- Hiện tại Nguyệt Thần cung chúng ta không có cung chủ, chỉ có hai vị phó cung chủ, tuy năm đó Dao Nguyệt cung chủ từ chức, thế nhưng hai vị phó cung chủ không có kế nhiệm làm tân cung chủ, bởi vì các nàng nói Nguyệt Thần cung chúng ta, cung chủ vĩnh viễn chỉ có một, là Dao Nguyệt cung chủ, chỉ cần Dao Nguyệt cung chủ còn sống một ngày, Nguyệt Thần cung sẽ không có tân cung chủ. Có điều từ khi Dao Nguyệt cung chủ rời đi, nàng chưa từng trở lại, bởi vậy hai vị phó cung chủ cũng không có gặp nàng, còn ta, liền càng không cần phải nói.
Nói tới chỗ này, trên mặt Công Chủ Thanh không khỏi lộ ra một tia ngờ vực:
- Ngươi mới vừa nói ngươi nghe danh Dao Nguyệt cung chủ là Huyền Vực đệ nhất mỹ nữ, ngươi đến tột cùng là từ nơi nào nghe được? Dao Nguyệt cung chủ trăm năm qua không có xuất hiện ở Huyền Vực, hiện tại ngoại trừ Nguyệt Thần cung ta, đã sớm không ai nhắc qua nàng.
Trăm năm không có xuất hiện ở Huyền Vực? Trong lòng Diệp Huyền đột nhiên trầm xuống, một Vũ Đế nghịch thiên của Huyền Vực, làm sao sẽ trăm năm không xuất hiện ở Huyền Vực, hơn nữa không trở về tông môn của mình một lần?
Này chỉ có một khả năng duy nhất, chính là Dao Nguyệt Vũ Đế vẫn lạc.
Bằng không, nàng làm sao sẽ trăm năm không trở về Huyền Vực, cũng không đi tông môn của mình, cho dù là vì điều tra cái chết của mình năm đó, cũng tuyệt đối sẽ không như vậy.
Diệp Huyền có chút hồn bay phách lạc lùi về sau vài bước, chỉ cảm thấy trong lòng ngột ngạt.
Hắn một lòng muốn trở lại đỉnh phong, tìm Dao Nguyệt Vũ Đế, không nghĩ tới nghe được là một cái tin như thế.
- Ngươi không sao chứ?
Công Chủ Thanh nghi hoặc liếc nhìn Diệp Huyền, từ trên người Diệp Huyền, nàng đột nhiên cảm nhận được một luồng cảm giác tang thương, phảng phất như một lão giả xế chiều, bị năm tháng vô tình vứt bỏ, những cảm giác kia làm tâm nàng có chút khó chịu.
- Ngươi vẫn đừng nghĩ nhiều như thế, việc cấp bách của chúng ta, là làm sao rời đi nơi này.
Công Chủ Thanh dứt bỏ cái cảm giác này, ánh mắt quan sát toàn bộ cung điện, sau khi nàng phá tan cấm chế đi vào, chính là một không gian đóng kín, xung quanh căn bản không có lối ra.
- Không đúng.
Lúc này Diệp Huyền đột nhiên hét lớn một tiếng, một phát bắt được Công Chủ Thanh, trong ánh mắt toát ra kích động:
- Ngươi mới vừa nói hai vị phó cung chủ của Nguyệt Thần cung nói cái gì?
- Cái gì?
Công Chủ Thanh bị cử động của Diệp Huyền sợ hết hồn.
- Ngươi nói hai vị phó cung chủ của Nguyệt Thần cung các ngươi đã nói, chỉ cần Dao Nguyệt cung chủ còn sống một ngày, Nguyệt Thần cung sẽ không có tân cung chủ.
- Đúng, hai vị phó cung chủ là nói như vậy.
- Vậy hai vị phó cung chủ của Nguyệt Thần cung các ngươi nhiều năm như vậy có lập tân cung chủ không?
Ánh mắt của Diệp Huyền nóng rực hỏi, đôi mắt phảng phất như liệt nhật, để Công Chủ Thanh có chút khó có thể nhìn gần.
- Này thật không có.
- Ha ha, được, ta liền biết Dao Nguyệt nàng sẽ không ngã xuống, lấy tu vi của nàng làm sao sẽ ngã xuống, nàng nhất định bị vây ở nơi nào, hoặc đi tới địa phương thần bí nào đó.
Diệp Huyền không nhịn được cười to lên.
Diệp Huyền rất rõ ràng, năm đó thời điểm Dao Nguyệt sáng lập Nguyệt Thần cung, từng ở Nguyệt Thần cung lưu lại một viên hồn giản, chỉ cần nàng bất tử, như thế hồn giản sẽ không phá nát.
Hiện tại đã nhiều năm như vậy, Nguyệt Thần cung vẫn không có tân cung chủ, này rất hiển nhiên nói rõ hồn giản của Dao Nguyệt Vũ Đế không có nát.
- Ha ha.
Diệp Huyền ở trong Linh Tủy Trì kích động cười to lên.
- Cái tên này...
Công Chủ Thanh lạnh lùng liếc nhìn Diệp Huyền, nếu như không phải vừa nãy Diệp Huyền đã cứu nàng, nàng sợ là sẽ cho rằng Diệp Huyền bị bệnh thần kinh.
Diệp Huyền cũng nhìn ra Công Chủ Thanh xem thường, có điều hắn không có để ở trong lòng, so với cái nhìn của người khác, Diệp Huyền chỉ cần biết Dao Nguyệt còn sống là đã đủ rồi.
- Nơi này tựa hồ không có lối ra gì a?
Lúc này Diệp Huyền mới quan sát toàn bộ Linh Tủy Trì, nghe nói như thế, Công Chủ Thanh lại không nhịn được khinh thường.
Nàng không hiểu gia hỏa phản ứng trì độn này là làm sao phá cấm chế bên ngoài, tiến vào trong Linh Tủy Trì này, hơn nữa còn thanh trừ Ma khí trong cơ thể nàng.
Chỉ là không chờ ý nghĩ của nàng hạ xuống, chỉ thấy Diệp Huyền đột nhiên lấy ra một Huyền bảo giống như núi nhỏ, đột nhiên oanh tới đỉnh chóp của Linh Tủy Trì.
Đùng!
Toàn bộ Linh Tủy Trì đột nhiên lay động, ma văn trên vách tường lộ ra từng tia rạn nứt, đồng thời có từng khối từng khối đá vụn rớt xuống.
- Ngươi đang làm gì?
Công Chủ Thanh sợ hết hồn, tức giận nói.
- Nếu không có lối ra, vậy thì đánh ra a, lẽ nào ngươi còn muốn đợi ở chỗ này?
Diệp Huyền bĩu môi, dứt tiếng, hắn khống chế Trấn Nguyên Thạch không ngừng oanh kích vách đá, tùng tùng tùng, toàn bộ Linh Tủy Trì lay động kịch liệt, vô số đá vụn ào ào ào rơi xuống.
Công Chủ Thanh suy nghĩ một chút, cảm thấy Diệp Huyền nói cũng có đạo lý, trong tay lập tức xuất hiện một cổ chung to mấy trượng, cổ chung chấn động mạnh một cái, ầm, một luồng sóng âm đinh tai nhức óc lan ra, toàn bộ Linh Tủy Trì đung đưa kịch liệt, ma văn tầng tầng vỡ vụn, chấn động thành vô số mảnh nhỏ rơi xuống.
Cổ chung thật là đáng sợ, Diệp Huyền lấy làm kinh hãi, Công Chủ Thanh hiển nhiên đã khống chế cổ chung, tận lực không cho sóng trùng kích của cổ chung lan đến gần hắn, nhưng cỗ xung kích kịch liệt này vẫn chấn động đến mức Huyền Nguyên trong cơ thể Diệp Huyền kích đãng, khí huyết sôi trào.
Không hổ là Thánh Nữ của Nguyệt Thần cung, nếu như dùng để đối địch, cổ chung này nhẹ nhàng chấn động, Vũ Hoàng nhất trọng, nhị trọng phổ thông tuyệt đối trong nháy mắt sẽ bị chấn thành bột mịn.
Ở dưới Diệp Huyền cùng Công Chủ Thanh luân phiên ra tay, toàn bộ Linh Tủy Trì không ngừng lay động, bất cứ lúc nào cũng có thể đổ nát.
Lúc này các Vũ Hoàng ở ngoài tế đàn kia đang phá giải cấm chế, cũng cảm giác được không đúng, trên tế đàn bọn họ đứng, dĩ nhiên đung đưa kịch liệt lên, thậm chí từ bên trong mơ hồ truyền tới một trận tiếng chuông.
Kèn kẹt!
Từng vết rạn nứt hiện lên ở trên tế đàn, những Vũ Hoàng này tất cả đều sợ đến bay ra ngoài, kinh dị không thôi nhìn tế đàn, trong tế đàn này sẽ không phát sinh dị biến gì chứ?
Trong tế đàn, Diệp Huyền cùng Công Chủ Thanh còn đang không ngừng ra tay.
Thời điểm xuất thủ, Diệp Huyền cũng không ngừng tế luyện Trấn Nguyên Thạch của mình, bởi vì cấp bậc của Trấn Nguyên Thạch cực cao, Diệp Huyền từ thời điểm cấp bảy vẫn chưa thể hoàn toàn tế luyện thành công, bây giờ đột phá bát giai, tu vi tăng mạnh, tự nhiên có thể mở ra càng nhiều cấm chế bên trong.