Ngay thời điểm đám người Kỳ Lập Minh muốn rời khỏi nơi này, thanh âm của Diệp Huyền đột nhiên lạnh lùng vang lên.
- Chúng ta...
Trong lòng đám người Kỳ Lập Minh cả kinh, cái trán nhất thời bốc lên mồ hôi lạnh.
- Hừ, chính là các ngươi, vừa nãy chuẩn bị hãm hại Huyền Quang Các của Diệp thiếu sao?
Vừa nãy trong giao lưu, Tả Viễn cũng rõ ràng đầu đuôi sự tình, nhìn đám người Kỳ Lập Minh, ánh mắt đột nhiên trở nên âm lãnh.
- Thiên Đô Phủ tốt xấu cũng là thế lực nhị lưu, lúc nào trở nên không có quy củ như vậy? Hả?
Tả Viễn hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đưa tay chụp về phía Kỳ Lập Minh, một tiếng vang ầm ầm, Huyền Nguyên Thủ Chưởng to lớn trong nháy mắt liền xách Kỳ Lập Minh lên.
- Tả Viễn tháp chủ, chúng ta...
Kỳ Lập Minh sợ hãi muốn nói điều gì, thân thể kịch liệt giãy dụa, thế nhưng lời nói của hắn vẫn chưa hoàn toàn nói xong, Huyền Nguyên Thủ Chưởng nắm chặt hắn liền mạnh mẽ siết lại, trong nháy mắt oanh cả người hắn thành sương máu.
Đường đường Cổ Đan Lâu lâu chủ, liền hóa thành một vũng máu.
- Rầm.
Tất cả mọi người đều nuốt ngụm nước miếng, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
- Còn có Lý gia các ngươi.
Tả Viễn đánh giết Kỳ Lập Minh xong, ngay lập tức nhìn về phía Lý Thứu Nhiên cùng Lý Như Thành.
- Không tốt.
Hai người chỉ cảm thấy tê cả da đầu, trong lòng đột nhiên kinh hoàng.
Tả Viễn ánh mắt âm trầm, lạnh lùng nói:
- Lý gia các ngươi tốt xấu gì cũng là một trong sáu gia tộc lớn nhất của Thiên Đô Phủ, dĩ nhiên vì lợi ích, cấu kết Cổ Đan Lâu làm ra sự tình nhân thần cộng phẫn như vậy, lão phu Tả Viễn thân là Hồn Sư Tháp tháp chủ, há có thể khoan nhượng sự tình làm xằng làm bậy như vậy phát sinh, hôm nay lão phu liền muốn chém giết bọn ngươi, để răn đe.
Tả Viễn nói hết lời, trực tiếp giơ tay, hai đạo lưu quang màu đen bổ ra ngoài, căn bản không có nửa phần do dự.
- Lão tộc trưởng cứu ta.
Lý Như Thành sợ đến hồn phi phách tán, nhất thời sợ hãi kêu to lên.
Sắc mặt của Lý Thứu Nhiên đột nhiên trở nên cực kỳ khó coi, thân hình bỗng nhiên lóe lên, liền đến trước hai đạo lưu quang, thực lực bát giai tam trọng triển khai, cấp tốc ngăn lại hai đạo lưu quang tiến công, tiếp theo tức giận nói:
- Tả Viễn tháp chủ, Lý gia chúng ta tốt xấu gì cũng là một trong sáu gia tộc lớn nhất của Thiên Đô Phủ, các hạ không khỏi cũng quá không để Lý gia ta ở trong mắt đi?
- Lý gia, Lý gia là món đồ gì? Dám to gan trái với quy tắc của Thiên Đô Phủ, các ngươi là muốn chết, huống chi Hồn Sư Tháp Vinh Dương ta là Lý gia ngươi phái người đến mời đi, có thể nói, Vinh Dương chết vốn là Lý gia các ngươi hại, hôm nay không giết ngươi, người khác đều nói Hồn Sư Tháp ta dễ bắt nạt sao.
Tả Viễn hừ lạnh một tiếng, thân hình trực tiếp bạo lược tiến lên, một chưởng vồ bắt về phía Lý Như Thành.
- Úy Trì gia chủ, Tiêu gia chủ, chẳng lẽ hai vị không nói lời công đạo sao?
Sắc mặt Lý Thứu Nhiên nhất thời sốt sắng.
Úy Trì Bất Công do dự một chút, cuối cùng vẫn đứng ra nói:
- Tả Viễn tháp chủ, tuy việc này cùng Lý gia...
- Úy Trì Bất Công, nếu ngươi nói nhảm nửa câu nữa, có tin lão phu ngay cả Úy Trì gia ngươi cũng giết không.
Tả Viễn nơi nào có tâm tình nghe Úy Trì Bất Công nói hết lời, trực tiếp quát.
Úy Trì Bất Công biến sắc, nhưng vẫn nhịn, lui xuống.
Hắn không sợ Tả Viễn, thế nhưng Hồn Sư Tháp sau lưng Tả Viễn, cũng không phải Úy Trì gia hắn có thể đắc tội.
Lý Thứu Nhiên nhìn thấy tình cảnh này, sắc mặt rốt cục thay đổi, liền nói:
- Tả Viễn tháp chủ, có chuyện gì từ từ thương lượng...
Tả Viễn nơi nào để ý tới hắn, một chưởng vỗ xuống, Huyền Nguyên khủng bố cấp tốc hình thành một bàn tay khổng lồ, mạnh mẽ trấn áp, đây căn bản là hạ tử thủ.
- Tả Viễn, chẳng lẽ ngươi cho rằng lão phu thật sợ ngươi sao.
Lý Thứu Nhiên thấy Tả Viễn không nghe khuyên, trong lòng cũng quyết tâm, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lên, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một cái la bàn, xoay tròn lớn lên theo gió, lập loè ra ánh sáng vạn trượng, cấp tốc ngăn ở trước Tả Viễn.
Chỉ nghe ầm một tiếng, bàn tay cùng la bàn va chạm, Huyền Nguyên Thủ Chưởng của Tả Viễn vỡ ra, chia năm xẻ bảy, mà ánh sáng trên la bàn cũng cấp tốc ảm đạm, như gặp thương tích to lớn, trở nên u ám.
Sắc mặt của Lý Thứu Nhiên đột nhiên biến đổi, Tả Viễn mạnh mẽ, xa xa nằm ngoài dự đoán của hắn.
- Đi.
Hắn quay về phía Lý Như Thành quát lạnh một tiếng, trên đỉnh đầu đột nhiên hiện ra một con kền kền màu đen, kền kền màu đen hí dài, tốc độ của Lý Thứu Nhiên trong nháy mắt tăng vọt, xoay người liền muốn rời khỏi nơi đây.
- Muốn đi, đi được sao?
Tả Viễn cười lạnh một tiếng, vô số hồn lực cấp tốc ở trước mặt hắn xuất hiện, sau đó hóa thành một luồng hồn lực bão táp, mang theo ánh đao hồn lực lít nha lít nhít đột nhiên bao phủ lại Lý Thứu Nhiên, chính là Đao Trảm Diệt Hồn Quyết lúc trước từng dùng tới đối phó Diệp Huyền.
Lúc trước Diệp Huyền có thể ngăn trở Đao Trảm Diệt Hồn Quyết, là bởi vì hắn đối với Đao Trảm Diệt Hồn Quyết hết sức quen thuộc, cộng thêm trình độ Luyện Hồn Sư thất giai của hắn, mà Lý Thứu Nhiên tuy tu vi cao thâm, nhưng đối với hồn quyết năng lực chống cự là căn bản không có, vẻn vẹn trong nháy mắt liền bị vô số hồn lực đao hình bổ trúng thân thể.
- U!
Những ánh đao hồn lực này chém lên Võ Hồn của Lý Thứu Nhiên, Võ Hồn kia nhất thời phát sinh tiếng kêu thảm thiết, Võ Hồn nguyên bản lực lượng nồng nặc cấp tốc ảm đạm xuống.
Đồng thời hồn lực còn lại thì dồn dập đi vào trong thân thể Lý Thứu Nhiên, bắt đầu tiến công linh hồn trong đầu của hắn.
Lý Thứu Nhiên cật lực muốn chống lại, thế nhưng cỗ hồn lực này căn bản không phải hắn có khả năng chịu đựng, phù một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên cực kỳ trắng bệch, cả người giống như diều đứt dây quăng bay ra ngoài.
Tròng mắt của Úy Trì Bất Công cùng Tiêu Vô Tẫn đồng thời co rụt lại.
Luận tu vi, tuy Lý Thứu Nhiên không bằng hai người bọn họ, nhưng đối phương tốt xấu gì cũng là Vũ Hoàng tam trọng, không nghĩ tới ở dưới Tả
Viễn công kích, dĩ nhiên không có bất kỳ năng lực chống cự gì, trong chớp mắt liền bị trọng thương.
Lý Thứu Nhiên miệng phun máu tươi, ngửa mặt lên trời thét dài, khí thế trên người trong nháy mắt tăng vọt, dưới gào thét, giữa bầu trời đột nhiên hiện ra vô số lưu quang, những lưu quang này cấp tốc giao hòa, dần dần ngưng tụ thành một ánh quyền, oanh kích về phía Tả Viễn.