Nghĩ tới đây Kim Lân âm thầm hạ quyết tâm, ân, chờ sau này lập đại công vì điện hạ, chính mình lại nói ra không muộn.
Trong nội tâm nghĩ như vậy, đột nhiên Diệp Huyền đưa cho Kim Lân đan dược.
- Ngươi cầm đan dược ăn đi.
Kim Lân lập tức cảm động nước mắt lưng tròng.
Điện hạ thật sự là quá tốt, tùy tiện bảo hắn giết người còn cho nó nhiều kẹo như thế, Kim Lân cảm thấy hạnh phúc nện vào đầu.
Kim Lân không biết Diệp Huyền cho nó đan dược tuy trân quý nhưng so với linh dược và bảo vật trong trữ vật giới chỉ của Cuồng Phong thì căn bản không đáng giác nhắc tới.
Phát hiện thôn phệ vũ hồn có đặc tính mới, Diệp Huyền chưa từng thí nghiệm nhiều, hắn thu thập chiến trường và nhanh chóng lao vút về phía đội ngũ Lưu Vân quốc.
Trong thôn phệ vũ hồn của hắn vừa cảm giác, hiện tại đám người Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng gặp tình huống không ổn.
Hiện tại trong khu rừng rậm cách Diệp Huyền mấy chục dặm.
Hơn trăm luyện hồn sư của Lưu Vân quốc bị dồn vào khu vực nhỏ hẹp, ngược lại bốn tên cường giả Huyền Cơ Tông vẫn ung dung đứng bên ngoài.
Từng đạo sương mù che chắn chung quanh và hóa thành sát trận vô hình, cũng vây khốn đám người Đông Phương Ngôn Ngữ vào trong.
- Khô Trần, thế nào, ngươi có thể cởi bỏ trận pháp này hay không?
Trong sát trận, đám người Đông Phương Ngôn Ngữ vô cùng lo lắng nhìn sang Khô Trần.
- Không được ah, trận pháp này cấp bậc rất cao, ta chỉ có thể xem hiểu một hai phần trong đó, muốn phá giải lại có độ khó rất cao.
Khô Trần đầu đầy mồ hôi nhìn chằm chằm vào trận pháp, hai mắt không hề chớp mắt, trong nội tâm vô cùng khẩn trương.
- Không cần uổng phí khí lực, tuy mấy người chúng ta thi triển Lục Toàn Mê Sát Trận thô thiển nhất, không cách nào so sánh với Lục Toàn Mê Sát Trận chân chính bước vào cánh cửa trận pháp lục cấp, dùng thực lực của các ngươi đừng mơ tưởng có thể phá giải.
Bên ngoài trận pháp có một gã cường giả Huyền Cơ Tông phụ trách trận pháp cười nói.
- Mấy gia hỏa này đúng là ngu ngốc, mấy người bọn chúng có thể không tiến vào trận pháp, đáng tiếc ah, vì mấy tên đệ tử vương quốc của mình mà bọn chúng đi vào trận pháp, tuy bảo trụ mấy người còn lại nhưng bọn chúng lại lâm vào trận pháp, thật sự là ngu xuẩn.
Đại hán khôi ngô trong đám người cười nói.
Lúc bọn họ vừa tới nơi, không nói hai lời đã tiến hành đại chiến.
Trong suy nghĩ của bọn họ, chỉ là một đám cường giả vương quốc, sau khi bị ba người bọn họ tấn công, chỉ qua một lúc là có thể bắt được tất cả.
Không nghĩ tới thực lực Lưu Vân quốc vượt qua bọn họ đoán trước, có tới bốn cường giả ngũ giai, trong đó có hai người đều là ngũ giai đỉnh phong giống bọn chúng, thậm chí có một người đã nửa bước tiến vào cánh cửa lục giai.
Hơn nữa một ít Thiên Vũ Sư tứ giai quấy rối.
Ba người bọn họ cưỡng ép tiến công nhưng chỉ có tể đánh ngang tay mà thôi.
Cũng may bảo vật của bọn họ đến từ Huyền Cơ Tông, một Lục Toàn Mê Sát Trận lục cấp vừa ra, cường giả Lưu Vân quốc bị bao phủ phía trong, lập tức biến thành cá trong châu.
Nhìn mọi người bị nhốt trong trận pháp, trên mặt mấy người lúc này cười lạnh không thôi.
- Đông Phương Ngôn Ngữ đúng không? Ngoan ngoãn giao tất cả trữ vật giới chỉ của ngươi ra đây cho ta, có lẽ chúng ta sẽ căn nhắc tha cho các ngươi một mạng, nếu không ta dám cam đoan kết cục của các ngươi rất thảm.
Đại hán khôi ngô cười lạnh nói.
- Từ Lương chấp sự, nói nhảm với chúng nhiều như thế làm gì, trực tiếp lao tới giết tất cả là được, nếu không chờ Cuồng Phong trưởng lão quay trở lại mà chúng ta còn chưa giải quyết xong tất cả, như vậy hắn sẽ thóa mạ chúng ta một trận đấy.
Chu Lương nhắc nhở.
Cuồng Phong trưởng lão?
Đông Phương Ngôn Ngữ trong trận pháp nghe nói như thế, trong nội tâm hắn trầm xuống.
Mấy gia hỏa Huyền Cơ Tông này chỉ là cao thủ bình thường mà thôi, lúc này đầu lĩnh chân chính của Huyền Cơ Tông chính là Cuồng Phong trưởng lão có thể dùng vài chiêu đánh bại Tề Hiền, thực lực của người này mạnh vượt qua tưởng tượng của bọn họ.
Nếu như chờ hắn đến, đám người bọn họ ở đây phải chết không thể nghi ngờ.
Nghĩ vậy, trong nội tâm Đông Phương Ngôn Ngữ vô cùng lo lắng, mà đồng thời trong đầu của mọi người lúc này có một suy nghĩ.
Cuồng Phong trưởng lão với tư cách là thủ lĩnh Huyền Cơ Tông, hắn không cùng ra tay với những người khác, chính mình lại biến mất không thấy bóng dáng, hắn đã đi nơi nào?
Hẳn là...
Nghĩ đến một khả năng, nội tâm mấy người trầm xuống.
Nghĩ đến người Huyền Cơ Tông biểu hiện bên ngoài phù quang bí cảnh, đám người Đông Phương Ngôn Ngữ lập tức hiểu ra, Cuồng Phong trưởng lão tuyệt đối đã đuổi theo Diệp Huyền.
Mấy trong lòng người trầm xuống, Diệp Huyền trong suy nghĩ của bọn họ có địa vị hơn xa những người khác, dùng thiên phú và thực lực của Diệp Huyền, chỉ cần tiếp tục phát triển, qua mười năm sau Lưu Vân quốc nhất định có thể trở thành đệ nhất cường quốc trong liên minh mười ba nước.
Không chỉ như thế, dùng thiên phú của Diệp Huyền hai mươi năm sau hắn có thể dẫn liên minh mười ba nước đi ra khỏi khu vực vắng vẻ này cũng không phải không được.
Nghĩ đến Cuồng Phong trưởng lão rất có thể đi đuổi giết Diệp Huyền, trong lòng mấy người không thể không lo lắng.
Toàn bộ bọn họ có thể chết nhưng duy chỉ có Diệp Huyền không thể chết được.
Hơn nữa bọn họ nghĩ tới Diệp Huyền thời khắc mấu chốt lại đột nhiên rời đi, sau đó Huyền Cơ Tông tiến công tới nơi này, chẳng lẽ Diệp Huyền sớm biết rõ người Huyền Cơ Tông sẽ đến?
Sở dĩ hắn rời đi một mình, hiển nhiên hắn muốn dẫn cao thủ Huyền Cơ Tông rời đi.
- Diệp Huyền hắn cũng quá ngốc.
Nghĩ vậy trong lòng mấy người lo lắng không thôi.
- Sát!
Gầm lên giận dữ, đám người Đông Phương Ngôn Ngữ điên cuồng vận dụng huyền lực trong người, không ngừng phát động công kích vào đại trận trước mặt.
Rầm rầm rầm!
Vô số huyền lực trùng kích vào Lục Toàn Mê Sát Trận, sương mù che chắn hào quang sinh ra từng gợn sóng.
- Chính là thứ này.
Mấy người Huyền Cơ Tông tức giận không thôi.
Bọn họ mới vừa nói lời kia cũng không phải thật muốn thả đám người Đông Phương Ngôn Ngữ một con đường sống, mà là duy trì Lục Toàn Mê Sát Trận cần tiêu hao lớn lượng huyền thạch, bọn họ không muốn lãng phí như vậy mà thôi.
Chỉ cần đạt được trữ vật giới chỉ của mấy người kia, đợi lát nữa Cuồng Phong trưởng lão chạy đến, bọn họ có thể chém giết đám người này.
Nhưng không nghĩ tới đám người Lưu Vân quốc lại ngoan cố chống cự như vậy.
- Nếu như vậy cứ để bọn chúng nếm thử uy lực khủng bố của Lục Toàn Mê Sát Trận đi.
Ánh mắt mấy người lạnh lùng, toàn lực thúc dục Lục Toàn Mê Sát Trận.