Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1301: Khôi lỗi chi trì (2)



Từng tia hắc vân hiện lên ở trên mặt Diệp Huyền, ngay cả hai con mắt của hắn cũng biến thành màu đen yêu dị.

Đầu óc của Diệp Huyền dần dần mơ hồ lên, mờ mịt, trong lòng lướt trên một luồng cảm giác bạo ngược thích giết chóc, cả người sung sướng đê mê, phảng phất như linh hồn muốn xuất khiếu bay đi.

- Không được!

Diệp Huyền cật lực để cho mình tỉnh táo lại, tuy hắn không biết nguồn lực lượng này đến tột cùng là cái gì, nhưng hắc khí tà ác này hiển nhiên là muốn chiếm cứ linh hồn của hắn, một khi bị nó chiếm cứ, vậy mình tất nhiên sẽ mất đi lý trí, trở thành khôi lỗi của cỗ lực lượng màu đen này.

Diệp Huyền không chút do dự, vội vã vận chuyển Tử Thương Viêm cùng Vô Tận Dung Hỏa thiêu đốt nguồn lực lượng này.

Nhưng mà để hắn giật mình chính là, đối mặt lực lượng màu đen này, Tử Thương Viêm thân là Địa Hỏa một chút tác dụng cũng không có, mà Vô Tận Dung Hỏa tuy thân là Thiên Hỏa, nhưng dù sao không phải hoàn toàn thể, tuy đốt lực lượng màu đen này không ngừng vặn vẹo, nhưng không cách nào triệt để tiêu diệt.

Lúc này nguy cơ, thậm chí so với lần trước Chiến Thương đoạt xá hắn còn muốn nguy hiểm.

Lần trước Chiến Thương, Diệp Huyền vốn nằm ở trong phòng bị, bởi vậy căn bản không để Chiến Thương chiếm lấy đầu óc của mình, nhưng lần này, lực lượng màu đen nương theo Linh Tủy Dịch hòa vào trong cơ thể mình, bất tri bất giác, đã có một phần cùng linh hồn của mình dung hợp.

Diệp Huyền cảm giác tư duy của mình dần dần trì độn, đầu óc từ từ mơ hồ, có một loại cảm giác buồn ngủ.

- Không thể ngủ, tuyệt đối không thể ngủ, Thôn Phệ Võ Hồn, thôn phệ cho ta.

Thời khắc mấu chốt, Diệp Huyền cắn chặt hàm răng, ở thời khắc sống còn thôi thúc lên Thôn Phệ Võ Hồn, đột nhiên cắn nuốt về phía hắc khí.

Một màn để Diệp Huyền kinh hỉ phát sinh, lực lượng màu đen ngay cả Vô Tận Dung Hỏa cũng không thể thiêu đốt kia, lại bị Thôn Phệ Võ Hồn chầm chậm hấp thu.

Tuy tốc độ vô cùng chậm, nhưng lực lượng màu đen trong thân thể vẫn đang chầm chậm giảm thiểu.

Theo khí lưu màu đen giảm thiểu, đầu óc của Diệp Huyền cũng càng ngày càng thanh minh lên, tốc độ hấp thu cũng càng lúc càng nhanh, rốt cục ở sau một nén nhang, khí lưu màu đen trong thân thể Diệp Huyền đã bị Thôn Phệ Võ Hồn hoàn toàn hấp thu hầu như không còn, hóa thành hư vô.

- Nguy hiểm thật.

Diệp Huyền thở dài một hơi, cả người ngâm đầy mồ hôi lạnh, kém một chút, chỉ thiếu một chút, nếu như không phải hắn đột phá Vũ Hoàng, phát hiện những khí lưu màu đen này tồn tại, nói không chắc hắn đã bị những khí lưu màu đen này chiếm cứ đầu óc, trở thành một khôi lỗi vô ý thức.

Trong lòng Diệp Huyền vạn phần cảnh giác, tế đàn này đến tột cùng là ai làm ra, còn có những Linh Tủy Trì kia, nhìn như là một cơ duyên, khiến người ta dùng để tu luyện đột phá, trên thực tế trong đó ẩn chứa nguy cơ lớn lao, một khi ở bên trong tu luyện, sẽ bị khí lưu màu đen kia xâm nhập cơ thể.

Hơn nữa những khí lưu màu đen này phảng phất như có ý thức, ngươi không phát hiện nó còn tốt, nó chỉ sẽ không ngừng rót vào thân thể của ngươi, chầm chậm chiếm cứ linh hồn cùng ý thức của ngươi, một khi ngươi phát hiện sự tồn tại của bọn nó, chúng nó sẽ lấy tốc độ nhanh nhất, chiếm lấy đầu óc cùng linh hồn của ngươi, để ngươi trở thành một khôi lỗi.

Lúc này Diệp Huyền cuối cùng cũng đã rõ ràng, chẳng trách Cửu Thiên Vũ Đế ở bên ngoài cấm chế căn bản không mở ra, bởi vì Cửu Thiên Vũ Đế nhận biết vô cùng nhạy cảm, rất dễ dàng nhận ra được những khí lưu màu đen này tồn tại, vì lẽ đó người kiến tạo Linh Tủy Trì cùng cấm chế này, căn bản không muốn để cho Cửu Thiên Vũ Đế tiến vào.

Thật là độc ác.

Trong con ngươi Diệp Huyền phóng ra một tia lửa giận, không chút do dự thả ra Tử Thương Viêm.

Ầm!

Hỏa diễm mông lung ở trong Linh Tủy Trì cấp tốc thiêu đốt, hắn muốn hoàn toàn đốt cháy Linh Tủy Dịch này, không thể để cho nó dùng để hại người.

Tử Thương Viêm kịch liệt thiêu đốt, Linh Tủy Dịch trong Linh Tủy Trì kịch liệt giảm xuống, đồng thời sương trắng phía trên Linh Tủy Trì cũng tiêu tan ra.

Lúc này Diệp Huyền mới nhìn rõ ràng tình huống thật trong tế đàn, trên vách tường, điêu khắc từng đạo từng đạo ma văn quỷ dị, hình thành một trận pháp to lớn, từng Linh Ma tộc giương nanh múa vuốt trông rất sống động, tràn ngập mùi vị mê hoặc.

- Những ma văn này...

Bây giờ Diệp Huyền đã không phải mới vào không gian bí này ẩn, đối với cấm chế cùng trận văn nơi này cũng có hiểu rõ tương đối, liếc mắt đã nhìn ra, bốn phía điêu khắc ma văn vô cùng quỷ dị, có thể mê hoặc lòng người, áp chế võ giả nhận biết, cùng khí lưu màu đen trong Linh Tủy Trì bổ sung lẫn nhau, thuộc về một loại trận pháp phong ấn.

Nơi này không phải Linh Tủy Trì gì, vốn là một khôi lỗi chi trì.

Linh Tủy Trì kịch liệt thiêu đốt, từng tia khí lưu màu đen bắt đầu bay lên, điên cuồng dâng tới Diệp Huyền, lại bị Thôn Phệ Võ Hồn của Diệp Huyền thôn phệ.

Dần dần, nước ao giảm xuống, Diệp Huyền đột nhiên phát hiện một nữ tử ngọc thể hoành lộ từ trong ao nước xông ra.

Đây là một nữ tử phiêu linh như lá rụng, tiếu nhan như bạch liên, thanh lệ thoát tục, kỳ ảo như tiên, như hoa lan trong cốc vắng, thanh tân thanh lịch, khiến cho lòng người tinh khiết.

Quần áo của nàng hơi trễ xuống, lộ ra tảng lớn da thịt trắng nõn, như dương chi óng ánh long lanh, càng bị chất lỏng của Linh Tủy Trì thấm ướt, đường cong uyển chuyển triển lộ, tràn ngập mê hoặc.

Mà ở trên người, đạo đạo hào quang trắng nõn như Hạo Nguyệt bắn ra, tỏa ra phương hoa thần bí, phảng phất như tiên tử từ Cửu Thiên hạ xuống, khiến cho người không dám khinh nhờn.

Chỉ là trong hào quang, giờ khắc này hai con mắt của nàng đóng lại, lông mày nhíu chặt, khoanh chân ở trong Linh Tủy Trì, tựa hồ rơi vào trong thống khổ.

Đạo đạo khí lưu màu đen, lan tràn trên cổ hồng hào trắng nõn của nàng, môi anh đào khẽ mím, giữa hai lông mày toát ra một tia đau đớn, khiến cho người thấy mà sinh thương.

- Nguyệt Thần Thể!

Trên mặt Diệp Huyền lộ ra vẻ động dung, chỉ trong nháy mắt, hắn cũng đã đoán ra lai lịch của cô gái này, đệ tử Nguyệt Thần cung Công Chủ Thanh.

Trên người nữ tử này tản mát ra ánh sáng, thuần khiết cuồn cuộn, có một loại oai lực khó lường, thần bí tuyệt đại, chính là Nguyệt Thần Thể trong truyền thuyết mới có thể thả ra Nguyệt Thần quang.

Mà Nguyệt Thần Thể, chính là thể chất đặc biệt các đời Thánh Nữ của Nguyệt Thần cung nắm giữ.

- Nữ tử này quả nhiên là đệ tử Nguyệt Thần cung.