Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 484: Diệp Huyền ban cho (2)



Hôm nay Khô Trần thắng xuất ra một nửa đến, thế hắn thua thì sao?

Trải qua nhiều khúc chiết như vậy, Diệp Huyền cũng nhìn ra Khô Trần là người đáng kết giao, mà hắn đánh bạc với Loan Hồng và đạt được năm mươi khối huyền thạch trung phẩm tự nhiên không thể lấy huyền thạch của Khô Trần.

Khô Trần kiên trì hồi lâu, thấy Diệp Huyền kiên quyết như thế cho nên bất đắc dĩ bỏ qua.

- Diệp Huyền, ngươi tới đây một chút.

Đông Phương Ngôn Ngữ đại sư đang chờ tại nơi đóng quân, nàng gọi Diệp Huyền đi vào, Khô Trần cũng theo sát phía sau.

Đông Phương Ngôn Ngữ đóng cửa lại và nói:

- Diệp Huyền, ngươi hôm nay quá lỗ mãng, Lam Tinh thảo vũ hồn, ta không biết ngươi làm thế nào ngưng luyện ra, nhưng không nên bộc lộ trên đại hội như thế.

Vẻ mặt Khô Trần cũng ngưng trọng, gật đầu nói:

- Diệp Huyền, chuyện này ta cũng phải nói với ngươi, nói thật, Lam Tinh thảo vũ hồn của ngươi quá mức dọa người, Lam Tinh thảo vũ hồn đã bị rất nhiều đại sư trên đại lục nghiên cứu qua nhưng chưa từng cô đọng vũ hồn ngoài trung đẳng, nhưng ngươi ngưng luyện ra Lam Tinh thảo vũ hồn lại có thể dễ dàng xé rách Kim Bằng vũ của Loan Hồng, việc này truyền ra ngoài, chỉ sợ hội sẽ tạo thành sóng gió trên đại lục.

Trong mắt Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần lúc này xuất hiện một tia lo lắng.

Tuy Diệp Huyền đạt được chức quán quân nhưng cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn đã đẩy hắn lên đầu sóng ngọn gió, chỉ sợ sẽ chọc tới phiền toái không cần thiết.

Mấu chốt nhất là, nếu truyền đến đại lục, đưa tới một ít cường giả luyện hồn sư sẽ có phiền toái không cần thiết.

Lam Tinh thảo vũ hồn có nhược điểm, nó là vũ hồn thực vật tái sinh, đây cũng là ưu điểm của nó, ưu điểm khác chính là võ giả không có phản ứng kỳ dị với nó.

Trên đại lục có rất nhiều võ giả sau khi cắm vũ hồn vào đều có một vấn đề là độ phù hợp, một ít vũ hồn sau khi cắm vào thân thể võ giả không cách nào phù hợp, thậm chí sẽ phát sinh phản kháng kỳ lạ, làm cho võ giả bạo thể mà vong, số lượng này không phải là ít.

Mà vũ hồn thực vật rất ít khi xảy ra tình huống như thế.

Bởi vậy trong lịch sử mới có nhiều luyện hồn đại sư tiến hành nghiên cứu Lam Tinh thảo vũ hồn như thế.

Một khi Diệp Huyền nghiên tin tức Lam Tinh thảo vũ hồn hạng nhất truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ làm cho đại lượng cường giả chú ý, trước mặt những cự đầu chân chính, cho dù Lưu Vân quốc muốn bảo trụ Diệp Huyền cũng rất khó khăn.

- Diệp Huyền, ngươi nói thực cho ngươi biết ta, Lam Tinh thảo vũ hồn của ngươi thực sự đáng sợ như vậy? Có thể dễ dàng cô đọng và phổ cập ra ngoài?

Nội tâm Khô Trần hiếu kỳ không thôi.

Diệp Huyền đã dám cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn, tự nhiên có đạo lý của hắn.

Biết rõ hai người quan tâm mình nên hắn cười nhạt một câu.

- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, Khô Trần đại sư, các ngươi yên tâm đi,Lam Tinh thảo vũ hồn đặc thù cho nên ta biết rõ, lực hấp dẫn của nó không lớn như các ngươi suy nghĩ đâu, chỉ có điều so với vũ hồn hạng nhất thì nó có ưu thế hơn.

Trên đại lục chí cao huyền vực, kỳ thật đã sớm nghiên cứu ra không ít phương pháp cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn, nhưng mà liên minh mười ba nước nằm ở nơi vắng vẻ cho nên không biết mà thôi.

Hơn nữa Lam Tinh thảo vũ hồn mạnh hơn nữa cũng chỉ là vũ hồn trụ cột mà thôi, cho dù cường đại hơn nữa cũng sẽ không giúp người nắm giữ nó trở thành cự đầu chân chính trên đại lục.

- Về phần tính phổ cập, ta cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn yêu cầu rất cao, cho dù ngưng luyện ra, võ giả cũng rất khó thừa nhận, nếu giảm cường độ của nó còn nhất đẳng đạt tới cấp độ giống Loan Hồng cô đọng Kim Bằng vũ hồn thì không khó khăn gì.

Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng và Khô Trần liếc nhau, trong mắt của bọn họ xuất hiện hào quang khiếp sợ và hưng phấn.

Mặc dù bọn họ sớm biết Diệp Huyền là yêu nghiệt, vào lúc này hai người vẫn bị thực lực của Diệp Huyền làm khiếp sợ.

Lam Tinh thảo vũ hồn sánh ngang cường độ Loan Hồng cô đọng ra Kim Bằng vũ hồn đối với tất cả vương quốc trong liên minh mười ba nước chính là tài phú làm cho người ta phải đỏ mắt.

Trong một vương quốc có bao nhiêu thiếu niên có được thiên phú võ học nhưng không có vũ hồn? Gần như vô số, đối với bọn họ mà nói khó khăn nhất chính là cắm vũ hồn cường đại vào.

Diệp Huyền phổ cập Lam Tinh thảo vũ hồn sẽ cải biến hiện trạng hiện tại.

Nghĩ lại mà xem, một vương quốc có được nhiều thiếu niên thiên tài đều cắm Lam Tinh thảo vũ hồn vào trong người, một khi chờ bọn họ phát triển sẽ mang lại bao nhiêu lợi ích cho quốc gia đây?

Nếu như tiến hành bồi dưỡng, trong mấy chục năm sau sẽ làm cho trụ cột Lưu Vân quốc trở thành vương quốc mạnh nhất trong liên minh mười ba nước cũng không phải không có khả năng.

Nhưng Lam Tinh thảo vũ hồn quan trọng như vậy, bọn họ cũng không nên yêu cầu Diệp Huyền, cố tình muốn trao đổi cũng không có đồ vật có giá trị sánh ngang nên ngại mở miệng.

Bởi vậy trong nội tâm hai người cảm khái không nhỏ, chỉ có thể vùi sâu ý niệm này vào trong lòng mà thôi.

Cho dù hai người không có mở miệng, nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của hai người thì nội tâm cũng có không ít suy đoán.

- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, Khô Trần hội trưởng, ta ngưng luyện Lam Tinh thảo vũ hồn sẽ không có ý niệm giấu diếm trong lòng, Lưu Vân quốc mạnh lên đối với ta mà nói cũng là một chuyện thập phần có lợi, bởi vậy ta sẽ nói cho hai vị phương pháp cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn, xem như ta làm chút cống hiến với hồn sư tháp đi.

Lam Tinh thảo vũ hồn đối với liên minh mười ba nước mà nói nặng như thái sơn, nhưng đối với Diệp Huyền mà nói lại không đáng kể chút nào, trong đầu hắn có không ít cách điều chế loại vũ hồn này, thậm chí còn cường đại hơn Lam Tinh thảo vũ hồn còn nhiều vô số kể, lấy ra một loại cũng không có gì.

Mặc dù hắn chuẩn bị rời khỏi liên minh mười ba nước nhưng người nhà hắn vẫn còn ở đây, Lưu Vân quốc cường đại, gia tộc của hắn càng an toàn, hắn sẽ càng an tâm.

Diệp Huyền mới mở miệng, hai người đều kinh ngạc đến ngây người.

- Diệp Huyền, ngươi này...

Đông Phương Ngôn Ngữ trợn mắt há hốc mồm.

- Không được, việc này không được.

Khô Trần liên tục khoát tay.

Đây là một phần hậu lễ, hắn căn bản không cách nào thừa nhận hậu lễ này.

Chờ Khô Trần bình tĩnh lại, hắn không thể tiếp được lễ nặng như vậy.

- Được rồi, Khô Trần hội trưởng, không cần nhiều lời, ta ý đã quyết.&