Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1097: Quản Sự Phủ (2)



Đám người Diệp Huyền liên tiếp nhìn mấy lần, cũng không phải quá là hài lòng.

Những cửa hàng này, hoặc là là vị trí địa lý không được, hoặc chính là một ít cửa hàng khá là nhỏ, đám người Diệp Huyền căn bản không hài lòng.

- Lẽ nào không có cửa hàng lớn hơn một chút sao?

Diệp Huyền nhíu nhíu mày nói.

Bọn họ lựa chọn Khu Tây thành, một là bởi vì Tô Tú Nhất đã kinh doanh rất lâu ở đây. Đối với Khu Tây thành này tương đối quen thuộc, thứ hai là bởi vì Khu Tây thành hầu như là nơi mà tán tu tụ tập ở Thiên Đô Phủ, tuy rằng ngư long hỗn tạp, thế lực đông đảo, thế nhưng không có thế lực nào đặc biệt lớn.

Nếu như đám người Diệp Huyền mở cửa hàng, nhất định sẽ chia lãi thị trường, nếu như ở nội thành, tất nhiên sẽ phải đắc tội với một ít quái vật khổng lồ.

Thế nhưng, nếu như ở Khu Tây thành không có cửa hàng thật. Như vậy bọn họ sẽ phải đi chỗ khác, dù sao một cửa hàng tốt xấu thế nào đối với sự phát triển của một thế lực vẫn hết sức có ảnh hưởng. Tỷ như cửa hàng của bọn họ được mở ở một góc, chung quanh đều là một ít bần dân thì cũng sẽ không có bao nhiêu người giàu có đồng ý lại đây mua sắm.

- Ha ha, cửa hàng lớn tự nhiên là có, chỉ là không biết các hạ ngươi có mướn nổi hay không mà thôi.

Đúng lúc này có một đạo thanh âm vang dội vang lên, mọi người quay đầu nhìn lại thì đã nhìn thấy một người trung niên trên người mặc trang phục hào hoa phú quý đi tới.

Khí tức trên người hắn nồng đậm, ngưng tụ không tan, hình thành một loại khí tràng đặc biệt, không ngờ cũng là một tên cường giả Võ Hoàng bát cấp.

- Trần quản sự.

Nhân viên kia lập tức cung kính thi lễ một cái.

Hán tử trung niên này khẽ cười gật gù, xem như là đáp lại, sau đó lại nói với Tô Tú Nhất:

- Hóa ra là Tô các chủ, ngày hôm qua Tô các chủ vừa giáo huấn Thiên Lang tiểu đội một trận, ngày hôm nay đã đến xem cửa hàng, xem ra là chuẩn bị làm một vố lớn a.

Người này chính là Trần quản sự ngày hôm qua xử lý sự vụ của Thiên Lang tiểu đội, Tô Tú Nhất cũng coi như nhận thức được đối phương.

- Ha ha.

Tô Tú Nhất cười cợt, nói:

- Trần quản sự nghiêm trọng rồi. Tú Nhất Các ta luôn luôn an phận thủ thường, việc ngày hôm qua cũng là do Thiên Lang tiểu đội quá mức đê hèn, lại dùng đan giả đến Tú Nhất Các ta để doạ dẫm. Ta cũng vạn bất đắc dĩ mới tiến hành phản kích, mang đến phiền phức cho Trần quản sự a.

- Không.

Trần quản sự khoát tay một cái nói:

- Không phiền phức, xử lý những chuyện này cũng là chuyện mà Quản Sự Phủ ta phải làm, chỉ có điều mấy vị này rất lạ mắt a?

Trần quản sự liếc nhìn đám người Diệp Huyền, trong con ngươi lộ ra một tia tinh mang, có vẻ rất là hứng thú.

Đám người Cát Phác Tử âm thầm giật thót, Thiên Đô Phủ này không hổ là thế lực hạng hai, ngay cả một quản sự của Quản Sự Phủ cũng là cường giả Võ Hoàng bát cấp, khiến cho người ta giật nảy cả mình.

Trong mọi người cũng chỉ có Diệp Huyền là vẻ mặt bình tĩnh, không bị bất luận ảnh hưởng gì. Điều này làm cho trong lòng Trần quản sự không khỏi hơi kinh ngạc.

- Mấy vị này là bằng hữu của ta, hôm qua mới vừa tới Thiên Đô Phủ.

Tô Tú Nhất đáp.

- Ừm.

Trần quản sự gật gù, cũng không hỏi nhiều mà chỉ nói:

- Những cửa hàng này Tô các chủ đều không hài lòng? Không biết Tô các chủ chuẩn bị thuê một cửa hàng lớn thế nào?

Điều khiến cho Trần quản sự nghi hoặc chính là, Tô Tú Nhất lại liếc nhìn thiếu niên trẻ tuổi nhất trong đội ngũ kia.

Diệp Huyền nói:

- Đương nhiên là càng lớn càng tốt, hơn nữa vị trí địa lý thuận tiện. Tối thiểu, cũng phải là gấp đôi cửa hàng này a.

Diệp Huyền chỉ xuống cửa hàng to lớn nhất bên trong danh sách.

Sắc mặt Trần quản sự hơi thay đổi một chút.

- Cái này, chí ít cũng khoảng chừng mười vạn mét vuông a.

Hắn nói khá là giật mình, hai mắt liếc nhìn Tô Tú Nhất lại phát hiện ra trên mặt Tô Tú Nhất lại không phản ứng gì, điều này càng làm cho hắn giật mình.

Đầu tiên hắn giật mình là bởi vì cửa hàng lại tới mười vạn mét vuông. Đây không phải con số nhỏ, Tú Nhất Các mà Tô Tú Nhất nắm giữ tổng cộng cũng gần vạn mét vuông mà thôi. Cho nên yêu cầu chí ít là gấp mười lần.

Thứ hai, sau khi thiếu niên kia mở miệng, nhiều người ở đây như vậy, bao gồm cả Tô Tú Nhất ở bên trong hầu như không có một ai do dự phản bác, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ thiếu niên này ở trong đám người này hầu như nắm giữ quyền uy tuyệt đối.

Làm quản sự Khu Tây thành, Trần Thái Nhiên đối với từng thế lực trong Khu Tây thành này đều tương đối hiểu rõ. Cho nên tự nhiên hắn biết Tô Tú Nhất chỉ là một võ giả ngoại lai, tuy rằng tu vi không thấp, thế nhưng căn bản không có thế lực nào. Từ lúc nào lại có một người thiếu niên như thế chứ?

Kết hợp tình báo mà ngày hôm qua hắn hỏi thăm được, Trần Thái Nhiên không khỏi hiếu kỳ với thiếu niên đối diện trước mắt này.

Diệp Huyền lạnh nhạt nói:

- Không biết chỗ của Trần quản sự có hay không a?

Tuy rằng Trần quản sự giật mình, thế nhưng rất nhanh đã phục hồi tinh thần lại, cười nói:

- Có tự nhiên là có, chỉ là cái giá sẽ không rẻ a.

Hắn từ trên người lấy ra một cuốn sách, nói:

- Các ngươi xem, bên này, bên này, còn có bên này, đều có một chỗ cửa hàng, thỏa mãn nhu cầu của các hạ. Diện tích khoảng chừng mười vạn mét vuông, chỉ có điều chi phí thuê hàng năm, rẻ nhất cũng phải là mười ngàn trung phẩm huyền thạch một năm. Nếu như chỗ vị trí địa lý khá tốt thì phải hai mươi ngàn một năm.

- Đắt thế sao?

La Mẫn trực tiếp líu lưỡi lên, hai mươi ngàn trung phẩm huyền thạch là hơn hai mươi ức, hơn nữa nhất định phải là trung phẩm huyền thạch, thế lực bình thường không căn bản thuê nổi a.

Mà đây chỉ vẻn vẹn là chi phí thuê một năm mà thôi.

Phải biết hơn ba mươi người bọn họ từ Mộng Cảnh Bình Nguyên một đường đi tới Thiên Đô Phủ, trên đường tất cả các loại chi phí truyền tống cũng chỉ có hơn hai vạn trung phẩm huyền thạch, so với chi phí thuê một năm còn rẻ hơn.

Những người khác đều thầm giật mình, chỉ cảm thấy cái giá này không rẻ.

Diệp Huyền lại không có quan tâm tới giá cả, mà là từ từ quan sát kỹ lên. Một lát sau, hắn nhìn Đông Phương Hiên ở phía đối diện một chút, lông mày hơi nhíu lại.

Trần quản sự nhìn thấy vẻ mặt của hai người, không khỏi nói:

- Làm sao, ba cái cửa hàng này mà mấy vị còn không hài lòng?

Diệp Huyền hỏi:

- Không biết Trần quản sự có còn cửa hàng khác hay không?