Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1372: Lại chịu oan ức (2)



Tiến vào Hạo Thiên thành, Diệp Huyền căn bản không có chút gì do dự, cùng ngày mang Huyết Kiếm Vũ Đế rời Hạo Thiên thành, đi tới dưới một thành trì.

Hạo Thiên thành cách Thiên Đô Phủ cực xa, Diệp Huyền phỏng chừng coi như hắn toàn lực chạy đi, không có một tháng là căn bản không thể đến.

Mà thời điểm Diệp Huyền mang theo Huyết Kiếm Vũ Đế từ Nam vực chạy tới Đông Vực Thiên Đô Phủ, trong Huyền Vực tam trọng đã lộn tung lên.

Sau mười ngày, Vô Lượng Sơn Tả Đồng hộ pháp đến, giáng lâm Tử Hoa Thành.

Sau khi hắn đến, chuyện thứ nhất chính là triệu tập Tề Thác.

- Tông môn giao cho ngươi nhiệm vụ, ngươi chính là xử lý như thế?

Tả Đồng hộ pháp là một Độc Nhãn Long, mắt phải của hắn bị một vòng bảo vệ màu trắng che đậy, từ lâu mù đi nhiều năm, nhưng mắt trái của hắn tinh mang óng ánh, tỏa ra khí tức doạ người, dưới cái nhìn chăm chú, ngay cả cường giả Vũ Đế như Tề Thác, trong lòng cũng ngột ngạt khó chịu.

Mà Tả Đồng hộ pháp quát chói tai, tuy trong lòng Tề Thác khó chịu, nhưng không cách nào cãi lại.

- Từ hôm nay trở đi, ngươi nghe theo ta hiệu lệnh, trong Huyền Vực tam trọng hết thảy tông môn cường giả, đều do ta thẩm vấn.

Tả Đồng hộ pháp hạ lệnh, ngữ khí không vui, không thể nghi ngờ.

- Vâng.

Tề Thác cay đắng đáp ứng.

Mà sau khi Tả Đồng hộ pháp giáng lâm làm chuyện thứ hai, chính là đi tới thung lũng sự phát sự tình.

Vù!

Mắt trái của hắn đột nhiên tỏa ra hắc mang thăm thẳm, toàn bộ tròng mắt giống như một hồ sâu, xoay tròn, khiến cho người không thể tự kiềm chế.

Một lát sau, mắt trái của hắn khôi phục bình thường.

- Linh hồn của Lý Trạm cùng La Mạc bị diệt, là một loại khí tức hàn băng đặc thù, loại khí tức này vô cùng hiếm thấy, Bổn hộ pháp tạm thời không cách nào kết luận khởi nguồn, có thể là Luyện Hồn Sư nắm giữ bí pháp đặc thù, cũng có thể là Võ Hồn cường giả mang hàn băng đặc biệt, thậm chí không bài trừ là một loại bí bảo nào đó gây nên.

Tả Đồng hộ pháp trầm tĩnh mở miệng.

- Cho tới đánh giết Cố Phỉ, hẳn là một Vũ Đế.

Trong con mắt của hắn tỏa ra ý lạnh.

- Vũ Đế?

Tề Thác lấy làm kinh hãi, theo hắn biết, trong đám người Lam Quang học viện ngay cả cường giả Vũ Hoàng cũng ít đến mức đáng thương, tại sao có thể có Vũ Đế?

- Không sai, trong máu thịt của Cố Phỉ, có lưu một tia ý chí Vũ Đế, đánh giết hắn hẳn là một tên Cửu Thiên Vũ Đế, nhưng đến tột cùng là Vũ Đế nào, lại không biết được.

- Tả Đồng hộ pháp, ngay cả ngươi cũng phân tích không ra khí tức của Vũ Đế kia?

Một bên một gã Vũ Đế Nguyên Lão khác tuỳ tùng hắn đến đây, nhất thời giật mình hỏi.

Mắt trái của Tả Đồng Vũ Đế, có uy lực thần kỳ khó lường, có thể bắt lấy một ít khí tức cùng manh mối mà Vũ Đế phổ thông căn bản không có cách bắt lấy, cái này cũng là nguyên nhân trọng yếu nhất Vô Lượng Sơn phái hắn đến đây tọa trấn.

Ánh mắt của Tả Đồng Vũ Đế u lạnh, đột nhiên quét về phía Tề Thác, lạnh giọng nói:

- Vậy thì phải hỏi Tề Thác Nguyên Lão rồi.

Vù!

Tề Thác chỉ cảm giác mình đầu óc say xe, tâm thần run rẩy dữ dội.

Sau đó...

Ầm!

Một tia xung kích vô hình từ trong tròng mắt kia phóng thích ra, Tề Thác rên lên một tiếng, liên tiếp lui về phía sau, sắc mặt trắng bệch.

- Tả Đồng hộ pháp, ngươi đây là ý gì.

Tề Thác tức giận quát lên.

Tả Đồng Vũ Đế, thực lực xác thực mạnh hơn hắn nhiều lắm, địa vị cũng cao quý không ít, nhưng hắn tốt xấu cũng là tông môn Nguyên Lão, Tả Đồng Vũ Đế vô duyên vô cớ ra tay với hắn, khiến cho hắn dị thường tức giận.

- Ngươi còn có mặt mũi mở miệng?

Con ngươi của Tả Đồng hộ pháp lạnh lẽo nhìn hắn, lạnh giọng nói:

- Nếu như không phải ngươi nổ nát nửa bên thung lũng, để lực lượng Vũ Đế của ngươi nhiễu loạn khí tức nơi này, Bổn hộ pháp liền có thể có ba phần mười xác suất nhận ra Vũ Đế ra tay, nhưng bởi vì ngươi, làm cho khí tức Vũ Đế kia hoàn toàn bị che lấp, không thể nào truy tìm.

- Ta...

Tề Thác mặt lộ vẻ ngượng ngùng, á khẩu không trả lời được.

Rất nhanh, Vô Lượng Sơn toàn diện điều tra mở ra.

Lần sự kiện này, ảnh hưởng to lớn, vì đổi về danh tiếng, Vô Lượng Sơn căn bản không hề có một chút lưu thủ.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Huyền Vực tam trọng lòng người bàng hoàng, cường giả Vũ Đế của các thế lực lớn đều bị điều tra.

Có điều sau khi điều tra ba ngày, dĩ nhiên thật sự có thành quả.

Có người ở một sơn mạch cách Tử Hoa Thành mấy vạn dặm, nhìn thấy một tên tội phạm truy nã mà Vô Lượng Sơn bố cáo.

Nhận được tin tức, đám người Tả Đồng hộ pháp vô cùng lưu ý, ngay lập tức lên đường, đồng thời phái lượng lớn cường giả vây quanh, quyết không đánh rắn động cỏ.

Không ngờ người này dĩ nhiên vô cùng nhạy cảm, không biết làm sao phát hiện không đúng, lập tức tiềm hành biến mất.

Cường giả của Vô Lượng Sơn không lo được bại lộ, vội vã ra tay chặn lại.

Một trận đại chiến cứ như vậy phát sinh.

Cuối cùng, Vô Lượng Sơn vẫn lạc ba tên trưởng lão hạch tâm, mười mấy tên trưởng lão phổ thông, vẫn để người kia hung hăng đào tẩu.

Mà các cường giả Vũ Hoàng vẫn lạc, linh hồn mất đi, như bị thôn phệ hết sạch, tử trạng khá tương tự đám người Lý Trạm.

Đám người Tả Đồng hộ pháp lập tức chạy tới cực kỳ tức giận, điền cuồng truy kích, đáng tiếc người kia dị thường giảo hoạt, dĩ nhiên trốn vào trong Thiên Âm Cốc.

Lúc này Thiên Âm Cốc sương mù mông lung, cường giả Vũ Đế tiến vào cũng sẽ bị mê hoặc tâm trí, nhưng người kia lại một đường thâm nhập.

Tả Đồng hộ pháp hung hăng truy sát, mấy lần suýt chút nữa bắt được, nhưng đều bị người kia lợi dụng điều kiện đặc biệt của Thiên Âm Cốc cùng với bí pháp, mấy lần chạy trốn.

Cuối cùng, Tả Đồng hộ pháp bởi vì không thể chịu đựng âm sát khí trong Thiên Âm Cốc, bị ép lui ra.

Lập tức Vô Lượng Sơn hung hăng phong tỏa mấy cửa ra vào của Thiên Âm Cốc.

Tuy bọn họ không hiểu người kia làm sao sinh tồn ở trong Thiên Âm Cốc, nhưng cho dù tiêu hao một năm, đợi sang năm sương mù tiêu tan, bọn họ cũng phải bắt người kia.

Nơi sâu xa của Thiên Âm Cốc.

- Khặc khặc!

Chiến Thương chật vật phun ra mấy ngụm máu tươi.

- Mụ nội nó, rõ ràng là tiểu tử kia làm ra, lại để Bổn tôn chủ chịu oan ức, tiểu tử kia là cùng Bổn tôn chủ có cừu oán sao.

Chiến Thương khắp khuôn mặt là vẻ phiền muộn.

Lúc trước người bị cường giả của Vô Lượng Sơn truy sát, chính là hắn.

Sau khi thôn phệ linh hồn của cường giả Vô Lượng Sơn, Chiến Thương cũng rốt cục hiểu ra, sở dĩ Vô Lượng Sơn điên cuồng như vậy, là bởi vì bọn họ trước bị giết rất nhiều cường giả, mà hung thủ vô cùng có khả năng là một trong hai người bọn hắn.