc độ làm đầu, tốt nhất chọn phi hành hệ huyễn thú, nhưng người làm ngược lại, chẳng những không chọn phi hành hệ, thậm chí ngay cả huyễn thú có chân cũng không chọn mà như vậy chọn con rắn là huyễn thú, ngươi cho rằng đây là Địa hệ sao?”

Ai...

Thờ dài một tiếng, hắn thu hồi “Thanh Long” đang còn không biết chuyện gì xảy ra. Mấy ngày nay các quyết định của hắn hoàn toàn đi ngược lại với lời khuyên của các trưởng lão, cùng với đó là sự bác bỏ, xem ra… Mê Thành thành chủ xem ra không thể trông cậy vào được rồi!

Bất quá cũng tốt, cái ghế Mê thành thành chủ đối với hắn căn bản không có hấp dẫn quá lớn. Hắn chỉ tôn sùng thực lực, trừ bỏ thực lực ra những cái khác hắn cũng không có quan tâm. Cho dù hắn lựa chọn Mê Thành cũng chỉ vì Mê Thành có thể gia tăng thực lực của hắn, cái gì gọi là Mê Thành thành chủ cũng không ngoài điều đó.


Vốn Mê Thành cũng là một lựa chọn không tồi, nhưng một khu vực chiểu trạch rộng lớn như vậy có thể làm cho nó chính thức trở thành một địa phương trọng yếu. Cho dù tại địa cầu cũng không có cách nào phát triển, huống chi là đang ở cái thế giới này chứ?

Nhẹ nhàng thu hồi Thanh Long, mặc dù nó không được Phong trưởng lão tán thành nhưng điều này cũng không trọng yếu, quan trọng là hắn xem trọng nó là được. Vô luận thế nào hắn cũng nhất định làm cho nó trở thành siêu cấp cường hãn huyễn thú.

Đang lúc ngấm ngầm thề thốt, Phong trưởng lão tiếc hận lắc đầu nói: “Tốt lắm! Thời gian đã kéo dài quá lâu, hiện tại tứ đại trưởng lão khác đang ở Mê Thành chờ chúng ta, chúng ta cũng nên xuống núi thôi!”

Trầm mặc gật đầu, Lý Dật biết kế tiếp đợi hắn chính là quyết định của tứ đại trưởng lão rằng hắn có hay không trở thành Mê Thành thành chủ. Rất nhanh sẽ có công bố!

Trong lúc suy tư, đi theo phía sau Phong trưởng lão cùng các thanh niên khác xen lẫn nhau, hướng dưới chân núi đi xuống, ánh mắt tò mò của các thanh niên không khỏi nhìn về phía hắn. Lý Dật không khỏi lắc đầu, bọn họ đại khái còn chưa biết thân phận của hắn, bất quá cũng không trọng yếu lắm. Cho dù trước đây hắn từng hi vọng trở thành Thành chủ của bọn họ nhưng là hiện tại tất cả đều đã kết thúc. Vô luận hắn là ai cùng bọn họ giờ đây cũng không có quan hệ quá lớn!

Đi thong thả, một giờ sau, bọn họ đã về với thành chủ đại sảnh, vẫn như cũ là cái đại sảnh cũ nát nhưng được dọn dẹp vô cùng sạch sẽ. Dĩ nhiên vẫn là Địa, Thủy, Hỏa, Phong tứ đại trưởng lão, bất đồng chính là thời khắc quyết định cuối cùng rốt cuộc cũng tới.

Nhìn thấy hắn xuất hiện, tam đại trưởng lão khác sắc mặt không khỏi trầm xuống, bộ dạng uể oải giống như Phong trưởng lão. Hắn rất rõ ràng, bọn họ như thế hoàn toàn là bởi bị hắn gây cho bọn họ thất vọng. Bọn họ cũng không xem trọng huyễn thú hắn vừa chọn.

Tất cả đều ngồi xuống, nhất thời không ai nói tiếng nào. Cuối cùng vẫn là Phong trưởng lão phá vỡ thế trầm mặc, thở dài một tiếng, tự trách nói: “Là ta không tốt! Không có hoàn thành chức trách của một trưởng lão, làm cho tiểu tử này chọn lựa một con rắn làm huyễn thú. Mặc dù ta rất thích tiểu tử này nhưng là ta không thể không thừa nhận về phương diện huyễn thú, hắn rất khó có thể sử dụng Phong hệ huyễn thú đỉnh cao, lại càng không cần nói cái gì chấn hưng huyễn chi nhất tộc!”


Cái gì! Cái gì! Cái gì!

Nghe được Phong trưởng lão nói, tam đại trưởng lão khác thất thố đứng lên, lớn tiếng chất vấn, Hỏa trưởng lão tính cách tương đối táo bạo cho nên là người thứ nhất quát: “Như thế nào có thể, hắn rõ ràng tuyển chúng ta Hỏa hệ thú Hỏa điểu làm huyễn thú mà!”

"Nói hươu nói vượn, các ngươi nói bậy, hắn rõ ràng chọn Địa hệ Ô Quy làm huyễn thú mà!" Địa trưởng lão cũng không cam lòng ở phía sau la lên.

Trong đại sảnh nhanh chóng yên tĩnh trở lại, tam đại trưởng lão nhìn nhau vài lần, rất nhanh bọn họ phát giác sự tình có chút không ổn, nhiều năm ở chung bọn họ rất rõ ràng đối phương tuyệt không có nói giỡn, lúc này cũng không phải là lúc nói giỡn... Nếu không phải nói giỡn vậy, như vậy...

Nghĩ tới đây, tam đại trưởng lão cơ hồ đồng thời quay đầu nhìn về phía chưởng quản Thủy hệ huyễn thú Đế Á, Đế Á khổ sở gật đầu: "Không sai, trên thực tế… Hắn cũng lựa chọn một Tiểu Bạch Miêu ở Thuỷ hệ!”

Phác thông! Phác thông...

Nghe được Đế Á trưởng lão nói, sắc mặt tam đại trưởng lão không khỏi co quắp lại, ngồi trở lại ghế, ánh mắt mọi người cơ hồ đều tập trung trên người hắn, trong ánh mắt tràn đầy sự tuyệt vọng.

Tiểu tử!

Trầm mặc hơn nữa ngày, ngay lúc hắn ý thức được có cái gì đó không đúng, Phong trưởng lão không cam lòng mở miệng: "Lẽ nào không ai nói cho người, một người chỉ có thể chọn ình một con huyễn thú sao?"

Ân?


Khó hiểu nhìn nhìn Phong trưởng lão, vừa lại nhìn sắc mặt tái nhợt của ba vị trưởng lão khác, mặc dù đại khái biết có gì không đúng, nhưng hắn vô tội hỏi: “Cái gì hả? Các ngươi đã có ai nói với ta đâu?”

Lời của ta vừa ra, bốn vị trưởng lão cơ hồ làm cùng một cái động tác – cúi đầu, nhắm mắt, vẻ mặt tuyệt vọng lắc lắc đầu. Động tác của bọn họ nói cho hắn biết, hắn coi như xong rồi!

“Tại sao! Nói cho ta biết tại sao một người chỉ có thể có được một huyễn thú a!” Chứng kiến vẻ mặt của bốn vị trưởng lão, hắn không khỏi bối rối kếu lên. Lý Dật phát hiện chuyện này tựa hồ cùng suy nghĩ của hắn không có giống nhau!

Đối mặt với chất vấn của hắn, trong nhất thời, tựa hồ tất cả mọi người mất đi năng lực nói chuyện. Hơn nữa ngày, Đế Á rốt cuộc chậm rãi mở miệng: “Kỳ thật chuyện này cần phải nói sao? Thật không biết ngươi nghĩ như thế nào, một người mà sở hữu tới bốn con huyễn thú, ngươi chẳng lẽ không có nghĩ tới chỗ nào không hợp lý sao?” nguồn

Không hợp lý!

Nghe xong Đế Á nói, hắn không khỏi vô ý chìm vào trong suy tư, thế nhưng vô luận như nào đều nghĩ không ra rốt cuộc vì sao một người chính mình sở hữu bốn con huyễn thú sẽ hoàn toàn xong đời!

Đang lúc hắn đau khổ suy tư, Hỏa trưởng lão hừ lạnh nói: "Nhưng ngươi thật ra không tham a! Nếu như dựa vào suy nghĩ của ngươi, ngươi dứt khoát chuẩn bị bắt hẳn vạn con huyễn thú sao? Gặp địch nhân thì đồng thời gọi lên hết, vậy ngươi không phải vô địch sao?”

Này!

Nghe được hỏa trưởng lão nói, Lý Dật cả người không khỏi run lên, đúng vậy... Đạo lý đơn giản vậy tại sao hắn không có nghĩ tới chứ? Nếu huyễn thú thật có thể tùy tiện bắt bao nhiêu cái tùy ý muốn, vậy…

--------------------------------------------------------------------------------------------