Cô đọng vũ hồn, bước đầu tiên chính là phải hình thành dàn giáo cho vũ hồn, mà dàn giáo này chính là lợi dụng bản thể hồn niệm của Huyền thú trong hồn tinh sau khi chết tạo thành.
Bước thứ hai chính là làm bản thể hồn niệm thoát ly hồn tinh một lúc, lợi dụng các loại tài liệu cô đọng thành vũ hồn thích hợp với bản thân võ giả.
Quá trình này hết sức phức tạp, không thể có nửa điểm sơ xuất, một khi ngoài ý muốn nổi lên, chẳng những vũ hồn không cách nào thành hình, sau khi cắm vào thân thể võ gỉa sẽ tạo thành tổn thương trí mạng lên thân của võ giả.
Trước mắt bao người, Diệp Huyền không ngừng ném từng tài liệu vào trong hư ảnh Lam Tinh thảo trên không, từng đạo phù văn sáng lạn quỷ dị lưu chuyển chung quanh hư ảnh Lam Tinh thảo, tất cả bị xoắn thành hư vô và hấp thu tinh hoa.
Cả trong quá trình, Diệp Huyền còn đầu nhập không ít tài liệu, dưới hồn lực của hắn, tinh túy những tài liệu này bị đốt thành hư vô.
Diệp Huyền cố ý làm như vậy, mục đích là che giấu tai mắt của kẻ khác không đến mức có thể ăn cắp kỹ thuật tài liệu tạo thành Lam Tinh thảo.
Hắn biết rõ những luyện hồn sư trên ghế trọng tài đang nhìn mình không rời mắt, chỉ có như vậy mới có thể mê hoặc bọn họ, từ đó làm bọn họ không cách nào phân biệt ra vũ hồn Lam Tinh thảo biến dị nhất định phải sử dụng tài liệu nào.
Tuy gia nhập những tài liệu dư thừa, hoặc nhiều hoặc ít sẽ ảnh hưởng đến chất lượng vũ hồn sau khi thành hình, nhưng bây giờ là tỷ thí, không phải thật cắm vũ hồn vào người võ giả, Diệp Huyền làm thế không có chút áp lực nào cả.
Sau khi gia nhập các loại tài liệu, hư ảnh Lam Tinh thảo càng ngày càng rõ ràng, phiến lá đặc thù bắt đầu xuất hiện màu vàng nhạt, dần dần những màu vàng này bắt đầu sinh trưởng và chập chờn như cơn sóng.
- Ồ, vũ hồn Lam Tinh thảo này thật kỳ quái, tại sao Diệp Huyền có thể làm được.
- Biên giới vũ hồn Lam Tinh thảo dần dần hình thành gợn sóng, hẳn là phát sinh độ cứng nào đó, chẳng lẽ kể từ đó độ cứng của nó sẽ được đề cao?
Trên đài trọng tài có tiếng nghị luận xôn xao.
Bọn họ đều nhìn ra Diệp Huyền cô đọng vũ hồn Lam Tinh thảo dường như có chút không quá giống vũ hồn Lam Tinh thảo bình thường, vũ hồn Lam Tinh thảo sau khi biến hóa mắt thường nhìn cũng có thể nhìn thấy khu vực biên giới của nó đang gia tăng độ cứng.
- Diệp Huyền có thể đạt được quán quân của hai cửa ải trước đó thật sự không phải nói khoác, chỉ chiêu thức này đã làm ta mở rộng tầm mắt.
- Đúng vậy ah, kể từ đó độ cứng khu vực biên giới Lam Tinh thảo đang gia tăng, có thể cũng chỉ là khu vực biên giới, độ cứng chỉnh thể không thay đổi còn không có bao nhiêu tác dụng ah? Dễ dàng bị phá hủy.
- Đúng thế, nhưng sau khi hình thành cũng làm cho Lam Tinh thảo gia tăng cường độ lên vài lần, hơn nữa còn tăng lực sát thuơg mới có thể chính thức cải biến định nghĩa vũ hồn rác rưới của nó.
- Khó ah, vũ hồn thực vật hệ bản thân chúng tương đối yếu ớt, rất khó gia tăng cường độ chỉnh thể, huống chi là Lam Tinh thảo, trong lịch sử bao nhiêu luyện hồn đại sư không thể hoàn thành chuyện này, Diệp Huyền muốn hoàn thành là không có khả năng.
Trong nội tâm Tả Nhất Minh lúc này tâm thần bất định, ngay sau đó hắn khôi phục nhanh chóng.
Cũng như các luyện hồn đại sư không ngừng nghị luận với nhau, Lam Tinh thảo chính là Lam Tinh thảo, cho dù cô đọng cũng là vũ hồn rác rưởi, điểm này được vô số luyện hồn đại sư nghiệm chứng qua, Tả Nhất Minh không tin Diệp Huyền là một thiên tài có thể giải quyết nan đề mà vô số luyện hồn đại sư không thể giải quyết được.
Mặc cho người bên ngoài nghị luận như thế nào, Diệp Huyền đứng trên lôi đài vẫn lù lù bất động, hắn cũng không nghe được bên ngoài nói gì, hoàn toàn đắm chìm trong quá trình cô đọng Lam Tinh thảo.
Một tia tư tưởng dần dần hình thành khi hắn thao tác.
Thời gian từ từ trôi qua.
Hai canh giờ sau.
Tài liệu trong tay Diệp Huyền đã tiêu hao không còn, vũ hồn trước mặt hắn cũng thành hình triệt để.
Một vũ hồn dài ba xích toàn thân màu xanh biếc, biên giới phiến lá có màu vàng gợn sóng không ngừng đong đưa trên hư không, nó tỏa ra sức sống tràn đầy và khí tức linh động.
Cả cửa thứ ba, khảo hạch lúc này tiếp tục ba canh giờ.
Vốn Diệp Huyền có điểm số vượt xa các tuyển thủ khác trong hai khảo hạch trước, trong khảo hạch thứ ba hắn tiêu hao hai canh giờ, tăng thêm nửa canh giờ suy nghĩ, ngược lại là có không ít tuyển thủ đã vượt qua hắn.
Trong nửa canh giờ còn lại, Diệp Huyền cũng không có nhàn rỗi, hắn nhắm mắt dưỡng thần khôi phục hồn lực của mình.
Thời gian khảo hạch kết thúc nhanh chóng, bình chướng hồn lực bao trùm các tuyển thủ cũng biến mất triệt để, mỗi tuyển thủ có thể nhìn thấy vũ hồn trước mặt nhau.
Đám tuyển thủ này đầu tiên nhìn sang vị trí của Diệp Huyền, dù sao hắn là quán quân cảu hai vòng trước đó, hiện tại vừa nhìn liền giật mình không nhỏ.
- Tiểu tử này cô đọng vũ hồn gì? Biên giới phiến lá màu vàng nhạt xen lẫn màu xanh biếc, chẳng lẽ là vũ hồn thực vật hệ? Ta nhớ trong hồn tinh khảo hạch hình như không có Huyền thú thực vật hệ như vậy ah?
- Có một viên hồn tinh thực vật hệ, đó là hồn tinh Lam Tinh thảo, phẩm chất của nó không tệ nhưng vũ hồn Lam Tinh thảo có biên giới thẳng đứng, tại sao hiện tại có hình gợn sóng?
- Chẳng những hình gợn sóng, khu vực biên giới còn là màu vàng, thật kỳ quái.
- Chẳng lẽ là vũ hồn Lam Tinh thảo hay sao? Xem vẻ ngoài có chút viền vàng giống Lục Dương diệp.
Vô số tuyển thủ nghị luận liên tục.
Ngay cả luyện hồn đại sư trên ghế trọng tài cũng có vẻ mặt cổ quái, nếu như không phải bọn họ tận mắt nhìn thấy, bằng vào bề ngoài thì bọn họ không thể tưởng tượng nổi một vũ hồn như thế lại dùng Lam Tinh thảo tạo thành.
- Các ngươi mau nhìn Loan Hồng cô đọng vũ hồn kìa.
Đột nhiên có tuyển thủ lên tiếng kinh hô.
Mọi người nhìn theo hướng người kia la lên, chỉ thấy trước mặt Loan Hồng chính là đại bàng cánh chim màu vàng giương cánh trời cao, đồng tử màu vàng tỏa sáng lập lòe, hai móng của nó có điện quang qâấn quanh rất uy phong, làm cho người ta không dám nhìn gần.
- Lại là vũ hồn Kim Bằng.
- Trong hồn tinh khảo hạch có một viên hồn tinh Thiên Bằng điểu, Loan Hồng lại dùng hồn tinh Thiên Bằng điểu làm cơ sở, gia nhập Kim Cương, Điện Quang diệp các loại tài liêu tạo thành vũ hồn Kim Bằng.