Không Thành Vũ Đế ánh mắt lạnh lẽo, lạnh giọng nói.
- Muốn làm gì?
Sát cơ trên người Trác Nhất Phàm càng sâu:
- Các ngươi dám ở trên Dịch Bảo Đại Hội giở trò lừa bịp, lập tức giao ra đồ vật của bổn Đế, bằng không thì đừng trách bổn Đế không khách khí.
Ánh mắt của Trác Nhất Phàm dữ tợn, mười tám viên Tụ Khí đan cửu giai a, còn có một ngàn Huyền Thạch cực phẩm, mười vạn Huyền Thạch thượng phẩm, hắn đường đường Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, qua nhiều năm như vậy tích trữ toàn bộ tài sản cũng chỉ đến như thế.
Một khi bị lừa gạt, hầu như để hắn táng gia bại sản, điều này để hắn làm sao không tức giận.
- Làm càn, nơi này là Dịch Bảo Đại Hội, Trác Nhất Phàm, ngươi dám động thủ thử xem, trước đây không lâu Đấu Vũ Hội ngươi mới vừa phá hoại quy củ của Hỗn Loạn Chi Thành, đến hiện tại còn không bình ổn lại, lẽ nào hiện tại lại muốn phá hoại quy củ của Dịch Bảo Đại Hội? Thật sự coi Hỗn Loạn Chi Thành là của riêng Đấu Vũ Hội ngươi sao?
Không Thành Vũ Đế lạnh lùng quát, thần tình lạnh lùng
- Trác Nhất Phàm, dừng tay.
- Trác hội trưởng, nơi này là Dịch Bảo Đại Hội.
- Đều ngừng tay cho ta.
Từng tiếng quát chói tai vang lên, vài tên Vũ Đế của Sinh Tử Điện cũng đứng lên, cả người sát cơ lăng liệt, trong nháy mắt bao phủ ở trên người Trác Nhất Phàm.
Sắc mặt của Trác Nhất Phàm tái xanh, ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người, cả giận nói:
- Chư vị, vừa nãy mọi người cũng nhìn thấy, hôm nay là Vũ Tu Thánh Địa hắn cùng Diệp Huyền phá hoại quy củ trước, vì sao chư vị chỉ đầu mâu về Đấu Vũ Hội ta!
Diệp Huyền ở một bên cười nhạo nói:
- Phá hoại quy củ, chúng ta phá quy củ như thế nào? Trác hội trưởng, lời này ngươi phải nói rõ ràng, không thể bởi vì Đấu Vũ Hội ngươi gia đại thế lớn, liền có thể ăn nói linh tinh.
Trác Nhất Phàm mặt đầy sát cơ nhìn chằm chằm Diệp Huyền, cả giận nói:
- Ngươi cùng Vũ Tu Thánh Địa cấu kết, lợi dụng Duy Nhất Vũ Đế ra tay, mình thì hung hăng tranh giá, lừa gạt tài vật của Đấu Vũ Hội ta, lẽ nào không có phá hoại quy củ?
Diệp Huyền kinh ngạc nói:
- Lời này ta liền nghe không hiểu a, lẽ nào Dịch Bảo Đại Hội có quy định bảo vật của mình nhất định phải tự mình ra tay giao dịch? Không có quy củ này a? Còn hung hăng tranh giá, Dịch Bảo Đại Hội cũng không có quy củ này a. Ta tranh giá đồ vật của mình, nhiều nhất có chút vô lại mà thôi, nếu nói phá hoại quy củ, đó là tuyệt đối không có, huống chi, Trác hội trưởng ngươi hoàn toàn có thể không giao dịch a, quyền lựa chọn ở trên tay ngươi, không ai buộc ngươi phải giao dịch cả.
Trên mặt hắn lướt qua cười gằn, nói:
- Mọi người đều là người trưởng thành rồi, Trác hội trưởng, mỗi người đều phải phụ trách lời mình nói, việc mình làm, không phải sao?
- Ngươi... Ngươi... Tiểu tử thúi ngươi...
Trác Nhất Phàm chỉ cảm thấy ngực tích tụ, một hơi không kịp thở, cả giận nói:
- Được, coi như ngươi ở trên giao dịch không có làm trái quy tắc, nhưng ngươi bán ra hàng giả, liền phải tiếp thu Dịch Bảo Đại Hội trừng phạt.
Diệp Huyền cười nhạt nói:
- Ai nói ta bán ra hàng giả, công hiệu của Phá Hồn Phù cùng Hóa Đế Đan rõ rõ ràng ràng, xác thực xác thực, giả như ngươi hoài nghi, cũng có thể để Luyện Hồn Sư, Luyện Dược Sư khác của Hỗn Loạn Chi Thành tiến hành giám định, nếu như giám định ra là hàng giả, vậy ta không lời nào để nói, nha, ta đã quên, Phá Hồn Phù kia Đấu Vũ Hội ngươi Lưu đại sư trước đã giám định qua a?
Hắn không tin Diệp Huyền thật sẽ lấy đan dược có thể đột phá Cửu Thiên Vũ Đế ra giao dịch.
Chỉ cần giám định ra Hóa Đế Đan là hàng giả, vậy hắn hoàn toàn có thể công nhiên làm khó dễ, đến lúc đó không có bất kỳ người nào sẽ nói được.
Lúc này người chủ trì của phủ thành chủ Lãnh Quân Vũ Đế cũng đi tới trên đài, nói:
- Đã như vậy, hôm nay Bảo Thiện Đường Húc Phong Dược Hoàng ngay ở hiện trường, không bằng để Húc Phong Dược Hoàng giám định Hóa Đế Đan thật giả.
Mọi người dồn dập đưa mắt nhìn về phía một lão giả trong đại sảnh.
Húc Phong Dược Hoàng, chủ nhân của Hỗn Loạn Chi Thành Bảo Thiện Đường, Bảo Thiện Đường là thế lực tầng trung trong Hỗn Loạn Chi Thành, không lệ thuộc vào ba thế lực lớn, cũng không tham dự thế lực tranh đấu, chỉ ở Hỗn Loạn Chi Thành kinh doanh đan dược.
Mà bản thân Húc Phong Dược Hoàng là một Luyện Dược Sư bát giai đỉnh phong, cũng là một tên Vũ Đế nhất trọng, có hắn ra tay nghiệm chứng, không có ai sẽ nói cái gì.
Dưới con mắt mọi người, Húc Phong Dược Hoàng nhàn nhạt lắc đầu nói:
- Hóa Đế Đan này không cần nghiệm chứng, lão phu trước đã quan sát qua, là thật, cũng có công hiệu như Duy Nhất Vũ Đế nói.
- Trác hội trưởng, ngươi cũng nghe được a?
Diệp Huyền tựa như cười mà không phải cười nhìn Trác Nhất Phàm.
- Ngươi...
Tâm của Trác Nhất Phàm lập tức ngã vào vực sâu, nhìn ánh mắt trào phúng của Diệp Huyền, chỉ cảm thấy cả người nóng lên, tức giận công tâm, trực tiếp phun ra một ngụm máu lớn.
- Rào!
Đoàn người ồ lên.
Đường đường Cửu Thiên Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, lại bị tức giận đến thổ huyết, này muốn truyền đi, quả thực chính là chuyện cười lớn.
- Trác hội trưởng.
Thần Quang Vũ Đế cùng Hùng Thiên Vũ Đế đi lên phía trước, ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm đám người Diệp Huyền.
- Ta không có chuyện gì.
Trác Nhất Phàm vung tay, ánh mắt dữ tợn như mãnh hổ phệ người, nhìn chòng chọc Diệp Huyền, cả giận nói:
- Diệp Huyền, xem như ngươi lợi hại...
Sát cơ nồng nặc phóng thích, nhưng cuối cùng vẫn bị Trác Nhất Phàm mạnh mẽ ép xuống, một lần nữa ngồi trở lại trên ghế của mình, chỉ là lửa giận trong lòng kia, là làm sao cũng không cách nào phát tiết.
- Vừa nãy xuất hiện một chút xíu ngoài ý muốn, đón lấy dịch bảo tiếp tục, hi vọng mọi người ở trong quá trình tranh giá dĩ hòa vi quý.
Lãnh Quân Vũ Đế nhìn quanh, lần thứ hai lui xuống.
Sau đó, đủ loại bảo vật lần thứ hai lên sân khấu.
Trong đó có không ít là vật liệu cửu giai, cũng làm cho Diệp Huyền cực kỳ động lòng.
Chỉ là lần này thời điểm Diệp Huyền tranh giá, không có Đấu Vũ Hội quấy rối, bởi vì lúc trước giao dịch Trác Nhất Phàm hầu như đã tiêu hao hết bảo vật trên người, cũng không còn năng lực tham dự đến đấu giá.
Mà bởi vì Diệp Huyền trước lừa Trác Nhất Phàm một vố, làm cho bán đấu giá chỉ cần có Diệp Huyền tham dự, Vũ Đế còn lại đều cảnh giác rất nhiều.