Tất cả mọi người gật đầu, chỉ cần là cao thủ của liên minh mười ba nước đều biết quy tắc cơ bản của phù quang bí cảnh, căn bản sẽ không hỏi ra vấn đề như thế.
- Hơn nữa từ thực lực của người đó biểu hiện ra ngoài, tuyệt đối là cao thủ cấp bậc ngũ giai Võ Tông.
- Chẳng lẽ là người Ảnh Sát môn?
Có người lên tiếng.
- Không giống lắm, người Ảnh Sát môn hành tung quỷ dị, che mặt hành tẩu, hơn nữa đại đa số là sát thủ, phong cách của người vừa rồi không giống như sát thủ.
- Chẳng lẽ là người bên ngoài liên minh mười ba nước?
Nội tâm không ít người trầm xuống, nếu như người bên ngoài liên minh mười ba nước thì có khả năng bọn họ sẽ gặp phải nguy hiểm.
- Phù quang bí cảnh chính là bí cảnh của liên minh mười ba nước chúng ta, bất cứ thế lực nào cũng không thể cướp được từ chúng ta.
Lúc này mọi người vô cùng đồng tâm hiệp lực.
- Như vậy vì mục đích an toàn, từ giờ trở đi, các Võ Tông các vương quốc chúng ta thay phiên dò xét, nhất định không thể nhìn kẻ bên ngoài lẻn vào được, nếu có phát hiện phải bắt lấy ngay.
Tề Hiền suy nghĩ một lúc và lên tiếng, đôi mắt của hắn bắn ra sát cơ vô cùng sâm lãnh.
Sau khi đại hán khôi ngô lui ra khỏi sơn cốc, lúc này đi vào trong đội ngũ.
- Cuồng Phong trưởng lão, phù quang bí cảnh hiện tại không thể đi vào.
Tuy trước kia kiểm tra nhưng trong lòng của hắn đã có chuẩn bị, sau khi thử quả nhiên không thể đi vào trong phù quang bí cảnh, mấy người Huyền Cơ Tông lúc này lộ ra vẻ không cam lòng.
- Nếu như thế chúng ta thủ ở nơi này đi, chờ đợi đám người Loan Hồng đi ra sẽ quyết định sau.
Lão giả đầu lĩnh trầm giọng nói một câu.
Về phần liên minh mười ba nước cố thủ, căn bản không đặt trong lòng của hắn.
Trong phù quang bí cảnh, Diệp Huyền đang tìm kiếm các loại linh dược.
Đồng thời Diệp Huyền cũng đang tìm kiếm Huyền thú cường đại thích hợp với mình.
Trước mắt thôn phệ vũ hồn của hắn đã đạt tới tam tinh nhưng đại địa vũ hồn vẫn chỉ là nhị tinh, tánh mạng vũ hồn vẫn ở nhất tinh trụ cột nhất, bởi vậy Diệp Huyền cũng muốn nhân cơ hooijnay gia tăng đại địa vũ hồn và tánh mạng vũ hồn lên cấp bậc cao hơn.
Chẳng qua thời điểm đại địa vũ hồn đột phá nhị tinh đã hấp thu hồn tinh của Địa Long Huyền thú, bởi vậy muốn đột phá từ nhị tinh lên tam tinh phải hấp thu ngũ giai Huyền thú thổ hệ.
Cho dù trong phù quang bí cảnh có rất nhiều Huyền thú nhưng yêu cầu nghiêm khắc như thế cũng rất khó tìm.
Về phần tánh mạng vũ hồn, Diệp Huyền càng đau đầu, hắn phải tìm được Huyền thú có năng khiếu tương đương nhưng Huyền thú như thế rất thưa thớt, Diệp Huyền cũng chỉ có thể xem vận khí.
Trong nháy mắt đã qua mười ngày, trong trữ vật giới chỉ của Diệp Huyền có thêm không ít linh dược.
Đặc biệt có năm con tứ giai yêu thú trợ giúp chính mình, Diệp Huyền ngắt linh dược nhanh hơn người khác phải đi dò xét từng nơi quá nhiều.
Trong thời gian mười ngày qua, Diệp Huyền cũng không ngừng củng cố tu vi của bản thân, rốt cục hắn cũng hoàn toàn củng cố tu vi tứ giai của mình.
Hôm nay Diệp Huyền vừa mới tu luyện xong, đột nhiên có âm thanh vù vù vang lên, Diệp Huyền biết rõ đây là âm thanh do Huyền thú hoặc yêu thú cường đại đang xông tới.
Bình thường yêu thú và Huyền thú sẽ ít khi chạy trốn, chỉ có vào lúc đuổi giết hoặc săn mồi mới có hành động như thế.
Cũng không biết đang đuổi giết hay đang chạy trốn.
Trong khi nghĩ ngợi, âm thanh ù ù kia cách mình càng ngày càng gần, lúc nàyDiệp Huyền nhìn thấy một bóng người xuất hiện trong tầm mắt.
Sau khi gặp bóng người, ngay sau đó có yêu thú giáp long cao bốn năm mét xuất hiện.
Nữ tử chạy phía trước là võ giả, chỉ nhìn bộ dạng của nàng, Diệp Huyền lập tức nhận ra đối phương là ai.
Nàng chính là đệ nhất thiên tài Thiên Kim quốc Hạ Thất Tịch, Diệp Huyền cũng gặp qua từ trước.
Lúc trước Diệp Huyền đánh chết Văn Kiều Muội sau đó rời xa Hạ Thất Tịch, về sau nàng cũng rời đi, kế tiếp là Thất Thải Hoa Liên xuất thế hấp dẫn rất nhiều cường giả ở gần đó xuất hiện, Diệp Huyền ngược lại cũng không chú ý Hạ Thất Tịch có đi vào hang động hay không.
Hiện tại nàng bị một con giáp long đuổi giết như thế, trong nội tâm Diệp Huyền vô cùng nghi hoặc, chẳng lẽ nàng không có tụ hợp với đám người Thiên Kim quốc Chúc Thiên Lam đại sư hay sao?
Lúc này Hạ Thất Tịch tóc tai bù xù, y phục trên người nàng rối tung rối mù, áo rách quần manh, máu tươi và tro bụi bám đầy thân thể của nàng, xuân quang bất tiết ra ngoài làm người ta bị hấp dẫn.
Không thể không nói dáng người của Hạ Thất Tịch vô cùng tốt, áo bào che chắn không đủ lớn, hiện tại áo bào tổn hại cho nên dáng người lung linh hấp dẫn của nàng bại lộ, đặc biệt làn da trắng noãn không có chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào, toàn thân của nàng thập phần cân đối.
Diệp Huyền cũng không có quá mức thưởng thức, hắn nhanh chóng tập trung vào yêu thú giáp long đang đuổi giết Hạ Thất Tịch.
Đây là giáo long ngũ giai, toàn thân của nó được bao bọc trong lân giáp màu đen, trên người tỏa ra khí tức cường hãn.
Đặc biệt là lực lượng huyết mạch tới từ từ phù quang bí cảnh cho nên thực lực còn mạnh hơn những yêu thú ngũ giai ở bên ngoài, đồng tử màu đỏ của nó mang theo cuồng bạo và phóng đãng.
Hạ Thất Tịch đang bỏ chạy thục mạng, hiển nhiên lúc này cũng chú ý tới Diệp Huyền đứng cách đó không xa, nàng lập tức kinh hỉ chạy tới gần Diệp Huyền, hơn nữa kích động nói:
- Vị tiền bối trước mặt, vãn bối Thiên Kim quốc Hạ Thất Tịch, kính xin tiền bối...
Nàng còn chưa nói xong đã nhìn thấy gương mặt Diệp Huyền, nàng nói được một nửa liền dừng lại, đồng thời trên mặt mang theo thần thái sốt ruột, nói:
- Diệp Huyền, tại sao là ngươi, ngươi chạy mau.
Nói xong lời nàng vội vàng đuổi hướng chạy trốn, hiển nhiên không muốn mang tới nguy hiểm cho Diệp Huyền nhưng trong lòng của nàng vô cùng bất đắc dĩ.
Thật vất vả gặp được một người, không nghĩ tới còn là đệ tử trẻ tuổi, nếu như là trưởng lão hoặc là hội trưởng năm đại vương quốc thì nàng còn có một tia hi vọng sống, hiện tại... Hạ Thất Tịch biết rõ mình không có khả năng toàn mạng.
Vừa rồi trong quá trình lẫn trốn nàng đã tiêu hao toàn bộ bảo vật, hơn nữa bản thân bị trọng thương, bị một con yêu thú ngũ giai đuổi giết như thế, nàng căn bản không có khả năng sống sót.
Trước khi chết nàng chỉ hi vọng mình không nên mang tới phiền toái cho Diệp Huyền, vừa nghĩ tới chính mình hại chính mình về sau còn có thể hại Diệp Huyền, nội tâm Hạ Thất Tịch vô cùng băn khoăn.